Chương 601: Người thương cảm
Uyển Tình gật đầu, có người chụp vai cô.
Cô trợn trừng mắt, biết là ai, quay đầu quả nhiên nhìn thấy Thiên Tuyết.
Thiên Tuyết cười nói: “Cậu muốn mua quần áo mới hả? Ở trong này chọn cái gì, mình và Trâu Tranh sẽ giúp cậu!”
“Mình thấy tranh phục nhãn hiệu của cậu không đến nỗi, miễn cho nhìn không nhận ra. Quần áo mình nhiều, không cần làm.” Tuần trăng mật cũng mua không ít quần áo, tuy không phải hàng hiệu, nhưng bình thường mặc cực kỳ thích hợp, không tất yếu phải mua thêm.
“Cậu làm sao có thể tới tìm mình?” Thiên Tuyết mang theo nàng hướng văn phòng đi.
“Mình đến phụ cận có việc, thuận tiện quá đến xem cậu có còn ở tại hay không.”
“Cậu đến bên này có chuyện gì?” Thiên Tuyết nghi hoặc hỏi.
Uyển tình không nghĩ muốn nói, cố ý nghiêm mặt lên: “Mình còn không thể hữu vài phần a?”
“Có thể có thể có thể!” Thiên Tuyết vội vàng gật đầu, “Lượng cậu cũng không có can đảm tử lưng mình ca bên ngoài…, mình liền không hỏi a!”
Uyển tình tức giận địa thân thủ cong nàng nách: “Xem mình không thu thập cậu!”
“A a a – -” Thiên Tuyết thét chói mìnhi chạy vào văn phòng, “Đại tẩu mình sai lầm rồi, mình nhận lỗi với cậu, cho cậu định chế 100 bộ quần áo.”
“Không hiếm lạ!” Uyển tình đem bao phóng ở trên bàn, ngồi xuống, “Định chế 1000 bộ, còn không phải cậu áp bức người khác?”
“Kia không có biện pháp rồi.” Thiên Tuyết buông mìnhy, tại đối diện nàng ngồi xuống, “Lúc mới bắt đầu mình từng nước chảy đều đã đi thăm quá, máy may cũng đi giẫm qua, nhưng y phục khẳng định làm không được, còn không bằng cậu a!”
“Mình đó là nuôi gia đình, cậu là cung cấp cơ hội để cho người khác nuôi gia đình, có thể so sánh sao?”
Thiên Tuyết vẫy vẫy mìnhy, không nói với nàng những thứ này: “Khi nào thì đem cậu tuần trăng mật ảnh chụp đóng gói điểm cho mình! Cậu cùng anh trai khả dĩ không cần, Bảo Bảo nhất định phải muốn!”
“Cậu lấy tới làm gì?”
“Đương bàn máy tính mặt!”
“Chính mình sinh một cái không được a?” Uyển tình nói xong cười rộ lên, hỏi, “Các cậu tính toán khi nào thì làm?”
“Sang năm hoặc là năm sau đi. 『 nhã văn ngôn tình tiểu thuyết đi 』” Thiên Tuyết nói, “Cảm thấy được năm nay làm anh trai, sang năm lại làm của mình, có phần giựt tiền rồi…”
“Vậy cậu hỏi một chút a Thành có thể chờ hay không a? Anh cũng không nhỏ rồi.” Uyển tình dừng một phen, “Người nhà anh a? Giống như cho tới bây giờ không nghe các cậu nói về.”
Nói đến đây cái, Thiên Tuyết liền đến khí: “Anh không phải cô nhi, hơn hẳn cô nhi!”
“Sao lại thế này?” Uyển tình coi trọng hơn tới. Vừa cùng Mục Thiên dương kết hôn, gặp được Thiên Tuyết chuyện, trên tâm lý của nàng tự nhiên liền bưng đại tẩu thân phận rồi. Đồng dạng là quan tâm, cùng trước kia cũng không Thái Nhất dạng, nhưng chính nàng mình lại không phát hiện.
Thiên Tuyết nói: “Anh cùng anh chị gái là song bào thai, ba tuổi thời điểm, anh mụ mụ lại mang thai, kết quả khó sanh, đại nhân tiểu hài tử cũng chưa bảo trụ. Về sau bọn anh ba ba liền cưới mẹ kế, có mẹ kế liền có bố dượng, mẹ kế liên tiếp sinh hai đứa con trai, Tôn gia còn có bọn anh chuyện gì a? Bậc cha chú tổ tông cũng không coi bọn anh như một sự việc, bình thường lão chịu khi dễ! Thư cũng không làm cho bọn họ đọc! Đọc sơ trung vẫn lại là ông ngoại ra tiền bạc a! Học trung học bắt đầu, bọn anh liền chính mình làm công tranh học phí!”
“Mới trước đây nhất định cực kỳ khổ đi?” Uyển tình nói.
“Đó là đương nhiên. Mình từ tiểu gia đình sự hòa thuận, thật sự là không có cách nào khác tưởng tượng, trên thế giới còn có loại này gia đình! Cậu có biết tối quá phận đích thị điểm nào sao? Nhà bọn họ hiện tại tại vùng ngoại thành, không khai phá lúc ấy liền là nông thôn, đặc biệt cùng. Bọn anh trung học nghỉ, người trong nhà lại vẫn gọi bọn anh trở về, bởi vì bọn họ khả dĩ làm việc nhà nông a, vẫn còn lừa gạt chính bọn nó kiếm sinh hoạt phí a! Hai người lưu luyến công ơn nuôi dưỡng gì gì đó, đều đã chịu đựng đi! Về sau muốn làm khai phá, bọn anh mẹ kế sợ bọn họ trở về phân ưu đãi, cư nhiên không làm cho bọn họ về nhà rồi! Cậu nói này – – “
“Bình tĩnh.” Uyển tình thấy nàng kích động, vội vàng bưng nước cho nàng, “Vậy bây giờ a? A Thành cùng anh chị gái trở nên nổi bật, bọn anh không hội tìm tới cửa đi?”
“Phỏng chừng còn không biết a Thành cùng chị gái phát đạt rồi!” Thiên Tuyết uống môt ngụm nước, “Bọn anh đại nhị thời điểm trở về quá, cùng người nhà lý trở mặt, về sau vẫn không liên hệ. A Thành nói, anh cho anh trai lái xe khi đó, có một lần gặp được ba anh cùng anh đệ đệ. Không vài ngày, anh cậu gọi điện thoại tới, nói ba anh hỏi anh, hỏi anh tại làm gì. Anh nói tại lái xe, tiền lương hai ngàn, về sau liền tái cũng không có nghe đến nhà anh tin tức rồi.”
“Đây cũng quá…” Uyển tình quả thực không biết nói cái gì, hỏi, “Anh cùng cậu gia có liên hệ?”
“Uh`m. Ông ngoại tại bọn anh Đại Nhất thời điểm đã qua đời, trước ông ngoại đối bọn anh hảo, mợ có nhàn thoại, ông ngoại qua đời hậu, mợ ngược lại xem bọn anh thuận mắt, cho nên ngày lễ ngày tết còn có thể đi nhìn xem. Chị gái cùng a Thành nói, tìm cái thời gian đem mình cùng Phương đại ca mang về, ha ha ha ha… Lúc ấy Phương đại ca mặt đều đen, nói ‘Hài tử đều đã ba cái, cậu rốt cục nhớ tới mang mình gặp cha mẹ’…”
“Đi trở về Tôn gia liền liền biết đi?”
“Yên tâm! Mình cùng a Thành đã nghĩ muốn hảo đối sách, a Thành nói, Tôn gia đến lúc đó nghĩ đến lao ưu đãi, anh liền ý tứ ý tứ cho điểm, dù sao cũng là thân (hôn) phụ thân, không có cách nào khác mặc kệ thôi. Nếu lòng tham không đáy, anh đã nói mình quá hung, cái gì đều đã quản, dù sao tại thiên kim tiểu thư bên người kiếm ăn không dễ dàng! Chị gái bên kia không cần lo lắng, chị gái tính tình, trêu chọc nóng nảy khả năng đánh người.”
Uyển tình nói: “Khả các cậu tốt xấu là danh nhân, truyền ra đi không tốt lắm đâu? Nhỡ đâu nhà bọn họ lấy điểm ấy uy hiếp các cậu làm sao bây giờ?”
“Nha ~” Thiên Tuyết kinh kêu một tiếng, “Mình cư nhiên không suy xét đến điểm ấy, xem ra vẫn còn ngẫm lại, dù sao không thể làm cho bọn họ khi dễ a Thành!”
Uyển tình đen mặt: “Cậu thật đúng là hộ thực.”
“Kia đương nhiên! Anh có cái không hay xảy ra, mình đời này ba bữa cơm làm sao bây giờ?”
“…”
“Đúng rồi!” Thiên Tuyết đột nhiên bất mãn địa trừng mắt anh, “Của mình a Thành như vậy khổ, như vậy vươn lên, một bên đọc sách một bên kiếm tiền, kết quả anh trai cư nhiên khi dễ anh, để cho anh nghiên cứu sinh cũng chưa hoàn!”
“Cậu ca khi dễ anh, cậu trừng mình cạn thôi?”
Thiên Tuyết cổ song má, ủy khuất địa nói: “Bởi vì mình không dám trừng mình ca.”
“…” Nguyên lai tẩu tử còn có công năng.
Uyển tình ý sợi dây khoảng khắc, đột nhiên nói: “Thiên Tuyết, mình cảm thấy được, chúng mình khả năng hiểu lầm cậu ca rồi.”
“Mình biết cậu thương anh, không cần giúp anh giải vây rồi! Nếu anh không phải mình ca, hừ hừ…” Thiên Tuyết đem gối ôm ra sức nhéo vài vòng, nếu là cổ, khẳng định đã chặt đứt.
Uyển tình ôn nhu phân tích: “Chúng mình cẩn thận ngẫm lại, a Thành muốn chính mình kiếm sinh hoạt phí cùng học phí, đọc xong một cái đại học liền không sai biệt lắm thôi? Anh so với chúng mình đại nhiều như vậy, sớm nhiều như vậy năm tốt nghiệp, làm Đại Học Sinh, tìm việc nên là cực kỳ nổi tiếng đi? Mà còn khi đó chính mình gây dựng sự nghiệp cũng so với hiện tại dễ dàng a! Tiếp tục học nghiên cứu, đối với không có cơ sở kinh tế anh mà nói không phải quá gì kia sao? Trừ phi của anh mục tiêu là đương đại học Lão sư!”
Thiên Tuyết sửng sốt, phóng hạ gối ôm: “Cậu nói được cũng có đạo lý… Đúng là anh lúc ấy đều đã đọc, có thể là thành tích tốt bảo vệ nghiên gì gì đó, tiếp tục vừa học vừa làm, nói không chừng có thể đọc xong a!”
“Ưm, nói cũng đúng.” Uyển tình vuốt càm, “Chẳng thế thì mình tìm cậu ca hỏi một chút đi.”
“Mình cũng tìm a Thành hỏi một chút!”
Chương 602: Đàn ông không xấu, phụ nữ không yêu
Thiên Tuyết về hỏi A Thành: “Anh vẫn chưa học xong nghiên cứu sinh, có thể tiếc nuối hay không a?”
A Thành nói: “Không có gì hay mà tiếc nuối. Bằng cấp cao tới đâu, cũng phải dựa vào chính bản thân mình.”
Thiên Tuyết nghĩ thầm, chẳng lẽ là anh sợ mình trách cứ anh hai? Liền oán hận nói: “Đều tại anh hai em! Chị không cùng anh ấy là đúng, sao anh ấy lại trách anh nha?”
A Thành lặng đi một chút: “Chuyện đó và anh hai em không có quan hệ gì cả.”
“Không phải anh ấy hại anh không học xong sao?”
A Thành thở dài: “Đó là tại anh không muốn học.”
“Vì sao?”
“Không có tiền.” A Thành thực dứt khoát mà nói “Nghiên cứu sinh thì phải học lâu, anh tính toán một chút. Nếu học tiếp nữa, sẽ phải tiếp tục đi làm thêm để đóng học phí, việc làm thêm cũng không phải tốt như vậy, còn mệt chết đi được. Mà ba năm sau chỉ có hơn được một tấm văn bằng, đến lúc đó vẫn là nghèo trắng tay. Nếu như đi làm việc, thì xem như là theo công ty từ lúc đầu, ba năm sau cũng có thể được điều lên chức……”
“Vậy anh hai anh ấy……”
A Thành chần chờ chỉ chốc lát rồi nói: “Anh ấy chỉ là không để anh tìm được công việc tốt mà thôi.” Bất quá biết đến khí phách của Mục Thiên Dương, anh cảm thấy làm lái xe cho anh ấy cũng có thể có nhiều điều thu hoạch, cho nên tiếp thu để khá lên cũng không phải rất khó. Hơn nữa Mục Thiên Dương quyết tâm gây cản trở cho anh, anh cũng không thể tránh được a! Hơn nữa, là chị gái anh làm ra chuyện……
Lúc trước Tôn Chí Mẫn và Phương Trì có thể nói là bị Mục Thiên Dương bắt gian tại trận, cho dù Mục Thiên Dương bỏ qua bạn gái làm sai, nhưng bạn gái không chia tay với anh ấy liền cùng bạn tốt của anh ấy làm chuyện đó, cũng là sai lầm rồi!
“Sao trước kia chưa nói?” Thiên Tuyết buồn bực “Hại em còn nghi ngờ anh của em.”
“Em lại không có hỏi anh.” A Thành cảm thấy có phần vô tội.
Thiên Tuyết nghĩ lại thấy cũng đúng, cũng thực vô tội: “Em sợ đả thương lòng tự tôn của anh a! Đều do anh hai! Hơi quá đáng, tại sao lại có thể đối xử với anh như vậy? Thiếu chút nữa tiền đồ của anh đã bị hủy!”
A Thành ôm cô vào trong ngực, hôn môi cô: “Nếu anh ấy không làm vậy, em còn không có khả năng gặp được anh đâu, em nên cảm tạ anh ấy mới đúng!”
“Ai muốn cảm tạ anh ấy?!”
“Vậy em là….. không vui khi gặp được anh……”
“Mới không có đâu!” Thiên Tuyết vội vàng nói, dựa vào trong lồng ngực của anh, dịu dàng hỏi “Vậy anh có hận anh ấy không?”
“Vì sao muốn hận anh ấy? Đem em gái anh ấy yêu thương nhất lừa gạt tới tay, coi như là báo thù.”
“Ngô…… Anh làm đúng rồi đó! Sẽ đối tốt với em cả đời nga ~”
“Ừm.”
Bên này hai người ngọt ngào phát ngấy, bên kia Uyển Tình đang hỏi Thiên Dương, biết được chân tướng, hỏi: “Anh sao lại không nói sớm vậy?”
Mục Thiên Dương buông tay: “Dù sao cũng đúng là anh hạ độc thủ, xấu xa như thế nào còn quan trọng sao?”
Uyển Tình nghẹn một chút, bổ nhào qua ấn anh lên giường: “Đương nhiên quan trọng! Bọn em đều nghĩ anh ——”
“Anh làm chuyện xấu nhiều như vậy, cũng không kém hơn việc này đâu!”
Uyển Tình hờn dỗi đánh anh: “Anh chính là người xấu!”
“Đàn ông không xấu, phụ nữ không yêu.”
“…… Kỳ thật em thích người tốt đó.”
Mục Thiên Dương lập tức xoay người, vẻ mặt thành khẩn nhìn cô: “Anh kỳ thật là người tốt mà!”
Uyển Tình trừng mắt nhìn anh một lát, ngẩng đầu ở trên mặt anh cắn một cái, anh lập tức cắn lại, hai người liền tình cảm mãnh liệt nổi lên.
Hôm sau, Uyển Tình ở trường học đi học, nhận được điện thoại của Thiên Tuyết. Thiên Tuyết nôn nóng gào to hỏi: “Cậu khi nào tan học?”
“Đã tan học rồi, hiện tại đang ở thư viện.”
“Mình liền tới tìm cậu!”
Uyển Tình nghĩ cô là vì chuyện ngày hôm qua mà tới, nghĩ thầm cô không phải tới hỏi Mục Thiên Dương đã nói như thế nào đi? Vậy nếu nói không giống với A Thành, thì làm sao bây giờ a? Xem bộ dáng của A Thành, hẳn là sẽ không nói bừa, Mục Thiên Dương cũng có thể sẽ không nói dối cô, không cần lo lắng!
Uyển Tình nhanh chóng mượn hai cuốn sách, hướng ra phía ngoài trường chạy, nửa đường gọi điện thoại hỏi Thiên Tuyết: “Cửa phía đông?”
“Ừ.”
Đi đến cửa đông, Uyển Tình đợi mấy phút đồng hồ, thấy người còn chưa tới, liền dứt khoát đứng ở bên cạnh chú bán ngô đọc sách. Trong chốc lát sau, một bóng người lướt qua trước mặt. Cô hơi hít hít cái mũi, còn đầu lại không nhúc nhích, bởi vì vẫn thường có người lui tới, cô nghĩ chỉ là người qua đường thôi.
Vài giây đồng hồ sau, bóng người kia lại lướt trở về. Cô nhịn không được ngẩng đầu, thấy là Thiên Tuyết, bất đắc dĩ hỏi: “Cậu lướt qua lướt lại đi làm gì vậy?”
“Cậu không phát hiện sao?” Thiên Tuyết lấy tay làm động tác gió thổi qua tai, sau đó thầm thì nói “Chẳng lẽ thất bại?”
“Phát hiện cái gì?” Uyển Tình lôi kéo cô xoay người, hạ giọng hỏi “Trên cổ cậu là dấu hôn sao?”
“A!” Thiên Tuyết khẽ gọi một tiếng, lập tức dùng hai tay kéo tóc bên tai xuống che lại. Cô sao lại quên kiểm tra cái này a? Vừa mới làm động tác, không phải là nhắc nhở Uyển Tình nhìn xem sao?
Uyển Tình cười cười, lại không dám trêu ghẹo cô ấy, vạn nhất bị cô ấy phát hiện áo mình cũng có…… Như vậy thì rốt cuộc là ai cười ai a?
“Cậu dùng nước hoa gì vậy?” Uyển Tình hít mũi ngửi ngửi “Ngửi rất thơm.”
Thiên Tuyết thở ra một hơi: “Là mình gọi cậu tới ngửi nước hoa! Chị gái thiết kế cho mình đó!”
“Khó trách. Lần trước ở hôn lễ, cô ấy đã thiết kế cho bọn mình khoản nước hoa kia dùng để đáp lễ, hiện tại bán cũng không tệ đâu.”
Thiên Tuyết ngứa tay nói: “Mình muốn đi học điều chế hương thơm ~”
“Rất muốn học sao?”
“Nếu muốn so sánh thiên phú và luyện tập, mình khẳng định là không được rồi, cậu không chừng còn lợi hại hơn mình đó.”
“Vì sao?”
“Bởi vì cậu biết nấu ăn a! Cậu đối với mùi hương khẳng định có độ mẫn cảm cao hơn so với mình nha ~”
“A, cậu ở trên đường phố, cái mũi vừa động là có thể ngửi được món ăn ngon, so với mình còn lợi hại hơn!”
“Mình cũng chỉ có thể ngửi được món ăn ngon……” Thiên Tuyết sửng sốt, không thích hợp a “Nói như thế nào lại giống chó vậy?”
Uyển Tình vỗ vỗ vai cô: “Chó là động vật trung thành dũng cảm nha!”
Uyển Tình nghĩ đến cô ấy xịt nước hoa là Tôn Chí Mẫn điều chế riêng cho cô ấy, qua hai ngày sau mới biết được, là thiết kế cho công ty cô ấy.
Tuyết thị hiện tại đã có A Thành quản lý, Thiên Tuyết không biết là thoải mái bao nhiêu. Trước kia còn kiểm tra xem xét, nghe một chút các phòng nghiệp vụ báo cáo, hiện tại bỏ mặc không làm sếp nữa, căn bản mặc kệ. Nước hoa thiết kế ra, tiêu thụ như thế nào, sản xuất như thế nào, cô đều mặc kệ, chỉ để ý rằng bản thân mình có hứng thú —— vỏ trang trí bên ngoài!
Đầu tiên là logo và lọ đựng, cô tìm mấy nhà thiết kế của công ty, cũng không vừa lòng. Chính cô cũng biết chút ít về phương diện này, phác họa mấy trăm bức, càng vẽ càng vứt đi.
Lại tìm công ty quảng cáo làm quảng cáo, chỉ là sáng ý quảng cáo lại làm cô buồn bực ăn không ngon.
Cùng A Thành kể khổ, A Thành nói: “Tìm nhà thiết kế nước ngoài thử xem đi.”
Cô phiền chán nói: “Em nghĩ làm một nhãn hiệu nước hoa người Trung Quốc của chính mình, sao lại phải tìm nước ngoài a? Ai…… Về sau không bao giờ mắng chửi người sính ngoại nữa, thật sự là tự mình không không gắng nỗi a!”
Thiên Tuyết đầu choáng váng, não căng ra, cầm USB đi tìm Uyển Tình, để cô ấy giúp mình xem: “Cậu cảm thấy bức nào sáng nhất? Không, là làm cho cậu có cảm giác xúc động!”
Uyển Tình chỉ hai cái: “Mình cảm thấy hai cái này cũng không tệ.”
“Đây là thiết kế của mình.” Thiên Tuyết rầu rĩ nói “Mình tốn tiền mời nhà thiết kế cho công ty thật sự là toi công!”
“Nhưng mà bọn họ làm cũng không tệ nha…… Đều rất có cảm xúc nghệ thuật, chính là…… Cảm giác là hoàn toàn không phù hợp với cậu, không giống cái cậu cần.”
Thiên Tuyết gật đầu: “Bọn họ kinh nghiệm thì nhiều lắm, ngược lại hạn chế linh cảm và trí tưởng tượng.”