Chương 77: Dưa hấu
Cuộc thi tháng chấm dứt, Thiên Tuyết giống như bị lột một tầng da. Trở lại biệt thự, gục vào ghế sô pha.
Bà Trương bưng dưa hấu tới, Uyển Tình ngồi ở một bên gặm từ từ. Thiên Tuyết đứng lên: “Có cắt hay không? Con muốn lấy thìa lấy ăn!”
“Có có có!” Bà Trương thích bộ dáng hoạt bát của cô, cười hì hì nói, “Tôi cắt thành hai nửa, cô cùng Uyển Tình tiểu thư một người một nửa?”
“Tôi không cần.” Uyển Tình nói, “Ăn không hết.”
“Ít giả bộ thục nữ đi!” Thiên Tuyết ôm gối ôm lệch qua một bên, bắp chân trắng mịn gác lên sô pha.
“Cô mới là thục nữ.” Uyển Tình nói. Điểm tự mình hiểu lấy ấy cô vẫn phải có. Mục Thiên Tuyết dù nói như thế nào cũng là thiên kim tiểu thư, được giáo dục từ nhỏ đến bây giờ, làm cho tao nhã cùng cao quý của cô từ trong khung phát ra, cho dù là phát giận, khí chất cũng sẽ không biến mất, chỉ thay đổi —— biến thành một loại khí thế.
Thiên Tuyết quét cô một cái, buông lỏng tứ chi hít thở nhẹ nhàng.
Bà Trương ôm dưa hấu lại đây, cô hưng phấn tiếp nhận, dùng thìa múc một ngụm bỏ vào trong miệng, vui mừng rạo rực nói: “Thật sự ngọt như đường!”
Uyển Tình nghi hoặc nhìn cô một cái, cô chưa từng nếm qua sao?
Thiên Tuyết ăn mấy miệng, đột nhiên nhớ tới cái gì, buông dưa hấu ra chạy vào phòng bếp.
“Bà Trương!” Thiên Tuyết kéo vạt áo bà Trương, giống một tiểu hài tử tìm người lớn làm nũng của, “Còn dưa hấu không?”
“Còn, làm sao vậy?”
“Cho con một ít!” Thiên Tuyết vội vàng đi tìm, từ trong tủ lạnh lấy ra nữa, đặt ở cái trên thớt gỗ, chờ nó không còn lăn, cô giơ dao, chuẩn bị cắt.
Bà Trương vội vàng kéo cô lại: “Tiểu thư ngươi làm cái gì? Cẩn thận bị thương mình!”
“Tôi cắt dưa hấu.”
“Cô không ấn nó, nó sẽ chạy đấy.” Ngay cửa truyền đến âm thanh của Uyển Tình.
Thiên Tuyết không hờn giận trừng cô một cái: “Ai cần cô lo! Cô rành chắc!”
Uyển Tình tựa vào khung cửa trên: “Tôi mua đồ ăn qua, đã làm cơm. Hàng hiệu trang phục mốt quen thuộc đối với cô, còn chuyện bếp núc so với cô chắc chắn là rành hơn.”
Thiên Tuyết sắc mặt đổi đổi, tay nắm dao của có chút phát run, cũng không biết nghĩ tới cái gì, giống như có điểm rối rắm. Một lát sau, cô một tay đè lại dưa hấu, một tay cắt xuống.
Phanh mà một tiếng, cắt thành hai nửa. Nhưng một nửa không bị cô đè lại kia, thiếu chút nữa lăn xuống đất, may mắn bà Trương đúng lúc tiếp được.
Thiên Tuyết ôm lại đây, giọng điệu còn phẫn hận lưu lại: “Cám ơn!”
“Không, không dám……” Bà Trương ấp úng nói, dao cất đi, sợ hãi các cô đánh nhau. Thậm chí, mấy cây dao khác cũng không động thanh sắc đem ra xa.
Thiên Tuyết tìm thìa hai người cắm vào trong dưa hấu, một tay nâng một miếng, đi ra ngoài. Đi hai bước, cảm giác dưa hấu muốn rớt, cô vội vàng kêu Uyển Tình: “Cầm cho tôi!”
Uyển Tình đưa tay đi cầm miếng kia, Thiên Tuyết lại nửa miếng kia cho cô, sau đó xoải bước lớn đi ra phía ngoài biệt thự.
Uyển Tình nghi hoặc theo sát cô, đi vào ga ra phía sau biệt thự. Trong ga ra có mấy chiếc danh xe số lượng có hạn đang đậu, âm thanh nam nhân nói chuyện với nhau truyền đến——
“Phải ở trong này coi xe cả đời sao?”
“Có thể được tổng giám đốc thưởng thức cũng không sai rồi.”
“Tôi thật ra không sao cả, dù sao chỉ là học sinh trung học, nhưng anh…”
Chương 78: Các anh ăn đi!
Rào rào, âm thanh tiếng nước chảy ra. Uyển Tình cùng Thiên Tuyết bước qua, thấy A Thành cùng A Hoa ở rửa xe.
Hai người cảm giác có người đến, ngẩng đầu, đồng thời đứng nghiêm trang, cung kính nói: “Tiểu thư!” Tiểu thư làm cái gì vậy? Chẳng lẽ hôm nay phải lái xe quá nhanh, các cô tìm đến bọn họ tính sổ? Ngay cả dưa hấu đều chưa ăn xong?
Thiên Tuyết cười dài nhìn bọn họ một lát, đưa dưa hấu qua: “Mời các anh ăn dưa hấu!”
“Ách……” A Hoa nhìn A Thành, đây là chuyện gì? Đại tiểu thư phải mời bọn họ ăn dưa hấu, vẫn là…… Có cả thìa dùng? Coi bọn hắn tiểu hài tử ba tuổi sao?
“Không dám.” A Thành cũng nhìn chằm chằm dưa hấu rối rắm, rốt cuộc sao lại chọc tới đại tiểu thư?
“Các anh ăn đi!” Thiên Tuyết thấy bọn họ bất động, nổi giận.
Hai người vội vàng tiếp nhận, bắt đầu cầm ăn, nuốt một miếng mới phản ứng lại: “Cám ơn tiểu thư!”
Thiên Tuyết ngọc thủ vung lên, hào sảng cười khẽ: “Không cần cảm ơn!”
Sau đó, hai người tiếp tục ăn dưa hấu. Ăn một trận, nghi hoặc nhìn cô cùng Uyển Tình: còn không đi? Còn muốn lấy vỏ dưa hấu cùng thìa?
Thiên Tuyết cũng nhìn ra bọn họ không được tự nhiên, đang nhiệt tình đột nhiên giống như bị tát nước lạnh rót, lạnh xuống, sau đó nhớ tới: cô tới nơi này làm gì? Đưa dưa hấu cho hai người tài xế? Rất khôi hài! Cô chính là Mục đại tiểu thư, cô vì cái gì phải làm như vậy?
Cô cũng không biết rõ mình, hơi có chút không được tự nhiên, nói: “Là các anh dạy tôi ăn dưa hấu như vậy.” Đối với cô, hẳn là là như thế này, cho nên muốn chia xẻ. Cô chưa bao giờ sẽ ăn dưa hấu như vậy, phun hạt đều phải dùng khăn che, loại lạc thú này, cô chưa nhận thức qua! Nghe bọn hắn nói xong, cô vẫn nhớ thử, hôm nay rốt cục tìm được cơ hội!
“Chúng ta…… Nói qua khi nào?” A Thành nghi hoặc hỏi.
“Có!” Thiên Tuyết thấy hắn đã quên, có chút mất hứng, ” Thời điểm các anh vừa mới làm việc dưới tay anh tôi, ngày sinh nhật tôi đó!”
Kia hẳn là phải….. Ba năm trước đây, hắn thật đúng là đã quên. A Thành nhìn về phía A Hoa, muốn hỏi hắn còn có nhớ hay không.
A Hoa vội vàng dùng ánh mắt phủ nhận. Đại tiểu thư vừa nói hắn nhưng thật ra nghĩ tới, có ngày đưa tổng giám đốc về nhà, đi vào ga ra dừng xe trở ra, nửa đường gặp đại tiểu thư duyên dáng yêu kiều. Đó là lần đầu tiên thấy cô, bị cô kêu đi làm. Hắn chưa thấy qua trải qua việc đời, đều bị hù chết, đại tiểu thư hỏi cái gì đáp cái gì, nhưng rốt cuộc nói gì đó, hắn căn bản là không nhớ rõ.
Chẳng lẽ, bọn họ cư nhiên nói cho tiểu thư cao quý này, ăn dưa hấu như thế nào?
Thiên Tuyết thấy bọn họ không nhớ rõ, có chút buồn bực, xoay người bước đi.
Hai người đi rồi, A Hoa nhìn dưa hấu trong tay A Thành, nói: “Của anh giống như lớn hơn so với tôi.”
“Đổi không?”
“Không!” A Hoa tới gần hắn, nhỏ giọng nói, “Tôi cảm thấy đại tiểu thư giống như có ý với anh, nếu như vậy, anh sao không bắt lấy cơ hội?”
Cho dù phấn đấu ba mươi năm! Hắn vẫn chỉ học tới trung học, cho dù đặt lên cành cao cũng chịu không được. Nhưng A Thành sẽ không giống, người ta chính là nghiên cứu sinh của trường nổi tiếng…… Tuy rằng không tốt nghiệp, nhưng có thực lực chứng minh! Người giống như vậy, có một người cho hắn ván cầu, hắn là có thể mở ra một khoảng trời riêng.
“Anh nghĩ tôi thành người nào?” A Thành tức giận nói, đặt dưa hấu ở một bên, tiếp tục rửa xe.
“Tôi chưa nói tôi chưa nói……” A Hoa không tha nhìn thoáng qua dưa hấu, cũng đặt ở một bên. Vốn định giải khát mà, nhưng người ta không ăn, hắn lại ăn, giống sinh vật lạ lắm.