Mục lục
Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 587: Con gái là bảo bối, con trai là rơm rạ

Uyển Tình vừa nghe, vừa muốn khóc.

Anh nắm cô đi ra ngoài: “Đi làm hộ khẩu!”

Đăng ký kết hôn chính là bước đầu tiên, hộ khẩu của cô và đứa nhỏ còn chưa thuộc Mục gia, chuyển đổi mới hoàn mỹ. Còn có họ đứa nhỏ, cứ giữ nguyên như hiện tại, thật sự là “Có thể nhẫn cũng nhẫn không thể nhẫn cũng nhẫn”!

Đinh Đinh họ “Đinh”, Đang Đang họ “Từ”, Đang Đang nhất định phải sửa thành họ “Mục”. Đến phiên Đinh Đinh, hai người liền không giằng co được.

Uyển Tình muốn kêu “Từ Triển Lãm”, bởi vì ông nội đã nói qua, để cho một đứa nhỏ mang họ của mẹ cô.

Mục Thiên Dương rất yêu con gái, chết cũng không đáp ứng: “Đinh Đinh họ Mục, Đang Đang họ Từ!”

“Như vậy sao được?” Uyển Tình nói, “Con trai đương nhiên phải theo họ của anh!” Anh có thể không sao cả, nhưng liệt tổ liệt tông Mục gia có thể đáp ứng sao?

“Dù sao Đinh Đinh phải họ Mục, Đang Đang tùy tiện.”

Uyển Tình bị nước miếng sặc một cái, khó xử thuyết: “Anh không cần như vậy, Đang Đang sẽ có cảm giác không an toàn.”

Mục Thiên Dương dừng một chút, nói: “Yên tâm, anh sẽ dạy tốt thằng bé.” Dạy nó cùng nhau trân trọng Đinh Đinh, dám làm một người đàn ông có trách nhiệm!

“Xin hỏi, các người thương lượng tốt sao?” Cảnh sát nhân dân ở đối diện hỏi.

Mục Thiên Dương trừng mắt liếc nhìn anh một cái, nhớ tới lúc trước Uyển Tình từng gả cho cảnh sát, lòng tràn đầy khó chịu: “Đợi thêm một lát nữa!”

Uyển Tình cúi thấp đầu, cảm thấy điều này cũng không có gì để tranh. Cho dù Đinh Đinh mang họ của mẹ, về sau cũng sẽ gả cho người, người khác có năng lực con của nó mang họ mẹ sao? Không bằng nên đáp ứng Thiên Dương đi……….

Cô đang muốn nói chuyện, Mục Thiên Dương mở miệng: “Nguyên bản mẹ em cũng không phải họ Từ, nên là họ ‘Kim’ mới đúng.”

“Đúng vậy.” Uyển Tình bừng tỉnh đại ngộ, vậy hai người bọn họ giằng co làm gì?

Thái dương của cảnh sát nhân dân ở đối diện khiêu nhảy: đây là một gia đình có bao nhiêu hôn loạn? Từ, Kim, Đinh, Mục, Kim…….Sẽ không lại có thêm một cái họ đi?

“Kim Triển Lãm giống như không dễ nghe như Mục Triển Lãm.” Mục Thiên Dương nói.

“Uh.” Uyển Tình hốt hoảng đáp. Có dễ nghe hay không là sau này, nhưng là……Nếu họ Kim, có phải sẽ bị bà ngoại bắt kế thừa Long Diễm Minh hay không? Kia sẽ trở thành người của xã hội đen? Con trai còn tạm được, Đinh Đinh là một cô gái nhu nhược, làm sao có thể làm cái kia chứ?

Vẫn là họ Mục đi! Quyết đoán họ Mục!

Vì thế Mục Thiên Dương vô cùng vui mừng đi đăng lý giấy kết hôn cùng hộ khẩu mới mang về nhà.

Vừa đến cửa nhà, liền vang lên một trận pháo nổ, mọi người đều đứng ở cửa biệt thự nghênh đón bọn họ. Tuy rằng một tuần sau mới là hôn lễ, nhưng đăng ký kết hôn xong chính là vợ chồng hợp pháp, đương nhiên đáng giá chúc mừng.

Cả thể xác và tinh thần Mục Thiên Dương đều sung sướng, lôi kéo Uyển Tình xuống xe. Vốn rất vui vẻ, cười đến lâng lâng, giống như con mèo ăn vụng thành công, kết quả liếc mắt một cái thấy Triển Lãm đứng ở cửa, khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn lại hai tay ôm lỗ tai, nhất thời tâm can đều đau.

Anh buông Uyển Tình ra, vung tay chỉ vào Thiên Tuyết đứng ở trước đám đông: “Làm cái gì? Hồ nháo!”

Mọi người sửng sốt, còn không kịp phản ứng, chỉ thấy anh chạy đến phía sau ôm lấy Đinh Đinh, miệng thầm thì: “Bảo bối đừng sợ, ba ba ở trong này.”

Thiên Tuyết quay lại xem thường một cái, không tinh thần thuyết: “Mất hứng!”

“Em làm con gái anh sợ còn để ý?” Mục Thiên Dương giận.

Thiên Tuyết dừng một chút, lập tức nói: “Là ông nội kêu phóng.”

Mục Thiên Dương nghẹn, nửa ngày sau mới xem thường lời nói nhỏ nhẹ nói với Mục lão gia: “Về sau chúng ta ít đốt pháo, miễn cho dọa đến Bảo Bảo.”

Mục lão gia hừ một tiếng, xoay người đi vào bên trong, đi được hai bước lại quay đầu lại, ông vươn tay: “Giấy chứng nhận đâu?”

Mục Thiên Dương lập tức đưa giấy chứng nhận qua, Mục lão gia nhìn nhìn bản hộ khẩu, vuốt hai cái tên “Mục Triển Huy” và “Mục Triển Lãm”, hốc mắt nóng lên, sau đó lật sang trang có tên của Thiên Tuyết, ngẩng đầu nhìn Thiên Tuyết và A Thành nói: “Hôm nay thêm ba người, không lâu nữa lại thiếu một người.”

“Ai nha, một quyển vở mà thôi.” Thiên Tuyết nói, “Nếu không chúng ta để cho A Thành ở rể, ông nội sẽ không mệt.”

“Hồ nháo!” Mục lão gia giận trừng mắt liếc nhìn cô một cái, nói với A Thành: “Thiên Tuyết không hiểu chuyện, cháu nhiều bao dung.”

“Không nên rút lui……..” Mục Thiên Thành ở phía sau kín thuyết, lại bị Thiên Tuyết đạp một cước.

A Thành cười nói: “Không có việc gì.” Anh muốn chính là Thiên Tuyết, chỉ cần có thể cùng cô một chỗ là tốt rồi, là thông qua loại phương thức nào, loại hình thức nào, anh cũng không để ý.

Hơn nữa anh biết, cô vì đùa Mục lão gia vui vẻ mới nói như vậy. Chu dù không phải nói đùa, lại có quan hệ gì đâu?Anh đối với họ của mình thật đúng là không có lưu luyến gì. Mười mấy năm nay chị gái luôn ở nước ngoài, bản thân cũng mười mấy năm không có quay về nhà, người trong nhà cũng không nói gì.

Mục lão gia thở dài, lại nhìn nhìn giấy kết hôn, sau đó trả lại cho Mục Thiên Dương và Uyển Tình: “Cuối cùng là đến phiên nhà chúng ta, ngày mai đi viếng mồ mả nhà bà nội của cháu, nói cho bà ấy tin tức tốt này.”

Mục Thiên Dương nói: “Cải lương không bằng bạo lực, hôm nay phải đi thôi.”

Mục lão gia nói: “Hôm nay các cháu động phòng hoa chúc, sẽ không đi sầu não!”

Uyển Tình vừa nghe, hoàn toàn đỏ mặt, vừa mới nhìn Mục Thiên Dương lại nhìn qua, làm cho cô muốn tìm cái động để chui.

Nhưng mà khi hôn lễ gần trong gang tấc, không chấp nhận được mảy may sai lầm, hai người hiện tại không vội nói chuyện yêu đương. Ăn cơm trưa, khách sạn gọi điện đến nói xác nhận thực đơn. Loại chuyện nhỏ này, từ trước đến nay Mục Thiên Dương luôn giao cho thư ký hoặc là chuyên gia xử lý. Nhưng mà tốt xấu cũng là hôn lễ của bản thân, Uyển Tình vẫn là kêu đối phương gửi thực đơn tới đây, bản thân xem qua một lần, mới có cảm giác gả làm vợ người.

Mục Thiên Dương vừa thấy, cũng kiểm tra lần lượt từng việc lặt vặt cùng với cô. Tốt xấu cuộc sống cũng chỉ có một lần duy nhất, cẩn thận hơn một chút cũng tốt, bằng không về sau khi người ta hỏi lại không biết, người khác còn tưởng rằng anh không thương vợ đâu!

Ngày hôm sau mọi người cùng nhau đi nhìn bà nội Mục_ tiết thanh minh đã tới rồi, những Mục lão gia lại nhắc tới, mọi người lại tới một lần nữa. Lần này này là tới báo hỉ, tất cả mọi người đều thật vui vẻ, Đinh Đinh Đang Đang đã tới viếng mộ vài lần, đã có kinh nghiệm, vừa đến liền quỳ xuống, kêu “Bà cố nội, chúng cháu tới thăm bà”, sau đó dập đầu, trêu chọc mọi người cười ha ha.

Xế chiều hôm đó, Uyển Tình bị mấy người phụ nữ Thiên Tuyết, Trâu Tranh, Tôn Chí Mẫn mang đi spa làm đẹp lại toàn thân. Hai ngày kế tiếp, sắp xếp lại hành lý để đi hưởng tuần trăng mật, sau đó bàn bạc quay lại ở chỗ ban đầu của mình và Từ Khả Vy.

Sau khi Kim lão phu nhân tới C thị, vẫn ở lại nơi đó. Ban đầu bà nghĩ ở trong biệt thự của Kim Uyển Uyển, còn nghĩ xem để cho Uyển Tình xuất giá từ nơi nào, Khấu Băng nhắc nhở bà: ban đầu Uyển Tình cũng có nhà, đến bên kia là tốt nhất.

Kim lão phu nhân kinh ngạc một chút, lập tức đáp ứng. Mỗi lần bà muốn gặt Uyển Tình, thì trực tiếp đến Mục gia, cho tới bây giờ chưa tới qua nhà Uyển Tình, còn tưởng rằng Uyển Tình trừ bỏ Mục gia không có chỗ ở chứ! Nay vừa nói, sợ tới mức cả người đổ mồ hôi lạnh. Hoàn hảo Khấu Băng nhắc nhở, bằng không có ý tốt lại đi làm việc xấu hổ, Uyển Tình khi gả đi sẽ không thoải mái, Mục gia khả năng cũng không thoải mái mà cưới, dù sao cái phòng kia của Kim Uyển Uyển cũng là phòng hung. Nếu như Bạch Phẩm Nhu còn sống, để cho nó từ nơi nào xuất giá tự nhiên lại không bàn luận.

Trước hôn lễ một ngày, Uyển Tình bị mọi người nhắc nhở nên đi ngủ sớm một chút. Cô sợ hãi không ngủ sớm được, vì thế 5 giờ sáng liền dậy, cả một ngày đều là mệt, chờ đến 8 giờ tối thật sự không chịu được nữa, đành phải đi ngủ, kết quả lăn qua lội lại không ngủ được, đứng dậy chạy đi tìm Kim lão phu nhân.

Chương 588: Chú rể là yêu nghiệt

Kim lão phu nhân đang chuẩn bị ngủ, hỏi cô: “Sao thế?”

“Cháu ngủ không được.” Uyển Tình nói.

Cái này không thể trách phòng ở, ban ngày rất nhiều người ở đây, buổi tối trừ bỏ Kim lão phu nhân, cũng chỉ có một bảo mẫu. Bảo mẫu là chuyên môn lưu lại chiếu cố Kim lão phu nhân, nghe Uyển Tình nói như vậy, cười nói: “Tiểu thư nhất định là nghĩ đến kết hôn quá khẩn trương.”

Uyển Tình ngượng ngùng cười, nói với Kim lão phu nhân: “Bà ngoại, cháu ngủ cùng bà.”

Kim lão phu nhân buồn cười hỏi: “Là cháu theo bà, hay bà giúp cháu?”

“Á…… Bà ngoại ~”

“Được rồi, cùng nhau ngủ đi.” Kim lão phu nhân không cơ hội thấy nữ nhi ở trước mặt làm nũng, cũng không còn nhìn thấy bộ dáng của ngoại tôn nữ trước đây, Uyển Tình hiện tại có điểm tâm tính của tiểu hài tử, cũng coi như hoàn thành nguyện vọng của bà.

Bảo mẫu nói: “Tôi ra bên ngoài ngủ, tiểu thư người có việc cứ kêu tôi.”

Uyển Tình nói: “Bác đi giường của cháu ngủ đi.” Sô pha ngủ nhiều không được tự nhiên a.

Bảo mẫu chối từ nói:“Ngày mai bọn họ rất sớm sẽ đến, tôi ngủ bên ngoài tốt hơn, miễn cho nghe không được tiếng đập cửa.”

Uyển Tình buông tiếng thở dài, cũng không cưỡng cầu nữa, nghĩ rằng kết hôn thật sự là mệt chết mệt sống, còn làm cho người bên cạnh cũng mệt theo.

Cô cùng Kim lão phu nhân nằm xuống, Kim lão phu nhân vuốt tóc cô hỏi: “Nghĩ cái gì đây?”

“Không biết, chính là ngủ không được.” Uyển Tình nhẹ nhàng mà cười, không biết là hưng phấn, hay là khẩn trương.

Kim lão phu nhân nói: “Chúng ta đây nói chuyện phiếm đi.”

“Bà ngoại muốn tán gẫu cái gì?”

“Này nọ đều chuẩn bị tốt sao?”

“Chuẩn bị tốt, kiểm tra rồi mấy lần, cũng không vấn đề.”

“Trong tuần trăng mật nhớ rõ gọi điện thoại cho ta a, chụp ảnh thì gửi về, đừng quên đám nhỏ, ta không muốn một tháng không thấy các cháu đâu.”

“Ân, yên tâm đi, cháu sẽ gửi về cho Thiên Tuyết, để cô ấy đưa cho bà cùng ông nội xem.”

Kim lão phu nhân vỗ vỗ vai cô, nhớ lại nói: “Lúc ta kết hôn cũng ngủ không được đâu. Rõ ràng bình thường rất lợi hại, đến lúc đó cũng thành một tiểu nha đầu nhăn nhó, cũng không giống chính mình……”

“Ha ha……”

“Mẹ ngươi nhất định ở trên trời nhìn cháu, nhìn thấy cháu như vậy, nó cũng có thể yên tâm.”

“Đúng vậy a.”

Hai người có một câu không một câu trò chuyện, chậm rãi đã ngủ.

Uyển Tình đặt đồng hồ báo thức vào 6h, đến thời điểm đó, Kim lão phu nhân đã tự nhiên tỉnh, nghe được tiếng liền trực tiếp ấn ngắt, để cô ngủ thêm một lát.

Người trang điểm, nhà tạo mẫu tóc là trực tiếp đến nhà, hẹn 6 giờ rưỡi. Bọn họ đến lúc đó, Uyển Tình còn ngủ, Kim lão phu nhân cũng không gấp, dù sao sẽ không trì hoãn là được, cùng lắm thì làm cho chú rể quan khách chờ lâu trong chốc lát.

Lại qua nửa giờ, Thiên Tuyết, Trâu Tranh, phù dâu một đám người đều đã tới, mọi người mới gọi Uyển Tình dậy. Uyển Tình vừa thấy qua bảy giờ, thiếu chút nữa gấp không chịu được.

Trâu Tranh vội vàng nói: “Đừng nóng vội đừng nóng vội, tất cả mọi người là quen tay, lập tức sẽ tốt.”

Người hoá trang, nhà tạo mẫu tóc đều là nhân tài kiệt xuất trong giới, là diễn viên, đại minh tinh mới làm cho, hoá trang làm tóc đều là cao siêu kỹ thuật, từng làm thử cho Uyển Tình hai lần, hiện tại làm tự nhiên thuận buồm xuôi gió.

Uyển Tình giờ phút này đổi kiểu hôn phục Trung Quốc, là Trâu Tranh thiết kế, lấy ý tưởng từ Hán phục. Cô thiết kế một bộ sưu tập, tháng Sáu ở Luân Đôn mở buổi trình diễn thời trang, khiến cho người người oanh động. Uyển Tình cùng Mục Thiên Dương mặc một bộ, là lần đầu tiên bị người mẫu bên ngoài mặc.

Uyển Tình tân nương phục là hồng lục giao nhau, Mục Thiên Dương lại một thân đỏ thẫm. Thời điểm mặc thử, Mục Thiên Dương nghĩ đến chính mình mặc một thân màu đỏ liền đau đớn, kết hôn như thế nào còn có màu lục đâu? Lúc ấy liền cùng Trâu Tranh phát hỏa.

Không đợi Trâu tranh phát hỏa, Thiên Tuyết một cước đem anh đá đến ngoài cửa: “Anh biết cái gì? Chúng ta hôn phục Trung Quốc, sớm trước kia chẳng những có lục, còn có đen đấy! Trai thanh gái lịch biết không? Đây là tập tục Đại Đường, chị dâu còn thật sự đọc qua sách đấy.”

“Ý của ngươi là anh người không thật sự đọc qua sách?” Mục Thiên Dương hỏi.

Thiên Tuyết buông tay: “Em thấy giống vậy.”

Lục sắc tân nương phục rất là sáng mắt, Uyển Tình mặc vào thập phần xinh đẹp. Mục Thiên Dương lại nghĩ tới nàng lần đầu tiên đến Mục gia thì chính là mặc một lễ phục lục sắc, thật sự là đẹp không sao tả xiết, hắn lúc ấy còn…… Khụ khụ! Sẽ mặc thế này đi, thật sự rất đẹp. Đồ của anh, cũng không khó coi, chỉ khi có chút không quen.

Thiên Tuyết nhìn anh mặc vào, sau đó kêu một tiếng “Em đi”, sau đó nói: “Nguyên lai tiểu thuyết cổ có nam nhân yêu nghiệt, nhà của ta cũng có!”

“Cái gì vậy?” Mục Thiên Dương không nghe hiểu được, chỉ cảm thấy “Nam nhân yêu nghiệt” là mắng chửi người.

Thiên Tuyết mới không để ý tới anh đâu, xoay người xem Uyển Tình, Uyển Tình nhìn Mục Thiên Dương đang cười, có chút đui mù, không nghĩ tới anh mặc vào một thân cổ trang màu đỏ là đẹp như vậy.

Thiên Tuyết kéo kéo cô, nói: “Cậu nói, nếu ở cổ đại, không phải hoàng đế cũng là Vương gia đi?”

Uyển Tình gật đầu, nghĩ rằng vốn chính là đại soái ca, tự nhiên tới chỗ nào đều là đại soái ca. Lúc trước còn cảm thấy Mục Thiên Dương thay màu đỏ sẽ phá hoại hình tượng, hiện tại thôi…… Không phải phá hoại, là đảo điên. Cô rất sợ hãi sẽ xuất hiện nhiều tình địch, hoặc là bị hủ nữ YY!

Mục Thiên Dương câu này nghe hiểu, hừ nói: “Cái gì hoàng đế, Vương gia, ta không thể là tướng quân?”

“Được rồi, nh tướng quân cũng đừng làm!” Thiên Tuyết nói, “Tiếp tục việc buôn bán, lập phủ đi!”

Trừ bỏ kiểu hôn phục Trung Quốc cùng áo cưới Âu Tây, cổ kim nội ngoại lễ phục còn chuẩn bị mấy bộ, Uyển Tình cảm thấy chỉ là thay quần áo, liền đã mệt chết, có một loại cảm giác làm rối gỗ một ngày.

Chuẩn bị tốt mặt tiền, người hoá trang, nhà tạo mẫu tóc đi trước, những người khác tắc chờ chú rể tới cửa.

Uyển Tình ngồi ở trên giường đợi trong chốc lát, chợt nghe khách khí mặt ầm ầm. Náo loạn nửa ngày, còn đang náo loạn, cô rướn cổ lên vừa thấy, hỏi: “Làm sao vậy?”

Tiếu Tiêu nói: “Lấy lão bà thế nào dễ dàng như vậy a? Đương nhiên nên làm khó hắn!”

Uyển Tình nói: “Đăng ký rồi, làm khó anh ấy cả một ngày cũng là người của anh ấy mà.”

“诶——” mọi người không nói gì cả kinh, nói, “Đây là tập tục! Tập tục biết không?”

“Biết.” Uyển tình thế cấp bách rụt cổ. Ai, kết hôn lần đầu, cũng không biết nói cái gì, cô vẫn là không nên nói nữa.

Tiếu Tiêu vẫy vẫy tay, đối với con mình nói: “Ngươi đi nói cho mọi người, để bọn hắn đừng làm khó dễ chú rể, tân nương tử luyến tiếc.”

“Không hồng bao không đi!” Jojo cười khẽ nói.

“Vậy làm cho chú rể chờ đi.” Tiếu Tiêu nói.

Vừa nói xong, bên ngoài thanh âm thay đổi, nguyên lai chú rể vào cửa. Theo sát sau, một đám nam nhân tràn vào, toàn bộ phòng chật như nêm cối.

Mục Thiên Dương mặc một thân hôn phục màu đỏ, thoạt nhìn thực tại không quen, may mà không khó xem. Anh thở phì phò, bất đắc dĩ nói: “Đưa hồng bao coi như xong, cân não đột nhiên thay đổi, thơ Đường ba trăm cái ta cũng có thể đối được, còn để cho ta làm hai trăm cái hít đất……”

“Đó là kiểm tra thân thể ngươi.” Tiếu tiêu nói, “Thân thể không tốt, Uyển Tình chúng ta không phải sẽ bị ảnh hưởng?”

TRUYỆN CỰC HAY MỚI RA CHO CÁC BẠN NÈ ^^:

Kim lão phu nhân đang chuẩn bị ngủ, hỏi cô: “Sao thế?”

“Cháu ngủ không được.” Uyển Tình nói.

Cái này không thể trách phòng ở, ban ngày rất nhiều người ở đây, buổi tối trừ bỏ Kim lão phu nhân, cũng chỉ có một bảo mẫu. Bảo mẫu là chuyên môn lưu lại chiếu cố Kim lão phu nhân, nghe Uyển Tình nói như vậy, cười nói: “Tiểu thư nhất định là nghĩ đến kết hôn quá khẩn trương.”

Uyển Tình ngượng ngùng cười, nói với Kim lão phu nhân: “Bà ngoại, cháu ngủ cùng bà.”

Kim lão phu nhân buồn cười hỏi: “Là cháu theo bà, hay bà giúp cháu?”

“Á…… Bà ngoại ~”

“Được rồi, cùng nhau ngủ đi.” Kim lão phu nhân không cơ hội thấy nữ nhi ở trước mặt làm nũng, cũng không còn nhìn thấy bộ dáng của ngoại tôn nữ trước đây, Uyển Tình hiện tại có điểm tâm tính của tiểu hài tử, cũng coi như hoàn thành nguyện vọng của bà.

Bảo mẫu nói: “Tôi ra bên ngoài ngủ, tiểu thư người có việc cứ kêu tôi.”

Uyển Tình nói: “Bác đi giường của cháu ngủ đi.” Sô pha ngủ nhiều không được tự nhiên a.

Bảo mẫu chối từ nói:“Ngày mai bọn họ rất sớm sẽ đến, tôi ngủ bên ngoài tốt hơn, miễn cho nghe không được tiếng đập cửa.”

Uyển Tình buông tiếng thở dài, cũng không cưỡng cầu nữa, nghĩ rằng kết hôn thật sự là mệt chết mệt sống, còn làm cho người bên cạnh cũng mệt theo.

Cô cùng Kim lão phu nhân nằm xuống, Kim lão phu nhân vuốt tóc cô hỏi: “Nghĩ cái gì đây?”

“Không biết, chính là ngủ không được.” Uyển Tình nhẹ nhàng mà cười, không biết là hưng phấn, hay là khẩn trương.

Kim lão phu nhân nói: “Chúng ta đây nói chuyện phiếm đi.”

“Bà ngoại muốn tán gẫu cái gì?”

“Này nọ đều chuẩn bị tốt sao?”

“Chuẩn bị tốt, kiểm tra rồi mấy lần, cũng không vấn đề.”

“Trong tuần trăng mật nhớ rõ gọi điện thoại cho ta a, chụp ảnh thì gửi về, đừng quên đám nhỏ, ta không muốn một tháng không thấy các cháu đâu.”

“Ân, yên tâm đi, cháu sẽ gửi về cho Thiên Tuyết, để cô ấy đưa cho bà cùng ông nội xem.”

Kim lão phu nhân vỗ vỗ vai cô, nhớ lại nói: “Lúc ta kết hôn cũng ngủ không được đâu. Rõ ràng bình thường rất lợi hại, đến lúc đó cũng thành một tiểu nha đầu nhăn nhó, cũng không giống chính mình……”

“Ha ha……”

“Mẹ ngươi nhất định ở trên trời nhìn cháu, nhìn thấy cháu như vậy, nó cũng có thể yên tâm.”

“Đúng vậy a.”

Hai người có một câu không một câu trò chuyện, chậm rãi đã ngủ.

Uyển Tình đặt đồng hồ báo thức vào 6h, đến thời điểm đó, Kim lão phu nhân đã tự nhiên tỉnh, nghe được tiếng liền trực tiếp ấn ngắt, để cô ngủ thêm một lát.

Người trang điểm, nhà tạo mẫu tóc là trực tiếp đến nhà, hẹn 6 giờ rưỡi. Bọn họ đến lúc đó, Uyển Tình còn ngủ, Kim lão phu nhân cũng không gấp, dù sao sẽ không trì hoãn là được, cùng lắm thì làm cho chú rể quan khách chờ lâu trong chốc lát.

Lại qua nửa giờ, Thiên Tuyết, Trâu Tranh, phù dâu một đám người đều đã tới, mọi người mới gọi Uyển Tình dậy. Uyển Tình vừa thấy qua bảy giờ, thiếu chút nữa gấp không chịu được.

Trâu Tranh vội vàng nói: “Đừng nóng vội đừng nóng vội, tất cả mọi người là quen tay, lập tức sẽ tốt.”

Người hoá trang, nhà tạo mẫu tóc đều là nhân tài kiệt xuất trong giới, là diễn viên, đại minh tinh mới làm cho, hoá trang làm tóc đều là cao siêu kỹ thuật, từng làm thử cho Uyển Tình hai lần, hiện tại làm tự nhiên thuận buồm xuôi gió.

Uyển Tình giờ phút này đổi kiểu hôn phục Trung Quốc, là Trâu Tranh thiết kế, lấy ý tưởng từ Hán phục. Cô thiết kế một bộ sưu tập, tháng Sáu ở Luân Đôn mở buổi trình diễn thời trang, khiến cho người người oanh động. Uyển Tình cùng Mục Thiên Dương mặc một bộ, là lần đầu tiên bị người mẫu bên ngoài mặc.

Uyển Tình tân nương phục là hồng lục giao nhau, Mục Thiên Dương lại một thân đỏ thẫm. Thời điểm mặc thử, Mục Thiên Dương nghĩ đến chính mình mặc một thân màu đỏ liền đau đớn, kết hôn như thế nào còn có màu lục đâu? Lúc ấy liền cùng Trâu Tranh phát hỏa.

Không đợi Trâu tranh phát hỏa, Thiên Tuyết một cước đem anh đá đến ngoài cửa: “Anh biết cái gì? Chúng ta hôn phục Trung Quốc, sớm trước kia chẳng những có lục, còn có đen đấy! Trai thanh gái lịch biết không? Đây là tập tục Đại Đường, chị dâu còn thật sự đọc qua sách đấy.”

“Ý của ngươi là anh người không thật sự đọc qua sách?” Mục Thiên Dương hỏi.

Thiên Tuyết buông tay: “Em thấy giống vậy.”

Lục sắc tân nương phục rất là sáng mắt, Uyển Tình mặc vào thập phần xinh đẹp. Mục Thiên Dương lại nghĩ tới nàng lần đầu tiên đến Mục gia thì chính là mặc một lễ phục lục sắc, thật sự là đẹp không sao tả xiết, hắn lúc ấy còn…… Khụ khụ! Sẽ mặc thế này đi, thật sự rất đẹp. Đồ của anh, cũng không khó coi, chỉ khi có chút không quen.

Thiên Tuyết nhìn anh mặc vào, sau đó kêu một tiếng “Em đi”, sau đó nói: “Nguyên lai tiểu thuyết cổ có nam nhân yêu nghiệt, nhà của ta cũng có!”

“Cái gì vậy?” Mục Thiên Dương không nghe hiểu được, chỉ cảm thấy “Nam nhân yêu nghiệt” là mắng chửi người.

Thiên Tuyết mới không để ý tới anh đâu, xoay người xem Uyển Tình, Uyển Tình nhìn Mục Thiên Dương đang cười, có chút đui mù, không nghĩ tới anh mặc vào một thân cổ trang màu đỏ là đẹp như vậy.

Thiên Tuyết kéo kéo cô, nói: “Cậu nói, nếu ở cổ đại, không phải hoàng đế cũng là Vương gia đi?”

Uyển Tình gật đầu, nghĩ rằng vốn chính là đại soái ca, tự nhiên tới chỗ nào đều là đại soái ca. Lúc trước còn cảm thấy Mục Thiên Dương thay màu đỏ sẽ phá hoại hình tượng, hiện tại thôi…… Không phải phá hoại, là đảo điên. Cô rất sợ hãi sẽ xuất hiện nhiều tình địch, hoặc là bị hủ nữ YY!

Mục Thiên Dương câu này nghe hiểu, hừ nói: “Cái gì hoàng đế, Vương gia, ta không thể là tướng quân?”

“Được rồi, nh tướng quân cũng đừng làm!” Thiên Tuyết nói, “Tiếp tục việc buôn bán, lập phủ đi!”

Trừ bỏ kiểu hôn phục Trung Quốc cùng áo cưới Âu Tây, cổ kim nội ngoại lễ phục còn chuẩn bị mấy bộ, Uyển Tình cảm thấy chỉ là thay quần áo, liền đã mệt chết, có một loại cảm giác làm rối gỗ một ngày.

Chuẩn bị tốt mặt tiền, người hoá trang, nhà tạo mẫu tóc đi trước, những người khác tắc chờ chú rể tới cửa.

Uyển Tình ngồi ở trên giường đợi trong chốc lát, chợt nghe khách khí mặt ầm ầm. Náo loạn nửa ngày, còn đang náo loạn, cô rướn cổ lên vừa thấy, hỏi: “Làm sao vậy?”

Tiếu Tiêu nói: “Lấy lão bà thế nào dễ dàng như vậy a? Đương nhiên nên làm khó hắn!”

Uyển Tình nói: “Đăng ký rồi, làm khó anh ấy cả một ngày cũng là người của anh ấy mà.”

“诶——” mọi người không nói gì cả kinh, nói, “Đây là tập tục! Tập tục biết không?”

“Biết.” Uyển tình thế cấp bách rụt cổ. Ai, kết hôn lần đầu, cũng không biết nói cái gì, cô vẫn là không nên nói nữa.

Tiếu Tiêu vẫy vẫy tay, đối với con mình nói: “Ngươi đi nói cho mọi người, để bọn hắn đừng làm khó dễ chú rể, tân nương tử luyến tiếc.”

“Không hồng bao không đi!” Jojo cười khẽ nói.

“Vậy làm cho chú rể chờ đi.” Tiếu Tiêu nói.

Vừa nói xong, bên ngoài thanh âm thay đổi, nguyên lai chú rể vào cửa. Theo sát sau, một đám nam nhân tràn vào, toàn bộ phòng chật như nêm cối.

Mục Thiên Dương mặc một thân hôn phục màu đỏ, thoạt nhìn thực tại không quen, may mà không khó xem. Anh thở phì phò, bất đắc dĩ nói: “Đưa hồng bao coi như xong, cân não đột nhiên thay đổi, thơ Đường ba trăm cái ta cũng có thể đối được, còn để cho ta làm hai trăm cái hít đất……”

“Đó là kiểm tra thân thể ngươi.” Tiếu tiêu nói, “Thân thể không tốt, Uyển Tình chúng ta không phải sẽ bị ảnh hưởng?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK