Mục lục
Mau Xuyên: Pháo Hôi Nữ Khác Loại Tu Tiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sở dĩ Thỏa Nghiêm cũng không lập tức sấm rền gió cuốn triển khai hành động với Tây Lăng Mặc, phải cảm tạ tiểu hoa lưu lượng mới Thích Tiểu Lăng.

Từ sau khi cô ta ngã một phát vào người Thỏa Nghiêm tại studio, hai người nhanh chóng thân nhau.

Cho nên mới nói, chớ coi thường ngành giải trí, ngã một cái đã lấy được chỗ tốt, cần phải học hỏi nhiều.

Đợi đến khi Thích Tiểu Lăng thành công đào từ Thỏa Nghiêm một vai nữ số ba trong một bộ phim, lại quấn lấy anh ta lấy được một khối Patek Philippe, lúc này Thỏa Nghiêm mới có thời gian rảnh rỗi liên hệ Giang Tự Bình.

Kết quả nghe được Giang Tự Bình tức giận bất bình nói: "Người ta phong ảnh đế, trèo cao nhánh khác đi rồi."

"Có ý gì?" Thỏa Nghiêm truy vấn.

Ngu xuẩn, thế này còn nghe không hiểu? Chẳng qua Giang Tự Bình cũng chỉ dám mắng ở trong lòng, vị gia này hỉ nộ vô thường, cũng không phải một người đại diện nho nhỏ hạng ba như anh ta có thể chọc được.

"Tôi cũng mới nhận được thông báo, người ta thành người của La Hoài, không biết ai đi cửa sau, La Hoài tự mình đến công ty muốn cậu ta." Lúc Giang Tự Bình ở một mình, trên miệng đã cùng toàn bộ phái nữ trong nhà La Hoài có tiếp xúc thân mật, mẹ nó, lão tử khó khăn nhịn đến hiện tại trong tay có một ảnh đế Kim Long, ngươi nha lập tức chạy tới công ty đào người.

Mấy người trong tay La Hoài tùy tiện lôi ra một người, đều là nhân vật nổi tiếng trong ngành giải trí, thế mà còn không biết xấu hổ vác mặt mo chạy tới cướp người với anh ta.

Trong lòng Giang Tự Bình âm thầm "Phi" một tiếng, Tây Lăng Mặc, đồ tiểu nhân vong ân phụ nghĩa này, mày tốt nhất cầu nguyện đừng đụng vào trong tay anh Giang của mày!

Bên kia Thỏa Nghiêm cũng có chút phiền muộn, tiểu minh tinh bình thường, hoặc là như Giang Tự Bình, thấy anh ta quả thực chẳng khác nào nhìn thấy ông nội Mao chạy theo như vịt, tất nhiên anh ta cũng tùy tâm sở dục đối với những người kia, toàn dựa vào tâm tình của mình.

Mặc dù La Hoài cũng chỉ là một người đại diện, chẳng qua mặt hàng như Giang Tự Bình không có cách nào so với người ta.

Cho dù hai ông chủ lớn của << Bách Thế Ảnh Nghiệp >> trông thấy người ta, đều phải cung cung kính kính gọi một tiếng "Anh Hoài," mà ông chủ chân chính phía sau của << Bách Thế Ảnh Nghiệp >>, so về thực lực và sự hùng hậu tuyệt đối là chỉ có hơn chứ không kém Thỏa gia.

Điều này cũng có nghĩa là, Tây Lăng Mặc ở trong tay Giang Tự Bình, Thỏa Nghiêm có thể coi cậu ta như con chó con mèo, vui vẻ liền sủng ái, không vui vẻ liền đuổi đi, chỉ cần không xảy ra án mạng, như thế nào cũng không sao cả.

Nghĩ đến những lời ba hoa khoác lác của mình trước đám hồ bằng cẩu hữu, Thỏa Nghiêm liền có chút phiền muộn, mặt mũi này anh ta nhất định phải tìm về, không thì về sau mấy con hàng kia còn không giễu cợt chết anh ta à?

Nhưng hôm nay Tây Lăng Mặc đã vào trong tay La Hoài, Thỏa Nghiêm còn muốn làm gì, phải cần phải suy tính lại.

Cũng không phải hoàn toàn không thể làm gì cậu ta, chẳng qua thủ đoạn tất nhiên cần che giấu một ít.

Thỏa Nghiêm nghĩ một lát, bất kể thế nào, La Hoài và Giang Tự Bình cũng đều là người đại diện của<< Bách Thế Ảnh Nghiệp >>, anh ta trực tiếp ra lệnh cho Giang Tự Bình: "Buổi tối anh mang theo Tống Tuyết Kiều đến khách sạn Lăng gia, tôi chờ anh ở đó."

* * *..

Mấy ngày nay cuộc sống của Lâm Tịch và Tây Lăng Mặc cuối cùng cũng mạnh hơn rất nhiều so với đoạn thời gian trước, tối thiểu không cần mỗi ngày phát sầu làm thế nào để nhanh chóng chọn ra hương vị mình yêu thích trong hơn hai trăm loại mỳ ăn liền.

Ban đầu Lâm Tịch muốn hỏi vay tiền La Hoài, kết quả Tây Lăng Mặc chết sống không chịu, nói anh ta hỏi công ty một chút thử xem, có thể tạm ứng một ít cho anh ta hay không.

Kết quả từ trước đến nay công ty đối với anh ta vắt chày ra nước thế mà thoải mái đồng ý lời thỉnh cầu của anh ta, hơn nữa tài vụ trực tiếp duyệt cho anh ta năm vạn.

Chuyện này trước kia quả thực là không thể nào.

Mà La Hoài vẫn chưa làm bất kỳ tuyên truyền, thông báo an bài gì cho Tây Lăng Mặc, thậm chí cũng không có chính thức công bố ra ngoài, cho nên chuyện Tây Lăng Mặc sẽ thành tiểu sư đệ của ảnh đế Kim Mã Lạc Vĩnh Thịnh, ảnh hậu Cannes Hứa Giai Nghi, hầu như ngoại giới không có ai biết được.

Sau khi biết Tây Lăng Mặc cũng không phải xuất thân từ khoa chuyên nghiệp, La Hoài đã đăng ký một loạt chương trình học về âm thanh, sân khấu, hình, biểu, hầu như mỗi ngày đều bị thao luyện đến mức cần Lâm Tịch khiêng mới có thể lên lầu.

Lâm Tịch thì nhân cơ hội này tham gia một khóa tán đả, giá trị võ lực của bản thân hoàn toàn có thể nghiền ép tất cả giáo viên giảng dạy, chẳng qua Lâm Tịch vẫn nghiêm túc học từ cơ sở, ít nhất sau khi mình hoàn thành nhiệm vụ trở về, Tô Tỉnh Tỉnh sẽ hoàn toàn kế thừa một kỹ năng này.

Kỹ nhiều không áp thân, Lâm Tịch tuyệt đối thấu hiểu rất rõ.

Nếu như không phải cô ngẫu nhiên học tập << Tử Chú thuật >>, lên một cái nhiệm vụ thế giới đoán chừng tất cả mọi người đã ngã nhào ở đó.

Sinh hoạt mỗi ngày của Tây Lăng Mặc được sắp xếp tràn đầy, Lâm Tịch cũng giống như vậy.

Mỗi sáng sớm hầu hạ ảnh đế đại nhân bắt đầu làm việc, cô liền đón xe đến nhà La Hoài châm cứu xoa bóp cho La mẹ.

Sau đó là huấn luyện tán đả trong hai giờ.

Lâm Tịch là người nghiêm túc nhất, khắc khổ nhất, cũng liều mạng nhất.

Sau khi trờ về từ lớp huấn luyện sẽ đến chợ bán thức ăn gần đó mua thức ăn, nhất định phải bồi bổ thật tốt cho Tây Lăng Mặc, dù sao hiện tại năm vạn tiền ăn đều ở trong tay cô.

Mua thức ăn xong cô sẽ giành giật từng giây luyện tập Nguyệt Chi Tôi Thể Thuật, lựa chọn tại ban ngày mà không phải buổi tối, đó là bởi vì thời gian buổi tối phải để dành cho hai mươi Đoạn Cẩm.

Phải biết, tu tập hai mươi Đoạn Cẩm thì cho dù cô không ngủ mấy đêm, cũng vẫn thần thái sáng láng như cũ, cho nên ngoại trừ ba buổi tối trăng tròn, Lâm Tịch đều lựa chọn luyện tập Tôi Thể Thuật vào ban ngày.

Sau đó chuẩn bị cơm tối cho cô và Tây Lăng Mặc.

Hiện tại Tây Lăng Mặc cũng không dễ dàng.

Lâm Tịch đã có thể khẳng định, La Hoài vẫn luôn án binh bất động tuyệt đối là đang mưu cầu một nhân vật trong phim mới của Thiệu Dật Điển cho Tây Lăng Mặc, nếu không đối với Tây Lăng Mặc sẽ không huấn luyện đều là phong cách diễn, khoa hình thể, thậm chí bao gồm một ít thể năng, vật lộn đánh nhau.

Tây Lăng Mặc như cọng giá đỗ mỗi ngày trở về đều phải ngủ như chết một hồi, sau đó tỉnh lại lập tức giống như bị thần đói phụ thể, một lần có thể xử lý ba bát cơm.

Lâm Tịch đều làm bữa ăn dinh dưỡng phù hợp với chương trình huấn luyện của anh ta, sau bữa ăn còn phải đi cùng Đại thiếu gia để tránh giá đỗ biến thành ruột QQ.

Chờ hai người đi tản bộ xong, cô còn phải vất vả làm một chút xoa bóp cho ảnh đế đại nhân, đảm bảo ngay hôm sau Tây Lăng Mặc vẫn như cũ sinh long hoạt hổ.

Mấy ngày đầu ảnh đế đại nhân hay ngại ngùng, hầu như mỗi lần xoa bóp xong mặt đều đỏ thành một quả cà chua lớn, thẳng đến hơn một tuần sau mới có chuyển biến tốt.

Sau đó Lâm Tịch mới có thể bắt đầu mỗi ngày hai mươi Đoạn Cẩm của mình, dùng nhiệt lưu chữa trị thần hồn bị hao tổn của cô từng chút một.

Trong lúc đó, Tây Lăng Mặc đã từng nhận điện thoại của Tống Tuyết Kiều một lần, hẹn anh ta ra ngoài ôn chuyện, Tây Lăng Mặc chỉ nhàn nhạt trả lời: "Không có chuyện cũ gì có thể nói với cô."

Chưa tới hai ngày, Giang Tự Bình cũng gọi điện thoại tới, ngược lại là không nói cái gì khác, chẳng qua là nói bằng giọng chua ngoa, bây giờ anh ta đi theo La Hoài lăn lộn, tài nguyên chắc hẳn cũng phải số một số hai toàn bộ Trung Quốc, sắp tới sẽ rất hot, về sau còn phải chiếu cố nhiều hơn..

Lâm Tịch biết Giang Tự Bình làm những gì bên trong cốt truyện, nhưng đó dù sao cũng là chuyện bên trong cốt truyện. Còn về sau anh ta rốt cuộc sẽ thiên về ai, Lâm Tịch cũng chỉ dựa vào dấu vết để lại trước đó phân tích cho Tây Lăng Mặc mà thôi.

Tối thiểu cho tới bây giờ, bọn họ còn không có chứng cứ thật sự chứng minh Giang Tự Bình đã từng phản bội Tây Lăng Mặc giúp người ngoài đi mưu hại anh ta.

Cho nên đối với Giang Tự Bình, Tây Lăng Mặc có chút áy náy.

Bởi vậy Tây Lăng Mặc nói chuyện với Giang Tự Bình, tất nhiên phải khách khí hơn nhiều. Nếu như tra cứu kỹ càng, đây là anh ta có lỗi với Giang Tự Bình, mặc kệ xuất phát từ mục đích gì, << Hẹn gặp lại, cá heo trắng >> quả thật là Giang Tự Bình tranh thủ được cho anh ta, nhưng anh ta vừa mới phong đế liền qua sông đoạn cầu đổi người đại diện mới rồi.

Gần đây trong công ty bắt đầu có người nghị luận ở sau lưng, nói anh ta làm việc quá đáng.

Tây Lăng Mặc cũng chưa từng giải thích.

Sau đó có một ngày, Tây Lăng Mặc lại nhận được điện thoại của Giang Tự Bình.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK