Lúc cô độc sẽ nhớ đến bằng hữu, đặc biệt là khi bắt đầu làm đi làm lại công
việc sản xuất dây chuyền, trong đầu không nghĩ cái gì, quá nhàm chán.
Đường Đường là người đầu tiên Pháo Thiên Minh nghĩ đến, năm đó có cô,
hiệu suất tiêu diệt quái thật sự kinh khủng. Kế đến là nhớ Vụ Lý Hoa, ta rất cảm
tạ cô nàng không ở bên cạnh. Tiếp theo là Tinh Ảnh, hai người có rất nhiều
tiếng nói chung, thậm chí một số quan điểm giá trị như là trời sinh một cặp.
Tuy bây giờ khí thế của Võ Đang không bằng Ma Giáo, Thiếu Lâm và Cái
Bang, nhưng nhờ tư tưởng đoàn kết mà trở thành một trong tứ đại môn phái,
Tinh Ảnh cũng có thể nhắm mắt xuôi tay.
Vừa luyện vừa nghĩ, nhớ rất nhiều người và việc, hơn nửa năm sống kiếp trò
chơi thực sự quen biết không ít, cũng đủ để suy nghĩ cả tuần.
Hôm nay vẫn thường lệ suy nghĩ lung tung trong lúc luyện cấp, nhưng Pháo
Thiên Minh vô tình nghe thấy tiếng động hoạt động từ phòng đá lớn bên cạnh.
Phòng bao này rộng hơn hai trăm mét vuông, bên trong quái vật dày đặc, vẫn
luôn là nơi luyện tập mơ ước của Pháo Thiên Minh. Nhưng rất đáng tiếc, loại
phòng bao này là nơi luyện cấp chỉ dành riêng cho người có địa vị cao hoặc có
đóng góp lớn, nếu không cánh cửa đá nặng vài tấn sẽ không mở ra.
Pháo Thiên Minh lặng lẽ nấp ngoài cửa đá muốn nghe thử bên trong là cán
bộ cao tầng nào, xem xem có cơ hội lẻn vào đội ngũ để kiếm chút kinh nghiệm
hay không. Một giọng nói quen thuộc vọng ra khiến y giật mình: "Vẫn là hệ
thống giúp đỡ bang hội giàu có, loại phòng bao này không có ba vạn vàng thì
không thể lấy được."
Không ngờ lại là Lãnh Nhược Tuyết? Sao cô ta lại chạy đến đây? Pháo
Thiên Minh rất bối rối, hiện giờ Hoàng Gia Thiên Đường là bang hội thứ tư,
mặc dù không có vấn đề gì đối địch với tam đại bang phái hệ thống, nhưng cũng
không qua lại với nhau. Chẳng lẽ cô ta không sợ bị NPC truy nã?
Lãnh Nhược Tuyết lại mở miệng: "Thiên Nhãn! Gần đây ngươi làm sao
vậy? Nói chuyện với ngươi mà ngươi chẳng đáp lại."
Pháo Thiên Minh càng thêm kinh ngạc. Không phải Thiên Nhãn rời Hoàng
Gia Thiên Đường. rồi sao?
"Ta cảm thấy ngươi làm quá đáng rồi." Giọng nói của Thiên Nhãn vang lên.
"Quá đáng? Chẳng lẽ kế hoạch bão tố của các ngươi không quá đáng? Một
khi kế hoạch ấy thành công, sẽ có bao nhiêu người chơi phá sản, ngươi có biết
không?"
"Dù sao ta cũng không thích lừa bọn họ."
Lãnh Nhược Tuyết an ủi: "Ngươi phải biết. Sau hoạt động lần này, tam đại
bang hội hệ thống sẽ tan thành mây khói. Chỉ còn lại nhánh Hoàng Gia Thiên
Đường. của chúng ta."
"Mặc dù trước đó chúng ta đã nhận được tin tức, nhưng muốn tam đại bang
hội hệ thống biến mất, ngươi cảm thấy việc đó có khả thi không?"
"Tại sao lại không thể? Kim Tiền bang có Huyết Ảnh tới, ta bảo hắn đi
hướng Đông là hắn không dám đi Tây. Đến lúc đó có lũ đầu đất kia trợ giúp,
trực tiếp hạ gục Thượng Quan Kim Hồng cũng không phải là không thể. Quyền
Lợi bang hiện giờ đã trở thành đồng minh với chúng ta, dùng chút thủ đoạn
mềm mỏng cũng không khó. Còn Thiên Hạ bang thì số lượng và chất lượng cao
thủ đều rất kém cỏi, đến lúc đó chúng ta dốc toàn lực trợ giúp kẻ địch của
chúng, Thiên Hạ bang không chết cũng khó."
Pháo Thiên Minh đột nhiên hiểu ra rất nhiều chuyện: Đã qua một tháng rồi,
tại sao Huyết Ảnh vẫn chưa gia nhập Hoàng Gia Thiên Đường., tại sao hôm đó
ở quán rượu, Thiên Nhãn vô tình hay cố ý dẫn dắt mọi người. Tại sao Thiên
Nhãn khuyên mọi người đầu tư tập thể chứ không phải luân phiên đầu tư. Tất cả
chỉ vì một lý do, ngay khi Hoàng Gia Thiên Đường thành lập, bang chủ Lãnh
Nhược Tuyết đã nhận được thông báo từ hệ thống, biết rằng hai tháng sau sẽ có
một đợt hỗn loạn, nên cô nàng mới vội vàng tìm một con BOSS trấn bang.
Pháo Thiên Minh biết được những chuyện này nhưng cũng chẳng tức giận.
Đây chỉ là trò chơi lừa bịp, cũng giống như việc bọn mình chuẩn bị lừa người
khác. Nếu đã đồng ý chơi thì đừng sợ thua, thua là phải chịu phục.
Pháo Thiên Minh không muốn nghe thêm nữa, cũng không tiếp tục luyện
cấp, vội vàng rời khỏi Tần Vương lăng. Y không sợ Lãnh Nhược Tuyết biết y
nghe được âm mưu của bọn họ mà thay đổi chiến lược. Y chỉ sợ Thiên Nhãn
lúng túng, cái lúng túng đó cũng khiến hắn lúng túng theo.
Mở kênh hội nghị, Pháo Thiên Minh gọi bọn Đường Đường nói vào kênh,
nói thẳng vào vấn đề. Những người ở đây đều là người quen cũ, nếu như trong
những người này này cũng có gián điệp, Pháo Thiên Minh chỉ có thể một lần
nữa tự hỏi bản thân: Có phải mình làm người kém cỏi quá không?
Không ai nổi giận, mọi người yên lặng suy nghĩ trong vài phút, Vô Song
Ngư mở miệng nói trước tiên: "Càng lúc càng kích thích. Ta thích trò chơi này
quá."
Danh Sách Chương: