"Không có... Kem chống nắng được không?"
Pháo Thiên Minh liếc cô một cái, hóa ra chơi trò chơi cũng sợ rám nắng.
"Thế thì đành phải tự hành hạ mình thôi. Một lát nữa khi đầu óc có phần choáng
váng thì cắn vào môi hoặc đâm vào đùi, đau đớn gấp đôi chính là thuốc tỉnh táo
rất tốt. Phải có bậc thang đi lên, ta trái ngươi phải. Là NPC thì giết hết, nhớ lục
soát thân thể, xem có thể tìm thấy thứ gì hữu dụng không."
"Có gì hữu dụng?"
"Ví dụ như tiền, bí tịch võ công, vũ khí tốt vân vân. Bên này NPC không
bằng bên ngoài, lần trước giết được cô nương kia có công gần như tuyệt học,
nếu không phải bị Sở Lưu Hương chôn thanh đao bạc trong tay ả cùng xác chết,
chắc có thể bán được giá tốt. Nếu không chịu nổi thì cứ áp sát vào ta."
Pháo Thiên Minh và Kiếm Cầm cúi đầu tìm kiếm bậc thang bên phải, Thạch
Đà thì làm theo lời dặn đợi ở ngoài hang động. Hai bậc thang quanh co này dẫn
lên một ngôi nhà trên đỉnh núi.
Pháo Thiên Minh mới đi được vài bước đã thấy ba người đàn ông đang quét
dọn bậc thang, bọn họ hoàn toàn không để ý tới Pháo Thiên Minh, dường như
trong mắt chỉ có bậc thang. Động tác của chúng chậm rãi, lại rất có quy luật,
như một đám rối không hồn đang quét dọn từ thuở sơ khai cho đến tận thế.
Những nô lệ hèn mọn này, dù không mặc gì che thân nhưng không ai không
phải là mỹ nam tuyệt thế. Chỉ có điều trên mặt chúng toàn vẻ mê man, ạm mắt
đã mất đi ánh sáng sinh mệnh, xem ra không những quên mất thân phận mà còn
quên mất cả là con người. Pháo Thiên Minh lập tức đoán ra đây chính là đám
người võ lâm bị Thạch Quan Âm chơi chán, phái đi làm công nhân vệ sinh.
Sau khi suy nghĩ kỹ càng, Pháo Thiên Minh vung tay, một thanh kiếm nhọn
xuyên thủng cổ họng một người đàn ông bên trái, thuận miệng hỏi: "Đang quét
dọn à?" Tay lần vào xác chết lấy ra một quyển sách, nhìn qua thấy viết võ công
cao cấp « Bàn Nhược chưởng ». "Oa! Cao tăng Thiếu Lâm cũng bị chơi rồi."
Lại một kiếm xuyên qua người giữa, lục lọi vài cái nhưng không có gì. Pháo
Thiên Minh tức giận: "Hóa ra là Cái Bang!"
Đến khi thịt người thứ ba, đột nhiên phát hiện đạo đức mất 20 điểm, Pháo
Thiên Minh sờ xác khóc lóc: "Hóa ra là huynh đệ Võ Đang!... Không có cái
lông, cũng phải, có lông thì cũng bị Tổ sư gia nhà chúng ta nhổ sạch."
Dọc đường lên, Pháo Thiên Minh gặp tổng cộng 7 NPC kiểu này, rất không
may là không có một xu. Pháo Thiên Minh biết quyển thứ nhất coi như phần
thưởng của hệ thống, chỉ trách mình mắt kém, không thịt Võ Đang trước. Nếu
không xét theo tình cảm môn phái dù thế nào cũng có thể moi được bản tuyệt
học không trọn vẹn.
Sau khi qua bậc thang là một vùng đất bằng phẳng, phía trước là một cây
cầu đá dài chừng một dặm dựng qua đỉnh núi đá, đi thẳng tới cánh cửa. Hai cô
gái áo trắng che đang tuần tra đầu cầu, gần như đồng thời phát hiện ra Pháo
Thiên Minh nhảy lên từ bậc thang. Cách khoảng bảy trượng, Pháo Thiên Minh
nhảy một cái, thanh kiếm trong tay như rắn độc đâm thẳng vào ngực cô gái bên
trái.
Hai nữ nhân kia gặp nguy không hề hốt hoảng, Nữ nhân bên trái lùi nửa
bước, nữ nhân bên phải tiến nửa bước. Pháo Thiên Minh đâm trúng nữ nhân bên
trái thì đồng thời bàn tay của cô gái bên phải tất sẽ đánh trúng ngực y. Tay Pháo
Thiên Minh vẫn nắm chặt kiếm, chân nhấc nhẹ, trực tiếp hạ xuống sau lưng hai
nữ nhân này. Y còn chưa quay đầu lại, kiếm đã trở tay đâm ra, lúc này nữ nhân
bên trái đã bị xuyên tim thành một cái xác chết. Pháo Thiên Minh cũng không
rút kiếm. Tay phải tiếp kiếm tay trái, chiêu thức liên tiếp chỉ thẳng điểm yếu của
nữ nhân bên phải. Pháo Thiên Minh đau lòng về chất lượng kiếm quá mỏng
manh, đồng thời cũng cảm thấy rất vui mừng, thanh kiếm này thật sự rẻ tiền.
Giết một người ném một kiếm, không những không xót mà còn hết sức tiết
kiệm thời gian.
Sau mười kiếm, nữ nhân bên phải cũng ngã gục xuống, Pháo Thiên Minh
dùng kiếm chọc vào thi thể hai người, cảm nhận có thứ gì đó tồn tại mới xem
xét kỹ càng rồi lục lọi. Nữ nhân bên trái không có gì, nữ nhân bên phải tốt hơn,
lột được một chiếc nhẫn trên tay trái. Thiên Thanh giới, tăng tốc độ ra đòn 2%.
Rất rác rưởi, Pháo Thiên Minh mắng một tiếng ném vào túi. Có còn hơn không!
Lúc này chợt nghe thấy một tiếng huýt sáo truyền đến từ phía bên phải cầu
đá, Pháo Thiên Minh biết ngay. Kiếm Cầm xuống tay không đủ nhanh, để người
canh cầu báo động. Y lập tức vung kiếm xông tới, chờ khi vượt qua cầu đá, mới
nhìn thấy mười mấy cô gái che mặt từ trong nhà bay ra hướng cầu đá bên phải.
Trong tay họ đều cầm trường kiếm. Pháo Thiên Minh nấp một bên quan sát rồi
phát hiện ra, những NPC này nghèo hơn tưởng tượng không ít, trường kiếm
trong tay họ đều là thiết kiếm rất tầm thường, không có gì đáng mò. Vì vậy mũi
kiếm trong tay vung ra theo người, đánh lén sau lưng mười mấy nữ nhân kia.
Danh Sách Chương: