"Chử Trà." Trong bầu không khí căngt hẳng này, Khoai Lang nhảy ra vẫy
tay chào hỏi. Thiên Nhãn mặt nhăn lại: Chẳng lẽ tiểu tử này lại định phản bội?
"Là cô à! Sao cô lại đến đây?" Pháo Thiên Minh cũng nhảy ra. Cocacola
bồn chồn ngồi trên hàng ghế khách quý: Sao lại thân mật với nam nhân khác
như vậy?
"Đúng vậy, gặp nhau thật may mắn. Ngươi cầm minh chủ võ lâm, ta còn
chưa chúc mừng ngươi đấy."
"Ai da, chức vị đó chỉ là hư danh mà thôi, không đáng treo bên miệng. Hơn
nữa trận đấu kia quá ít hồi hộp, ta cũng không có mặt mũi bày tiệc rượu ăn
mừng."
"Ha ha! Ngươi vẫn hài hước như thế." Khoai Lang cười tươi roi rói, nhưng
Cocacola rất bực tức, chỉ muốn một đao chém chết hộ pháp duy nhất còn lại kia,
xuống dưới mắng nhiếc tên vô lại dám câu dẫn người có chồng. Nhưng hình
như hộ pháp chính là Khoai Lang...
"Khụ!" Thiên Nhãn bước tới, hạ giọng nói bên tai Pháo Thiên Minh: "Ngươi
lại muốn làm gì đấy?"
"Bằng hữu gặp mặt tâm sự chuyện trò thôi mà!" Pháo Thiên Minh rất bất
mãn nói: "Khoai Lang. Chúng ta uống Cocacola. Các ngươi giao đấu trước đi."
"Lại lười biếng à?" Toàn thể Hoàng Gia Thiên Đường. cùng phát ra tiếng
gầm thét... trong lòng. Mà tiếng gầm thật sự là từ Chân Hán Tử và Vô Song
Ngư. Bọn họ tin chắc Pháo Thiên Minh sẽ không hạ độc thủ với mình, cho nên
la hét càng hăng hái.
"... Chúng ta vẫn nên đánh thôi. Người ta đang có ý kiến kìa." Khoai Lang
rút kiếm ra, gương mặt không mấy vui vẻ. Liên tục tác chiến ba trận không
được nghỉ ngơi, khó khăn lắm mới gặp được một người quen tán gẫu vài câu,
vậy mà cứ bị quấy rầy liên tục.
"Động thủ đi. Khoai Lang là của ta, đừng chiến giành." Pháo Thiên Minh
quay người dặn dò, Cocacola trên ghế khách quý giơ chân: Là của ta cơ mà
"Giết!" Thiên Nhãn vung tay lên, toàn thể Hoàng Gia Thiên Đường đồng
loạt bùng nổ, xông thẳng về phía Tinh Anh môn.
Trận chiến diễn ra không có gì bất ngờ. Ý chí chiến đấu, quân số, võ công
của Hoàng Gia Thiên Đường đều chiếm ưu thế tuyệt đối, chưa đầy năm phút đã
chém sạch toàn bộ địch nhân. Nhưng lúc này họ đau buồn phát hiện, minh chủ
võ lâm, đệ nhất cao thủ lại vẫn chưa hạ gục nổi vị hộ pháp duy nhất của đối
phương. Hai người vừa đấu kiếm qua loa vài chiêu, vừa uống Cocacola để bên
cạnh, tán gẫu một hồi, rồi lại giao đấu tiếp. Chân Hán Tử liếc mắt ra hiệu với
Vô Song Ngư, hai người lén lút tiến lại gần, rồi đột ngột tung ra một đòn đánh
úp, liên thủ đánh Khoai Lang thành ánh sáng trắng. Pháo Thiên Minh tức giận
quát mắng: "Con mẹ nó. Giờ mới chịu ra tay. Tán dóc đến khô cả nước miếng
rồi."
"..." Chân Hán Tử, Vô Song Ngư ngơ ngác hỏi trời xanh.
Cocacola cuối cùng cũng lao ra. Không thèm vận công, gầm thét xông tới
định cắn chết tươi Pháo Thiên Minh. Nhưng... chưa được ba bước, đã bị một
đám bang chúng chém thành ánh sáng trắng. Quả không hổ là bang chủ, rơi ra
toàn là đồ tốt.
Trận chiến này kết thúc là tới thời gian nghỉ ngơi, hệ thống thông báo 16
bang hội mạnh nhất đã lộ diện, tất cả các bang hội có thêm 20 phút nghỉ ngơi,
điều này có nghĩa là nhiều nhất chỉ còn bốn trận nữa là có thể kết thúc trận bang
chiến khốn khổ này. Lãnh Nhược Tuyết và Thiên Nhãn bắt đầu phân tích đối
thủ, 16 bang hội lọt vào vòng trong đều có mấy đặc điểm sau: Tổn thất ít hơn
50%. Đặc biệt là Vô Địch Môn của Huyết Ảnh, trong tay còn sống sót một trăm
năm mươi đệ tử Tinh Anh đường sở hữu tuyệt học không trọn vẹn; còn có ba
trăm người có võ học cao cấp, quả thực là kẻ ỷ thế hiếp người. Thứ hai, các
bang chủ đều là danh nhân trong giang hồ, ví dụ như Xa, Đường Đường, Mã là
lực lượng chủ chốt của Phượng Hoàng Môn tuy chỉ còn khoảng 50 người,
nhưng nguyên bản cũng chỉ hơn bảy mươi người, xông qua nhiều trận như vậy
mà chỉ tổn thất khoảng hai mươi người, điều này đã nói lên vấn đề...
Lãnh Nhược Tuyết xem xong, tự tin nói: "Xem ra ngôi vị đệ nhất bang hội
chỉ có thể thuộc về chúng ta mà thôi."
"Nhưng Huyết Ảnh..."
"Cái này là không cần lo lắng nhất. Ta sớm bỏ trốn hai chiêu sát thủ."
Giao đấu chọn bát chường: Hoàng Gia Thiên Đường vs Tứ Hải bang.
Đại ca của Tứ Hải bang, cũng là đại ca của Tứ Hải minh, tên là Trà Bôi. Đặc
điểm của bang hội này là đông người. Tới loại vô sỉ như Huyết Ảnh cũng chỉ
dẫn theo sáu trăm người tham gia, còn Trà Bôi thì đủ cả ngàn. Đến nay số lượng
vẫn còn hơn 700. Bọn chúng có một vũ khí bí mật: Hò hét, ngàn người cùng
gầm vang một tiếng, khiến bang hội đối phương khiếp sợ ba phần.
Thiên Nhãn tìm tới Pháo Thiên Minh, nghiêm trang nói: "Chử Trà! Kết quả
trận này tùy thuộc vào tốc độ giết người của ngươi và Chân Hán Tử. Nếu không
khiến bọn chúng khiếp đảm từ trước mà để chúng cùng xông lên, cho dù chúng
ta thắng cũng sẽ tổn thất rất nhiều nhân lực."
Danh Sách Chương: