Mục lục
Trò Chơi Trực Tuyến: Võ Lâm Bá Đồ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vô Song Ngư thở dài: “Ta không biết câu này vốn có nửa câu sau. Mê muội
hai mươi mấy năm, chán thật đấy. “
Khai Phong, ra khỏi dịch trạm, phát hiện Khai Phong còn náo nhiệt hơn
nông thôn trong dịp lễ hội. Khắp nơi đều là người. Phải biết Khai Phong được
bố trí theo quy mô thật, tuy không lớn bằng thành phố hiện đại sáu ngàn cây số
vuông, nhưng cũng lên tới trăm dặm vuông. Nhưng liếc mắt nhìn quanh, không
tìm thấy mảnh đất trống năm mét vuông nào.
Pháo Thiên Minh vừa xuất hiện, đám đông đột nhiên vang lên tiếng hò reo:
"Thanh Mai Chử Trà."
Lập tức tất cả ánh mắt mọi người xung quanh trạm dịch đều nhìn về Pháo
Thiên Minh, ào tới tập thể. Pháo Thiên Minh cười ha hả, không ngờ bản thân
còn có sức hấp dẫn lớn đến thế, vừa ra trận đã thành công rực rỡ.
"Thanh Mai Chử Trà, làm sao ngươi lấy được tuyệt học?"
"Lấy được ở đâu?"
"Lục soát thi thể nào?"
"Làm sao vào được hoàng cung?"
Pháo Thiên Minh còn chưa kịp biên soạn, phốc một tiếng quần áo bị xé
xuống một khối, hệ thống thông báo, trang phục bị tổn hại đến 50%. Còn chưa
khôi phục tinh thần lại phốc một tiếng, tổn hại 80%.
"Ta nói, ta nói, không cần nắm quần, mẹ nó chứ." Pháo Thiên Minh la hét
liên tục, mở mười thành nội lực đứng vững trước quần chúng nhiệt tình, vội
vàng quay đầu đem một tấm ngân phiếu vỗ lên trên xa phu, trước mắt tối sầm,
toàn thân rách nát xuất hiện ở Hàng Châu...
"Các ngươi ở đâu rồi?" Pháo Thiên Minh nhìn lại bộ dạng thê lương của
mình, hy vọng có thể thông qua điện thoại lại có thể được mấy tin tốt an ủi
mình.
Nhưng hiện thực lại rất tàn khốc, Vô Song Ngư trả lời: "Ở quán rượu của
ngươi, người khác vừa gọi tên ngươi chúng ta đã trốn mất. Chỉ có thằng ngốc
nhà ngươi đứng đấy thôi."
"Ài!" Trong một gian phòng ở Không Có quán rượu Pháo Thiên Minh thở
dài một hơi ưu tư nói: "Muốn tới Khai Phong chắc phải qua mấy tháng nữa.
Người hâm mộ quá điên cuồng, không chống đỡ nổi, tránh chậm một chút thôi
là bị xé nát."
Thiên Nhãn mỉm cười rót cho Pháo Thiên Minh một chén rượu: "Sao không
thay quần áo, hay là mặc ít vải mát mẻ hơn?"
"Đồ dự bị để trong bọc ở Thương Châu trấn, hơn nữa mọi người là huynh
đệ, các ngươi ngắm nghía thân thể chẳng lẽ ta còn đòi tiền?"
"... Miệng chó không mọc nổi ngà voi." Thiên Nhãn đỏ mặt mắng một tiếng.
Pháo Thiên Minh còn chưa trả lời, điện thoại đã vang lên. Là Phích Lịch:
"Chử Trà đâu?"
Bất luận trò chơi hay hiện thực, có việc tìm người thì cơ bản đều hỏi trước
một câu, ở đâu?
"Quán rượu đây. Đến làm hai chén?"
"Được!" Phích Lịch sảng khoái trả lời.
Đúng là trong trò chơi, thiên nam địa bắc chỉ trong khắc lát, Phích Lịch và
Kiếm Cầm đã cùng đến nơi này.
Phích Lịch cùng Kiếm Cầm ngồi xuống, sau khi mọi người hàn huyên vài
câu, Phích Lịch lăn bắt đầu bày tỏ ý định của mình. Dù sao hắn và Thiên Nhãn
cũng không quen biết, nên khách sáo nói: "Chử Trà này, ngươi còn nhớ lần
trước ta và Thương Tâm bị giam trong Đào Hoa trận không?"
"Nhớ chứ. Làm sao vậy? Chẳng lẽ đã tìm ra cách phá trận rồi à?"
"Ngươi xem cái này." Phích Lịch đưa ra một vật gì đó rồi nói: "Cái này gọi
là la bàn, tuy chủ yếu dùng để xem phong thủy, nhưng vẫn có thể chỉ hướng.
Bên ngươi quen biết nhiều người, ngươi xem có ai am hiểu bát quái ngũ hành
không, ta bỏ ra khoản tiền lớn mời người ấy đến đó một chuyến."
"Người biết cũng không ít." Phích Lịch nghe vậy mừng rỡ, Pháo Thiên
Minh nói tiếp: "Nhưng biết nó là gì thì không có."
"Ta biết một chút." Thiên Nhãn đột nhiên lên tiếng.
"Ngươi biết à?" Pháo Thiên Minh kinh ngạc.
"Đúng vậy, thiết kế trò chơi đôi khi phải tìm hiểu các lĩnh vực này, thời gian
rảnh rỗi ta có đọc sách về lĩnh vực này."
Pháo Thiên Minh không yên tâm: "Thật à? Đừng để cả đoàn kẹt trong đó
mười ngày đấy nhé."
Thiên Nhãn không hài lòng nói: "Thật đấy. Ví dụ đây... Trước hết ta hỏi
ngươi ngũ hành là gì."
"Kim Mộc Thủy Hỏa Thổ.”
"Sai rồi! Cách đọc chính xác là Kim Mộc Thổ Thủy Hỏa, là cách sắp xếp
theo nguyên tắc tương khắc. Hậu nhân vì quen miệng nên đọc lung tung như
vậy, rất dễ gây nhầm lẫn. Còn có bát quái: Càn và Đoài là Kim; Chấn và Tốn là
Mộc; Khôn và Cấn là Thổ; Ly là Hỏa; Khảm là Thủy. Chẳng hạn như ta đi đến
một nơi đất trũng có nước, nước là Khảm, Khảm là Bắc, vậy ta phải đi về
hướng Bắc. Nghĩa là gặp thứ gì không phù hợp với cảnh tượng, thí dụ như nói
cây không có lá là Mộc, đống đất nhỏ là Thổ, có kim loại là Kim, có mặt trời
chiếu sáng là Hỏa. Càn ứng với Tây Bắc...”
"Thôi được rồi!” Pháo Thiên Minh nhức đầu nói: "Ngươi nói nhiều thế, độc
giả cũng chẳng thèm đọc. Dù sao ngươi chỉ cần nói ngươi có thể phá trận là
được rồi. Phích Lịch! Cần bao nhiêu người giúp?”
Phích Lịch cười hí hí đáp: "Chắc chắn là ngươi phải đi rồi, ta còn trông
mong ngươi đối phó với Chu Bá Thông nữa. Tiểu Ngư rảnh thì đi chơi, không
rảnh thì thôi. Còn những người khác... ta thấy thôi. Cô tên Thiên Nhãn phải
không? Không nói gì khác, tiền bạc với bằng hữu cũng không tiện dùng, sợ mất
lòng nhau. Sau này cô cần giúp đỡ gì cứ bảo ta một tiếng. Không dám nói có thế
lực gì lớn lao gì, nhưng cũng có thể kêu được chừng trăm huynh đệ.” 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK