Edit: Jess93
Duệ Miểu mới chỉ có mười sáu tuổi, trông thấy anh trai không đáng tin cả ngày vây quanh cặp đôi rõ ràng là chàng có tình thiếp có ý đi dạo, đành phải cùng với mẹ phát tang, hạ táng cho cha mình.
Số tiền cuối cùng trong nhà đều cầm đi lo việc ma chay cho Duệ Đạt Hưng, tất nhiên không thể gánh vác chi phí cho Tiêu Mặc Ngôn và đám thuộc hạ của anh ta ăn uống bừa bãi.
Thế là Duệ Đông Đường âm thầm bán đi trang trại và cửa hàng duy nhất mà cả nhà dựa vào sinh tồn, tiếp tục nuôi sống một đám người kia.
Lâm Tịch tiếp thu được những tin tức này quả thực tức lộn ruột.
Mẹ nó!
Có anh trai tốt như Diêm Minh, thì cũng có loại anh trai cặn bã như Duệ Đông Đường.
Cuối cùng, khi Duệ Đông Đường thế mà yêu cầu mẹ Duệ đưa giấy tờ nhà cho anh ta, muốn cầm đi thế chấp, ba thành viên còn lại của Duệ gia mới biết được, bởi vì Duệ Đông Đường muốn báo ân, cho nên bọn họ bất tri bất giác đã triệt để trở thành giai cấp vô sản.
Mẹ Duệ tức đến mức hôn mê bất tỉnh.
Người chồng ân ái nhiều năm bởi vì người phụ nữ kia liên luỵ nên bị người ta giết chết, bây giờ con trai chính mình thế mà đối với người ta cúi đầu nghe theo, luôn miệng cảm kích ân đức của đôi nam nữ cao cao tại thượng kia đối với nhà mình.
Mẹ Duệ gần như tức đến hộc máu, không có người phụ nữ này, nhà bọn họ làm sao có thể có tai họa bất ngờ này, làm sao còn cần người khác cứu mạng và cần người khác cứu chữa?
Hiện tại làm đến cuối cùng, thế mà trở thành người ta có ân đức như trời cao đất rộng đối với Duệ gia bọn họ, mà đôi nam nữ kia cũng yên tâm thoải mái hưởng thụ.
Không biết xấu hổ sao?
Mẹ Duệ nâng bàn tay run run, nói với hai người kia: "Mời các người rời khỏi nhà của tôi!"
Dưới cơn tức giận Duệ Miểu cũng nói, chính là người phụ nữ này mang đến tai họa cho cả nhà, cô ta chính là một tai tinh, Tiểu Địch đã nói từ lâu.
Lúc ấy Duệ Đông Đường tức giận đến mức nổi trận lôi đình, lớn tiếng trách cứ mẹ và em gái, tại sao có thể vong ân phụ nghĩa như thế, lạnh bạc như vậy, còn muốn đuổi ân nhân ra khỏi nhà.
Ân cứu mạng, phải kết cỏ ngậm vành* đến báo, coi như trong nhà không có tiền, còn có thể đem nhà ở đi cầm cố, dù sao cũng là gian nhà ba sân bên trong vương thành, có thể lấy được rất nhiều tiền.
*đền ơn trả nghĩa cho người từng cứu giúp mình.
Do tích Ngụy Khỏa không chôn sống ái thiếp của cha mà gả cho người khác.
Sau Ngụy Khỏa bị giặc bao vây, nhờ có hồn của cha người ái thiếp kia kết cỏ vào chân ngựa của giặc mà Ngụy Khỏa thoát được.
Cho dù chính mình phải ngủ ngoài đường, cũng không thể đuổi ân nhân ra ngoài, hơn nữa cha chết rồi, nhà này hẳn là thuộc về anh ta.
Lần này, là thật sự khiến mẹ Duệ tức hộc máu sau đó hôn mê bất tỉnh.
Thật ra Duệ Đông Đường nói không sai.
Nước Tây Nguỵ từ xưa có luật di sản chỉ truyền cho con trai, không con truyền cháu trai, hoặc là có người chịu nhận làm con thừa tự cũng được.
Con gái không có quyền kế thừa di sản, chỉ có thể nhận một phần đồ cưới thuộc về chính mình từ chỗ cha mẹ.
Tóm lại, nữ giới bình thường không có cách nào kế thừa di sản, vợ cũng không được.
Sở dĩ nhấn mạnh nữ giới bình thường, đó là bởi vì nơi này dù sao cũng là một thế giới triệu hồi, nếu như ngươi là một triệu hồi sư rất có thực lực, vậy thì những lời phía trên, ngài cứ coi như ta chưa nói nha!
Cho nên mới nói, kẻ yếu là một loại nguyên tội ở rất nhiều nơi.
Dưới tình huống như vậy, đến ngày Duệ Miểu mười sáu tuổi đi tháp triệu hồi huyễn linh.
Sau khi trải qua hai lần thất bại, Duệ Miểu rất khẩn trương, chẳng những khẩn trương mà còn do dự.
Cha vừa mới qua đời, trong nhà rối ren, anh trai đi theo ân nhân, chỉ để lại căn nhà chỉ có bốn bức tường và món nợ thiếu cả con phố.
Hơn nữa nhà này kỳ thật đã không còn thuộc về ba mẹ con bọn họ, cha chết rồi, nhà ở chính là của anh trai, bây giờ bọn họ chẳng qua là "Tạm trú, ở nhờ" mà thôi.
Dưới tình huống như vậy, lần triệu hồi này của Duệ Miểu, không có chút nào ngoài ý muốn thất bại lần nữa, đành phải chờ ba tháng sau, đó là cơ hội cuối cùng.
Sau khi mẹ Duệ hộc máu thì thân thể yếu đi rất nhiều, vẫn luôn ốm yếu nằm trên giường.
Toàn bộ sinh kế của gia đình đều rơi vào trên người hai cô bé.
May mà ngày thường nhân duyên của Duệ gia cũng không tệ, nhà đông cho chút mỳ, nhà tây cho tí thức ăn, ba mẹ con mới miễn cưỡng sống sót.
Nhưng mẹ Duệ rất cần tiền để khám bệnh, những khoản nợ Duệ Đông Đường chiêu đãi "Ân nhân" cũng có người đến đòi, Duệ Địch mười một tuổi muốn đi cùng đội lính đánh thuê đến >, bởi vì bách linh của cô bé có chút năng lực dự báo cát hung, cho nên có một đội lính đánh thuê đã thuê cô bé với giá mười đồng bạc bao ăn bao ở cho mỗi nhiệm vụ.
Hiểu chuyện Duệ Địch nói, như vậy vừa có thể tiết kiệm thức ăn cho một người còn có thể kiếm được tiền, những nữ hầu bình thường kia mệt gần chết mới kiếm được năm đồng bạc một tháng, cô bé tuổi còn nhỏ có thể kiếm được nhiều như vậy đã rất tốt.
Duệ Miểu mãnh liệt phản đối em gái còn nhỏ tuổi đi ra ngoài cùng những lính đánh thuê hung thần ác sát kia, hơn nữa > cũng không phải nơi tốt lành gì, em gái còn nhỏ như vậy mà.
Mà lúc này đây, Duệ Đông Đường vẫn luôn không có tin tức lại trở về.
Nói là tìm được một công việc tốt cho Duệ Miểu.
Duệ Đông Đường nói có một thiếu nữ quý tộc, muốn từ vương thành đến >, lên đường một mình có chút buồn chán, lại chưa quen cuộc sống nơi đây, muốn tìm bạn cùng đi tới đó.
Duệ Đông Đường mặt mũi tràn đầy hưng phấn mà nói, đi đi về về tối đa cũng chỉ hai mươi ngày, đối phương cung cấp phí ăn ở, đồng thời đồng ý cho hai đến năm đồng vàng, cụ thể kiếm được bao nhiêu phải xem biểu hiện của Duệ Miểu.
Nếu nói dựa theo biểu hiện trước đó của Duệ Đông Đường, ba mẹ con này ai cũng không muốn để ý đến anh ta.
Nhưng một phân tiền làm khó anh hùng hảo hán, mỗi ngày củi gạo dầu muối chỗ nào cũng cần tiền, mà những chủ nợ kia cũng đến đòi nợ mỗi ngày, bọn họ quá cần số tiền kia.
Duệ Miểu lập tức đồng ý mà không cần suy nghĩ.
Cô ấy đi làm bạn với một thiếu nữ quý tộc dù sao cũng tốt hơn so với em gái đi âm trầm kinh khủng dự đoán cát hung cho người ta nhiều?
Hơn nữa, thu nhập tối thiểu là hai đồng vàng, nếu quả thật có thể lấy được năm đồng vàng, chẳng những mẹ có tiền có thể khám bệnh thật kỹ, còn có thể trả hết số nợ kia cùng một lúc.
Mẹ Duệ lo lắng nhìn Duệ Miểu, từ khi con trai cứu người phụ nữ tên là Lê Mạn Tư kia trở về, giống như không phải là con trai bà ấy nữa, trong lòng mẹ Duệ có chút bất an.
Duệ Địch muốn cùng đi, nhưng thứ nhất mẹ Duệ bệnh nặng cần người chăm sóc, hơn nữa Duệ Đông Đường nói người ta chỉ thuê một người, còn ăn ở trên đường đi, chỗ nào không cần tiền?
Duệ Đông Đường cuối cùng lại vỗ ngực đảm bảo: "Mẹ, cho dù con có như thế nào, cũng sẽ không đi hố em gái ruột đi."
Mẹ Duệ ngẫm lại cũng đúng, nó nhiều nhất chính là lặng lẽ bán đồ trong nhà, không biết cách sống, khốn nạn một ít, nhưng từ nhỏ đến lớn thật đúng là chưa từng ức hiếp hai đứa em gái.
Thế là Duệ Miểu liền theo Duệ Đông Đường đi gặp cố chủ của mình.
Thiếu nữ kia xinh đẹp trang nhã, quả thật là con cái nhà quyền quý, trái tim Duệ Miểu cũng triệt để để xuống.
Thiếu nữ rất hài lòng với cô ấy, lúc ấy trước tiên cho một đồng vàng làm tiền đặt cọc, nói ngày mai tới đây đón cô ấy.
Duệ Miểu vui mừng hớn hở cầm một đồng vàng trở về nhà, mua thuốc cho mẹ, lại mua rất nhiều thức ăn ngon cho em gái, còn trả nợ cho hai nhà thúc giục tương đối gấp.
Ngày hôm sau, Duệ Miểu đi theo thiếu nữ kia xuất phát.
Hai mươi ngày sau, mẹ Duệ nhận bốn đồng vàng còn lại, nhưng Duệ Miểu lại không trở về, cô ấy chết rồi.
Hai tay mẹ Duệ run lên, cảm giác đồng tiền ánh vàng rực rỡ trong lòng bàn tay đều biến thành đỏ như máu, đó là tiền con gái bà ấy bán mạng!
Mẹ Duệ đánh cho con trai một trận, Duệ Đông Đường vô cùng uất ức nói: "Con cũng không nghĩ tới những người kia ra tay ác như vậy.
Mạn Tư tiểu thư đã nói, chỉ cần con bé dẫn những người theo dõi cô ấy rời đi là được.
Bọn họ phát hiện chính mình theo dõi không phải là Mạn Tư tiểu thư, nhiều nhất chỉ đánh con bé một trận, tuyệt đối sẽ không muốn tính mạng con bé."
"Huống hồ, người ta đã thanh toán năm đồng vàng! Mua đứt một hầu gái cũng mới ba mươi đồng bạc mà thôi, con bé một lần kiếm lời năm đồng vàng đã rất nhiều, con thật sự không nghĩ tới con bé sẽ chết, thật mà."
Vốn dĩ bệnh tình đã bắt đầu dần dần chuyển biến tốt đẹp, mẹ Duệ vừa nghe thấy bốn chữ "Mạn Tư tiểu thư," lập tức lại không ngừng nôn ra máu, lại là người phụ nữ âm hồn bất tán này!.
Danh Sách Chương: