"Ngươi cho rằng mình có thể được hạng nhất à?
"Nói thật! Không rõ lắm" Pháo Thiên Minh rót đầy một chén trà cho Vụ Lý
Hoa rồi nói: "Ví dụ như nói ngươi đi. Ta thật sự không nắm chắc. Cô cũng biết
lá bài tẩy của ta, cô suy nghĩ một chút là nghĩ được phương pháp liều mạng hai
bên cũng bị thương. Ta có hơn 30% tỷ lệ chết trước. Chỉ có điều, điều kiện tiên
quyết của 30% là ta cũng phải chấp nhận đọ sức công bằng với cô mới được.
Nếu không đánh một trăm lần cô thua một trăm lần. Đánh nhau cũng phải dựa
vào đầu óc."
"Đầu óc? Ta thấy là hèn hạ mới đúng. Ta có chuyện vẫn luôn muốn hỏi
ngươi, gần đây hình như ngươi rất tham tiền, lại còn xúi giục chúng ta chia sẻ
thói tham tiền, có phải có mục đích gì hay không?"
Pháo Thiên Minh cười nói: "Ngươi thật thông minh, đúng là có! Nói như
vậy đi, tất cả tài sản trong tay ta hiện tại là sáu vạn, nếu như gom các ngươi lại
cùng một chỗ tiền thì đại khái là bao nhiêu? Ta nói là bọn Kiếm Cầm."
"Đại khái khoảng ba bốn mươi vạn!"
“Phải rồi... như vậy, tập thể chúng ta góp vào hai trăm vạn, rồi bỏ vào cổ
phiếu, chỉ cần cổ phiếu tăng năm mươi phần trăm là mỗi người chúng ta sẽ có
được tuyệt học. Sau đó giao tiền lại cho người khác, tăng thêm ba trăm phần
trăm nữa thì tuyệt học lại về tay. Cứ làm như thế liên tục, chẳng mấy chốc, lợi
nhuận cả triệu cũng chỉ là con số nhỏ mà thôi.”
"Hừ!" Vụ Lý Hoa khinh thường nói: "Ngươi tưởng mua cổ phiếu gì cũng
tăng à? NPC lật kèo thì sao?"
"Đương nhiên, NPC là nhà cái, chúng ta chơi không lại. Nhưng chúng ta
cũng được xem như cá, ăn được tôm cua! Ngươi xem Xa, Bất Túy, Phích Lịch,
Vô Song Ngư, Tinh Ảnh, Ái Niếp Niếp vân vân, những người có ảnh hưởng lớn
trên giang hồ, trên môn phái, bang phái, nếu mấy người cùng bàn mưu đẩy
riêng một cổ phiếu thì liệu mọi người có bắt chước không, có không tăng được
không?"
"Chẳng hạn?"
"Chẳng hạn liên thủ diệt trừ Thượng Quan Kim Hồng, Tôn Ngọc Bá hay Lý
Trầm Chu. Đơn giản hơn, chẳng hạn chúng ta mua cổ phiếu Kim Tiền bang, liên
minh với Huyết Ảnh, kéo hết người chơi có tiền vào Kim Tiền bang, rồi âm
thầm tấn công Quyền Lợi bang hay Thiên Hạ bang, tập trung sức mạnh tiêu diệt
một bang phái của họ. Người chơi thấy thế lực đối lập như thế, khó mà không
ném tiền vào cổ phiếu Kim Tiền bang, lẽ nào không có nhiều người giúp chúng
ta đẩy lên 50%? Lúc đó muốn cổ phiếu không tăng cũng khó.”
"Vậy... mua cổ phiếu Quyền Lợi hay Thiên Hạ thì sao? Nếu bị tấn công chắc
chắn sẽ rớt thảm, không bán được... vậy không phải tiền mất tật mang, không
còn gì sao?"
Pháo Thiên Minh cười khì khì, không nói gì nữa. Vụ Lý Hoa cũng mỉm
cười, hai người cùng mong chờ một đợt hỗn loạn sắp xảy ra trên giang hồ.
Nhưng hỗn loạn chưa kịp bắt đầu, giang hồ đã rối tung cả lên. Nguyên nhân
chính là bản đồ kho báu.
Vào giờ Tý một ngày nọ, một trò chơi thủ mới chơi đang luyện cấp thì thịt
được một quái vật cấp 20, rơi xuống một mảnh giấy ghi bốn chữ "Bản đồ kho
báu”. Vui mừng khôn xiết, vội vã quay về thành, dọc đường lại vô tình chém
chết một con chó nhỏ cấp 10, lại nhặt được một bản đồ kho báu khác. Càng thắc
mắc, tiếp tục chém thêm bốn con quái vật nhỏ nữa, kết quả lại nhặt được hai
bản đồ giống hệt nhau...
Chỉ trong một ngày, giang hồ vì bản đồ kho báu mà sôi sục trở lại, từ khi
tam đại bang hội gia nhập vào trò chơi này, người chơi không ngày nào là
không trong giai đoạn sôi nổi. Ngày nọ sôi sùng sục một phen, ngày kia lại sôi
sục một lượt, ngày mốt vẫn còn phải sôi sục, chờ đến ngày nào không còn sự
việc khiến sôi sục, một lượng máu nóng vẫn còn trên trăm độ, biết làm sao
được, đành phải tiếp tục sôi sục... Nhưng không thể trách bọn họ kinh ngạc vớ
vẩn. Ngay cả Pháo Thiên Minh vừa thấy giới thiệu về bản đồ kho báu kia cũng
suýt nữa đã rớt cằm xuống bàn.
Bản đồ rất đơn giản, ở giữa một ngọn núi tuyết trắng xóa, có cái dấu X màu
đỏ chỉ vị trí kho báu. Nhưng lời giới thiệu thì vô cùng hấp dẫn: Kho báu của
Sấm Vương, bên trong có đồ vật tổng giá trị trên năm trăm triệu vàng, bất cứ ai
cũng có thể tự do bán chúng ở bất kỳ cửa hàng hệ thống nào để đổi lấy phiếu
ngân giá trị tương đương
Lưu ý: Đồ chưa bán sau khi chết sẽ bị rơi toàn bộ.
Trên giang hồ, người nào người nấy lập tức mang bầu... một bầu âm mưu.
Hơn một nửa số người chỉ cần liếc mắt qua đã biết đó đây là dãy núi tuyết bao
la hàng vạn dặm ở Liêu Đông, dựa vào sức một người không thể tìm ra báu vật
trong vùng núi tuyết rộng lớn đến thế được. Cách duy nhất là dựa vào sức mạnh
tập thể. Thí dụ như một đội một trăm người, tìm được kho báu sẽ chia đều, mỗi
người có thể được năm trăm vạn vàng. Chớ nói là trong thời buổi kinh tế khó
khăn như giang hồ hiện giờ, ngay cả thời kỳ giang hồ thái bình ban đầu, con số
đó cũng đủ khiến người ta kinh hoàng.
Danh Sách Chương: