Mục lục
Trò Chơi Trực Tuyến: Võ Lâm Bá Đồ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hát Bất Túy đang đi trên đường thì bị một nhát đao chém từ dưới lòng bàn
chân. Kẻ đó mặc áo choàng che mặt theo kiểu ninja, toàn thân mặc trắng, vũ khí
là một thanh đao kiểu Nhật. Chỉ một đao đã giết chết Hát Bất Túy, rồi bắt lấy
Kim La Hán, lẩn vào trong tuyết. Lúc đầu người bên cạnh Hát Bất Túy còn thấy
dấu chân trên tuyết, nhưng năm mét sau bị bão tuyết xóa bỏ hoàn toàn. Theo
Hát Bất Túy nhớ lại, khi nhát đao ấy chém tới, mắt y hắn động nhắm lại, hắn
đoán là do võ công của đối phương gây ra.
Hát Bất Túy lập tức treo thưởng 5 vạn vàng trên diễn đàn, yêu cầu tố giác
danh tính trò chơi của tên người Nhật này. Không đầy mười phút, Huyết Ảnh,
Lãnh Nhược Tuyết, Nhất Kiếm Đoạt Tâm cùng hơn hai mươi đại ca đường
khẩu và đại sư huynh các phái đã liên tiếp đăng thông báo trên diễn đàn, hứa
thưởng 50 vạn vàng để mua danh tính trò chơi của hắn, cộng thêm 50 vạn nữa
để mua danh tính thật.
Kẻ tập kích bị những người chơi hăng hái điều tra, nhưng thông tin và dữ
liệu rất hạn chế, chỉ suy đoán có thể là môn hạ của một người Nhật tên Thiên
Phong Thập Tứ Lang. Thiên Phong Thập Tứ Lang là một ninja ở thung lũng Iga
Nhật Bản. Hắn từng vì mục tiêu thống trị võ lâm Trung Nguyên mà nhét hai
người con trai vào Thiếu Lâm và Cái Bang, hy vọng chúng lớn lên sẽ nắm
quyền hai phái lớn nhất Trung Nguyên. Đứa con ở Thiếu Lâm tên Vô Hoa, còn
ở Cái Bang là Nam Cung Linh.
Sự kiện kho báu này thu hút vô số kỳ nhân dị sĩ trên giang hồ xuất hiện.
Mục tiêu thứ hai của Đông Hải tuyết nguyên cách Đông Tuyết trấn một
ngày đường thì dừng lại. Khi Pháo Thiên Minh chạy tới gần xem thì thấy cũng
không khác mục tiêu thứ nhất là mấy: vài ngàn người đang túm tụm quanh một
pho tượng Kim La Hán dưới đất.
Vừa tới sau lưng đám đông, Pháo Thiên Minh định nhón chân lên nhìn thử
thì suýt bị dọa sấp mặt xuống bởi một câu: "Ngũ hồ đều là bằng hữu, tứ hải đều
là huynh đệ. Tiểu đệ ta là Mộ Dung Du Du của Ma Giáo...”
Tục ngữ nói rất hay, có tật giật mình. Hiện nay Pháo Thiên Minh tự cho
rằng tới Thiên Vương lão tử cũng dám nhìn, duy chỉ trừ Mộ Dung Du Du ra.
May mắn là lúc khởi hành, Đường Đường đã chuẩn bị sẵn mười hai chiếc mặt
nạ, bảo y mang theo dùng dọc đường. Y vội vàng lấy một chiếc mặt nạ đeo vào
và đổi tên thành: Diễn viên quần chúng E (Cái tên bị ủ lò hai lần trong hội nghị
Võ Đang).
Đường Đường cũng chẳng còn cách nào khác, thanh danh của y mỗi ngày
một tệ hại. Không lấy chút vật phẩm che mặt, ra ngoài cướp báu, ngoài việc bị
đám đông ủ lò thì không làm được chuyện gì.
Pháo Thiên Minh biết hành động cảm hoá của Mộ Dung Du Du, đám đông
lại muốn tụ tập thành từng nhóm nhỏ để thảo luận. Lúc này những người không
tham gia tranh luận trở nên vô cùng lộ liễu. Y vội vàng lùi lại phía sau một đống
tuyết nhỏ, trà trộn với vài người cũng chưa tham gia nhóm nào.
Người đến tuyết nguyên một mình không nhiều lắm, trước mắt Pháo Thiên
Minh chỉ có ba. Bên trái là một người mặc áo tơi, đội nón lá, đều là đồ vật
không thuộc hệ thống, không biết là trộm ở hộ nông dân nào. Người này đội
nón quá thấp, không nhìn rõ mặt mũi. Trong tay cầm một thanh phi đao có thể
phóng Tiểu Lý Phi Đao, say mê tạc khắc một đoạn rễ cây đến nỗi Pháo Thiên
Minh ngồi bên cạnh cũng không có phản ứng gì.
"Lý Tầm Hoan?" Sau khi ngồi xuống, Pháo Thiên Minh mới phát hiện động
tác đặc biệt của nam nhân đội nón, có vẻ giống thói quen riêng của Lý Tầm
Hoan. Lão Lý gần đây có thời gian rảnh rỗi, đi tìm niềm vui bên ngoài và bị phá
sản hay sao? Nghĩ vậy, y liền vén nón lên một cái, nhưng là khuôn mặt tương
đối phổ thông, chắc chắn không phải. Pháo Thiên Minh bèn kéo cái nón trở lại
vị trí cũ. (Đồ vật không thuộc hệ thống có thể cướp, lột...)
Trong khi Pháo Thiên Minh làm động tác này, đầu người đội nón rộng vành
vẫn không ngẩng lên, nhưng động tác tạc tượng dừng lại. Ngực liên tục phập
phồng, rõ ràng đang cố gắng kiềm chế cơn lửa giận. Sau một phút, nam nhân
đội nón che quyết định không nổi giận ngay mà tập trung vào việc trong tay.
Bên phải Pháo Thiên Minh là một người đàn ông gương mặt bình thường,
mặc áo choàng trắng, đang nhắm mắt dưỡng thần. Nhưng Pháo Thiên Minh liếc
mắt nhìn qua là biết, tên này cũng giống mình, đeo mặt nạ, cũng là loại bại hoại
không được đón tiếp. Người áo trắng cảm nhận được ánh mắt của Pháo Thiên
Minh bèn mở mắt nhìn lướt qua rồi nhắm lại.
Người thứ hai bên phải mặc áo vàng gương mặt bình thường, đang cắn hạt
dưa, có thể thấy cũng đeo mặt nạ. Thấy Pháo Thiên Minh nhìn sang, hắn rất
thân thiện gật đầu rồi tiếp tục việc của mình.
Pháo Thiên Minh nhìn quanh, thấy ba người đều cùng một dạng: Giấy đầu
lòi đuôi. Người che giấu thân phận nhất định không phải là người tốt... Tất
nhiên phải trừ mình ra, mình đeo mặt nạ là vì mười một người kia có miếng
cơm ăn. Hy sinh bản thân để mười một người được hạnh phúc, tấm lòng cao cả
của ta sao có thể so sánh với bọn họ được. Mộ Dung Du Du cũng như bình
thường chú ý tới bốn người bị đám đông lờ đi; bèn đi tới chấp tay nói: “Tại hạ
nhân là Mộ Dung Du Du, không biết bốn vị có đi cùng nhau không?"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK