"Hộ giá!" Đội ngũ bảo vệ hai bên hô lên một tiếng. Một trăm người đằng
trước ngẩn vội vàng quay đầu, lại thấy bốn phía xe ngựa của Khang Hi kiếm khí
tung hoành. Không một thị vệ nào có thể đỡ được hai chiêu, ai nấy đều kinh hãi.
Cứu đương nhiệm Hoàng đế hay là đi cứu một hòa thượng? Đáp án rất rõ
ràng, chỉ cần nói một thông lệ từ cổ chí kim, khi Hoàng đế, chủ tướng bị kẻ địch
giết chết, toàn bộ thị vệ và thân binh thủ hộ đều phải chôn theo. Ai nặng ai nhẹ,
không cần suy nghĩ cũng rõ.
"Trở về hộ giá." Ba trăm tên thị vệ đằng đằng sát khí xông thẳng tới Pháo
Thiên Minh. Mà một bên khác, Tiểu Tuyết nhìn rất chuẩn vị trí vách núi mười
mét, vận khinh công nhảy khỏi xe. Nhìn xe ngựa rơi xuống vách núi, cô đưa tin
cho Pháo Thiên Minh: "Trốn được rồi!" Trước khi lấy được phần thưởng cô
không thể chết. Đây cũng là chỗ khiến nhiệm vụ khó thực hiện. Cho dù là võ
công của diễn viên quần chúng B, muốn giết người sau đó thoát thân yên ổn, cơ
bản là không thể.
Ngay cả võ công cỡ Pháo Thiên Minh cũng rất khó. Xe ngựa của Khang Hi
đã bị kéo sang một bên, thị vệ không sợ chết ập tới tấn công như thủy triều.
Đồng thời, mấy quả pháo hoa bay lên bầu trời, thị vệ trong Thanh Lương trấn
gần đó đều kéo tới hỗ trợ.
Sau khi nhận được tin của Tiểu Tuyết, Pháo Thiên Minh dốc hết sức giết lui
hai nhóm tấn công, giết địch hai mươi, nhưng bản thân cũng bị chém hai nhát.
Pháo Thiên Minh vốn theo phong cách tấn công chứ không phải phòng thủ. Chỉ
dựa vào khinh công và thân pháp, nhưng trong tình thế bị vây chặt như thế này,
khinh công và thân pháp cũng giảm sút đi nhiều. Cho dù lập tức mở Du Nhận
Hữu Dư, ba lần liên tục quét sạch kẻ địch trong vòng năm mét, nhưng NPC vẫn
tiếp tục tấn công như không biết sợ .
Pháo Thiên Minh biết rõ cứ như vậy không được. Sớm muộn gì cũng bị
NPC đẩy ngã. Mạng sống chỉ có một, rất quý giá. Cuối cùng trên người lại thêm
hai mũi tên, Pháo Thiên Minh đành mở Quỳ Hoa Bảo Điển. Quỳ Hoa vừa mở,
kết hợp với Du Nhận Hữu Dư, chỉ trong bảy phút Pháo Thiên Minh đã hạ gục
hơn một trăm NPC, cuối cùng mới tạo được lối thoát, vội vàng chạy trốn.
"Các huynh đệ chạy mau, Hoàng đế thăng thiên rồi." Pháo Thiên Minh vừa
chạy trốn vừa chạy vừa bịa chuyện. Mặc dù đám bọn thị vệ lên núi tiếp viện
không tin lắm, nhưng ít nhất cũng không đi phong tỏa đường chạy của Pháo
Thiên Minh. Dù sao Hoàng đế vẫn là quan trọng nhất...
๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
“Chử Trà, ngươi thế nào rồi? Ta ở Ngũ Đài.” Tiểu Tuyết rất vui khi liên lạc
được với Pháo Thiên Minh.
Pháo Thiên Minh nhìn quanh trả lời: "Ngươi về trước đi, mấy ngày nay ta
phải tu hành Phật pháp, gột rửa tội lỗi đã gây ra trong trò chơi." Y đang ở một
ngôi chùa rất bình thường, trong Ngũ Đài sơn chùa chiền bình thường như thế
này có đến cả ngàn. Pháo Thiên Minh dùng chút chân khí cuối cùng chạy tới
đây, rồi đập tờ ngân phiếu cho sư trụ trì mạ vàng Phật tổ, người ta rất vui vẻ dẫn
Pháo đại thiện nhân vào một gian phòng hẻo lánh để y tu hành một mình.
Đây là chuyện chẳng có cách nào, từ Ngũ Đài sơn đến Lạc Dương, quái thú
trên đường tuy cao nhất cũng chỉ là cấp 30, nhưng võ công của Pháo Thiên
Minh đã hoàn toàn biến mất, căn bản không thể chống cự nổi.
Phương án thứ nhất: nhờ Tiểu Tuyết bảo vệ... Người ta muốn kéo một kẻ
vướng bận không biết khinh công, có mà cả tuần cũng chưa chắc tới được Lạc
Dương, hơn nữa võ công của Tiểu Tuyết cũng rất tầm thường.
Phương án thứ hai: Gọi người tới rước. Đợi được người tới nơi, chắc một
cũng xanh cỏ.
Vì thế chỉ còn phương án thứ ba: ẩn nấp, ba ngày sau tự mình quay về.
Kế sách Đường Đường thiết kế đối với Pháo Thiên Minh đạt được thành
công chưa từng có.
"Đang làm gì thế?"
"Đang làm gì thế?"
Pháo Thiên Minh nhiều lần liên tục không ngừng gửi tin tức này đi, những
ngày này không khác gì ngồi tù, thật sự không cách nào chịu đựng nổi! Chỉ
riêng ngày đầu tiên, Pháo Thiên Minh đã phát ra gần trăm tin tức tương tự. Từ
Đường Đường đến Thiên Hậu, chỉ cần là người quen biết ít nhất đã nhận được
tin nhắn bốn lần trở lên, thậm chí kể cả Lãnh Nhược Tuyết tiểu thư đã tử trận.
Ban đầu mọi người vẫn rất hợp tác báo cáo công việc, nhưng đến lần thứ ba
tin nhắn ập tới, tất cả đồng loạt chọn cách bỏ qua. Chỉ có Tinh Ảnh trầm ngâm
kể riêng cho Pháo Thiên Minh một câu chuyện, tên câu chuyện đó là Sói đến
rồi. (hình như là truyện s#x)
Chơi bài tú lơ khơ, nhảy dây, nhảy ô vuông, trồng cây chuối... chỉ cần là trò
chơi giải trí, Pháo Thiên Minh đều chơi hết một lượt, thậm chí còn chơi vài ván
hoa Mã Lan nở hai mươi mốt lá.
Danh Sách Chương: