Tinh Ảnh thấy các môn phái khác đã chết gần một nửa, ai nấy đều có ý định
rút lui, vây quanh đại điện mà không dám xông vào, bèn ra lệnh: "Võ Đang
chuẩn bị đi, ta và Chử Trà sẽ che chở cho các ngươi."
Cửa gỗ và tường gỗ bốn phía đại điện đã bị hư hại trong cuộc chiến vừa rồi,
gần ba ngàn đệ tử Võ Đang vây quanh đại điện chật như nêm cối. Chỉ chờ lệnh
của Tinh Ảnh, ba thi thể thì có hai ở giữa, được Dương Đỉnh Thiên dùng làm
mồi nhử. Một thi thể khác ở phía đông nam do Trương Vô Kỵ phụ trách câu cá.
Đám đệ tử Võ Đang đều rõ: thứ gì ai cướp được gì thì thuộc về người đó,
mỗi người một số phận, không ai yêu cầu người khác nhường lại cho mình.
"Tấn công!" Tinh Ảnh ra lệnh, đồng thời lao xuống cùng với Pháo Thiên
Minh.
Pháo Thiên Minh trực tiếp từ trên cao lao xuống hai thi thể. Đầu úp xuống,
thanh kiếm mỏng nhắm thẳng đỉnh đầu Dương Đỉnh Thiên. Dương Đỉnh Thiên
không dám khinh suất, di chuyển tức thời ra ngoài ba trượng, xoay người chụp
tới. Pháo Thiên Minh xoay mình tránh đi, trực tiếp đối đầu với Dương Đỉnh
Thiên. Cả hai đều là song tuyệt học, mặc dù có chênh lệch về trình độ võ công
nhưng Vo Danh khoái kiếm cộng 20% tốc độ xuất thủ của Pháo Thiên Minh đã
rút ngắn không ít khoảng cách. Pháo Thiên Minh vốn không nghĩ sẽ toàn thân
trở ra, chỉ mong trước khi chết có thể cùng đối phương đồng quy vu tận, không
thể thì cũng phải khiến đối phương dính máu.
Dương Đỉnh Thiên không điên cuồng như Pháo Thiên Minh, thấy tốc độ
kiếm pháp là khẽ cau mày, thân hình biến mất trong không trung, rồi xuất hiện
sau lưng Pháo Thiên Minh bốn trượng. Chỉ trong khoảnh khắc đó đã có hơn hai
mươi đệ tử Võ Đang lao tới hai bên thi thể.
Do người đẩy người, người chen người Pháo Thiên Minh vội vàng né sang
một bên, hai mươi đồ đệ cũng không kịp sờ soạng thi thể, đột nhiên chỉ nghe
một tiếng vải rách, hai thi thể trên đất bỗng nhiên biến mất. Pháo Thiên Minh
chớp mắt, quả thật không nhìn lầm, xác chết đã biến mất mà không có ánh sáng
phục sinh xuất hiện. Điều này chỉ có thể nói lên một vấn đề: hệ thống gian lệnh.
Nhưng rõ ràng Pháo Thiên Minh đã bỏ qua chỉ số dâm dục của phái Võ
Đang, một giây sau y sững sờ há hốc mồm. Một nữ đồ đệ dáng dấp xinh đẹp
thét lên: "Phát tài rồi! Ưng thủ trác, nội công tăng thêm 2 cấp." Bọn người chơi
nghe thế nhỏ nước miếng, đây là tăng cường của trang bị phụ kiện chứ không
chiếm chỗ trong bộ trang phục. “A~ kinh quá!” Một cô gái bên cạnh vừa run
rẩy, vừa ném một cánh tay từ trong túi ra.
Một diễn viên quần chúng A hô lớn: "Bạch Hồng kiếm, sắc bén cao cấp,
phẩm chất cao cấp!" rồi ném hai chân ra.
Một tên khác lẩm bẩm: "Ba cái bánh bao đang tiêu hóa, vẫn ăn được..." rồi
quăng một cái xác ra.
Một tên khác gào lên: "Thiên Ưng Kiếm Pháp không trọn vẹn, ô hô hô hô...
Con mẹ nó!" Hắn vốn đang mừng rỡ, nhưng phát hiện xác chết bị xé nát là rơi
thẳng xuống địa ngục: không biết bao giờ mới tập hợp đủ bản hoàn chỉnh. Theo
tốc độ nửa năm hồi sinh một lần ít nhất còn một năm nữa. Hơn nữa mỗi lần còn
phải mò được tới tay. Bán thì tiếc không nỡ bán, không bán lại lỗ vốn. Thật ai
oán!
Hai thi thể bị chia thành nhiều phần: Bạch Hồng kiếm, Thiên Ưng Kiếm
Pháp, Ưng Thủ Trạc, võ công cao cấp Ưng Trảo cầm nã thủ, Thiên Ưng bộ. Còn
bánh bao rau xanh thì kệ. Ngoài cầm nã thủ hơi kém, phần còn lại khiến cho
ngay cả Tinh Ảnh cũng ganh tị.
Pháo Thiên Minh chỉ có thể thở dài: Sóng sau đè sóng trước. Mình chỉ mò
mẫm trên xác chết, người ta đã bắt đầu chia nhỏ ra mò, không cam lòng cũng vô
ích. Đối thủ Dương Đỉnh Thiên đã trở lại ghế, im lặng nhìn đám người cuồng
loạn phía dưới, không hề ra tay.
Bên này Tinh Ảnh dựa vào Thái Cực quyền mượn lực đánh lực, bất chấp
trọng thương đá bay thi thể về phía đám người Võ Đang. Chiến lợi phẩm là một
tuyệt học, tên Hàn Băng Miên Chưởng. Tuy là võ công cao cấp nhưng lại có đặc
tính rất tàn nhẫn: có thể ép hàn khí vào người địch, lượng hàn khí tỷ lệ thuận
với nội lực bản thân và tỷ lệ nghịch với nội lực địch. Người chiến thắng là diễn
viên quần chúng E bị ủ lò hai lần ở hội nghị Võ Đang.
BOSS nhỏ còn được nhiều như thế, tất cả đám người Võ Đang trợn trừng
nhìn vào hai BOSS siêu cấp trong đại điện.
Tinh Ảnh gầm lên trong kênh bang phái: "Dừng dừng dừng! Đi bao nhiêu đi
chết bấy nhiêu, tất cả lui khỏi đại điện!" Đám người chen lấn nhau lao ra, chắc
chắn đi ba ngàn, chết một ngàn năm trăm.
Mấy vị đại sư huynh lại tụ tập với nhau.
"Mẹ nó, Võ Đang phái các ngươi rõ là xấu bụng! Dể bọn ta làm thế thân cho
các ngươi!" Ba đại môn phái cùng chỉ trích Tinh Ảnh. Hiện giờ tam đại môn
phái vây quét Ngũ Hành kỳ, cộng thêm vụ thảm sát vừa rồi, toàn bộ chỉ còn sót
lại vạn người. Đặc biệt là vây giết Ngũ Tán Nhân, dưới sự khích lệ của thi thể,
người trước ngã xuống, người sau tiếp tục xông lên, người chết theo tiếng hô
hào liên tiếp bị đánh gục. Cuối cùng vẫn phải nhờ vào ám khí đồng loạt tấn
công, cộng thêm ba vị đại sư huynh ra tay mới bắt được. Nhưng vừa xuất hiện
xác chết, Hoa Sơn, Nga Mi, Thiếu Lâm lập tức trở mặt đánh lẫn nhau, thương
vong vô cùng thảm khốc, không thua kém đợt tấn công đầu tiên dưới chân núi.
Danh Sách Chương: