Mục lục
Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 337: Bóp chết đứa em gái kia(2)

Thiên Tuyết phẫn nộ đập cặp của cô: “Đinh Uyển Tình! Tớ liều mạng với cậu!”

Mục Thiên Dương lạnh lùng cảnh cáo: “Nếu em không thu tay lại, liền không có cái gì ăn ngon.”

Thiên Tuyết buồn bực thu tay lại: “Anh bất công!”

“Cũng không phải ngày đầu tiên.” Mục Thiên Dương hừ lạnh.

“Anh…..” Thiên Tuyết cứng lại, phẫn nộ giật tóc anh, “Mục Thiên Dương! Anh rất đáng ghét!”

“Em mau buông ra!” Mục Thiên Dương rống to, “Anh đang lái xe! Uyển Tình!”

Uyển Tình đã giữ chặt Thiên Tuyết, nhưng không kéo cô ra được. Chờ đến khi cô kéo được người ra, Mục Thiên Dương cũng dừng xe.

Thiên Tuyết tức giận khóc oa lên một tiếng, Uyển Tình trừng mắt nhìn Mục Thiên Dương một cái: đây không phải là anh kéo thêm cừu hận cho em sao?

Mục Thiên Dương cảm thấy rất nghen lòng, rõ ràng là cái nha đầu kia khiêu khích trước! Không đúng, là em bảo anh giáo huấn nó! Vì sao khi chuyện xảy ra, các người đều đổ lỗi cho anh? Uyển Tình, anh là người đàn ông của em, em không thể bênh người ngoài!

Kết quả đúng là Uyển Tình đi bênh vực người ngoài, cô vỗ bả vai Thiên Tuyết: “Anh ấy hay nói giỡn, cậu không cần so đo với anh ấy. Đó là anh hai của cậu, cậu biết anh ấy hơn hai mươi năm, cậu còn không hiểu sao?”

“Bởi vì tớ hiểu rõ anh ấy! Hỗn đản! Tớ muốn tuyệt giao với anh ấy! Tớ muốn đoạt tuyệt quan hệ với anh ấy!”

Mục Thiên Dương gãi gãi đầu: “Em còn để ý?”

“Vì sao em lại không để ý?” Thiên Tuyết tùy hứng rống to.

Uyển Tình vội vàng nói: “Quên đi quên đi, chúng ta không để ý đến anh ấy, không chấp nhặt với anh ấy! Một lát nữa sushi để cho cậu ăn hết, hai chúng ta cùng ăn, không cho anh ấy ăn!”

“Tốt!” Thiên Tuyết tức giận nói, “Hai chúng ta cùng tắm suối nước nóng! Hai chúng ta cùng tắm trong một phòng, tắm uyên ương.”

“Mục Thiên Tuyết!” Mục Thiên Dương cảnh cáo một tiếng, “Em không nên quá phận…….”

“Ô oa…..” Thiên Tuyết thương tâm ôm lấy Uyển Tình, “Anh ấy uy hiếp tớ, tớ muốn tuyệt giao với anh ấy!”

Uyển Tình trừng Mục Thiên Dương: “Anh mau lái xe đi!”

Mục Thiên Dương buồn bực quay đầu lái xe, thật muốn bóp chết người em gái này! Vì sao nó lại là em gái của anh? Nếu không phải, anh có thể trực tiếp đá cô xuống xe, để cho cô ở nơi hoang vu tự sinh tự diệt!

Anh chửi Thiên Tuyết một trăm lần, không để ý đến tình cảm ruột thịt một chút nào.

Đi từ C thị đến suối nước nóng mất hai giờ, ở một trấn lịch sử nhỏ. Nghành du lịch của trấn rất phát triển, nhưng vẫn thuộc quản lý của C thị, cho nên khi đến nơi này thì không cần dạo chơi.

Sauk hi xuống xe, ba người cầm hành lý, Mục Thiên Dương giao xe cho nhân viên của suối nước nóng, vừa đi, vừa tranh công nhìn Thiên Tuyết và Uyển Tình nói: “Xem, phong cảnh rất đẹp phải không? Kế bên chỗ này có nơi quay phim, cho nên nới này thường xuyên có ngôi sao tới, đương nhiên cũng có một ít quan viên cao cấp và nhà giàu, cho nên ở đây cũng không tệ.”

Trong lòng Thiên Tuyết còn tức giận, đưa mắt nhìn bốn phía, phát hiện phong cảnh xung quanh quả nhiên rất tuyệt đẹp, nhịn không được hừ lạnh một tiếng: “Vì sao anh biết chỗ này? Không phải là đến phong lưu chứ?”

Mục Thiên Dương sửng sốt, nhìn về phía Uyển Tình, thấy vẻ mặt cô nghi ngờ, sợ cô hiểu nhầm, vội vàng giải thích: “Anh cùng là nghe nói.”

Trong lòng Uyển Tình có chút không thoải mái. Người như anh, thường xuyên ra ngoài xã giao, gặp dịp đi chơi, ngủ với mấy mỹ nữ, đến vài lần cũng không có gì là lạ. Trước kia cô cũng không bài xích, thậm chí vẫn cảm thấy anh có mấy tình nhân. Nhưng mà hiện tại, cso lẽ là do có tình cảm, một khi nghĩ tới anh thân thiết với người phụ nữ khác, cho dù không có tình cảm, chỉ là gặp dịp thì chơi, cô cũng không tiếp thu được.

Xem đi! Quả nhiên không thể như thế. Một khi có tham muốn giữ lấy, liền không xong rồi.

Uyển tình hít hai ngụm khí, không nhìn anh, trực tiếp đi về phía trước.

Thiên Tuyết đắc ý nhìn anh một cái.

Anh muốn bóp chết cô! Nhưng mà chỉ có thể ngẫm lại thôi. Thừa dịp Uyển Tình không pháp hiện, anh chạy nhanh túm lấy cô, hạ giọng nói: “Anh sai rồi được không? Anh đừng gây thêm phiền toái cho anh! Sang năm anh không kết hôn được, tất cả tính trên đầu em.”

“Thiết! Chính mình không có bản lĩnh, làm sao trách em?”

Uyển Tình đang đi, gặp một cái gương mặt quen thuộc, suy nghĩ một lát, mới nhớ tới là Chu Linh.

Gần đây danh tiếng của Chu Linh khống sai, weibo thường xuyên có tin tức của cô ta, cô ta đóng hai bộ phim truyền hình nhiều tập vừa tung ra là được mọi người bàn luận nhiệt tình, khiến cho cô tích lũy không ít fan. Nhưng mà bởi vì những thứ cô ta đăng trên weibo trước đây, khiến cho cô và Thiên Tuyết không có hảo cảm, những bộ phim cô ta đóng đều không xem!

Uyển Tình thấy cô ta đang đi tới, không muốn nhìn nhiều, quay đầu tìm kiếm Mục Thiên Dương, thấy anh đang nắm tay Thiên Tuyết đi đến đây, nghĩ là bọn họ đã hòa giải. Đã nói rồi, an hem ruột sao có thể hận nhau đâu? Bọn họ náo loạn như vậy, tình cảm lại càng sâu.

Chu Linh không nhận ra Uyển Tình và Thiên Tuyết, nhưng mà liếc mắt nhìn Mục Thiên Dương một cái liền nhận ra, cười chào hỏi: “Mục tổng chào anh.”

Mục Thiên Dương nhíu mày, đầu óc nhanh tìm tòi, vừa nhớ ra cô ta, sắc mặt không gợn sóng nói: “Cô là….”

“Ách……” Sắc mặt Chu Linh có chút lúng túng, nhớ tới lần trước bị Sở Duy mắng, cũng không dám trêu chọc anh, nếu anh ta không nhỡ rõ bản thân, vậy quên đi, “Thực xin lỗi, tôi nhận làm người.”

Mục Thiên Dương thấy cô tưc thời, cũng không so đo với cô ta.

Chu Linh thấy anh nắm cổ tay Mục Thiên Dương, đoán rằng hai người là người yêu, trong lòng hận không được, nhưng mà lại không dám chụp ảnh. Cô có trăm mối không có cách giải, người phụ nữ đó hình như chưa từng gặp qua, hẳn là không phải người trong vòng giải trí. Nhìn khí chất đó, có vẻ giống sinh viên…….Trời ơi! Chẳng lẽ Mục Thiên Dương nuôi sinh viên?

Sau khoảnh khắc kinh ngạc, cô liền bình tĩnh. Việc này cũng không có gì phải ngạc nhiên, kẻ có tiền thích chơi ngôi sao, không có tiền thích chơi sinh viên. Loại người giống như Mục Thiên Dương, chỉ cần thuận mắt là được.

Đi vào phòng, Thiên Tuyết lo sợ hỏi loạn: “Anh tới nơi này với Chu Linh?”

Động tác của Uyển Tình cương một chút, nghiêng tai lắng nghe câu trả lời của Mục Thiên Dương.

Mục Thiên Dương tức giận: “Lão Tử chưa bao giờ làm thế!”

“Thiết! Anh không thừa nhận, chúng ta cũng không có cách nào khác.” Thiên Tuyết nói với Uyển Tình, “Thà rằng tin trên đờn này có quỷ, cũng đừng tin lời của đàn ông! Đàn ông không ăn trộm, heo mẹ cũng leo cậy được.”

“Mục Thiên Tuyết!” Mục Thiên Dương nổi giận gầm nên.

Thiên Tuyết hoảng sợ, cũng hiểu được mình quá đáng. Có một số việc, chỉ nói thôi, người nghe cũng coi là thật. Cô cần phải có chừng mực, bằng không giữa anh và Uyển Tình sẽ có vết rách, người có lỗi lớn nhất chính là cô. Cô sợ hãi liếc mắt nhìn anh một cái: “Anh rống cái gì? Cây ngay không sợ chết đứng, bản thân không làm, cần gì phải chột dạ!”

“Em đi ăn sushi nhanh đi!” Mục Thien Dương tức giận vẫy vẫy tay.

Thiên Tuyết thấy Uyển Tình ngồi ở sô pha đưa lưng về phía bọn họ, phỏng chừng là bị ảnh hưởng từ lời nói của cô, không dám đi lấy sushi: “Buổi tối em ăn! Một lát nữa tìm các người ăn cơm chiều! Sushi để ăn khuya đi!” Không biết người trong khách sạn biết các cô mang theo đồ ăn sẽ nghĩ gì?

Chương 338: Chê thổ lộ

Cô vừa đi, Mục Thiên Dương liền bổ nhào vào trước mặt Uyển Tình, vô cùng lo lắng nói: “Em đừng nghe người khác nói bừa! Anh thề với em, sau khi anh gặp em đều vô cùng sạch sẽ, anh đảm bảo về sau cũng sẽ sạch sẽ, ngoài em ra, ngay cả tay của người khác anh cũng không động vào!”

Uyển Tình há miệng thở dốc, muốn hỏi anh và chị cô, cô cũng không tin, anh và Đinh Thải Nghiên từng đính hôn, chẳng nhẽ lại chưa từng có hành động thân mật! Cô còn nhớ rõ có một lần đi văn phòng anh, thấy Đinh Thải Nghiên đi tìm anh, cô liền trốn ở trong phòng nghỉ, sau đó tận mắt thấy bọn họ ôm ấp rồi hôn nhau.

Uyển Tình cảm thấy bây giờ đi truy cứu loại sự tình này đã không còn ý nghĩa gì, nhưng trong lòng luôn thấy không thoải mái, nghĩ tới nghĩ lui không thể hỏi tình huống sau khi bọn họ gặp nhau, thốt ra: “Trước kia?”

Mục Thiên Dương sửng sốt, trước kia đương nhiên là anh có phụ nữ bên cạnh, ngẫu nhiên gặp dịp thì chơi là bình thường thế nhưng, thậm chí vẫn xem xét đối tượng kết hôn trong đó. Bởi vì khi đó anh cảm thấy mình sẽ cưới một thiên kim đại tiểu thư, để cho đối phương làm bà Mục, phụ trách ngoại giao, để anh mở rộng quan hệ, thuận tiện sinh con. Đến như cảm tình, chưa bao giờ ở trong phạm vi lo lắng của anh!

Nếu anh biết sớm rằng sẽ gặp cô, anh sẽ không nhìn người phụ nữ khác lấy một cái.

Uyển Tình ảo não cắn môi, cảm thấy mình hơi quá đáng. Anh đương nhiên là có, cô muốn hỏi làm gì? Anh nhất định cảm thấy mình hỏi nhiều, đàn ông đều muốn tự do, anh có thể không kiên nhẫn với cô…

“Thực xin lỗi.” Uyển Tình thống khổ che kín mặt mình: “Em hơi choáng, có thể là say xe rồi…”

Mục Thiên Dương xoa đầu cô, vò nhẹ trên huyệt thái dương của cô: “Nếu không thì tắm nước nóng trước đi? Trễ giờ ăn cơm…”

Uyển Tình gật đầu.

Gian suối nước nóng này là hai người dùng, đương nhiên là cùng tắm. Mục Thiên Dương bận việc cả ngày… Công tác, mỗi ngày có thể chạy bộ, mỗi tuần cũng có thời gian cố định đi chơi bóng, còn có thể cưỡi ngựa, hoàn toàn là lao động kết hợp vui chơi.

Nhưng gần đây, một năm này ở thành phố A, lại chạy tới chạy lui đến thành phố C, vốn không có thời gian đi tập thể hình, loại vận động duy nhất chỉ là XXOO cùng UYển Tình… Công việc cả ngày, sẽ cảm thấy mệt mỏi, hiện tại ngâm nước nóng, bỗng nhiên cảm giác được thể xác và tinh thần đều sảng khoái. Nhìn UYển Tình bên cạnh, anh vuốt ve bờ vai của cô, lực mềm nhẹ: “Có thể chứ?”

“Không cần…”

“Nằm úp sấp đi, xoa bóp cho em, sẽ thoải mái lắm.”

Uyển Tình do dự một chút, cảm giác có phần mệt mỏi rã rời, không có tinh thần tranh luận với anh, rõ ràng ngoan ngoãn nằm úp sấp trên bờ suối nước nóng. Mục Thiên Dương nhẹ nhàng mát xa cho cô, bắt đầu có phần đau, về sau dần dần thật sự thoải mái, cô không nhịn được thở dài đầy thỏa mãn.

Mục Thiên Dương đột nhiên đến bên tai cô nói: “Bạn gái trước, anh đã cắt đứt sạch sẽ, chắc chắn sẽ không đến gây phiền toái cho em.”

Uyển Tình sửng sốt, quay đầu nhìn anh, vẻ mặt kinh ngạc.

Anh lại gần cô, cằm để trên vai cô: “Nếu em ghen, anh không có gì để nói, anh cao hứng còn không kịp!”

“Ai ghen?” Uyển Tình theo bản năng phản bác.

“Uhm, biết không phải em ghen, cho nên mới muốn giải thích.”

Uyển Tình do dự giây lát nói: “Anh không cần giải thích cho em!”

Càng giải thích, càng phiền lòng, ai mà không biết tình sử của anh?

Dường như Mục Thiên Dương nhìn ra tâm tư của cô, trong lòng tự nhiên cao hứng, nhưng để cô gồ ghề trong lòng, mất nhiều hơn được rồi. Chuyện hư hỏng này, anh cũng không biết giải thích thế nào. Người phụ nữ thông minh, tự nhiên sẽ không hỏi người đàn ông trước kia thế nào, người đàn ông cũng không tự tìm phiền toái mà nhắc đến.

Nhưng hôm nay, Thiên Tuyết khốn khiếp kia lại đem chuyện này nói ra, anh giải thích không được, không giải thích cũng không được, anh cũng khó xử…

Uyển Tình cũng cực kỳ khó xử, muốn nghe anh giải thích, nhưng nghe lại thấy không thoải mái. Mục Thiên Tuyết, sao tự nhiên cậu lại nói ra? Về sau không làm đồ ăn ngon cho cậu nữa!

Đột nhiên Uyển Tình có chút tủi thân, cô xoắn xuýt không phải cái này, cái cô lo lắng hỏi vừa rồi, khiến anh sinh lòng chán ghét. Xác thực cô đã vô số lần nghĩ muốn rời khỏi anh, nhưng nếu có thể để anh thích cô cả đời, lại có gì không tốt? Đi theo anh, hiện tại tất cả chỉ cần thuận theo tự nhiên là tốt rồi, không cần thay đổi cái gì, không cần suy nghĩ tương lai sẽ thế nào.

Nhưng nếu rời khỏi anh, tương lai của cô sẽ có nhiều gian khó?

Cô biết, chỉ cần ở bên cạnh anh, cô cùng anh bắt đầu thế nào, tuyệt đối sẽ không có ai biết, cho dù có người biết, anh ta cũng sẽ tìm được cách nói đàng hoàng, không cho mọi người mắng cô. Nhưng nếu như anh không cần cô nữa? Tình cảm cũng không có, anh việc gì phải yêu thương cô, chăm sóc cô? Nói không chừng sẽ đích thân hủy hoại cô!

“Thiên Dương…” Uyển Tình xoay người ôm lấy anh, tựa vào trong lòng anh khóc lên: “Em như vậy cso phải cực kỳ đáng ghét hay không?”

“Em đang nói gì thế?”

“Em biết, em không nên hỏi chuyện trước kia của anh, em cũng không hỏi… Thực xin lỗi, là em không đúng, em không nên hỏi.”

“Vì sao em không nên hỏi?” Mục Thiên Dương hơi giận nhưng còn đau lòng nhiều hơn: “Trên thế giới này, nếu em không nên hỏi, thì còn ai có thể hỏi?”

“Anh,,, anh không cảm thấy như vậy rất đáng ghét sao?”

Mục Thiên Dương cười: “Người khác hỏi thì phiền, nhưng em hỏi thì không phiền, thế nhưng những chuyện đó đều đã qua rồi, nếu anh biết sẽ gặp em, anh nhất định sẽ im lặng chờ em.”

Uyển Tình cứng lại hô hấp, tim đập rất nhanh: “Anh, anh thấy không phiền thì tốt rồi.”

Mục Thiên Dương buồn bực: “Em cứ như vậy trả lời anh?”

“A, không thế thì sao?”

“Anh đang thổ lộ, em không thổ lộ theo, tốt xấu gì cũng nên hôn anh một cái.”

Uyển Tình đỏ mặt, đẩy anh ra: “Ai phải nghe anh thổ lộ?”

“Anh chỉ nghĩ muốn thổ lộ với em, cho nên nhất định em phải nghe!” Mục Thiên Dương trước kia chưa từng thổ lộ qua, cho nên tâm tư gì cũng giấu ở trong lòng. Nhưng từ khi nói thích cô, anh thổ lộ ra cũng không có áp lực gì nữa. Đối với một người đàn ông lớn, tình tình ái ái treo trong miệng là vô cùng ghê tởm, nhưng không nói ra, làm sao cô ấy biết được?

Uyển Tình là một cô gái thiếu cảm giác an toàn, anh chỉ làm không nói, hoặc chỉ nói không làm, cô đêu không tin, nếu cô không tin tưởng, cô sẽ không thích anh, liền coi như thích, cũng sẽ trốn tránh anh.

Anh phát hiện hai người bọn họ giống nhau ở phương diện này, đều rụt rè, không nỡ nói ra miệng. Thích một người, dù cô ấy biết, bạn cũng muốn nói cho cô ấy, nếu không cô ấy sẽ nghi ngờ. Nếu thủy chung không nói, trong lúc suy đoán thích hay không hay thích, tình cảm cũng sẽ trở nên tan vỡ.

Anh tự nhiên không thể để tình cảm của bọn họ tan vỡ, nhưng có một người liền đi theo hướng người khác. Nếu anh thích cô trước, vậy thì để anh đi bước này đi. Quả nhiên, anh làm đúng rồi! Một ngày nào đó, cô không thể không được tự nhiên như thế nữa, rộng rãi nói thương anh…

Đột nhiên, ngoài cửa truyền đến tiếng của Thiên Tuyết. Mục Thiên Dương không kiên nhẫn nói: “Em ấy lại làm gì không biết?” Qua cửa ngăn cách đều có thể nghe thấy âm thanh của cô, ra ngoài chơi cũng không thể yên tĩnh một chút sao?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK