Chương 545: Khó giải quyết việc mất tích
Kim lão phu nhân chấn động, ngẩng đầu nhìn cô: “Ở nơi nào, người đâu?” Uyển Uyển lúc lớn, chỉ sợ là nhớ rõ chuyện.
“Cháu, cháu có điện thoại, hình như để trong ví tiền, ví tiền đặt trên phòng.”
Kim lão phu nhân đứng lên, nói với Khấu Băng: “Cháu hỏi lại tường tận, bà đi trước.”
Khấu Băng đồng ý, cùng mấy thuộc hạ ở lại tiếp tục hỏi.
Kim lão phu nhân về đến trong nhà, Uyển Tình vội vàng tìm ví tiền, giơ ra tờ giấy kia. Kim lão phu nhân nhìn thoáng qua xa xa, hỏi: “Cháu gọi được chưa?”
Uyển Tình lắc đầu: “Gọi không được.”
Kim lão phu nhân lại bảo người gọi một lần, vẫn không có tín hiệu.
Mục Thiên Dương nói: “Réo người đi thăm dò địa chỉ trước, còn có chủ hộ.”
Kim lão phu nhân lập tức réo người gọi điện thoại, để cho người ở thành phố C đi làm, sau đó đột nhiên hạ lệnh: “Trở về!” Bà thật muốn nhìn, năm đó là ai lớn mật như thế, dám bán con gái của bà.
Ra lệnh một tiếng, lập tức có người bắt đầu sắp xếp, một phần cùng Kim lão phu nhân cùng trở về, một phần người tạm thời được giữ lại. Đợi tới sân bay thành phố C, vừa lúc chính ngọ, trên đường cái ngừng một loạt xe đón tiếp bọn họ.
Đinh Đinh Đương Đương lôi kéo Uyển Tình kêu đói, Uyển Tình có chút xấu hổ, nghĩ muốn che miệng chúng lại. Tới đón có một ông già, là quản gia của Kim gia. Tai ông ấy nhọn nghe thấy, cười nói: “Trong nhà đã chuẩn bị tốt cơm trưa, trước tiên lão phu nhân hãy trở về ăn cơm với mọi người đi.”
Kim lão phu nhân cười, xoay người cầm lấy tay Đinh Đinh, nói với Uyển Tình: “Cháu đi theo cụ nhé.”
Uyển Tinhf quay đầu liếc mắt cười với Mục Thiên Dương một cái, Mục Thiên Dương gật đầu, dường như khuyên cô an tâm, trong lòng cô thở ra, kéo lấy Đương Đương theo sau.
Kim lão phu nhân ở thành phố C có một tòa biệt thự rất lớn, năm đó Kim lão đại định cư ở thành phố C khi đó thông qua quan hệ mua được. Nhà cửa xung quanh, cực kỳ thanh tĩnh, cũng có kiến trúc dân quốc không sai khác là bao, phần lớn là phong cách châu Âu.
Ô tô lái vào cửa lớn biệt thự, ở trong hoa viên ngừng một loạt, Uyển Tình xuống xe, thấy bên trong cả trai lẫn gái, gài trẻ lớn bé đi tới nghênh đón, giống như đặt mình trong phim truyền hình.
Đi vào phòng khách, hai chân giẫm lên thảm trải sàn, đen treo thủy tinh trên đỉnh đầu có cảm giác như trong mây,….
Kim lão phu nhân nghĩ đến mọi người xung quanh đều đói bụng, tạm thời cũng không nói chuyện, chỉ bảo ăn cơm.
Âu Định Trung nói: “Chúng ta không quấy rầy lão phu nhân nữa, trở về ăn thôi.”
Kim lão phu nhân gật đầu, ở trong đám người tìm được Khấu Băng nói: “Cháu ở lại đi.”
Âu Định Trung nghe vậy, bước chân dừng lại, nghĩ muốn ở lại. Mọi người nhìn anh, anh thoáng xấu hổ, nhấp môi xoay người rời đi.
Trở lại nhà lớn Âu gia, lập tức bị Âu tam gia gọi đến hỏi chuyện. Anh cũng chưa ăn cơm, trong lòng hơi có chút không cam, nhưng vẫn đi qua.
Âu tam gia nằm ở trên ghế, sắc mặt tái nhợt, cốt sấu như sài, xem ra không còn sống lâu nữa, nhưng hai con mắt vẫn sắc bén khiến người khác sợ hãi. Anh bắt đầu làm một chuỗi nói hết những chuyện xảy ra trong hai ngày nay.
Kim lão phu nhân ở bên kia, mọi người ăn xong, ở trong phòng khách ngồi xuống. kim lão phu nhân nói với lão quản gia: “Thu dọn cho tiểu thư một gian phòng, trở về gấp, cái gì cũng không mang theo, nên muốn chuẩn bị.”
Lão quản gia phân phó với cấp dưới một tiếng, chính mình tiếp tục đứng bên cạnh nghe mọi người nói chuyện.
Kim lão phu nhân hỏi KHấu Băng: “Hỏi ra cái gì chưa?”
Khấu Băng nói: “Hỏi mấy lần, những cái Lão phu nhân nói đều đã hỏi. Bởi vì cô ấy là nghe người ta thuật lại, cho nên cũng không biết rõ. Người đàn ông bán tiểu thư đi, cũng không có miêu tả nhiều.”
Kim lão phu nhân đóng chặt mắt: “Đi gọi Khưu lão ngũ đến.”
Kim lão phu nhân năm đó có gọi vài người đưa tiểu thư đi, Khưu lão ngũ là một trong đó. Nhưng về sau, con gái không có tin tức gì, người đưa con gái đi cũng tìm không thấy. Qua mười mấy năm tìm được Khưu lão ngũ, ông ta đang làm việc buôn bán ở HongKong….
Kim lão phu nhân bảo ông trở về hỏi vài câu, ông nói lúc ấy tình huống rất loạn, còn có người ngầm truy giết bọn họ, mà khả năng người truy giết bọn họ là đối thủ một mất một còn Nghĩa Hải bang. Lúc ấy đồng thời có mấy vị anh em đã chết, hai vị tiểu thư cũng không biết đi đâu, ông không dám trở về, lại muốn tiếp tục tìm người, liền tìm lại tìm đến Hongkong…
Kim lão phu nhân hỏi vài lần, ông đều nói như thế, cũng không thể làm gì ông ta, liền quyết định để lại mạng của ông ta, đợi khi nào tìm được người lại nói….
Khưu lão ngũ hiện tại con cháu thành đàn, đều ở Hongkong, người đã nhanh gần 80 tuổi còn đang bị giam lỏng ở Long Diễm Minh.
Kim lão phu nhân réo người dẫn ông đi, chỉ chốc lát sau thủ hạ đã hốt ha hốt hoảng chạy vào: “Khưu lão ngũ vừa mới phát bệnh tim ở trong biệt thự, từ trên cầu thang ngã xuống… đã chết.”?
Sức KHỏe của Kim lão phu nhân không tốt, đột nhiên nở nụ cười: “Bị chết thật tốt! Khấu Băng, cháu đi thăm dò cho bà, còn có UYển Uyển kia, tra được chưa?”
“Đang điều tra.” Khấu Băng nói: “Lão phu nhân đừng nóng vội, nếu có thể tìm được Diễm Diểm và Uyển Tình, lại vừa lúc có manh mối của Uyển Uyển, chắc chắn có thể tìm được.”
Kim lão phu nhân gật đầu: “Cháu là trưởng bối, không cần tiểu thư này nọ.” Sau đó nói với UYển Tình: “Cha của chú Khấu lúc trước cùng tạo dựng sự nghiệp với ông bà ngoại cháu, tính ra, cháu không nên gọi là chú, mà phải là cậu.”
Uyển Tình cười, hơi làm nũng hỏi: “Cháu đây tới cùng muốn làm gì?”
Khấu Băng có chút trố mắt, dừng giây lát nói: “Hô cậu đi.”
Uyển Tình sửng sốt, cảm giác ông hình như có chuyện thương tâm, quy củ hô một tiếng.
Chờ ông đi tới, Kim lão phu nhân đột nhiên thở dài: “Nó có một em gái, cùng năm sinh với mẹ cháu, đáng tiếc về sau bị người ta hại chết… Tuy để lại một đứa con, nhưng là đưa ra nước ngoài, mấy năm nay không ai gọi nó là cậu.”
Uyển Tình gật đầu.
Đột nhiên Uyển Tình nhớ tới, lúc trước điều tra về Kim lão phu nhân, tra được tư liệu của Long Diễm Minh. Em gái của KHấu Băng, hình như là bị con trai của Tứ gia hại chết. cũng bởi vì chuyện này, Chương Tứ gia mới rời khỏi Long Diễm Minh.
Xem ra, Long Diễm Minh này đầm rồng hang hổ, anh nên mang Uyển Tình rời đi.
Buổi tối, lại ở nơi biệt thự này, Uyển Tình nói với anh: “Thiên Dương, em có chút sợ.”
“Đừng sợ, có anh đây.”
“Em sao lại cảm thấy được, chuyện của mẹ em không chỉ đơn giản như vậy?”
“Này đã cực kỳ rõ ràng rồi.” Mục Thiên Dương thấp giọng nói: “Xem ra bà ngoại em cực kỳ tin tưởng Băng gia, nhưng hiện tại chủ nhà là Âu thị… Xem ra Băng gia này không đơn giản, hi vọng đó không phải là người xấu.” Mục Thiên Dương nói xong, im lặng tiếp. Nếu người được Kim lão phu nhân tin tưởng có vấn đề, Uyển Tình ở trong này chỉ sợ sẽ bị nguy hiểm. Nhưng anh không thành vấn đề, tiếp theo là Âu gia có vấn đề, mà hiện tại lão đại của Long Diễm Minh là Âu Kỳ Thắng.
Trời ơi, anh cảm thấy được chuyện này cực kỳ khó giải quyết. anh thực hận chính mình không đi vào hắc đạo, phát ra một bang phái tới bảo vệ Uyển Tình..
Chương 546: Ngàn lần nén bi thương
Kim An An đã quay về nhà mình tối hôm qua, bữa sáng thì trừ Kim lão phu nhân, còn trên bàn cơm những người khác đều có thể coi là người Mục gia. Mục lão gia cảm thấy có hơi khách lấn át chủ nên quyết định cơm nước xong xuôi liền rời đi trước rồi mới nói chuyện sau.
Cơm nước xong, vừa mới rời bàn thì quản gia liền tiến vào nói: “Băng gia đã đợi một hồi lâu rồi.”
“Sao không nói sớm?” Kim lão phu nhân hỏi rồi nói với mọi người “Cùng đi đi.”
Đi vào phòng khách, Khấu Băng đang ngồi ở trên sô pha liền đứng lên.
Kim lão phu nhân hỏi: “Cậu ăn sáng chưa?”
“Ăn rồi.”
Kim lão phu nhân nghĩ đến cảnh ngộ của Khấu gia, còn nghĩ đến cảnh ngộ của mình, nhịn không được thở dài, khoát tay để hắn ngồi xuống.
Uyển Tình cùng Mục lão gia, Mục Thiên Dương, Mục Thiên Thành, Trâu Tranh cũng phân biệt ngồi xuống, đứa nhỏ được Mục Thiên Thành và Mục Thiên Dương ôm đi —— hai người bọn họ chia nhau ra chơi đùa với đứa nhỏ.
Khấu Băng đảo tài liệu trong tay, nói với Kim lão phu nhân: “Lão thái thái, chúng ta lần theo cú điện thoại kia đã tra ra được địa chỉ.”
“Tìm được người rồi sao?” Kim lão phu nhân khẩn trương hỏi.
Khấu Băng buông mí mắt, lúng túng nói: “Trước mắt còn chưa xác định bọn họ có phải người lão thái thái muốn tìm hay không, nếu như phải… Thỉnh lão thái thái…. Ngàn lần nén bi thương.”
Kim lão phu nhân ngẩn ra, sốt ruột hỏi: “Có ý tứ gì?”
“Đôi vợ chồng kia vài năm trước đã qua đời rồi.”
Mọi người kinh ngạc nhìn Khấu Băng, không thể tin được sẽ có kết quả như thế. Uyển Tình cùng Trâu Tranh đều ngồi bên cạnh Kim lão phu nhân, nhẹ nhàng cầm lấy tay bà.
Được một lát, cô mới hỏi: “Bọn họ không có đứa bé sao?”
Khấu Băng nhẹ nhàng mà hít một tiếng, nói: “Đôi vợ chồng kia gọi là Bạch Đông Minh và Triệu Uyển Uyển —— Triệu Uyển Uyển hẳn là Uyển Uyển nhà chúng ta, ngày sinh của cô ấy cũng là sinh thần của Uyển Uyển. Chúng ta tìm được cha mẹ nuôi của cô ấy, theo như bọn họ nói, ngày sinh, tên, đều chính là Uyển Uyển cung cấp. Vợ chồng Triệu gia không có đứa nhỏ mới mua cô ấy về nuôi, mới đầu đối xử với cô ấy không tệ, nhưng về sau vợ chồng Triệu gia mang bầu, lại còn sinh được vài đứa, có chút nuôi không nổi nên liền đối xử với cô ấy không được như trước. Cô ấy lúc tuổi còn trẻ liền bắt đầu đi làm công, tiền đều giao về cho trong nhà, còn mình không có tiền phải đi đánh bạc, mỗi lần đều thắng…. “
Kim lão phu nhân vừa nghe liền khóc lên: “Nhất định là con gái của ta…. “
Khấu Băng tiếp tục nói: “Cô ấy ở sòng bạc quen với Bạch Đông Minh, Bạch Đông Minh là người thuộc Nghĩa Hải bang, dẫn cô ấy đi chơi nhiều nơi, hai người liền cứ như vậy mà định chung thân.”
“Nghĩa Hải bang?”
Khấu Băng gật đầu: “Nhưng bởi vì cậu ta và Uyển Uyển ở cùng một chỗ, không chịu cưới thiên kim của Nghĩa Hải bang, nên liền dứt khoát rời đi.”
“Như thế không sai… “ Kim lão phu nhân vui mừng cười, rưng rưng hỏi, “Cậu ta đối xử với nó có tốt không?”
“Tất nhiên là vô cùng tốt.” Khấu Băng cũng khó mà nở nụ cười một chút “Bọn họ sống chung hơn 8 năm. Mới mất vài năm trước đây, tựa hồ vẫn một mực tìm tung tích Diễm Diễm, càng không ngờ lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn.”
“Ngoài ý muốn?”
“Bọn họ lúc trước ở sòng bạc Macao rất có tiếng, tự xưng là “Song Sát”, được người ta phong danh Đổ Vương, Đổ Hậu (vương – hậu cờ bac), còn tự mở sòng bạc. Hẳn là như thế này, có người muốn lật đổ bọn họ, bọn họ lui về ở ẩn, sau đó bắt đầu đi tìm tung tích Diễm Diễm. Cho nên cháu không thể khẳng định —— trong quá trình bọn họ đang tìm Diễm Diễm thì xảy ra chuyện ngoài ý muốn, hay rốt cuộc là đối thủ lúc trước của sòng bạc đuổi tận giết tuyệt, vẫn là…. Có người không muốn bọn họ tìm được Diễm Diễm.”
“Bọn chúng chết như thế nào?” Kim lão phu nhân hai tay nắm thành quyền.
“Có một ngày vào buổi tối có người trà trộn vào nhà để trộm cắp… Cảnh sát điều tra kết quả là như thế này, bọn họ bởi vì cùng tên trộm xung đột nên bị giết hại…. “
Kim lão phu nhân che miệng lại, khóc lên.
Uyển Tình cũng đã từng khổ sở muốn khóc, ở bên cạnh vỗ nhẹ lưng Kim lão phu nhân, sợ bà thương tâm quá đỗi.
Khấu Băng nói: “Bọn họ có một cô con gái.”
Kim lão phu nhân liền ngồi thẳng lưng, nhìn hắn không chớp mắt.
Khấu Băng lắc đầu: “Đứa nhỏ kia tên là Bạch Phẩm Nhu, lúc ấy vừa mới học Đại học. Nhận được tin cha mẹ gặp chuyện không may từ trường học liền gấp gáp trở về, trên đường xảy ra tai nạn xe cộ…. Tử vong ngay tại chỗ.”
“A… “ Kim lão phu nhân ôm Uyển Tình, tê tâm liệt phế khóc lên.
Uyển Tình cùng Trâu Tranh cũng khóc lên, mấy người đàn ông khác trong lòng cũng luống cuống.
Qua thật lâu, Mục Thiên Thành hỏi: “Việc này không phải là nhỏ, phải điều tra rõ ràng.”
Khấu Băng hỏi Kim lão phu nhân: “Có muốn lấy tro cốt xét nghiệm một lần hay không? Vạn nhất thông tin sai lệch?”
Kim lão phu nhân hỏi: “Bọn họ được an táng ở nơi nào?”
“Ở A thị.”
Uyển Tình đột nhiên nói: “Cháu gọi điện thoại, cháu trước kia dường như đã nghe người ta nói qua bọn họ…. “
“Em nghe ai nói qua?” Mục Thiên Dương hỏi.
Uyển Tình không trả lời, lấy tay lau nước mắt, lấy điện thoại di động ra gọi cho Thiên Tuyết. Vừa nhận cuộc gọi, Thiên Tuyết liền rống lên: “Cậu đem anh trai, ông nội, cháu trai, cháu gái mình lừa gạt đi đâu vậy? Mình trở về uống rượu mừng của cậu, liền một người cũng không thấy!”
Uyển Tình sửng sốt, nhớ tới cô cùng Mục Thiên Dương sớm định ra ngày đăng ký kết hôn sắp tới.
“Này? Uyển Tình, mình đang nói chuyện với cậu a? Có phải đã xảy ra chuyện gì hay không?”
“Không. Cậu có số điện thoại của Liễu Y Y không? Có thể cho mình không.”
“Làm gì?”
“Cậu nhớ không có một lần chúng mình cùng cô ấy đánh bài, cô ấy nói cô ấy biết Đổ Vương Macao.”
“Phốc —— không thể nào? Lần nào a?”
“Lần Sở Thiệu trở về đó a! Trước khi mẹ mình gặp chuyện không may!”
“À ~ mình nhớ ra rồi, cô ấy hình như đã nói qua… Cậu tìm cô ấy làm gì? Mình giúp cậu liên hệ một chút trước đi! Cậu ở nơi nào a? Anh mình đâu?”
“Tối nay sẽ nói cho cậu, khả năng chúng mình rất nhanh sẽ trở lại, cậu giúp mình liên hệ nhanh với Y Y một chút.”
Cúp điện thoại, Uyển Tình nhìn mọi người nói: “Là bạn cùng học trung học với cháu và Thiên Tuyết, cô ấy hình như ở… đối diện nhà dì. Cháu để cho Thiên Tuyết tìm cô ấy, giờ chúng ta nên làm gì?”
Mục Thiên Dương nói: “Bạch tiên sinh đã từng ở A thị?” Trong ấn tượng, anh giống như ở trên một vài yến hội có gặp qua người này.
Khấu Băng gật đầu: “Phòng của cậu ấy vẫn còn. Di sản của cậu ấy bị cha mẹ nuôi của Uyển Uyển kế thừa, anh em của Uyển Uyển muốn đem phòng bọn họ ở đi bán, nhưng bởi vì là phòng không may nên bán không được, liền bỏ hoang.”
Kim lão phu nhân hỏi: “Bọn chúng xảy ra chuyện, Nghĩa Hải bang không trông nom sao? Có thể là người Nghĩa Hải bang làm hay không? Chuyện này nhất định phải điều tra rõ ràng, không thể để cho bọn chúng chết vô ích được!”
“Cháu đã liên hệ với Nghĩa Hải bang, bên kia còn chưa có đáp lại.”
Nói xong, mọi người lại khởi hành quay về A thị. Vừa ra khỏi cửa, Uyển Tình liền nhận được điện thoại của Thiên Tuyết, Thiên Tuyết nói: “Sở Thiệu mang Liễu Y Y về nhà, ở A thị đây này. Các cậu phải về đây mới có thể gặp mặt nói chuyện. Mình đưa số điện thoại của cô ấy cho cậu, cậu nếu cấp bách thì liền liên hệ cô ấy hỏi đi. Cô ấy ở Sở gia gặp người lớn để thương lượng chuyện hôn nhân đấy!”
“A?” Uyển Tình cả kinh, nếu như vậy thì nói chuyện cần phải cân nhắc. Cô bên này gặp chuyện như vậy, không thể để cho người khác chuyện vui bị lây dính chuyện không may.
Thiên Tuyết cúi đầu cười: “Hiện tại đang bàn bạc, phỏng chừng phải đợi tới ngày Quốc khánh hoặc là sang năm mới làm, bất quá nghe thanh âm của Sở Thiệu thực hưng phấn!”
Uyển Tình hơi nở nụ cười, cúp điện thoại, tạm thời không cần liên hệ Liễu Y Y. Nếu Liễu Y Y ở A thị, về trước rồi mới nói đi.