Mục lục
Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 91: Có tiểu bảo bảo làm sao bây giờ?

Thiên Tuyết nghi hoặc, nhìn thoáng qua bên kia, thấy cái giai nhân kia mà Mục Thiên Dương hôm nay tự mình mang đến. Nói thật, cô còn không biết người nọ là ai chứ. Vốn muốn hỏi Mục Thiên Dương, nhưng hắn cố ý không giới thiệu, cô lén hỏi cũng là nhìn xung quanh mà nói hắn, hình như là không muốn cô biết.

Chẳng lẽ, người kia cùng Uyển Tình nhận thức, cho nên ca ca không muốn cô biết? Cô gái kia cùng Uyển Tình là cái quan hệ gì, vì sao cần giấu diếm?

Thiên Tuyết rối rắm một phen, không biết Mục Thiên Dương là cái ý tứ gì, không biết kéo Uyển Tình đi tới đúng hay không, vì thế bất động. Thấy Uyển Tình còn tại giãy dụa, cô dứt khoát để lại rảnh tay, kết quả quán tính cho phép, Uyển Tình lập tức ngã trên mặt đất.

“Uyển Tình!” Thiên Tuyết quát to một tiếng, vội vàng đi đến đỡ cô, “Cô không sao chứ?” Ngày! Ca ca mỗi ngày cùng cô làm làm làm, vạn nhất trong bụng cô có tiểu bảo bảo làm sao bây giờ? ( tha thứ Thiên Tuyết đi, hậu quả của mỗi ngày xem tiểu thuyết cẩu huyết chính là hay liên tưởng phong phú……)

Đinh Thải Nghiên nghe được âm thanh, bất ngờ nhìn qua đi. Uyển Tình? Cô nghe lầm sao?

Mục Thiên Dương chau mày, bước qua, làm trò trước mặt mọi người, không quản Uyển Tình, thật giống như cùng cô không biết. Hắn hỏi Thiên Tuyết: “Sao lại thế này?”

Thiên Tuyết nhìn hắn, nhìn nét mặt của hắn có điểm đoán không ra tâm tư của hắn, lắp bắp mà không nói nên lời, Đinh Thải Nghiên ngay tại bên cạnh kêu lên hung tợn: “Đinh Uyển Tình!”

Uyển Tình run lên một chút, ngẩng đầu nhìn cô.

Thải Nghiên hít sâu một hơi, giống như trong lồng ngực có đoàn hỏa đang cháy: “Cô sao lại ở chỗ này?”

“Em biết cô ấy?” Mục Thiên Dương nghi hoặc hỏi.

“Em……” Đinh Thải Nghiên lấy lại bình tĩnh, thật sự không muốn thừa nhận đó là em cô. Nếu mọi người biết cô có một người em trà trộn vào tiệc tối của Mục gia, mọi người biết ba cô bỏ vợ bỏ con, có thể hay không khinh thường cô? Có thể hay không cười nhạo cô, nói cô ác độc, nói cô tu hú chiếm tổ chim khách?

Nguyên bản, Uyển Tình mới là thiên kim Đinh gia a……

Mục Thiên Dương thấy cô không nói lời nào, lại hỏi Thiên Tuyết: “Bạn em sao? Còn không nâng dậy đến?”

“A.” Thiên Tuyết vội vàng nâng cô lên, cuối cùng hiểu được Mục Thiên Dương là muốn làm bộ như không biết.

Triệu Mĩ Na sớm nghe nói qua bí mất của Đinh gia, đoán rằng đây là thiên kim chính quy của Đinh gia, mỉm cười hỏi Đinh Thải Nghiên: “Đinh tiểu thư, cô ấy là ai a? Tôi vừa mới nghe cô kêu cô ấy là Đinh cái gì…… Hai người là thân thích?”

Đinh Thải Nghiên cười cười, nhưng không có trả lời, cô đang đắn đo, phải trả lời như thế nào. Lúc này Uyển Tình lại yên lặng nhìn cô, chậm rãi hô lên một tiếng: “Chị.”

Ngươi không phải muốn gả gả vào nhà giàu sao? Hiện nay tất cả mọi người trong gia tộc của xã hội thượng lưu đều ở trong này, còn có người ở thành phố khác tới…… Tôi cho cả xã hội thượng lưu đều biết, Đinh gia có một người con gái bị bỏ rơi, mẹ con Đinh Thải Nghiên ngươi là độc xà tu hú chiếm tổ chim khách! Tôi cũng không tin, sẽ có người không cười nhạo ngươi, không có nhục mạ chửi bới!

“Các người là tỷ muội!” Thiên Tuyết kêu sợ hãi một tiếng, nhìn Mục Thiên Dương, lại dời đi rất nhanh, hỏi Uyển Tình, “Cô ta là chị của cậu hả?”

Uyển Tình thản nhiên nói: “Mẹ tôi cùng ba tôi ly hôn, cô ấy là chị sau.”

“A?” Thiên Tuyết cả kinh, “Vậy cậu……”

“Tôi cũng là con gái thân sinh của ba ba!” Đinh Thải Nghiên vội vàng nói, cười nhạt hỏi, “Cô sao lại ở chỗ này?” Cô hiện tại rất tò mò, vì sao Đinh Uyển Tình xuất hiện ở đây một tiệc tối này! Nơi này đều là người của xã hội thượng lưu, chẳng lẽ là ba ba chuẩn bị thệp mời cho cô?

“Tôi là bạn học của Thiên Tuyết.” Uyển Tình thản nhiên nói.

“Cái gì?” Đinh Uyển Tình không tin, “Như thế nào có thể!” Cô còn không biết trường học Đinh Uyển Tình ở đâu sao? Mục Thiên Tuyết thế nhưng Mục gia đại tiểu thư, sao có thể học ở cái loại trường học bình dân này? Cho dù là cô, tổng không đến mức này? Nghĩ nghĩ, cô không xác định hỏi, “Cô chuyển trường?!”

Mọi người không biết chị em các cô sao lại thế này, nhưng rõ ràng cảm giác được có hỏa khí, rốt cuộc hôm nay Thiên Tuyết là nhân vật chính, cho dù sắp kết thúc, cũng không thể bị đùa bởn đến hỏng. Có người đúng lúc nói: “Uyển Tình tháng năm chuyển tới lớp học của chúng tôi.”

Đinh Thải Nghiên da mặt giật giật, giống như tìm không thấy cơ hội làm cho Uyển Tình mất mặt. Nguyên bản, cô muốn vạch trần người này trà trộn vào yến hội. Ai biết, thật đúng là quang minh chính đại vào. Cô cười nói với Uyển Tình: “Cô chuyển trường à, sao tôi cũng không biết. Ba ba chuyển cho cô à?”

Uyển Tình không trả lời.

Bất quá cô đoán cũng đoán được, trừ bỏ ba ba, cô cùng Từ Khả Vi có năng lực chuyển đến trường học như vậy sao? Đừng nói học phí mắc chết, không một chút thân phận, ai thu ngươi?

Mục Thiên Dương thấy tiến hành đến nước này, nói với Đinh Thải Nghiên: “Muốn cùng với em em đi vào phòng tán gẫu không?”

“Không cần.” Đinh Thải Nghiên vội vàng cự tuyệt, khoác tay hắn, “Em đi cùng anh được rồi.”

Triệu Mĩ Na cười nói: “Cô thật đúng là người chị tốt, em mình bị ngã cũng không quản.”

” Cô……”

“Thiên Tuyết, mình muốn cáo từ trước.” Uyển Tình lên tiếng.

“A, được.” Thiên Tuyết lại nhìn Mục Thiên Dương một cái, nói với cô, “Mình tiễn bạn.” Sau đó khoát tay với những người khác, “Các cậu tùy ý.”

Triệu Mĩ Na như có điều suy nghĩ vuốt cằm. Tuy rằng Đinh Uyển Tình là bạn học của Thiên Tuyết, nhưng Thiên Tuyết năm lần bảy lượt nhìn về phía Mục Thiên Dương, hình như là đang hỏi ý kiến của hắn. Đinh Uyển Tình này, chỉ là bạn học của Thiên Tuyết sao? Thiên Dương nói Đinh Thải Nghiên chỉ là quân cờ, có thể, cái quân cờ này là vì Đinh Uyển Tình mà bố trí hay không?

Uyển Tình đi rồi, những người còn lại cũng tốp năm tốp ba rời đi. Chủ nhà có chuẩn bị phòng khách, nhưng trải qua một trận như vậy, cư nhiên không ai lưu lại. Không ít người trong mắt đều thật sâu lóe ra ánh sáng bát quái, chuẩn bị trở về đem chuyện chị em Đinh gia loan truyền bốn phía một phen. Trong một thời gian ngắn, nơi tụ hội của xã hội thượng lưu, lại có đề tài để hàn huyên.

Đinh Thải Nghiên là cuối cùng đi, Mục Thiên Dương muốn đích thân đưa cô về nhà. Hai người đi tới cửa, lầu trên truyền đến âm thanh của Thiên Tuyết: “Anh, anh khoan đi đã, đi lên đây một chút.”

“Đến đây.” Mục Thiên Dương nói, vỗ vỗ tay của Thải Nghiên, “Chờ anh một chút.”

“Tốt.” Thải Nghiên ôn nhu trả lời.

Mục Thiên Dương bước lên lầu, bị Thiên Tuyết kéo vào thư phòng của Mục lão thái gia. Thiên Tuyết tới khóa cửa, Mục Thiên Dương nhíu mày: “Em làm gì?”

Vừa rồi cùng Uyển Tình ở trong này đại chiến hai trận, lại tiến vào có chút không được tự nhiên. May mắn ông nội đi Bắc Đới Hà, chờ ông trở về, bàn học kia không biết bị hạ nhân lau qua bao nhiêu lần, khẳng định không phát hiện được.

“Uyển Tình cùng cái người kia……” Thiên Tuyết chỉ ngón tay xuống dưới lầu, “Sao lại thế này? Sao một bên anh cùng người em có quan hệ bất chính, một bên lại cùng người chị kết giao?”

Mục Thiên Dương nói: “Anh chơi đùa chơi đùa thôi.”

“Như vậy cũng là một trò chơi tốt nha!” Thiên Tuyết thấp giọng kêu lên, tuy rằng dưới lầu tuyệt đối nghe không thấy âm thanh ở nơi này, nhưng cô vẫn còn rất cẩn thận, “Anh thật sự muốn chơi đùa, sẽ không uy hiếp Uyển Tình như vậy nữa! Em đều nghĩ anh đã động tâm rồi! Bất quá, con trai như vậy rốt cuộc vẫn là không tốt. Chúng ta lại có tiền, cũng không phải làm loại chuyện đùa bỡn người này……”

Chương 92: Hợp mưu

Mục Thiên Dương không thể tưởng được cô có lương tâm như vậy, cười búng yêu vào cái trán bướng của cô một cái, đến gần Thiên Tuyết hơn mới trả lời cô.

Thiên Tuyết nghe xong, nhịn không được thở dài: “Mẹ con người ta đã đủ đáng thương, anh còn khi dễ như vậy?”

“Theo như nhu cầu, anh khi dễ cô ấy khi nào? Ở trên người cô ấy anh tốn tiền cũng không phải là số lượng nhỏ.”

“Vậy anh thích cô ấy sao?”

Mục Thiên Dương trầm mặc.

“Anh thích ai? Chị hay là em?”

Mục Thiên Dương vỗ cô một chút, xoay người bước đi. Thiên Tuyết cúi đầu nở nụ cười, không cần nói em cũng biết! Đợi một thời gian, sợ là bất kì ai cũng nhìn ra được. Chỉ hy vọng, cái đương sự kia cũng nhìn ra được!

Trên chiếc xe chạy như bay, Đinh Thải Nghiên nhìn thần sắc Mục Thiên Dương bất động như núi, do dự vài lần đã mở miệng: “Thiên Dương……”

“Ừ?” Mục Thiên Dương liếc nhìn cô một cái, thần sắc không chút gợn sóng, còn chút ôn nhu.

“Vừa rồi……” Đinh Thải Nghiên cân nhắc một chút, “Anh có cảm thấy, em đối với em mình…… Không tốt lắm hay không?”

Mục Thiên Dương cười: ” Anh tin tưởng em đã đối với cô rất tốt. Giữa hai em có cái ân oán gì, ngoại nhân sao biết được? Rốt cuộc là em hay là cô ấy, đều không thể nhìn mặt ngoài được? Anh không cần để ý cái nhìn của người khác, mình không thẹn với lương tâm là tốt rồi.”

Đinh Thải Nghiên thở phào nhẹ nhõm một hơi, vui vẻ gật đầu. Thiên Dương tin tưởng cô, đứng ở bên cô là tốt rồi.

Mục Thiên Dương nhìn phía trước, đáy lòng cười lạnh lùng. Nữ nhân ngu ngốc!

Ô tô cách Đinh gia càng ngày càng gần, khuôn mặt Đinh Thải Nghiên bỗng lộ ra vẻ u sầu. Chuyện kia đã qua lâu như vậy, lúc ấy Mục Thiên Dương còn muốn cô, nhưng lúc sau, vẫn không tỏ vẻ gì……

Ô tô dừng trước cửa biệt thự Đinh gia, Đinh Thải Nghiên bổ nhào tới, dán trên môi Mục Thiên Dương bắt đầu hôn. Trước kia thì được, Mục Thiên Dương dường như tùy ý cô. Nhưng gần nhất, càng ngày càng yêu sạch sẽ, trừ bỏ Uyển Tình, hắn cư nhiên không muốn đụng tới bất luận kẻ nào. Vì thế, có lệ vài cái, đẩy cô ra: “Đừng nháo, anh cần phải trở về, đã trễ thế này……”

“Vậy không cần trở về!” Đinh Thải Nghiên làm nũng.

“Ngoan, ngày mai còn phải đi làm.” Mục Thiên Dương chịu đựng khó chịu trong lòng hôn cô một chút, “Mau vào đi, anh cũng trở về nghỉ ngơi.”

“Vậy được rồi……” Đinh Thải Nghiên không tha nói, lại hôn trên mặt hắn một cái mới xuống xe.

Thẳng đến khi cô vào cửa, Mục Thiên Dương mới lái xe rời đi. Rời khỏi biệt thự một khoảng cách, lập tức dừng xe lấy khăn tay chà lau miệng mình. Nửa ngày sau, hắn tức giận ném khăn tay đi: “Đinh Uyển Tình! Em thật sự là làm anh muốn điên rồi!”

Đinh Thải Nghiên cả đêm ngủ không ngon giấc, cơ hồ trắng đêm mất ngủ. Buổi sáng, nghe được động tĩnh ngoài cửa, biết người nhà đều thức dậy. Vừa lúc đói bụng, liền kéo áo ngủ lại đi xuống ăn điểm tâm.

Đinh Chí Cương thấy bộ dáng mệt mỏi này của cô, không đồng ý nhíu nhíu mày. Tiết Lệ Na ngược lại đau lòng hỏi: “Làm sao vậy? Không ngủ tốt, coi ánh mắt con vừa sưng vừa hồng! Mau tới ăn một chút gì, tí nữa đi ngủ một giấc, buổi chiều chúng ta đi thẩm mỹ viện.”

Đinh Chí Cương há miệng thở dốc, cuối cùng thở dài, cái gì cũng chưa nói. Ở  thẩm mỹ viện tiêu nhiều tiền như vậy, ít đi vài lần không được sao? Làm đẹp xong, khẳng định lại muốn đi mua sắm, vừa mời vài người uống trà, cùng người ta so đấu. Hắn lúc trước bị cái gì, vì sao cùng với Khả Vi ly hôn, vứt bỏ Uyển Tình còn nhỏ như vậy, đón hai mẹ con các cô vào gia môn?

“Ông thở dài tức giận cái gì?” Tiết Lệ Na hỏi, “Công ty lại có chuyện?”

Đinh Thải Nghiên vừa nghe, tay đang uống sữa dừng một chút. Lúc trước nói công ty gần như phá sản, nhiều tiền không thấy tăm hơi như vậy, sẽ không phải nuôi dưỡng con ** nhỏ Đinh Uyển Tình kia đi?

“Không có việc gì.” Đinh Chí Cương cầm tờ báo lên, lười cùng cô nói, miễn lại cãi nhau.

Tiết Lệ Na lười quản hắn, hỏi Thải Nghiên: “Con ngày hôm qua không phải đi tham gia tiệc sinh nhật tối của em gái Mục Thiên Dương sao? Mẹ còn nghĩ đến các con sẽ cùng nhau qua đêm đấy, cư nhiên lại trở về.”

Thải Nghiên thở dài, lại không dám nói cho bà biết chuyện cô bị Chu bộ trưởng chơi đùa qua, chỉ có thể không nói lời nào.

Đinh Chí Cương để tờ báo xuống: “Con đến Mục gia?”

“Đúng vậy!” Thải Nghiên đắc ý cười.

Đinh Chí Cương do dự một chút hỏi: “Vậy con…… Con không sao chứ?”

” Con có thể có chuyện gì? Thiên Dương vô cùng tốt với con!” Ông là muốn hỏi Đinh Uyển Tình đi? Hừ! Quả nhiên sau lưng mẹ con cô nuôi dưỡng nhỏ tiện nhân kia.

Đinh Chí Cương đích thật là muốn hỏi Uyển Tình.

Hắn đương nhiên biết Uyển Tình chuyển tới đâu, là hắn ra mặt làm thủ tục đó. Ngay lúc đó nhận được mệnh lệnh của Mục Thiên Dương hắn tới vừa nhanh vừa vội, cũng không cho hắn được nghĩ nhiều. Hắn cũng biết Mục gia tiểu thư tại nơi đó, nhưng nghĩ đến, cô gái đó với Uyển Tình hẳn không ở cùng lớp đâu. Để các cô học cùng nhau, chuyện Uyển Tình cùng Mục Thiên Dương sẽ bị đưa ra ngoài ánh sáng làm sao bây giờ? Mục Thiên Dương hẳn là sẽ không làm như vậy. Hơn nữa, nếu Thải Nghiên thật sự thấy Uyển Tình, sớm cùng mẹ cô nháo ngất trời, sao có thể là biểu tình này?

Đinh Chí Cương thở phào nhẹ nhõm một hơi, tùy mẹ con các cô thảo luận, không hề để ý tới. Ăn cơm chiều, hắn phải đi làm. Thải Nghiên nhìn chằm chằm vào bóng dáng của hắn, giống như muốn ăn thịt người.

Tiết Lệ Na kêu lên: “Con làm gì thế? Con đứa nhỏ này, nhìn ba con bằng cái ánh mắt gì?”

Thải Nghiên vừa nghe, lập tức dựa vào đi tới, nói đêm qua chuyện cho bà.

Tiết Lệ Na cả kinh: ” Con là nói ——”

Thải Nghiên gật gật đầu: “Khẳng định là ba! Uyển Tình đêm qua mặc cái váy kia hơn mười vạn,con mới mặc cái một vạn! Nếu không phải ba, cô ta có sao? Còn có cô ta đòi tiền chuyển trường đi? Lão bà kia làm giải phẫu cũng muốn tiền đi? Tất cả tính tính toán toán bao nhiêu rồi? Hơn nữa chúng ta không biết, không biết ba mấy năm nay nhét bao nhiêu cho các cô!”

Tiết Lệ Na vỗ bàn: “Lão già này kia!”

Thải Nghiên cả kinh, đột nhiên lo lắng hỏi: “Mẹ nói ba không phải là hối hận, muốn đuổi chúng ta đi, sau đó đón mẹ con kia trở về?”

“Không có khả năng!” Tiết Lệ Na khẳng định nói, “Mẹ tuyệt đối sẽ không để ba con làm như vậy! Hắn muốn cũng không thể!”

“Thế nhưng, nếu hắn biết tôi không phải ——”

“Đừng nói lung tung!” Tiết Lệ Na trách cứ, “Không cần đông muốn tây muốn. Hiện tại con mới là người lớn nhất, con có Mục Thiên Dương, lão nhân kia sao cam lòng vứt bỏ con? Hơn nữa, hắn cho dù muốn đón tiện nhân kia quay về, họ Từ kia của sẽ đáp ứng sao?”

Đinh Thải Nghiên gật gật đầu, rốt cục thở phào nhẹ nhõm một hơi: “Cũng đúng. May mắn đêm qua chuyện chưa lưu lại cho Thiên Dương ấn tượng xấu gì, hắn quả thực hoàn toàn tin tưởng tôi, đứng ở bên con!”

Tiết Lệ Na cười đắc ý: “Mẹ chỉ biết con gái của mẹ có bản lĩnh, mê hoặc hắn phải xoay quanh con.”

“Thế nhưng mẹ anh ấy giống như không thích con.”

“Con lấy lòng bà ấy nhiều nữa là tốt rồi! Lão nhân gia mà, muốn người khác lấy lòng.” Tiết Lệ Na suy nghĩ một lát, còn nói, “Bất quá cũng không cần quá quan tâm bà ấy! Mục Thiên Dương còn có một người ông nội, lời nói của người ông nội kia mới quan trọng. Nghe nói ở Mục gia, rất nhiều chuyện đều là lão thái gia cùng Mục Thiên Dương làm chủ, cái nữ nhân kia không tính là uy hiếp. Chỉ cần lão thái gia thích con, sẽ không vấn đề gì!”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK