Mục lục
Trò Chơi Trực Tuyến: Võ Lâm Bá Đồ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

"Ừ... Ý ta là ngươi có thể mua thanh toán trước không!"
"Ngươi..." Phá Phá nhảy dựng lên, trong mắt là lửa cháy hừng hực, giận dữ
chỉ tay vào Pháo Thiên Minh thật lâu sau đột nhiên khóc lóc om sòm: "Ngươi
ức hiếp ta, các ngươi đều ức hiếp ta, ngươi để ta chết đi cho xong việc là được
rồi, hu hu!"
"Yêu cầu này không thành vấn đề, lát nữa chắc chắn sẽ thỏa mãn cho ngươi.
Ngươi xem khoản này..."
Phá Phá đập 50 vàng lên bàn rồi hô to: "Cầm, cầm đi! Nhất quyết ép ta tới
không còn đồng nào thì các ngươi mới vui lòng? Tới đây nào! Giết đi, đâm vào
chỗ này này." Phá Phá chỉ vào tim mình gầm lên.
Pháo Thiên Minh đâm một kiếm vào cổ họng cô: "Ta thích vị trí này nhất.
Đúng rồi, muốn nhận tiền thừa thì nhớ quay lại đây!" Sau đó liền báo cho đám
hảo bằng hữu, hô to: "Ông đây lại tìm ra con đường làm giàu rồi!"
Mọi người cùng hỏi om sòm: "..."
Đáp lại rằng: "..."
Tinh Ảnh tổng kết: "Chử Trà có ý tưởng này thật khả thi. Rất nhiều người
võ công đều hơn chủ thuê. Chết một cách kỳ quái thì dù thế nào cũng không
chấp nhận được. Con người đều có tính hiếu kỳ, nhất là với người chết, càng
thêm tò mò. Không phải còn cụm từ "chết không nhắm mắt" hay sao? Vậy nên
ta cho rằng sát thủ chuyên nghiệp mà không có đạo đức nghề nghiệp, sẽ là một
nghề có thị trường tiềm năng vô cùng lớn."
Vô Song Ngư bổ sung: "Nếu tiền thù lao của người bị hại quá cao, chúng ta
có thể cân nhắc có nên từ bỏ nhiệm vụ hay không. Còn kiếm được nhiều tiền
hơn so với bảo tiêu"
Ái Niếp Niếp hỏi: "Vậy còn chờ gì nữa?".
Mọi người cùng hô to: "Đi nhận nhiệm vụ ám sát đi.". Kể cả Đường Đường
là cô nương nhã nhặn lễ phép, Bất Túy và Phích Lịch là nam nhân chững chạc
trầm ổn, cũng không thoát khỏi cám dỗ của tiền. Gần đây, ngoài Pháo Thiên
Minh và Kiếm Cầm kiếm được một khoản, còn lại ai cũng túng thiếu.
Pháo Thiên Minh vừa cúp máy, Thiên Hành Giả bỗng hô to: "Ông chủ,
chẳng phải ngươi nói thẻ khách quý này được giảm 50% à? Sao tiểu nhị lại
không giảm giá?".
"À! Ta quên nói, thực đơn và rượu trong quán này đều không được giảm.".
"Vậy còn giảm gì?".
"Nước trà!".
"Nước trà ư? Nước trà chẳng phải miễn phí sao?"
"Chính vì miễn phí nên mới giảm giá... Thôi được rồi, hôm nay ta vui vẻ.
Tiểu Bạch, hôm nay ta khách đãi, cả quán giảm còn 99%.".
Ngoại trừ một vài người, phần lớn bằng hữu của Pháo Thiên Minh đều nắm
trong tay tuyệt học, cho dù là những người khác cũng có đẳng cấp cao, hai môn
võ công cao cấp. Những người này vốn là đại biểu hiếm có trong các môn phái,
nên giang hồ bỗng náo động...
Có PK mới là trò chơi hay, có thù oán mới là người trong giang hồ. Võ Lâm
Bá Đồ hoàn thành tốt trách nhiệm của mình, ngay ngày hôm sau Pháo Thiên
Minh hoàn thành nhiệm vụ, khắp nơi trong giang hồ máu chảy thành sông, oan
hồn khắp nơi khắp chốn. Trận PK nhỏ lẻ thì đâu đâu cũng có, chiến đấu quy mô
lớn giữa các đường khẩu cũng xảy ra đến ba vụ, về phần đơn đả độc đấu thì
nhiều không đếm xuể. Mọi người trong giang hồ đều lo sợ bất an, kẻ từng treo
thưởng truy nã sợ kẻ thù tìm tới cửa, kẻ chưa treo thưởng người khác cũng sợ bị
người khác truy nã.
Thiên hạ không có thành lũy nào mà gió không lọt gió, rất nhanh, chuyện
công khai truy nã hai mặt mọi người đẩy lên diễn đàn. Thế là giang hồ càng
thêm loạn lạc, lệnh truy nã đầy trời, những kẻ nhận lệnh truy nã càng như thủy
triều dâng. Cho nên trên giang hồ lưu truyền câu nói: Chưa từng truy nã người
khác thì không đáng gọi là người trong giang hồ, chưa từng bị người khác truy
nã cũng không đáng gọi là người trong giang hồ, chưa từng nhận lệnh truy nã
thì càng không đáng gọi là người trong giang hồ.
Do mọi người hấp tấp truy nã, tiền tài mua mạng kẻ thù lưu động vô cùng
dồn, rất nhiều người bắt đầu rút tiền cổ phiếu. Khoản tiền hao hụt lớn này khiến
thị trường chứng khoán sập bàn. Không chỉ Thập Đại Môn Phái đỏ chót, mà
toàn bộ Tam Đại Hang Hội đều một màu máu. Qua một ngày mà vẫn chẳng ai
cứu thị trường, tiền vẫn tiếp tục chảy ra, khiến mười ba cổ phiếu đều bị dội
xuống giá sàn.
Vì thế cấp bậc, độ thuần thục võ công, của cải trong tay người chơi giờ như
cánh đồng lúa bị bão táp cuốn trôi...
Ngày thứ sáu, cuối cùng cũng có hàng chục vạn người chơi diễu hành phản
đối, Thập Đại họp khẩn cấp cứu trợ, sau hai ngày đêm hội nghị cuối cùng đã ra
nghị định:
Từ hôm nay trở đi, trong vòng mười ngày tất cả mọi người ngừng đăng lệnh
truy nã, nếu không trưởng lão môn phái có nghĩa vụ đưa người vi phạm về tân
thủ thôn.
Đại biểu Thiên Hạ bang là Thải Vân Phi, đại biểu Kim Tiền bang là Huyết
Ảnh, đại biểu Quyền Lợi bang là Hát Bất Túy đều lên tiếng tuyên bố: Cấm mọi
người nhận lệnh truy nã.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK