"Ngươi không biết xấu hổ sao?" Thiên Nhãn trách hỏi.
"Áy náy à? Không biết. Việc này trong công ty là rất rất bình thường. Bí mật
chèn ép đối thủ cạnh tranh, há chẳng phải chuyện thường tình à?"
"Chèn ép? Hay là ngươi cũng thích Tiểu Tuyết?" Thiên Nhãn ngạc nhiên
trợn tròn mắt.
Pháo Thiên Minh im lặng một lúc rồi nói: "Ta rất không ưa chuyện đùa của
nữ giới như cô. Hơn nữa ta nghiêm cảnh cáo, cô không được xúc phạm nhân
phẩm của ta như vậy."
"... Có chỗ nào xúc phạm ngươi?"
"Cô lại đi nói ta thích cô nương kia? Từ khi cha sinh mẹ đẻ đến giờ ta chưa
từng chịu sỉ nhục lớn như vậ, nếu không phải nể mặt thứ đó. Ta đã lập tức phản
bội rồi! Hừ!" Pháo Thiên Minh xuất kiếm đâm chết Ái Niếp Niếp.
... Thời gian nghỉ ngơi. Cho dù Hoàng Gia Thiên Đường đã vất vả rất lâu,
song đối thủ còn mất nhiều thời gian hơn, xem ra nhân phẩm của đa số người
còn kém hơn Lãnh Nhược Tuyết .
Lãnh Nhược Tuyết thân thiết thăm hỏi, thịt sát thương binh, xem xét tình
trạng tiếp tế thương binh. Thiên Nhãn vẫn đuổi theo Pháo Thiên Minh hỏi:
"Ngươi nói xem cô ấy có điểm gì không tốt?"
"Xin lỗi đại tỷ. Ta sai rồi." Pháo Thiên Minh thành thật nhận lỗi: "Trong con
mắt cóc ghẻ của chúng ta, loài sinh vật khác như thiên nga rất ghê tởm. Chúng
ta nhìn thịt thiên nga cũng giống như nhân loại nhìn thịt heo. Thịt ngon là đúng,
nhưng muốn người và heo cùng ngủ chung một chỗ, đó là điều tuyệt đối không
thể. Vậy nên đại tỷ đừng so đo với cóc ghẻ như ta."
"À!” Thiên Nhãn than thở.
Lại thế nữa rồi, lại tới nữa rồi! Trong lòng Pháo Thiên Minh gào thét, miệng
ngậm chặt, ta không phối hợp. Xem ngươi làm sao đây?
"Thật ra ngươi cũng thấy, ta có tình cảm khó hiểu đối với Tiểu Tuyết. Từ
nhỏ cô ấy đã rất mạnh mẽ, giống như nam nhi. Sau đó dần dần... thật ra không
phải là theo nghĩa truyền thống ấy, ta cũng không ghét nam giới. Cho nên ta
muốn tìm ra khuyết điểm của cô ấy, xem ta có thể không thích cô ấy nữa
không."
"Ta không lừa cô đâu. Khuyết điểm của cô ấy trong mắt người như cô không
phải khuyết điểm, nhưng trong mắt chúng ta thì có. Trước hết ta cũng thích nữ
nhân mạnh mẽ, nhưng tuyệt đối không thể mạnh mẽ hơn ta quá nhiều, nếu
không sẽ rất mất mặt. Kế đến, ta hơi sợ cô ấy. Thật đấy! Cô khó mà cảm nhận
được. Nhưng cô ả này... À, vị tiểu thư này... vì lợi ích gia tộc mà có thể bán
đứng tất cả mọi người xung quanh, thậm chí bao gồm cả chính mình. Cô ấy là
loại người thích đánh cờ, phu quân, bằng hữu vân vân chỉ là quân cờ của cô ấy.
Tuy luôn che giấu, nhưng một khi cần... cô hiểu chứ?"
"Ý của ngươi là Tiểu Tuyết không có tình cảm riêng. Mọi việc đều làm theo
lý trí. Có phải như vậy không?"
"Đúng! Chính là ý này. Cũng giống như vệ tinh chuyển động theo quỹ đạo
của mình. Bằng hữu chỉ là phương tiện của cô ấy, nhưng nếu bằng hữu nào đó
cản trở đường đi của cô..."
"Ta xấu xa như vậy sao?" Một giọng nói dịu dàng vang lên bên tai hai
người. Pháo Thiên Minh và Thiên Nhãn giật mình quay đầu lại, Lãnh Nhược
Tuyết mỉm cười lạnh lùng nhìn cả hai.
Pháo Thiên Minh kéo Thiên Nhãn tức giận mắng quát: "Đã bảo cô đừng nói
xấu bạn gái của Tinh Ảnh rồi. Cô còn nói, còn bắt cả ta nói." Pháo Thiên Minh
quay đầu chỉ trích Lãnh Nhược Tuyết: "Cô cũng thế, nghe lén người khác nói
chuyện mà không thấy xấu hổ à, còn là bang chủ của một bang phái nữa đáy. Ta
cũng cảm thấy mất mặt thay. Hừ!" Nói xong quay đi.
Thiên Nhãn vội vàng giải thích với Lãnh Nhược Tuyết: "Chúng ta vừa nói
Tiểu Tuyết, chính là cô bé có khinh công rất tốt kia... Không phải cô đâu! Ta đi
xem tình hình mọi người trước đã!" Nói xong vội vã chạy trốn. Bị bắt quả tang
nói xấu sau lưng người ta thật sự quá mất mặt, Thiên Nhãn vô cùng khâm phục
Pháo Thiên Minh, trong tình huống đấy vẫn có thể giữ vững bình tĩnh trước
hiểm nguy, càng thêm khâm phục khả năng đánh tráo của y. Dĩ nhiên khâm
phục nhất vẫn là da mặt y, câu nói đó không phải ai cũng có thể thốt ra được.
"..." Lãnh Nhược Tuyết một mình ở lại, hoang mang bối rối.
Sau khoảng nửa giờ nghỉ ngơi, khoảng trăm người còn lại của Hoàng Gia
Thiên Đường bắt đầu hành trình mới. Lần này đối thủ của bọn họ chính là Tinh
Anh môn...Không biết Tinh Anh môn là cái môn gì? Thế thì rõ ràng là không
tập trung đọc đoạn trước rồi, chính là một phân đà của Huyết Ảnh. Đại ca dẫn
đầu cũng là nhân vật quen thuộc với Pháo Thiên Minh - Cocacola. Có Cocacola
đương nhiên cũng có Khoai Lang. Mọi người không biết bọn họ là ai? Mời coi
lại đoạn sa mạc.
Hai nhánh quân đối đầu trên đường số một và số hai. So với Hoàng Gia
Thiên Đường. trên nóc nhà lẫn dưới đất đều là người, Tinh Anh môn thê thảm
hơn quá nhiều. Tất cả tụ tập cũng chỉ chừng ba chục người, lại chỉ còn dư lại
một hộ pháp cuối cùng. Điều khiến lòng người đau xót là còn có một số thiếu
tay mất chân.
Danh Sách Chương: