Trong tình thế mất liên lạc, mọi người vẫn nhanh chóng tìm được sự phối
hợp. Xa và Vụ Lý Hoa lao đến Bạo Vũ kỵ binh B, vì hai người đều có thức võ
công tấn công trên không trung. Kiếm Cầm phất thiết kiếm, khiêu chiến kỵ binh
thiếu ngựa, đơn đao đấu với đơn kiếm. Mục tiêu của Phích Lịch, Bất Túy và Vô
Song Ngư là Xuyên Vân kỵ binh A. Tinh Ảnh và Tiểu Tuyết ở bên cạnh không
thể xen vào được, quyết định ngồi ngoài đại sảnh, trong tình thế tai điếc dường
như càng thêm lãng mạn.
๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Mười phút sau, mọi người đồng thời gào lên một tiếng: “Mẹ nó!” Rồi một
tiếng kim loại vang lên, lại điếc luôn.
Đường Đường và Ái Niếp Niếp lo lắng không biết thế nào, mười phút
không nói, vừa mở miệng lại không có tiếng. Đây là chuyện gì? Khoa học
chứng minh, phần lớn người câm không phải câm bẩm sinh, mà là không nghe
thấy tiếng nói của mình nên dẫn đến không thể nói được. Chuyển tới trong trò
chơi chuyển lại đơn giản hơn nhiều, cấm nói chuyện, cấm nhắn tin.
Mặc dù kỵ binh bị Phích Lịch và Hát Bất Túy tấn công có dấu hiệu phun
máu, nhưng vẫn còn một khoảng tới lúc chết lên thiên đường. Bốn kỵ binh bị
chia nhỏ dồn vào góc ngược đãi. Kiếm Cầm tuy khinh công kém, lại đơn đấu
nhưng lại là người dễ chịu nhất. Kỵ binh không ngựa còn không bằng bộ binh,
mỗi chiêu của kỵ binh vừa chém ra hai phần, mũi kiếm của cô đã tiên phát chế
nhân đánh trúng mũi đao, buộc đao phải thay đổi hướng tấn công, chẳng qua
vẫn không thể làm tổn thương kỵ binh.
Gần hai mươi phút sau, Vô Song Ngư không chịu nổi thế giới im ắng này,
nổi giận dùng Lý Thế Đào Cương tăng gấp đôi sức tấn công. Thời gian tác dụng
mười phút, thời gian nghỉ ba giờ, trong ba giờ phòng thủ như người bình thường
trong thực tế, nghĩa là bằng không.
Kỵ binh bị ba người truy đuổi liên tục cuối cùng hóa thành ánh sáng trắng,
rớt xuống một chìa khóa. Lúc này thính giác mọi người cũng phục hồi bình
thường, sau khi gào thét vài câu, lại im lặng một lần nữa. Vụ Lý Hoa và Xa
cũng không phải loại nhu nhược, tài làm ồn cũng không kém ba gã đàn ông.
Ba người Phích Lịch thông minh không đi phối hợp với nhóm của Xa công
kích Bạo Vũ kỵ binh, mà trước tiên giúp Kiếm Cầm đối phó với Xuyên Vân kỵ
binh. Trong võ công của ba người, Phích Lịch có một chiêu Phi Long Tại Thiên
có thể tấn công trên không trung, còn lại phần lớn là chiêu thức dưới mặt đất.
Chỉ cần giết Xuyên Vân giải phóng Kiếm Cầm, rồi dùng Phá Thương thức xáo
trộn chiêu thức của Bão Vũ, mới tạo được thời cơ tốt nhất để tập kích.
Vụ Lý Hoa và Xa có thể xem là chiến đấu sinh tử, chỉ riêng nhóm của họ là
nguy hiểm nhất. Bạo Vũ kỵ binh vung thương tới mức nước chảy không lọt. Chỉ
khi có người tấn công từ trên không trung, kỵ binh mới thay đổi chiêu thức
phòng ngự, lộ ra sơ hở ở mặt trước. Dù sao, sức mạnh của hai người yếu hơn ba
người, sau hơn hai mươi phút giao đấu với Bạo Vũ kỵ binh B, các cô chỉ bị
thương nhẹ. Trong khi Vụ Lý Hoa tấn công từ trên cao lại bị hai vết thương dài.
Lúc này, một bóng hình như ma Quỷ đột nhiên xuất hiện sau lưng Vụ Lý
Hoa. Vụ Lý Hoa vô tình quay lại, đối mặt với hắn, khuôn mặt nhỏ nhắn cũng bị
dọa tái nhợt. Đó là một gương mặt đang nở nụ cười gian xảo, đó là một gương
mặt vô cùng ngứa đó, đó là một gương mặt... của Pháo Thiên Minh. Càng đáng
giận hơn là sinh vật hình như là Pháo Thiên Minh đang lắc lư một cái chìa khóa,
đồng thời vỗ ngực giơ ngón tay cái, run rẩy toàn thân, dường như đang cười
lớn.
Chưa hết, y còn dùng ánh mặt khinh bỉ nhìn mọi người một lượt, rồi lắc đầu
hận rèn sắt không thành thép. Mọi người lập tức hiểu ra, sinh vật giống Pháo
Thiên Minh kia chính là Pháo Thiên Minh thật, cho dù là nhà thiết kế âm hiểm
cũng không thể tạo ra được biểu cảm và động tác vô liêm sỉ như vậy.
Khám phá này khiến mọi người choáng váng. sao Pháo Thiên Minh sao lại
giết được kỵ binh nhà người ta? Dùng kiếm đâm à? Chỉ có Vô Song Ngư rất
thông minh liên tưởng: Không phải thằng nhóc này làm kỵ binh kia tức chết đấy
chứ?
Pháo Thiên Minh tiếp tục vẫy tay ra hiệu cho hai nữ nhân lui ra. Sau khi liếc
nhìn nhau, Vụ Lý Hoa và Xa nén giận lui khỏi trận chiến. Pháo Thiên Minh hất
tóc lao về phía kỵ binh B, một chiêu Nhạn Phi đã khiến mũi thương của kỵ binh
đâm vào hư không. Chuyện này cũng bình thường. Mọi người nhất trí bình
luận: đâm trúng mới lạ.
Pháo Thiên Minh vung tay, một ngọn lửa phun ra từ tay phải, đánh lên
người kỵ binh Bính, sau đó bắt đầu bao vây khắp người kỵ binh B, song ngọn
lửa trong tay vẫn duy trì hơn hai mét, từ đầu đến cuối vẫn in lên người kỵ binh.
Không đến một phút, áo giáp hoàng kim của kỵ binh bắt đầu tan chảy, trước hết
là vai, sau đó là ngực... Hai phút sau, lưỡi kiếm nhanh chóng đâm vào lồng
ngực kỵ binh B, kỵ binh B cũng hóa thành ánh sáng trắng, rơi ra một chiếc chìa
khóa
Danh Sách Chương: