Tiểu Thiên Sứ quay người về phía Pháo Thiên Minh giơ ra một ngón tay
giữa, tỏ ý khinh thường. Nó không quan tâm hai người này câu kéo bao lâu,
càng lâu thì phí phát sóng càng cao, nó còn ước gì hai người liên lạc cảm tình
trước trận bóng.
"Ngươi có biện pháp nào nhanh chóng kết thúc trận chiến này không?" Tinh
Ảnh cầu khẩn hỏi. Hắn đã không muốn lén lút gặm bánh bao còn cứng hơn hòn
đá, uống thứ nước cọ nồi còn khó chịu hơn cả nước rửa chén.
"Đương nhiên là có biện pháp. Ta chỉ e chỉ số thông minh Lam Sắc quá thấp
hoặc quá cao." Pháo Thiên Minh chạy đến trước mặt Võ Đang E đã bị loại hỏi:
"Bằng hữu, cho mượn bộ y phục đi."
Võ Đang E đang muốn phản đối, Tinh Ảnh nghiêm mặt nói: "Phải phối hợp,
hay là ngươi còn muốn..." Tinh Ảnh nâng tay chai XO trong tay, Võ Đang E lập
tức khuất phục. Hai ngày nay ăn cơm miễn phí chất lượng như thế, thật quá khó
chịu. Càng chết người hơn là quà tặng thần bí và ban thưởng cấp bậc phải đợi
tới khi kết thúc tỷ vỡ mới cấp...
Pháo Thiên Minh lột quần áo của Võ Đang E ra, nhanh chóng cắt đứt tay
hắn, viết một bức huyết y rồi ném cho Võ Đang một gói thuốc chữa thương:
"Không cần cảm tạ!"
Trong lúc đang bối rối, Lam Sắc đột nhiên nhìn thấy ở vị trí phía đông nam
có một bộ y phục đang phấp phới, bên trên viết vài chữ: Giết, 50%. Bị giết,
100%.
Ba giây sau Lam Sắc bắt đầu hành động, xuất chưởng đánh vào Thiên Linh
Cái của Chân Hán Tử đang thất thần... Chân Hán Tử trước lúc chết vẫn nhìn
thấy bộ huyết y đang bồng bềnh trên đài Hoa Sơn: Ngôn ngữ ép buộc, sắc đẹp
quyến rũ, hứa hẹn xuông.
Pháo Thiên Minh rất hài lòng gật đầu nói: "Chỉ số thông minh trung bình."
"Sao lại nói vậy?"
"Nếu hắn không đủ thông minh sẽ không hiểu ý của ta. Nếu chỉ số thông
minh quá cao sẽ nghĩ ra biện pháp tốt nhất để giải quyết."
"Là ý gì?" Tinh Ảnh khiêm tốn thỉnh giáo.
"Giết Chân Hán Tử còn có thể đánh cược việc cược Lãnh Nhược Tuyết có
thể trở mặt hay không. Bị giết, không đạt tới điều kiện, giám có giá trị, trăm
phần trăm bị đạp rơi."
"Vậy thì biện pháp giải quyết gì tốt nhất?"
"Hắn có thể nói: Thật xin lỗi, ta không thể giấu diếm được người ta yêu
thương nhất, ta không thể dựa vào việc thua ngươi để được tỷ tỷ của ngươi ưu
ái. Ta phải đường đường chính chính làm người mới có thể xứng với tỷ tỷ của
ngươi. Đến đây đi! Sau đó đánh" Pháo Thiên Minh cười khà khà: "Ta phỏng
chừng với tính cách Lãnh Nhược Tuyết, có đánh trực diện cũng chẳng có
chuyện gì, nhưng Lam Sắc lại phát động đánh lén, vậy thì... rất có chuyện đấy."
"Hình như ngươi rất có ý kiến với Lam Sắc."
Sắc mặt Pháo Thiên Minh trầm xuống, nói: "Ai bảo tỷ lệ đặt cược của hắn
còn thấp hơn ta."
Trận thứ sáu "Long Thành vs diễn viên quần chúng A" đều là diễn viên
quần chúng, khác biệt là một bên có tên một bên không có tên.
Truy Phong bát kiếm bộ của diễn viên quần chúng A hơi khác so với Pháo
Thiên Minh. So sánh ra thì ra, kiếm của Pháo Thiên Minh giống như Ferrari,
vừa nhấn ga là đạt tới tốc độ cao nhất. Kiếm của diễn viên quần chúng A như
loại xe gì đó còn cần gia tốc. Lúc đầu không nhanh, sau đó thi triển kiếm sau
nhanh hơn so kiếm trước, sau cùng có thể đạt tới tốc độ ánh sáng... Đương
nhiên đây là suy luận, chủ yếu là vấn đề nội lực chỉ có thể đạt tới tốc độ nhất
định. Diễn viên quần chúng A triển khai toàn bộ nội lực, trang bị tăng cường
đến đỉnh phong, cũng chỉ như Pháo Thiên Minh trong trạng thái không có bất
cứ trang bị gì..
Thiếu Lâm chú trọng đi cương mãnh. Long Thành dùng một cây côn, tuyệt
học tên là: Phục Ma côn pháp. Lúc thi triển cương phong bắn ra bốn phía.
Nhưng bởi vì hắn không nắm chắc được vài giây quý giá lúc đầu, khiến cho
diễn viên quần chúng A tăng tốc, cuối cùng chỉ có thể trúng kiếm bỏ mình.
Trong nháy mắt Long Thành tử vong, Pháo Thiên Minh khinh bỉ nhìn khán
đài của môn phái ẩn thế: Hừ, còn truyền nhân của ngũ đại BOSS, tầm mắt cũng
chỉ có thế.
Trận thứ bảy "Tiểu Nhị VS Long C", Tiểu Nhị thuận lợi chiến thắng.
Danh sách bảy cường giả gồm: Tinh Ảnh, Pháo Thiên Minh, Long A, Lam
Sắc, Xa, Kiếm Cầm và Tiểu Nhị. Do Pháo Thiên Minh vẫn nhất đánh bại đối
thủ trong thời gian ngắn, hơn nữa còn đạt tới cảnh giới tối cao của binh pháp bất
chiến mà khuất phục địch, nên vòng sau được miễn, trực tiếp tiến vào thi đấu tứ
cường. Đối với việc hai lần miễn chiến, các tuyển thủ và khán giả đều dùng
tiếng la ó để thể hiện nỗi bất bình trong lòng. Nhưng da mặt của Pháo Thiên
Minh dày tới mức không thể đo lường được! Có câu nói rằng: Chó cứ sủa đoàn
người cứ đi.
Sáu người còn lại rút thăm, sau khi rút thăm xong sẽ có nửa giờ nghỉ ngơi,
mọi người có thể tận dụng thời gian này để sắp đặt chiến thuật theo đối thủ
Danh Sách Chương: