Mục lục
Mau Xuyên: Pháo Hôi Nữ Khác Loại Tu Tiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đồng thời Lâm Tịch cũng nhận được tin tức đến từ hệ thống.

Hệ thống: Cảnh cáo! Cảnh cáo! Bởi vì bạn ác ý sát hại người chơi "Hủy Sanh Hủy Sắt," trước mắt điểm tội ác là 20 điểm, lại tăng thêm 20 điểm, sẽ bị đội tuần tra truy nã!

Kiếm sĩ cũng bị kinh ngạc đến ngây người khi nhìn thấy tiểu dược sư mà mình ngưỡng mộ trong lòng mẹ nó thế mà bị Tịch Nhược 2-3 chiêu liền giết chết rồi, lập tức nổi trận lôi đình.

"Đồ tiện nhân, mẹ nó, mày dám giết Hủy Hủy của tao!"

Anh ta giơ thanh kiếm Nguyệt Anh trong tay xuất ra một chiêu quét ngang đối với Lâm Tịch.

Hệ thống: Bạn đang lọt vào công kích của "Bất Lỗ Bất Thư Phục Tư Cơ," làm nhiều việc ác, đối phương đang ở giai đoạn phòng vệ chính đáng đối với bạn!

Lâm Tịch nhìn màn hình hiển thị của hệ thống, phát hiện mình phạm vào một sai lầm lớn, đáng lẽ cô phải là người phòng vệ chính đáng trong trạng thái hòa bình, nhưng hiện tại cô đang ở trạng thái tàn sát tên đỏ.

Thắp một cây nến cho hành vi ngu xuẩn của chính mình đi.

Đậu má, bây giờ người nào cũng có thể tùy tiện công kích mà cô lại đang ở giai đoạn hoàn toàn không thể đánh trả, lại giết một người, ngay cả chủ thành Lâm Tịch cũng không thể nào vào được.

Kiếm sĩ cũng nhìn ra Lâm Tịch không muốn giết người, cho nên từ bên trái Lâm Tịch quét ngang một cái, rồi đánh mạnh vào bên phải, không ngừng dây dưa.

Anh ta chém Lâm Tịch rất đau, Lâm Tịch phản xạ lại anh ta cũng vô cùng tiêu hồn, hiện giờ kiếm sĩ cuối cùng rõ ràng vì sao một cao thủ như Bùi sẽ chết rồi.

Những người theo đuổi chuyển vận, tốc độ cao giống như Bùi, tự nhiên là tận lực ít thêm hoặc là không thêm thể lực. Cho nên một chiêu bạo liệt tiễn cộng thêm tam liên tiễn, đoán chừng máu của cô ta đã thấy đáy. Ghê tởm nhất chính là, trên người Tịch Nhược thế mà còn có trang bị có thể khiến người ta trúng độc, kiếm sĩ đã từng bị phản xạ lại trúng độc đến cạn máu nhiều lần, chỉ có thể đánh một chút rồi ngừng lại.

Kỳ thật Lâm Tịch không phải là không có biện pháp thoát khỏi anh ta, chỉ là Trác Thiên Ngạo còn nằm trên mặt đất.

Tử vong bình thường được cứu lên chỉ rớt một nửa kinh nghiệm, đồng thời sẽ không tổn thất tiền tài. Trực tiếp lựa chọn về thành, ngoại trừ trừ đi kinh nghiệm còn bị khấu trừ một phần ba tiền tài trên người.

Đây cũng là nguyên nhân Lâm Tịch giết chết Bùi sau đó trực tiếp giết luôn dược sư, ra tay trễ một hồi Bùi sẽ được kéo lên.

Trên thực tế Ninh Giai Hủy quả thật đang ngâm xướng kỹ năng phục sinh thì bị Lâm Tịch giết chết.

Nhân vật đã tử vong không thể nói trực tiếp, chỉ có thể đánh chữ nói ở trong công hội, đội ngũ hoặc là bạn tốt.

Trác Thiên Ngạo lặp đi lặp lại nói với Lâm Tịch muốn cô đi trước, không cần để ý đến cậu ta.

Cậu ta đã gọi anh trai tới đón mình, việc này còn chưa xong đâu.

Lâm Tịch đang triền đấu với Bất Lỗ Bất Thư Phục Tư Cơ cuối cùng thành công kéo Trác Thiên Ngạo lên, sau đó nói đi nhanh lên, chắc chắn bọn họ cũng kêu người tới.

Kỳ thật hiện giờ Lâm Tịch vẫn không muốn trực tiếp đối đầu với Lê Thần bọn họ, một mình Lê Thần đã rất khó đối phó, lại thêm Bùi cùng những người hàng đầu trong công hội Thần Thiên Hạ phía sau bọn họ, Lâm Tịch cũng không có quá nhiều phần thắng.

Nhưng mặc kệ không muốn như thế nào, cô cũng không thể để một mình Trác Thiên Ngạo lưu lại nơi này.

Tuy rằng thiếu niên này có chút trung nhị, nhưng đối với cô cực kỳ tốt.

Có đôi khi không phải ai cho ngươi rất nhiều chỗ tốt chính là thật sự đối tốt với ngươi, mà là hoàn toàn tin cậy ngươi, xem ngươi như người thân, luôn để ngươi ở trong lòng.

Lâm Tịch chỉ thuận miệng nói một câu muốn Trác Thiên Ngạo đem tất cả vật liệu cày quái tới cho cô, kết quả càng về sau bản thân cô cũng không biết Trác Thiên Ngạo cho cô bao nhiêu tài liệu, nhưng xưa nay cậu ta đều không muốn bất kỳ vật gì từ chỗ Lâm Tịch.

Lâm Tịch biết nhà Trác Thiên Ngạo có tiền, không quan tâm những thứ này. Nhưng người ta có tiền không phải là lý do cô yên tâm thoải mái chiếm tiện nghi của người ta.

Đoạn thời gian trước Trác Thiên Ngạo vô ý nói lộ ra Lâm Tịch mới biết được, cậu ta lấy nhiều tài liệu như vậy từ chỗ nào, đó là cậu ta lấy tiền tiêu vặt của mình cố ý thu mua giúp Lâm Tịch.

Có thể nói, Lâm Tịch nhanh chóng đem kỹ năng sinh hoạt toàn diện tăng lên cấp 3, mà mười lăm vàng của mình thế mà còn thừa lại hai vàng, tuyệt đối phải cảm ơn Trác Thiên Ngạo.

Lâm Tịch luôn muốn trước khi tiểu tử này lên tới cấp 30, tặng cậu ta một bộ trang bị chính mình tự tay chế tạo, cho dù làm không ra trang bị màu tím, ít nhất cũng làm một bộ trang bị màu vàng cho cậu ta.

Lâm Tịch đã đem bản vẽ trang bị màu tím và trang bị phản xạ của mình ném vào trong không gian, cùng lắm thì cùng Trác Thiên Ngạo lại chết một lần là được, bị bất đắc dĩ cô sẽ tiến vào lỗ đen của mình, đồ vật ngay cả Diệu Huyền xã khu đều tra không được, cô cũng không tin một công ty game có thể bắt được mình?

Tóm lại không bị luân bạch liền vạn sự đại cát, những trang bị rách nát trên người mình tùy tiện bạo, hai vàng còn lại bị mất cũng không sao cả.

Thậm chí đến cuối cùng Lâm Tịch hung tợn nghĩ đến, thực sự không được liền đại khai sát giới, có thể giết chết bao nhiêu liền giết chết bấy nhiêu, sau đó chạy trốn vào trong không gian, coi như đội tuần tra cũng không có cách nào bắt được cô.

Quả nhiên, người trong Thần Thiên Hạ đến rất nhanh, người đi phía trước chính là Lê Thần.

Đôi mắt Lâm Tịch hơi nheo lại.

Những người có tiền này chính là không thể trêu vào, giết mỹ nữ tới sói, giết chết con tới mẹ.

Chẳng phải là ức hiếp lão tử không người đằng sau sao?

Cô quay đầu nhìn thân thể yếu ớt của tiểu pháp sư đang ngây người bất động kia, đằng sau cô ngược lại là cũng có người..

Ai!

Lâm Tịch vội vàng nói với Trác Thiên Ngạo: "Em đi nhanh đi, những người này tới đây anh trai em cũng không thể trêu vào."

"Em phải chờ anh cả, anh ấy sẽ tới ngay lập tức, xưa nay anh cả không để người khác ức hiếp em!" Tính cách trung nhị của Trác Thiên Ngạo lại nổi lên.

Lâm Tịch nâng trán, ngươi không thể yêu cầu một thiếu niên trung nhị biết cái gì gọi là xem xét thời thế, bọn họ đều là liệt sĩ thà chết chứ không chịu khuất phục, dù chết rồi sẽ hối hận.

Lê Thần lại chưa lập tức hạ lệnh giết chết không cần hỏi tội, mà là đi đến bên cạnh Lâm Tịch dùng một loại giọng điệu gần như thì thầm nói ra: "Nói cho tôi về bí mật khiến cô có thể giết chết Bùi, sau đó nói lời xin lỗi với Bùi rồi đem trang bị trả lại, tôi sẽ bỏ qua chuyện cũ. Thậm chí.. Tôi có thể cho phép cô tiếp tục gia nhập Thần Thiên Hạ giúp chúng tôi đào quặng, mỗi ngày cho cô sáu mươi tệ."

Lâm Tịch sững sốt.

Xem ra thần tiên quyến lữ người người cực kỳ hâm mộ cuối cùng cũng không chống đỡ nổi sự hấp dẫn của việc xưng bá thiên hạ.

Cô ngẩng đầu nhìn Lê Thần, khác hẳn gương mặt tà mị của Quỷ Khấp, người đàn ông này nhìn tuấn dật mà không mất đi uy nghiêm, bên trong lạnh nhạt có một tia ấm áp, có lẽ chính là tia ấm áp này khiến Tịch Nhược cảm thấy người này chỉ là muốn giúp cô ấy, đúng là một người tốt. Nhưng Lâm Tịch lại có thể nhìn thấy một tia không kiên nhẫn tự hạ thấp địa vị từ trong ánh mắt đối phương, phảng phất cô nên cảm kích khi anh ta nói nhiều lời với mình như vậy.

Có lẽ ở trong lòng loại con nhà giàu sinh ra đã ngậm thìa vàng này, cô làm tất cả mọi thứ cũng là vì thu hút sự chú ý của anh ta, nếu không, vì sao tin tức Tịch Nhược dụ dỗ anh ta đã truyền ra mà cho tới bây giờ người đàn ông này chưa có hành động phủ nhận?

Lâm Tịch bỗng nhiên cười nham nhở: "Anh có biết dáng dấp mình rất đẹp trai hay không, là loại phong thái quân tử phong quang tễ nguyệt kia."

Bùi nằm rạp trên mặt đất không có cách nào nói chuyện, nhưng trong lòng cũng đã nổi giận, ở trước mặt cô ta còn dám nói như thế, cô ta còn chưa có chết đâu!

* * *

Được rồi, cô ta chết rồi.

Nhưng người chết là Bùi, mà không phải Bùi Mộ Dao cô ta!

Lâm Tịch tiếp tục chậm rãi nói ra: "Rất đáng tiếc, anh đã vũ nhục tướng mạo này của mình."

Lâm Tịch quay đầu nói với thi thể Bùi: "Người đàn ông của cô nói, chỉ cần tôi nói cho anh ta biết về bí mật đã giết chết cô, sau đó nói lời xin lỗi với cô thì anh ta sẽ bỏ qua chuyện cũ!"

Trông thấy Lê Thần đột nhiên thay đổi sắc mặt, Lâm Tịch lại nở nụ cười độc ác bổ sung: "Anh ta còn khoan dung độ lượng cho phép tôi trở về công hội các người đi đào quặng đấy, mỗi ngày sáu mươi tệ, đúng là một khoản lớn nha!"

Lê Thần không ngờ tới Tịch Nhược lại công khai đem lời anh ta nói ra ngoài, vẫy tay, Xích Diễm pháp trượng giơ lên cao cao.

"Cậu dám động cô ấy một chút, tôi sẽ cho đám người Thần Thiên Hạ các người chôn cùng!"

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK