Lỗ tai Trang Duẫn bỗng nhiên giật giật, liếc Lâm Tịch một cái không dễ dàng phát giác, trên môi thoáng hiện nụ cười.
Ngẫm lại cũng thế, đoán chừng muỗi vương và những con muỗi kia cũng đã ăn no rồi.
Lâm Tịch gọi Lưu Đoan, Tôn Long và Lục Mao Quy qua giới thiệu từng người cho Trang Duẫn.
Trang Duẫn gợi ý đã lâu rồi không được ăn được rau quả tươi mới, muốn ở lại Tiểu Lưu thôn ăn bữa cơm lại đi.
Lâm Tịch vui vẻ đồng ý, mọi người cũng đều rất mệt mỏi, liên đới những người đến giúp đỡ kia, đều cùng nhau chiêu đãi đi.
Tôn Long không nghĩ tới lần này đến đây hỗ trợ cuối cùng lại trở thành chính mình thiếu người ta. Trong miệng mơ hồ lầu bầu không rõ: "Nợ này phải thiếu tới khi nào mới có thể trả hết?"
Dựa vào ánh sáng Minh Trung Nguyên, vậy mà làm quen với người quân đội, anh ta đã sớm nghe nói thực lực của quân đoàn 39, phía trên quả thật có đại boss là họ Trang, chẳng lẽ đó là một quân nhị đại?
Tôn Long chẹp miệng, thật sự là hâm mộ!
Đầu năm nay, đầu thai tuyệt đối là một việc cần kỹ thuật. Nhìn Trang Duẫn người ta mà xem, bộ dáng, gia thế, địa vị, năng lực, tất cả đều là đỉnh cấp, chắc hẳn đây là con cưng được ông trời chiếu cố?
Lục Mao Quy tên thật là Triệu Hải càng thụ sủng nhược kinh, cho tới bây giờ anh ta cũng không nghĩ tới, một người quê mùa lại có thể cùng nói chuyện còn cùng ăn chung một bàn với người trong quân đoàn 39.
Nhìn một chút khí thế của người ta, ánh mắt kia, điệu bộ kia, vừa nhìn chính là thiên chi kiêu tử, tại thời khắc này Triệu Hải đột nhiên xác định được mục tiêu phấn đấu trong cuộc sống tương lai của mình.
Từ đầu đến cuối không có sắc mặt tốt gì với Trang Duẫn, chỉ có Minh Tử và Mạch Địch.
Minh Tử vĩnh viễn sẽ không bao giờ quên những lời anh trai dặn dò mình, lời nói quyết tuyệt khiến người ta kinh ngạc sợ hãi như vậy, đều là bị người đàn ông này ép buộc.
Làm bạn tốt, Barbie Kim Cương tự nhiên cũng phải cùng chung mối thù.
Lâm Tịch và Trang Duẫn vừa ăn cơm vừa nghiên cứu một chút hình thức hợp tác, Lâm Tịch cảm thấy tìm quân đội làm chỗ dựa cho Minh Trung Nguyên quả thực là điều sáng suốt.
Lúc trước cô thật sự không dám khuếch trương địa bàn của mình, bởi vì sợ cây to đón gió, nếu như quả thật như lời Trang Duẫn nói, về sau có thể cung cấp hàng hóa cho quân đội trong thời gian dài, cô liền dám triển khai làm những chuyện khác.
Tầm mắt Trang Duẫn nhìn chằm chằm về hướng thành phố K: "Trong tay tôi còn có vài việc phải xử lý, sau này tôi sẽ lại đến một chuyến, làm đồng bạn hợp tác, nơi này của các người cần gì có thể nói với tôi."
"Nếu như có thể, giúp chúng tôi tìm một chút kim loại." Lưu Đoan nói: "Trước kia Trung Nguyên đã từng nói vấn đề này, xây dựng tường cách ly, đem nền móng đánh sâu, dùng kim loại bao phủ bên ngoài, tạo một tòa trang viên yên tĩnh tự cấp tự túc trong tận thế."
Trang Duẫn gật đầu: "Ý nghĩ không tệ, tôi tận lực sắp xếp. Chẳng qua nhớ rõ những cây trồng kia ngoại trừ cho các người dùng, còn lại nhất định phải bán tất cả cho quân đội."
Đưa tiễn Trang Duẫn và đội ngũ của anh ta, Trang Duẫn cũng đồng ý vòng qua thành phố M, trong lòng mọi người ổn định.
Tiếp theo Tôn Long bọn họ cũng muốn trở về, Lâm Tịch mới biết được, Tôn Long mang đến không chỉ có người Thiên Long Bang, còn có những bang phái khác, qua chuyện của Trang Duẫn, bây giờ ánh mắt những bang phái kia nhìn Tôn Long và Lâm Tịch đều khác hẳn.
Tôn Long và quân đội leo lên giao tình, về sau cũng không phải là thế lực bọn họ có thể tuỳ tiện trêu chọc, lại nói vốn dĩ cũng trêu chọc không nổi.
Mà Minh Trung Nguyên không có gì nổi bật này, thế mà có thể hiệu lệnh Tôn Long kiêu căng khó thuần, đại boss quân đội họ Trang kia cũng khách khách khí khí với anh ta, thảo nào Tôn Long giống như lửa thiêu mông đồng vội tới chi viện cho Tiểu Lưu thôn, hóa ra trong đó có một nhân vật như vậy!
Đám người nhớ lại lúc vừa tới Tiểu Lưu thôn, Minh Trung Nguyên đứng ngạo nghễ trên cây mây đen, khí thế hơn người như vậy, khí độ lâm nguy không sợ hãi cũng tuyệt đối không phải người thường có thể làm được, không khỏi đều cảm khái không thôi, vẫn là Tôn Long người ta lợi hại, ôm đùi này phải gọi một phát chuẩn!
Mọi người nói một đống lời xã giao, sau đó đều tạm biệt rời đi, trước khi đi Tôn Long dặn dò Triệu Hải, nhớ rõ về sau phàm là Tiểu Lưu thôn có việc đều nhất định phải gọi anh ta, anh ta là người có ơn tất báo.
Về phần An Tiểu Kha cộng sinh với châu chấu núi bị Lâm Tịch ném cho muỗi vương xử lý, An Tiểu Kha vừa thấy người đàn ông có thể khống chế thần hồn, khiến cô ta đau đến không muốn sống đã rời đi, lập tức hướng về phía Lâm Tịch cuốn tới.
Anh Cảnh chính là bị tên đàn ông đáng chết này sát hại, cô ta muốn báo thù!
Kết quả đối phương chỉ lạnh lùng đưa mắt nhìn cô ta một cái, An Tiểu Kha lần nữa được nếm trải cơn đau đớn đến gần như muốn nổ đầu, lập tức vãi cả linh hồn, đống thịt đỏ lăn lộn đủ loại hình dạng trên mặt đất, trong lòng tràn đầy tuyệt vọng: Minh Trung Nguyên, thế mà cũng là dị năng giả tinh thần lực! Điều này sao có thể? Anh ta rõ ràng là dị năng giả hệ mộc phế vật mà!
Lâm Tịch phân phó muỗi vương nhất định phải "Chậm rãi" tiêu diệt cô ta.
Kỳ thật Lâm Tịch cũng không muốn hành hạ một người phụ nữ tại tận thế như vậy, nhưng An Tiểu Kha vì một chút ân oán cá nhân tự cho là đúng, thế mà sử dụng Trang Duẫn điều khiển thú triều đến Tiểu Lưu thôn "Đi săn!"
Nếu như không có những người chi viện đến sau kia, hơn năm mươi tính mạng Tiểu Lưu thôn, sẽ vì vậy mà bị chôn vùi, biến thành địa ngục trần gian như Lý gia câu, dụng tâm sao mà ngoan độc!
Nếu cô ta đã như vậy, dứt khoát để cho cô ta chết được khắc cốt minh tâm chút đi.
Xử lý việc vặt vãnh xong, Lâm Tịch gọi Triệu Hải tới.
Nếu người ta đã truyền đạt thiện ý như vậy, mà trông dáng vẻ Trang Duẫn cũng không giống như tùy tiện nói một chút, Lâm Tịch nghĩ đến chuyện dẫn dắt người Liên Minh thôn cùng nhau xây dựng một trang viên tận thế.
Triệu Hải nghe xong mừng rỡ, thành thật mà nói, trải qua một trận tai họa như vậy, những ý nghĩ chiếm tốt mưu lợi, hoành hành trong thôn của anh ta đều phai nhạt.
Đến nay thảm trạng của Lý gia câu vẫn còn nguyên vẹn trong ký ức anh ta, trong Vương gia túp lều cũng ra không ít người tiến hóa thất bại.
Bọn họ hình thù kỳ quái, hoặc là toàn thân mọc đầy gai xương, giống từng con ác quỷ tới từ địa ngục; hoặc là toàn thân nổi mụn mủ bọc đầu đen, hôi thối khó ngửi; còn có thân thể phát sinh các loại dị hóa, chẳng hạn như người và súc sinh ghép lại cùng một chỗ.
Những người này sức lực lớn vô cùng, hoàn toàn không có bất kỳ thần trí gì, nhìn thấy vật sống liền điên cuồng nhào lên, hút máu ăn thịt, may mắn thôn bọn họ có ba người tiến hóa thành công, chém giết đẫm máu mới miễn cưỡng sống sót được những này người.
Hiện giờ Triệu Hải biết, có thể còn sống không cần nhịn đói chịu đói đã là rất tốt.
Nếu như thời gian có thể quay lại, anh ta tuyệt đối sẽ làm một người làm việc đến nơi đến chốn, mà không muốn giống như trước khiến hàng xóm láng giềng nghe mà biến sắc.
Nhìn xem Minh Trung Nguyên người ta, toàn bộ người Tiểu Lưu thôn ai không nghe người ta như Thiên lôi sai đâu đánh đó? Đó là kính ngưỡng và yêu thích phát ra từ nội tâm, mà chính mình thì sao? Dựa vào quát tháo hung ác được đến chẳng qua là hàng xóm láng giềng bên ngoài e sợ bên trong khinh thường và nguyền rủa mà thôi.
Đời này anh ta cũng sẽ không có thành tựu như Trang Duẫn, vậy thì thanh thản ổn định đi theo bên cạnh Minh Trung Nguyên, cũng rất không tệ.
Toàn bộ dị năng giả hệ thổ đều bị phái đi đào móng tường cách ly.
Bây giờ điều kiện đơn sơ, chỉ có thể dựa vào người tiến hóa lực lượng và dị năng hệ thổ bắt đầu đào thủ công, sau đó chờ Trang Duẫn mang vật liệu kim loại đến, để dị năng giả hệ kim điều khiển kim loại bọc lại phần móng tường dưới mặt đất. Còn trên mặt đất có Đường Tăng, chỉ cần không phải giống tên biến thái Trang Duẫn làm ra thú triều với số lượng khổng lồ như thế, bình thường cũng sẽ không có vấn đề.