Mục lục
Bảo Bối Của Tổng Giám Đốc
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 525: Tay phát run

Thiên Tuyết thấy cô đi qua, Uyển Tình cũng đứng lên.

Thôi Trinh Hi đi tới, nói với Thiên Tuyết: “Cô Mục, xin chào. Cô tới làm việc sao, nghe nói trên lầu là tổng bộ của Tuyết thị.”

“Đúng.” Thiên Tuyết gật đầu.

“Cô thật có tài.” Thôi Trinh Hi thành khẩn tán thưởng.

“ Cô cũng rất có tài.” Thiên Tuyết nói: “Trung văn của cô rất chuẩn, người lại xinh đẹp, diễn xuất không tồi.”

Thôi Trinh Hi cười đến có chút xấu hổ, nhìn Uyển Tình nói: “Vị này là?”

“Chị dâu của tôi.” Thiên Tuyết rộng rãi giới thiệu: “Hai đứa bé này là cháu tôi, sinh đôi.”

“Con của Mục tổng?” Thôi Trinh Hi ngồi xuống, nắm tay Đương Đương, nói với Uyển Tình: “Mục phu nhân, cô thật hạnh phúc.”

“Ách… cảm ơn.” Uyển Tình không quen cô ấy, thật sự không biết nói cái gì, mà âm thanh của cô còn có chút khàn khàn, nghe vào trogn tai có chút không thích ứng kịp. Từ trong tiềm thức của Uyển Tình cảm thấy giọng nói của mỹ nữ đều là thanh thúy, kết quả… có thể là do cô bị bệnh thôi.

Đinh Đinh nghe được tiếng của Thôi Trinh Hi, cũng nhăn mày lại… âm thanh này khác với trong trí nhớ của bé.

“Cô bé này rất xinh.” Thôi Trinh Hi buông Đương Đương ra, vỗ về đầu của Đinh Đinh.

Uyển Tình thấy hai tay của cô phát run cũng nhăn mày lại.

Thôi Trinh Hi sờ tóc của Đinh Đinh, thu tay lại nói với Uyển Tình: “Con gái cô rất giống cô.”

“Đúng, con trai có vẻ giống ba nó hơn.”

Thôi Trinh Hi gật đầu, nắm hai tay đứng lên: “Thật có lỗi, tôi phải trở về làm việc, hôm nào lại nói chuyện.”

Uyển Tình và Thiên Tuyết gật đầu, nhìn cô đi toilet.

“Chị ấy không phải tiên nữ…” Đinh Đinh ôm chân Uyển Tình nói.

“Tiên nữ bị bệnh vổi.” Uyển Tình nói, giải thích với Thiên Tuyết: “Cô Thôi không nói giống như trên tivi…”

“Trên ti vi là phối âm thôi.” Thiên Tuyết cười: “Giong của cô ấy là như thế, nghe nói là do hút thuốc.”

Uyển Tình nói: “Tay cô ấy run rất nhiều.”

“Uhm.” Thiên Tuyết gật đầu: “Trước kia đúng là không phát hiện ra.”

Uyển Tình nhìn quanh, không thấy ai, hạ giọng hỏi: “Chắc không phải cô ấy hút thuốc phiện chứ?” Uyển Tình có nghe thấy những vết đen trong làng giai trí, mà xem trên ti vi có thấy qua người hút thuốc phiện thường run tay, liền trực tiếp liên tưởng đến.

Thiên Tuyết cũng hạ giọng nói: “Nói không chừng, giới giải trí đó, đụng chạm ba cái loại chuyện này không có ít.”

Uyển Tình lo lắng nói: “Vậy cậu tiếp xúc với bọn họ phải cẩn thận, đừng để bị người ta ám hại.”

“Yên tâm đi!” Thiên Tuyết nói: “Lúc mình mười bốn tuổi, anh họ liền đem hết những thứ đó cho mình dùng qua, mình nhớ được hương vị, người nào cũng đừng nghĩ gạt mình ăn những thứ đó!”

“…” Cô lo lắng vô ích rồi, Uyển Tình nghi ngờ khó hiểu hói: “Cậu nếm thử… chắc không… có chuyện gì sao?”

“Không…. anh họ chỉ cho mình biết hương vị, để ngừa nhỡ đâu có ai hạ thuốc mình, cho nên chỉ nếm một chút thôi.” Thiên Tuyết nắm chặt ngón tay út một chút: “Về sau Đinh Đinh Đương Đương lớn rồi, cũng để cho anh họ dạy chúng biết!”

“Mình không…” Mấy thứ đó sao có thể đụng chạm!

“biết là thứ gì đó, mới không bị lừa gạt!”

“Nhưng là…”

“Được, sau này hãy nói, anh họ có cho chúng nếm thử không còn khó nói. Chúng ta ăn cơm đi, mình đi gọi điện thoại cho Sở Thiệu!”

“Được.”

Thiên Tuyết gọi cho Sở Thiệu, anh muốn đi tham gia một bữa tiệc từ thiện tối, không rảnh.

“Y Y thì sao?”

“Y Y tăng ca.”

“Lòng dạ quá hiểm độc rồi.” Thiên Tuyết nói: “Tiệc từ thiện tối lại không mang cậu ấy đi, có phải muốn phong lưu với người khác không, trong tiệc tối nhiều minh tinh nh…”

“Mình cũng muốn, cô ấy không liên quan, uy hiếp mình sẽ hack toàn bộ mây tính trong công ty mình…”

“Cậu vất vả rồi…”

“Ai…” Sở Thiệu u oán thở dài: “Cậu ấy? Cậu không đi sao?”

“Cậu cũng pahir đi, anh mình cũng có chút muốn đi rồi, mình lại đi, Uyển Tình làm soa bây giờ?”

Sở Thiệu vừa nghe, nghi ngờ hỏi: “Khi nào thì UYển Tình ở cùng một chỗ với anh cậu hả? Thật có con rồi hả?”

Thiên Tuyết dừng lại nói: “Về sau nói cho cậu biết!” Sau đó cúp điện thoại.

Đôt nhiên cô nhớ tới khi bọn họ còn học trung học.

Sở Thiệu này vừa hỏi trái lại nhắc nhở cô, khi học trung học, liền có người đoán Uyển Tình. Hiện giờ mọi người thấy UYển Tình và anh cô ở cùng nhau, ngàn lần đừng suy diễn ra chuyện mới gì. Thế nhưng, lớp trung học kia, như vậy chỉ sợ không loạn cũng có Đỗ Thiến rồi. Hiện giờ Đỗ Thiến đã chết, những người khác không ngốc đến muốn đắc tội với Mục Thiên Dương mới đúng. Mà còn tất cả moij người cũng đã có tổi, hẳn không nhàm chán như vậy nữa?

Tay cô sờ sờ cằm, nói với UYển Tình: “Cậu nghe thấy không? Vậy cậu gọi điện thoại cho mình, hỏi anh ấy xem có phải anh ấy đi tiệc từ thiện tối không. Nếu anh ấy đi, chúng ta liền đi tìm Y Y, Y Y đang tăng ca ở công ty…”

Uyển Tình dừng một chút, có chút không muốn đến công ty của Y Y, sợ đụng phải Quản Hạo Nhiên. Cô cảm thấy được, trước cứ gặp Quản Vận Phương thì tốt hơn../

Thế nhưng, Y Y là bạn học cũ của cô, bạn tốt…

Uyển Tình do dự một chút, vẫn gọi điện cho Thiên Dương, Mục Thiên Dương đúng là đang muốn đi tiệc từ thiện tối, mời cô cùng đi, cô từ chối rồi. Giới kinh doanh, minh tinh… thật sự cô không có hứng thú.

Thiên Tuyết lập tức khởi động ô tô, chuẩn bị đi về trước đổi quần áo, cười nói: “Cậu nhìn thấy Y Y, nhất định sẽ giật mình!”

“Vì sao?”

“Cậu đoán đi?””

Uyển Tihf nghĩ ngợi, hỏi: “Cô ấy đẹp lên?”

“Sai!” Thiên Tuyết không chút khách khí phủ nhận.

“Mình đoán không ra rồi.”

“Ha ha, nhìn thấy cậu ấy thì mình nói cho cậu biết.”

“Nhìn thấy cô ấy vẫn còn cần cậu nói cho mình biết à?”

“Haha…”

“Thế nhưng mình cảm thấy chắc Y Y sống rất tốt?” Uyển Tình sửng sốt một chút, hoảng sợ nói: “Chẳng lẽ ở cùng với con trai IT, nên…”

Thiên Tuyết nhăn mày lại: “Cậu nói đúng… thiên hạ không có người xấu, chỉ có người lười.

“ Còn có một loại là Liễu Y Y.

Thiên Tuyết lập tức gọi điện thoại cho Y Y, muốn cô thu dọn một chút, kết quả cô lại cùng với đồng nghiệp đi ăn lẩu rồi…

Thiên Tuyết…

“Chúng tớ đang ở xxx, cậu cũng đến đi?” Y Y nói.

Thiên Tuyết nghĩ một chút, cô không quen đồng nghiệp của Y Y, không tốt lắm, mà trẻ nhỏ cũng không ăn lẩu được..

“Lần sau đi, chờ cậu và Sở Thiệu…”

“Được rồi…”

Thiên Tuyết đưa di động cho Uyển Tình, để cô và Uyển Tình ôn lại chút chuyện cũ, sau đó các cô đi ăn cơm chiều, lại giao cho A tHành xử lý.

Bọn họ ăn xong cơm chiều, tiệc từ thiện tối mới bát đầu. Từ trên truyền hình nhìn thấy một loạt những nhân vật nổi tiếng đi trên thảm đỏ… Mục Thiên Dương xuất hiện một mình, ăn nói có ý tứ, lạnh lùng như mùa đồn gz khắc nghiệt.

Cả người Uyển Tình đã đầy vạch đen rồi, đây là anh sao? Rõ ràng anh không phải như thế…

Đương Đương tò mò nói: “Hình như là ba ba!”

“Vốn là ba ba mà!”

Đương Đương sửng sốt, không tin: “Ông ấy nhinfn hung tợn hơn…”

Uyển Tình chỉ có thể nói: “Ba ba đối tốt với Đinh Đinh Đương Đương, đối với người khác liền hung hãn…”

Đinh Đinh nhìn thoáng qua, không nói gì.

Tiệc từ thiện tối đã khuya mới kết thúc, tuy Mục Thiên Dương về trước, về đến nhà cũng hơn mười giờ rồi, Uyển Tình và con đã ngủ thiếp đi, anh tắm rửa xong, nằm sau người Uyển Tình thật lâu, ôm lấy eo của cô, hôn lên sau gáy cô.

Chương 526: Tai tiếng

Uyển Tình tỉnh lại, ngửi được một cỗ hương vị tươi mát sau khi tắm, còn có thoang thoảng mùi rượu. Cô hỏi: “Mấy giờ rồi?”

Mục Thiên Dương không trả lời, đem cô ôm chặt, ủy khuất nói: “Vợ à, anh thiếu chút nữa bị người ta chiếm tiện nghi rồi đó …”

Uyển Tình sửng sốt một lát mới hiểu được, mạnh mẽ quay đầu: “Ai?!”

Khẩu khí của cô thập phần hung ác, làm thỏa mãn lòng BT (editor: mình nghĩ là biến thái @@) của Mục Thiên Dương. Anh cười giống như một con mèo tinh ranh: “Vợ à đừng nóng vội, là chuyện ngoài ý muốn, anh không làm gì có lỗi với em hết …”

Uyển Tình cảm thấy mình bị anh trêu chọc, thực căm tức nói: “Không cho phép cợt nhả! Thành thật khai báo ra đây!”

“Nga …” Mục Thiên Dương lập tức thuận theo nói “Là ở công ty của Sở Duy. Một người phụ nữ mặc váy dài thật dài, bị người ta giẫm lên, cả người liền ngã té ngã. Bản thân anh xui xẻo, vừa vặn đứng ngay bên cạnh cô ta …”

“Hai người ngã thành cái dạng gì?”

“Anh cũng muốn né tránh.” Mục Thiên Dương nói, “Bất quá xung quanh nhiều người như vậy, anh chỉ có thể phát huy phong độ thân sĩ đỡ cô ta một cái …Hoàn hảo là anh nâng, bằng không vạn nhất kìm lại không được, khẳng định sẽ bị cô ta hôn!”

“Anh bị cô ta hôn?” Uyển Tình ê ẩm hỏi.

“Không có!” Mục Thiên Dương kiên quyết trả lời, “Anh biết, con người anh hết thảy đều là của em, tại sao lại có thể để cho người khác nhúng chàm đây?”

Uyển Tình đột nhiên cảm thấy anh thật nhàm chán: “Nếu không có việc gì, anh nói với em làm chi? Ồn ào ~”

Mục Thiên Dương thở dài: “Anh sợ vạn nhất thành chủ đề bàn tán a … Không bằng anh khai báo trước, miễn cho em lại nghi thần nghi quỷ.”

Uyển Tình sửng sốt, vòng tay qua ôm lấy anh: “Ưm, em biết rồi.” Cô thiếu chút nữa đã quên, nhất cử nhất động của anh, đều giống như ngôi sao, đều đặt dưới ánh đèn flash.

Mục Thiên Dương lập tức ôm lấy cô, ở trên cổ cô mút hai cái, tay đồng thời đi xuống. Uyển Tình đè tay anh lại: “Anh làm gì đó?”

“Đói, khát!” Mục Thiên Dương tiếc lời nói từng chữ một.

Uyển Tình thiếu chút nữa nhịn không được muốn một chưởng đem anh đánh bay.

“Anh thành thật một chút đi, bọn nhỏ đang ngủ.”

“Chúng ta đi phòng tắm.” Mục Thiên Dương nói là làm liền, muốn ôm cô xuống giường.

“Không cần …” Uyển Tình thấp giọng kêu một tiếng, “Em sợ lạnh!”

“Vợ à …”

Uyển Tình đối với xưng hô này còn chưa thích ứng, nhưng thật ra anh càng kêu càng thích chí. Cô bất đắc dĩ nói: “Tùy anh!”

Mục Thiên Dương lập tức vui rạo rực đem cô ôm vào phòng tắm, giải quyết khát vọng chồng chất mấy ngày nay.

Trong phòng tắm có nhiều cái không tiện, hai người thơm thơm thảo thảo một lần liền trở lại ngủ. Mục Thiên Dương âm thầm cầu nguyện, Bảo Bảo nhanh chút lớn lên, trưởng thành thì phân giường ngủ với mẹ đi a …

Sáng sớm dậy, mặc quần áo tử tế cho hai đứa nhỏ xong, đánh răng rửa mặt xong, Uyển Tình đang định đi nấu cơm thì Mục Thiên Dương nghe điện thoại xong, xoay người nói với cô: “Anh đi tới công ty, không cần làm cho anh.”

“Được.” Uyển Tình gật đầu, hỏi “Chúng ta khi nào thì trở về?”

“Ừm … Em muốn khi nào?” Dường như có chuyện gì đó chưa làm! Mẹ nó, thật nghĩ không ra nha!

“Theo ý anh đi.” Uyển Tình nói.

Mục Thiên Dương gật đầu: “Chuyện đó để tối nói sau, anh đi trước đây.”

Anh mới vừa đi vài phút thì Thiên Tuyết đến đây, trực tiếp dùng chìa khóa mở cửa vọt vào phòng bếp: “Anh của mình đâu?”

“Đi ra ngoài rồi.” Uyển Tình nói “Có chuyện gì sao? Cậu ăn sáng chưa?”

“Anh ấy chạy trốn thật mau!” Thiên Tuyết cắn răng một cái, đem một quyển tạp chí để lên bàn “Cậu tuyệt đối không thể tha cho anh ấy!”

Uyển Tình nhìn bìa cuốn tạp chí màu sắc rực rỡ, nhớ tới Mục Thiên Dương tối hôm qua nói như thế, đã đoán được chuyện gì xảy ra. Cô tự nhiên là tin tưởng Mục Thiên Dương, nhìn Thiên Tuyết bộ dáng thở phì phì, cảm thấy có điểm buồn cười. Bất quá cô không thể cười, chậm rãi lau khô nước trên tay, cầm lấy tạp chí, vừa lật vừa hỏi: “Làm sao vậy?”

“Tự cậu xem đi.” Thiên Tuyết khe khẽ thở dài, đột nhiên không tức không vội “Nhất định là ngôi sao tác quái, cậu không nên ngu ngốc mà tin những lời nói hưu nói vượn này! Bất quá anh ấy lại để cho người ta lợi dụng, thật sự là vô dụng, phải hảo hảo dạy lại anh ấy.”

Uyển Tình gật đầu, rốt cục lật đến ảnh chụp của Mục Thiên Dương, mà ở bên cạnh anh là nữ minh tinh mà cô không xa lạ mấy—— là người hôm qua mới gặp qua Thôi Trinh Hi!

Uyển Tình nhất thời trong lòng có chút không thoải mái. Nếu như không biết thì không sao, hoặc là chỉ thấy trên tivi thì thôi đi, chuyện này lại xảy ra ở ngoài đời, hơn nữa ngày hôm qua ban ngày mới thấy qua, buổi tối liền cùng người đàn ông của cô dính tai tiếng … Thật không khỏi quá khéo.

Cô nhướn mi, nhìn lướt qua trang đầu một chút, thật sự muốn nổi giận.

Mục Thiên Dương nói thật sự nhẹ a, người ta không đứng vững té trên người anh, anh sao chưa nói bọn họ ngồi cùng một bàn ăn cơm, còn cười nói vui vẻ a? Phi cái thân sĩ phong độ a, rõ ràng là tán gẫu thật vui, sau đó lại thương hương tiếc ngọc đi? Hơn nữa bọn họ còn ngã thành một đoàn như vậy …

Uyển Tình đóng quyển tạp chí lại: “Trong lòng mình không thoải mái!”

Thiên Tuyết sửng sốt: “Yên tâm, anh mình tuyệt đối sẽ không làm chuyện có lỗi với cậu đâu.”

“Chỉ là mình không thoải mái.” Uyển Tình khổ sở nói “Nếu là người khác thì coi như xong, người này hôm qua lại mới gặp qua … Cậu không phải nói Thôi Trinh Hi cũng không tệ sao?”

“Đó là ở trước mặt công chúng, sau lưng không biết đã ngủ với bao nhiêu người đâu! Thế nhưng cô ta là từ Hàn Quốc đến, mới hơn một năm, mỗi ngày đều có tin tức của cô ta, cũng không thấy truyền thông vắng vẻ cô ta. Cậu nói cô ta không có chút bản sự, sao lại có thể có cái đãi ngộ này?”

Ngôi sao sợ nhất cái gì? Sợ nhất là không có tin tức, bị lãng quên! Thôi Trinh Hi mỗi ngày đều bị phóng viên chú ý, có thể thấy được tiền đồ cô ta rộng lớn tới cỡ nào! Hơn nữa cô ta là người Hàn Quốc! Hiện nay xã hội tuy rằng hay chê bai Hàn Quốc, nhưng ngôi sao đến từ nước ngoài cũng có nhiều fan lợi hại. Tuy nhiên công ty giải trí khẳng định vẫn là bảo hộ ngôi sao trong nước.

Uyển Tình cười lạnh một tiếng: “Đúng, thật là có bản lĩnh! Cô ta buổi chiều ngày hôm qua mới biết được anh cậu đã có vợ con, buổi tối lại muốn làm ra loại sự tình này, hơn nữa anh cậu gần đây mỗi ngày đều bị phóng viên chụp, kế tiếp hẳn là một thời gian dài cô ta đều được chú ý tới đây.”

Thiên Tuyết gật đầu: “Yên tâm, anh mình nhất định thu thập cô ả.”

Uyển Tình cảm giác rất bất đắc dĩ. Thiên Dương làm sao lại cho phép người khác lợi dụng anh đây? Cô đột nhiên không tức giận nữa rồi, đem tạp chí quăng vào thùng rác: “Có muốn ăn sáng không?”

“Được a ~ cậu ăn của mình nhiều bữa cơm như vậy, hôm nay mình liền ăn cơm của cậu!”

“Mình khi nào thì ăn cơm của cậu? Đều là A Thành làm!”

“Mình cùng anh ấy là một, ăn của anh ấy chính là ăn của mình.”

“Cậu thật không e lệ!” Uyển Tình nhịn không được nhéo mặt của cô “Cậu bình thường ở trước mặt anh ấy nên kiềm chế chút a. Nam nhân có tự tôn, đừng để không cẩn thận xảy ra chuyện đáng tiếc nào.”

Thiên Tuyết nghĩ một chút, ngưng trọng nói: “Xong rồi, mình vài năm nay ở trước mặt anh ấy đều giống như người điên, phỏng chừng anh ấy cũng đã quen rồi. Mình đột nhiên khác đi, anh ấy khẳng định hoài nghi, mình chỉ có thể tiếp tục như vậy a”

Uyển Tình nghẹn một chút, khoát tay nói: “Vậy thì tùy cậu, dù sao anh mắt anh ấy nhìn cậu giống như muốn hòa tan cậu, cậu điên như thế nào, anh ấy hẳn là sẽ không để ý. Nha đầu, hảo hảo quý trọng nha ~”

“Hắc hắc ~” Thiên Tuyết ngượng ngùng cười, cẩn thận nhớ lại một chút chi tiết vài năm nay cùng A Thành ở cùng một chỗ. Không thể phủ nhận, cô đôi khi có vẻ tùy hứng, nhưng A Thành cho tới bây giờ cũng chưa bao giờ phản đối cô.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK