Vú em trong đội ngũ của mình, lực nhanh nhẹn chỉ thêm đến mức có thể mặc trang bị, một chút thể chất cũng không có thêm vào, tất cả đều vào trí lực, chiếc mũ ít nhất gia tăng 50% phòng ngự, bọn họ mới có thể ngăn cản boss tự bạo, mà dược sư nhược trí toàn khu này, ngay cả 5% phòng ngự đều không thể thêm vào, cô ta thêm mũ tương đương trực tiếp cho tập thể bọn họ giảm 50% phòng ngự, nếu bọn họ không bị bạo chết, đó mới là kỳ quái đấy.
Trò thất đức âm hiểm như vậy, hoàn toàn không giống như chuyện Tịch Nhược có thể làm ra, chẳng lẽ gần đây cô ta được cao nhân chỉ điểm sao?
Cô ta đã từng âm thầm nói với Lê Thần về chuyện mình bị đánh lén quỷ dị chết đi lần trước, hai người lại tìm người từng bị Tịch Nhược hại chết giống như vậy lúc trước, cuối cùng đạt được kết luận: Bọn họ đều bị ả máu trâu này phản chết, đánh ra công kích càng cao, chính mình chết càng nhanh.
Bùi cũng từng nghiên cứu phản xạ kia, thậm chí về sau cô ta làm mấy kiện trang bị phản xạ mặc vào cùng lúc, nhưng cũng không có rớt quá nhiều máu, thích khách sử dụng đánh lén đâm sau lưng mình, máu của cô ta đã thấy đáy, nhưng mới phản xạ ra hơn 100 máu, cũng không nguy hiểm đến tính mạng.
Dù sao hiện tại Bùi cho rằng, biểu hiện của Tịch Nhược ở giai đoạn trước và sau hoàn toàn khác biệt, khẳng định là bởi vì có người ở sau lưng chỉ điểm cho cô ta, như vậy người này sẽ là ai?
Quỷ Khấp?
Hay là.. Ninh Giai Hủy?
Kỳ thật bọn họ không có người từng thêm nhiều điểm vào thể chất nên tự nhiên cũng không biết, phản xạ là dựa theo tỉ lệ % công kích của đối phương cộng thêm lượng máu chính mình mất đi mà tính toán.
Bọn họ mặc trang bị 20 cấp, 30 cấp, phòng cao máu ít, hiệu quả phản xạ bắn ra tự nhiên cực kỳ bé nhỏ.
Nhưng đối với Lâm Tịch máu trâu hiện tại mặc nguyên bộ bảy món + sinh mệnh, tổn thương phản xạ lớn mà nói, bây giờ chỉ cần những người phòng ngự thấp công kích cao ra tay với cô, trên cơ bản tương đương tự sát.
Trang bị Lâm Tịch phối trí vô cùng tốt, cộng thêm sinh mệnh là điều tất cả mọi người cần, vấn đề là thuộc tính phản xạ này đối với tất cả mọi người mà nói đều là rác rưởi không có một chút tác dụng nào.
Lâm Tịch sẽ không quản Bùi thấy cô thế nào, chỉ cần có thể hoàn thành nhiệm vụ, mà tất cả mọi việc cô làm đối với người ủy thác không có ảnh hưởng không tốt gì là được rồi.
Cô cảm thấy mình phải nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ, sau đó để người ủy thác trở lại với cuộc sống mình muốn mới quan trọng, dù sao bọn họ đều là người phàm, có bao nhiêu năm tháng để lãng phí chứ? Cho nên cho tới nay, Lâm Tịch đều cảm thấy mặc dù có đôi khi xã khu khó tránh khỏi tồn tại một số điều khoản ngang ngược, nhưng càng nhiều thời điểm, đều vì người ủy thác và người chấp hành mà tính toán.
Xã khu căn cứ tình huống cụ thể và thù lao trả giá của người ủy thác để quyết định thời gian người chấp hành hoàn thành nhiệm vụ, mà đối với đánh giá cuối cùng của nhiệm vụ cũng nằm trong tay xã khu, tuyệt đối không phải do người ủy thác đơn phương hài lòng hay không có thể khống chế.
Chẳng hạn như vị diện ly hồn kia, người ủy thác có thể tùy ý phán định nhiệm vụ của Lâm Tịch thất bại, nhưng xã khu có lý có cứ, lại đưa ra bác bỏ.
Đối với một đứa cô nhi, băng hay không băng nhân thiết đều không quan trọng, ngươi sẽ tận tâm tận lực chỉ vì giả mạo một cô nhi cái gì cũng không có sao?
Chức năng cửa hàng mở ra chưa tới một tháng, tiền lương tồn trong tay cộng thêm thu nhập từ cửa hàng của, Lâm Tịch đã đủ tiền để đặt cọc mua một tiểu chung cư bình thường.
Xét thấy thời gian của cô thực sự quá eo hẹp, Lâm Tịch cảm thấy trước khi chính mình quay lại kỳ thật loại phòng đã xây xong rất tốt, tiết kiệm kinh tế và thực tế, mấu chốt là bớt lo.
Nếu không mua phòng mới phải trang trí, còn phải tự mình nhìn xem công nhân làm việc, nếu không rất nhiều người sẽ ăn bớt ăn xén nguyên vật liệu, một mình cô làm sao có nhiều tinh lực như vậy?
Lâm Tịch tìm trung tâm mua bán nhà ở lớn nhất thành phố, danh sách phòng ở gần như trên toàn thành thị. Căn cứ tình huống của mình chọn ra một căn hộ cô tương đối hài lòng, sau đó toàn quyền ủy thác cho phía môi giới.
Vì có thể kiếm được hơn một vạn phí dịch vụ bọn họ sẽ liều mạng giúp ngươi trả giá với chủ phòng, tuyệt đối tiện nghi hơn so với chính ngươi chém giá, sau đó còn trực tiếp hỗ trợ làm tất cả thủ tục, hiện tại chính là có điểm này tốt, chỉ cần ngươi có tiền, còn nhiều, rất nhiều người đi giúp ngươi làm chuyện vụn vặt.
Cho nên, nửa tháng sau Lâm Tịch đã lấy được chìa khóa, chẳng qua có một số thủ tục vẫn chưa hoàn thiện, môi giới đều xử lý tốt hẹn thời gian tìm cô.
Cuối cùng không cần lại ở khu tầng hầm âm u ẩm ướt kia, tâm tình Lâm Tịch rất tốt, đi ngang qua chợ hoa chim và cá, lại chạy tới mua vài chậu sen đá bày ở trên ban công.
Viên thịt nho nhỏ, đáng yêu khiến trái tim Lâm Tịch muốn tan chảy.
Trong nhà có một ít cây cảnh, sẽ thêm chút sinh khí, để cho lòng người thoải mái. Mà sen đá nổi tiếng dành cho những người lười, chỉ cần nửa tháng tưới nước một lần là được, không cần cô tốn thời gian đi chăm sóc.
Hiện trong tay có tiền, Lâm Tịch mua không ít đồ ăn vặt mình thích, đậu hũ khô, món kho, cánh gà ngâm tiêu, mực khô nhỏ..
Nằm trên ghế dài phơi nắng dưới cửa sổ, ánh nắng buổi chiều lười biếng nghiêng nghiêng trút xuống phòng nhỏ, nheo mắt lại đem một cái cánh gà cuối cùng bỏ vào trong miệng, cuộc sống này, có tư có vị đến nỗi làm cho người ta thở dài.
Ăn uống no đủ, Lâm Tịch lại chạy vào trong phòng ngủ, tại chăn đệm sạch sẽ, khô mát lăn hai vòng, sau đó mở ra tứ chi, chăn đệm đã phơi nắng, có một mùi nắng đã phơi khô mềm nhũn.
Không cần bao lớn, bao nhiêu xa hoa, chỉ cần người ở thư thái, đó chính là một ngôi nhà.
Vạn phần không muốn đứng dậy, nằm vào trong máy chơi game, tiếp tục phấn đấu với độ thuần thục của mình!
Lâm Tịch thủy chung ở trong cửa hàng mua trang bị thêm phản xạ tổn thương sinh mệnh đồng thời có trạng thái kỹ năng, phát hiện thuộc tính tốt hơn so với đồ mình mặc trên người, lập tức mua ngay, dù sao trang bị cấp 10, dù có đắt đến mấy cũng có giới hạn.
Cái gọi là càng tốt hơn, là chỉ những trạng thái kỹ năng được bổ sung kia, choáng váng, tôi độc vân vân, những này dựa theo tỉ lệ % ngẫu nhiên phát động kỹ năng, người từng chơi game đều biết có bao nhiêu vô nghĩa, cũng giống như chú cảnh sát trong phim ảnh, không phải thời điểm nguy hiểm, thì bọn họ lắc lư đầy đường, nhưng gặp phải nguy hiểm, tuyệt đối đợi khi tất cả bi kịch đều phát sinh bọn họ mới ung dung chạy đến nhặt xác.
Chẳng qua, đối với Lâm Tịch có thể dùng tinh thần lực siêu cường nhẹ nhàng bắt được kỹ năng phát động trong nháy mắt mà nói, tỉ lệ? Ha hả!
Đem trang bị mới tạo ra ném vào cửa hàng, vì sớm trở thành Tượng Thần đầu tiên trên toàn khu, Lâm Tịch cũng rất liều mạng, căn bản không làm thứ khác, chỉ luyện chế tạo.
Xử lý tốt thể lực, sức sống, Lâm Tịch tiếp tục mang theo Trác Thiên Ngạo đi cày quái.
Coi nhẹ phòng ngự thực sự thoải mái nha, tổn thương cao hơn so với bạo kích, về sau đây chính là tất sát kỹ của cô.
Kết quả vừa cày mười mấy con quái, nhiệm vụ nhắc nhở đột nhiên lóe lên.
Lâm Tịch có chút kỳ quái, tất cả nhiệm vụ chính tuyến có thể làm đều làm xong, chi nhánh cũng làm xong, tại sao lại có nhiệm vụ nhắc nhở?
Sau khi ấn mở, Lâm Tịch phát hiện hóa ra là phần sau của nhiệm vụ "Gà bay chó chạy," nhiệm vụ cơ duyên gì đó.
Lúc trước lão đầu kia chỉ nói một câu chậm rãi đợi người hữu duyên, nhiệm vụ này liền không có đoạn sau.
Hiện tại rốt cuộc đã đến sao?
Nhìn một chút nội dung nhiệm vụ: Chúc mừng giá trị duyên phận của bạn và người hữu duyên của mình đã đạt tiêu chuẩn, hiện tại nhanh chóng đến Đầm Lầy Tử Vong tìm kiếm mê cung tơ nhện, cứu Lý nãi nãi ra ngoài.
Lâm Tịch đang cảm thấy không biết nói gì, gì mà giá trị duyên phận với người hữu duyên, hoàn toàn không biết gì cả có được hay không?
Kết quả Trác Thiên Ngạo bên cạnh kêu lên: "Chị gái nhỏ, hóa ra chị là người hữu duyên của em!"
Sao đây sao đây?
Hóa ra, trên đầu hai người đều treo hàng chữ kim quang lóng lánh giống như "Kê Mao Đích Đản Đông:" Người hữu duyên Bá Khí Ngạo Thiên →← Người hữu duyên Tịch Nhược
Lại nhìn tư liệu hai người, quả nhiên đằng sau thanh bạn tốt ghi chú độ thân thiện 5000.