Mục lục
Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 335: Nem rán

Trời ạ, cô sao lại động thủ với anh rồi? Càng ngày càng không sợ anh, càng lúc càng to gan hơn, cái này không phải chuyện tốt!

Mục thiên Dương cũng rất vui vẻ, Uyển Tình càng ngày càng thân thiết với anh, xem ra, kết hôn không cần một bên tình nguyện, nên chuẩn bị cầu hôn cho tốt mới được. Anh nắm chắc, cô nhất định sẽ đồng ý.

Hai người vui vẻ lại không được tự nhiên qua vài ngày, mỗi ngày anh đi mua đồ ăn, cô phụ trách việc nấu nướng, nghiễm nhiên là một đôi vợ chồng nhỏ. Đáng tiếc là thời gian tốt đẹp luôn ngắn ngủi, Thiên Tuyết gọi điện thoại đến: Cô xuống máy bay rồi! Đến phòng rồi!

Uyển Tình vội vàng quay lại trường học, phát hiện đã vài ngày cứ thế mà không chú ý thời gian, không nhịn được nghi ngờ: ở bên cạnh Mục Thiên Dương, cô vui vẻ như thế sao?

Nói thật, anh thật sự quá cưng chiều cô rồi. Đột nhiên cô có chút lo lắng, mình có thể bị anh làm hư không?

Lấy Thiên Tuyết làm cái cớ to lớn, Mục Thiên Dương rất dứt khoát bố trí hoạt động cho buổi tối: “Đi ăn lẩu trước, náo nhiệt! Lại đi xem phim, vẫn lại là náo nhiệt! Anh sợ sẽ phá hủy tâm tình mấy ngày nay của Uyển Tình.

Một đêm náo nhiệt, anh quay lại thành phố A, má Trương cũng đã quay lại, Thiên Tuyết không biết chuyện Uyển Tình nấu cơm cho Mục Thiên Dương, nếu không thì đã quấn lấy cô rồi.

Trải qua một năm cuộc sống đại học, Thiên Tuyết đã rèn luyện ra được sức sống ngoan cường, nửa đêm đói bụng, trực tiếp mượn mì tôm của Lý Ức ăn đến no căng bụng. Nếu trước đây, cô sẽ không ăn loại đồ ăn không tốt cho sức khỏe này, nghĩ đến liền ghê tớm! Thế nhưng hiện tại, đồ ăn của căn tin lấy ra được sâu bên trong, cô có thể bỏ nó ra rồi tiếp tục ăn…? Một năm này cô đã thay đổi cỡ nào?

Ăn no căng mì tôm, Thiên Tuyết cảm thán với cái lồng cơm: “Mình thật là dễ nuôi, ai lấy được mình thật sự là quá hạnh phúc rồi!”

Uyển Tình không nói gì, dễ nuôi rồi hả? Mấy ngày trước không thèm xuống bếp là cái gì chứ?

Lý Ức nói: “Cậu chỉ mới ăn no mì tôm mà thôi!”

Thiên Tuyết không phục: “Ăn mì tôm còn chưa đủ dễ nuôi à?”

“Đừng nói cậu cùng phòng với mình!” Uyển Tình nói.

Lý Ức: “Đồng ý Uyển Tình!”

Thiên Tuyết không phục, đang muốn đọc diễn văn, Liễu Y Y ở bên cạnh lại cho ra một câu sâu xa: “Lúc mình đặt cơm nguội vào lò vi sóng, liền cảm thấy người nào trong tương lai cưới được mình cũng cực kỳ hạnh phúc…”

Ba người sửng sốt, sùng bái giơ ngón tay cái với cô…

Chủ nhật, Thiên Tuyết đi dạo phố với UYển Tình, trong lúc vô ý nhìn thấy một cái quán hàng nhỏ ở một góc sáng sủa, trên sạp dựng thẳng mấy biển hiệu viết tay, viết hai chữ “Nem rán”. Trên chiếc bàn thấp bên cạnh, có vài người đang ngồi ăn. Thiên Tuyết nhạy cảm biết được, nhất định là thứ đó ăn rất ngon, liền lôi Uyển Tình qua.

Nem rán ba đồng một chiếc, tới trước ăn một phần. Ăn được một miếng, Thiên Tuyết nói với ông chủ: “Cho cháu hai phần!”

Ăn xong, mỗi người đóng gói một phần, chậm rì rì đi đến Y Toa Bối Lạp.

Mục Thiên Dương còn chưa trở lại, hai người chẳng qua chỉ là cải thiện thức ăn. Má Trương nói muốn ăn cái gì, các cô yên vị ở trong phòng khách lên mạng. Cuối cùng, bắt đầu ăn nem rán.

Vừa ăn Thiên Tuyết vừa cảm thán: “Lớp vỏ thật là mỏng, mình trước đây toàn ăn vỏ dày thôi!”

Uyển Tình nghe thế liền đánh hai chữ nem rán vào trang web tìm kiếm, sau đó vừa tìm vừa lột vỏ nem ra xem bên trong có gì.

Thiên Tuyết hỏi: “Cậu giải phẫu nem làm gì thế?”

“Mình tìm cách làm.”

Thiên Tuyết sáng mắt lên: “Chủ ý này không tồi! Mình giúp cậu! Mình muốn ăn lắm, nếu được, mình sẽ cho cậu năm sao khen ngợi.”

Uyển Tình không nói gì, thiên kim đại tiểu thư này đã bị nem rán thuần hóa rồi.

Chắc là di chứng do hồi trước nấu cơm cho Mục Thiên Dương, hoặc là tự nhiên bồi dưỡng hứng thú nấu ăn, Uyển Tình không cần suy nghĩ liền quyết định làm nem rán! Thậm chí cảm thấy, ngoài nem rán, còn có thể làm cái khác.

Thật sự tra xét cách làm, đến thư viện mượn vài quyển sách dạy nấu ăn, lại tham khảo má Trương, sau khi làm hai lần, đã thành công rồi!

Thiên Tuyết nếm thử, nhớ mãi không quên. Ngày hôm sau tan học, lập tức kéo cô đến Y Toa Bối Lạp, để cô tiếp tục làm, sau đó ngồi trong phòng khách chờ. Chờ mãi, cửa lớn mở ra, Mục Thiên Dương cầm một túi hành lý nhỏ đi tới.

“Anh…” Thiên Tuyết kinh ngạc nhìn anh: “Sao anh không gọi gì đã quay lại rồi?”

“Mỗi tháng đều trở lại, không cần phiền như thế.” Mục Thiên Dương mang hành lý về phòng, tìm một vòng, không thấy Uyển Tình, lại hỏi: “Chị dâu em đâu?”

“Chị dâu ở đây…” Thiên Tuyết xoắn xuýt, có nên nói là Uyển Tình làm nem cho cô không? Anh có thể đả kích mỹ vị của cô không? Hoặc là tiêu diệt cô?

“Đến đây, đến đây…” Đúng lúc này, âm thanh của Uyển Tình truyền đến.

Thiên Tuyết mặc kệ anh mình, trông mong ngóng chờ. Mục Thiên Dương quay đầu, nhìn UYển Tình mặc váy trắng, tạp dề màu đỏ, bưng một cái khay đầy chạy tới.

“Ách…” Uyển Tình mạnh mẽ dừng lại: “Thiên, Thiên Dương, anh đã trở lại?”

“Uhm.” Mục Thiên Dương nhìn bát của cô: “Cái gì thế?”

“Của em, của em!” Thiên Tuyết vươn tay: “Mau cho mình!”

Uyển Tình ngồi bên cạnh cô, đưa nem rán cho cô, nhìn Mục Thiên Dương, đột nhiên cảm thấy xấu hổ, sách, nửa tháng không thấy, cô không biết đối mặt thế nào với anh!

“Ăn quá ngon rồi!” Thiên Tuyết lên tiếng, phá tan sự bình tĩnh của hai người.

Mục Thiên Dương hỏi: “Thứ gì đó?”

“Nem rán, Uyển Tình cố ý làm cho em!”

Sắc mặt Mục Thiên Dương đột nhiên đen lại, liếc nhìn cô một cái. Uyển Tình không hiểu ra sao, nghĩ thầm: người ta mới không cố ý đó.

Thiên Tuyết cảm giác được một trận khí lạnh, ngẩng đầu vừa thấy, phát hiện là từ người anh mình. Cô đảo mắt một vòng, nhất thời liền hiểu rõ chuyện gì xảy ra, đưa nem rán qua: “Anh, anh nếm thử đi?”

Mục Thiên Dương nhìn thoáng qua thứ ở trong bát, nghĩ đến là Uyển Tình làm, anh rất muốn ăn thử…. Nhưng là, là cố ý làm cho nha đầu naỳ! Anh khó chịu! Anh che tờ báo ở trước mặt mình: “Em ăn đi, anh không ăn!”

Thiên Tuyết liếc mắt nhìn hai người bọn họ một cái, một mình ăn.

Ăn xong, cô nhìn Uyển Tình: “Còn nữa không?”

“Còn.” Uyển Tình đứng dậy

“Tự mình đi được!” Thiên Tuyết vội nói, mang bát chạy vào nhà bếp. Một lát sau đi ra, phát hiện vị trí ngồi của Mục Thiên Dương thay đổi, ngồi cạnh Uyển Tình, không nhịn được nói ở trong lòng: Xoay chuyển càn khôn….

Cô cầm một cái đĩa cho Uyển Tình: “Cậu cũng ăn đi!”

Uyển Tình nhận lấy, liếc mắt nhìn Mục Thiên Dương, ăn hai miếng, mỗi lần nhét vào trong miệng, đều phát hiện anh cố ý lẩm nhẩm đọc báo. Cô đưa người lại gần anh, gắp một miếng đến bên môi anh. Mục Thiên Dương nhìn thoáng qua, cố ý không để ý đến. Cô lại để đến gần hơn, làm nũng đẩy cánh tay anh, khóe miệng anh cong lên, há mồm ăn.

Chương 336: Ngày nghỉ thật dài

Uyển Tình cười, lại gắp một cái cho anh.

Anh dứt khoát để báo xuống, ôm cô chậm rãi hưởng thụ, ăn đến hơi thỏa mãn, mới hỏi: “Nghĩ như thế nào bắt đầu làm này nọ?”

Uyển Tình liếc mắt nhìn Thiên Tuyết một cái, Thiên Tuyết cả kinh: Cậu nhìn mình làm gì nha? Cũng không phải mình gọi cậu làm! Cậu phải làm nem rán ở phía trước, mình chấp nhận ăn thử ở phía sau đấy!!!

Trong lòng Mục Thiên Dương rất không thích, hung hăng trừng mắt liếc mắt nhìn Thiên Tuyết một cái. Thiên Tuyết lập tức nói: “Anh hai! Thời gian học kỳ này của chúng em rất nhiều! Thứ Sáu không ngờ không sắp xếp khóa nha ~”

“Phải không?” Mục Thiên Dương nhíu mày, tin tức này thật là tốt, có nhiều thời gian một ngày OOXX…… Nhưng mà! Không thể toàn bộ dùng để OOXX nhỉ? Các cô nghỉ ngắn hạn, Thiên Tuyết có thể không cần phải xen vào, nhưng anh bồi Uyển Tình thật tốt ha! Nếu vẫn làm ổ ở nhà, chỉ biết OOXX, Uyển Tình nhất định sẽ cảm thấy anh rất không đủ săn sóc!

“Thứ Năm cũng chỉ có tiết nửa ngày!” Thiên Tuyết nói, “Đáng tiếc tại nửa ngày cuối, nếu nửa ngày trên thì tốt rồi, chính là nghỉ liên tục ba ngày rưỡi —— A mua điểm, em cảm thấy em sẽ sa đọa! Trường học sẽ không sắp xếp thời khoá biểu!”

“Được tiện nghi còn khoe mẻ!” Mục Thiên Dương trừng cô một cái.

Thiên Tuyết cười hắc hắc: “Kỳ thật em thật sự sợ nhàm chán ~”

“Nhàm chán đến kêu Uyển Tình làm đồ ăn ngon cho em?”

Thiên Tuyết suy sụp cúi đầu. Sao như vậy nha, cô đã dẫn dắt đề tài rời đi, sao còn bị anh dẫn đã trở lại? Anh hai anh tâm tư quá nhỏ, Uyển Tình làm tốt cho em ăn hay sao? Dù sao cuối cùng cũng là tạo phúc cho anh thôi!

Mục Thiên Dương cúi đầu nhìn Uyển Tình: “Sao em nuông chiều em ấy?”

“Kỳ thật là em tự muốn làm.” Uyển Tình yếu ớt nói, ngượng ngùng để Thiên Tuyết chịu tiếng xấu thay cho người khác.

Mục Thiên Dương kẽ nhíu mày, nghĩ cô cố ý giúp đỡ Thiên Tuyết, càng thêm không cao hứng.

Uyển Tình cong lên miệng: “Cũng không biết gần đây sao lại thế này, muốn luyện nấu nướng, ước chừng là nghiện nhỉ ~”

Câu cuối cùng cô nói rất nhẹ, chỉ có Mục Thiên Dương nghe thấy. Anh hiểu được cô đang nói chuyện thời gian trước xuống bếp, có chút xấu hổ, ho nhẹ một tiếng: “Thích làm liền làm đi, đừng quá mệt.”

“Ừ.” Uyển Tình gật đầu, thân thiết hỏi anh, “Anh muốn ăn cái gì? Em làm cho anh.”

“Cái gì cũng được sao?”

“Thôi nha. Sẽ không bắt chước em.”

Thiên Tuyết nhớ tới đề tài tốt ngày đó thảo luận ở phòng ngủ, thật dài thở dài: “Chúng ta đều sai rồi, anh của em mới là hạnh phúc!”

“Em nói cái gì?” Mục Thiên Dương nhìn cô.

Cô nhún nhún vai: “Uyển Tình biết em nói cái gì.”

Mục Thiên Dương liền nhìn chằm chằm Uyển Tình: “Nó đang nói cái gì?”

Sắc mặt Uyển Tình khẽ hồng lên: “Cậu ấy nói cái gì, làm sao em có thể biết?”

Mục Thiên Dương đưa tay nhéo nhéo mặt của cô: “Không thành thật……” Không nói anh cũng đoán được đại khái. Cô nói làm tốt cho anh ăn, Thiên Tuyết nói anh hạnh phúc, hừ hừ hừ, cái này còn có cái gì không rõ? ( kỳ thật ngươi thật không rõ! Chữ quan trọng trong đề tài của Thiên Tuyết các cô là”Đám cưới tương lai “ đấy!)

Quốc khánh nghỉ dài hạn, Mục Thiên Dương quyết định mang Uyển Tình đi Maldives. Kết quả Uyển Tình nhận được điện thoại Từ Khả Vi, nói muốn đến núi Phổ Đà. Uyển Tình không lý do cự tuyệt mẹ của mình, đành phải cự tuyệt anh, anh buồn bực cả đêm không nói chuyện với cô.

Ngày hôm sau quay về trường học, Thiên Tuyết nói với Uyển Tình: “Tối nay cậu có thể đến núi Phổ Đà, trước theo giúp ta anh đi!”

“Đùa giỡn cái gì đấy?” Uyển Tình nói, “Mẹ ta nói tối 30 đi, làm sao có thời gian?”

“Cậu với mẹ cậu nói tối 30 có tiết! Mình tra trên mạng, bồi dưỡng trước hai ngày thứ Năm và thứ Sáu nghỉ. Chúng ta vốn không có lớp thứ Sáu, hai tiết buổi chiều thứ Năm kia có thể chạy thoát, vậy coi như chính là chín ngày liên tục…… Không đúng! Ngày 28 là thứ Sáu, nếu cũng chạy thoát ngày 27 kia, chính là……” Thiên Tuyết líu ríu bắt tay vào tính toán, kích động nói, “Má ơi, nghỉ liên tục 11 ngày! Cậu hoàn toàn có thể cùng anh mình nghỉ ít ngày trước, sau đó lại cùng dì đến núi Phổ Đà nghỉ dài hạn!”

“Cậu không cần nói chuyện trốn học nhẹ như lông hồng như vậy được không?” Uyển Tình rối rắm.

“Vậy cậu sẽ không trông nom anh của mình? Cậu xem bộ dáng anh ấy khổ sở, cậu sẽ không đau lòng sao? Mình đều đau lòng!”

Uyển Tình do dự một chút, cảm thấy trốn học cũng là có thể làm, nghĩ nghĩ nói: “Chờ trường học thông báo nghỉ xuống, tớ lại nói với mẹ đã.”

Hai ngày sau, thông báo nghỉ xuống, giống như Thiên Tuyết nói, các cô trốn hai tiết sau sẽ thành mười ngày ngày nghỉ, dám trốn bốn tiết chính là mười một ngày! Uyển Tình cảm thấy cái này quá tàn bạo rồi!

Cô mang tâm tình áy náy gọi một cú điện thoại cho Từ Khả Vi, cuối cùng thảo luận đi giữa trưa mùng một, buổi sáng Từ Khả Vi và Đỗ Viễn Minh ngồi máy bay đến A.

Khoảng thời gian hai ngày tiếp theo, Mục Thiên Dương quyết định đến suối nước nóng. Uyển Tình kháng nghị, anh hung tợn nói: ”Số lượng không được, chất lượng bổ sung!”

Cái gì vậy?! Uyển Tình xấu hổ và giận dữ đánh anh.

Anh rầu rĩ nói: “Vậy ở nhà đi, em và anh là tốt rồi.”

Uyển Tình trầm mặc một lát, không được tự nhiên nói: “Anh sắp xếp đi, đừng để mẹ em phát hiện là tốt rồi.”

Mục Thiên Dương cười, vui vẻ nói: “Vậy đi suối nước nóng!”

“Em cũng không dám trốn học. Em muốn lên xong tiết buổi chiều thứ Năm ư lại đi, anh tốt nhất tìm chỗ nào gần, thứ Bảy dễ trở về học bù, dù sao chỉ có nửa ngày, nán lại cũng không được cái gì.”

Mục Thiên Dương hôn cô: “Theo ý em. Cũng không thể tắm suối nước nóng mỗi ngày, buổi chiều thứ Năm chúng ta đi qua, buổi sáng thứ Bảy trở về.”

Buổi chiều thứ Năm, chính anh lái xe mang Uyển Tình và Thiên Tuyết đến suối nước nóng.

Trên xe, Thiên Tuyết bất mãn nói với Uyển Tình: “Vì sao cậu không trốn tiết? Trốn học, chúng ta có thể đi buổi chiều ngày hôm qua, chơi nhiều một ngày nha, có cái gì không tốt?”

Uyển Tình bĩu môi: “May mắn không trốn, vừa rồi thầy giáo điểm danh.”

“……”

“Cho dù chạy thoát, ngày hôm qua cũng đi không được nha, tối hôm qua có tiết!”

“Đó là tiết môn tự chọn!”

Uyển Tình không nói gì nhìn cô, thấy cô “Không biết hối cải”, đành phải nhìn Mục Thiên Dương lái xe phía trước: “Thiên Dương, anh không trông nom cậu ấy, cậu ấy luôn trốn học ~”

“Này!” Thiên Tuyết kinh hãi, “Mình nào có ‘luôn trốn học’? Mình chỉ là đề nghị cậu trốn mấy tiết vô dụng này mà thôi! Anh, em là vì anh nha! Nhiều hơn hai ngày nghỉ có gì không tốt?”

Mục Thiên Dương mới mặc kệ cô đấy, chỉ nghe Uyển Tình làm nũng với mình, nội tâm nhiệt huyết sôi trào, Uyển Tình nói gì nghe nấy: “Ừ, anh cắt giảm sinh hoạt phí của em ấy!”

“Hừ!” Thiên Tuyết khinh bỉ bọn họ, cắt giảm liền cắt giảm, cô gởi ngân hàng đều trên bảy con số, cũng sẽ không đói chết.

Mục Thiên Dương cũng đúng lúc nghĩ tới vấn đề này, nói với Uyển Tình: “Cắt giảm tiền của em ấy không thực tế, em xem về sau không để bà Trương làm đồ ăn ngon cho em ấy, em cũng đừng làm.”

“Cái này được!” Uyển Tình lập tức đáp ứng, “Mang sushi cũng không cho cậu ấy ăn.” Buổi sáng cô làm sushi, dùng hai hộp giữ mới, chuẩn bị buổi tối ăn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK