Edit: Jess93
Quả thật là thế, Duệ Đông Đường thật sự không nghĩ tới em gái của mình sẽ chết.
Bởi vì Lê Mạn Tư đã nói, đối phương nhiều nhất thẹn quá hóa giận, đánh con bé một trận hả giận là xong, không có nguy hiểm đến tính mạng.
Lời của Mạn Tư tiểu thư, cho tới bây giờ cũng không có sai lầm.
Cho nên khi Lê Mạn Tư không ngừng tự trách, cao ngạo như cô ấy, thậm chí còn chảy xuống nước mắt hối hận, vậy nên Duệ Đông Đường lựa chọn tha thứ cho cô ta.
Dù sao, ai mà không phạm sai lầm chứ?
Trong đáy lòng vẫn luôn có một giọng nói, tha thứ cho cô ấy đi, cô ấy chẳng qua là một tiểu thư quý tộc, cũng không phải là thần tiên, làm sao có thể không bao giờ phạm một chút sai lầm chứ?
Nhưng Duệ Đông Đường làm một người anh, thế mà không nghĩ tới bởi vì một sai lầm nho nhỏ này, em gái của anh ta đã mất cả tính mạng quý giá!
Bao nhiêu nước mắt giả tạo, mới có thể đổi về một sinh mệnh tươi trẻ cho một thiếu nữ như hoa?
Lê Mạn Tư quả thật không nghĩ tới những người dòng chính kia sẽ thật sự giết chết cô gái đã từng mắng cô ta là tai tinh.
Bởi vì là người không quan trọng, cô ta không cần phải suy nghĩ quá nhiều.
Chẳng qua chết cũng đã chết rồi, ai bảo cô ta miệng lưỡi bén nhọn, lại dám mắng cô là tai tinh ở trước mặt mọi người, đây cũng là để cho cô ta tỉnh ngộ một chút, lại có cơ hội sinh ra làm người lần nữa, đừng tiếp tục không biết trời cao đất rộng như vậy, không phải ai đều có tư cách mắng Lê Mạn Tư cô.
Lê Mạn Tư là con cái của một gia đình trung lưu thuộc dòng nhánh ở ngoại tỉnh, vẫn luôn không nhận được quá nhiều chú ý.
Sở dĩ cô ta có thể khiến gia tộc chú ý đồng thời bồi dưỡng tỉ mỉ, bắt nguồn từ hai lần triệu hồi lúc mười sáu tuổi vào năm ngoái.
Lần triệu hồi thứ nhất, luôn luôn không quá xuất chúng Lê Mạn Tư thế mà triệu hồi được Tử Dực Đạp Phong thú.
Đạp Phong thú vốn đã rất hiếm, mà Tử Dực Đạp Phong thú cực phẩm trong số các Đạp Phong thú càng quý hiếm, chỉ riêng một chữ nhanh, đã đủ khiến chủ nhân Tử Dực Đạp Phong thú trở thành đối tượng được người người ca ngợi, mặc dù còn lâu mới đạt tới trình độ Thần thú, nhưng tuyệt đối là một tồn tại không thể coi thường trong đám huyễn linh.
Chẳng qua lại được gia tộc chú ý, cũng còn không có xuất chúng đến mức khiến dòng chính truy sát.
Sau ba tháng, lần triệu hồi tiếp theo của Lê Mạn Tư lại gây oanh động toàn tỉnh, thậm chí vương thành cũng ném cành ô liu cho Lê gia.
Bởi vì lần này Lê Mạn Tư không biết giẫm phải vận cứt chó gì, thế mà triệu hồi được Thiên Phượng!
Chính là lần triệu hồi này, mới khiến dòng chính ngấp nghé và khiến cô ta nguy hiểm đến tính mạng.
Trong thế giới huyễn linh, bình thường mà nói, hệ động vật mạnh hơn hệ thực vật, mà hệ thực vật lại mạnh hơn hệ vũ khí trang bị.
Chẳng qua chuyện này chỉ có thể nói dưới tình huống bình thường, rất nhiều huyễn linh hệ thực vật siêu cấp cường hãn như là Thực Nhân Hoa, Hắc Hủ Yêu đằng treo đánh hệ động vật cũng có ở khắp nơi.
Hiện tại một kẻ dòng nhánh nho nhỏ, chẳng những trước có Tử Dực Đạp Phong thú, hiện tại lại nhận được Thiên Phượng, mà Long, Phượng, Quy, Hổ lại xếp hạng đầu trong hàng ngũ huyễn linh, sao có thể không khiến người ghen tị đến nỗi muốn giết chết cô ta chứ?
Khi Lê Mạn Tư nhận được Tử Dực Đạp Phong thú, đám con em dòng chính nhiều nhất chỉ bĩu môi, cũng chỉ là đi nhanh hơn một chút, có thể tăng một phần tư tuổi thọ cho chủ nhân mà thôi, nhiều nhất là một thứ chuyển phát nhanh, còn không thể khiến gia chủ dòng chính động dung.
Nhưng tới khi trưởng thành đến cực hạn, Thiên Phượng có thể khiến chủ nhân niết bàn trùng sinh thức tỉnh thành huyết mạch tứ đại Thần thú Chu Tước vào lúc nguy cấp, đây thật sự là đáng chết.
Bởi vì đồng thời có được hai huyễn linh hệ động vật, một cái chủ tốc độ, một cái chủ công kích, tuyệt đối có tiềm chất trở thành triệu hồi sư cực phẩm trong tương lai, mà hội nguyên lão trong gia tộc tất nhiên sẽ chống lại đám đông, đem đại bộ phận tài nguyên cho tiểu tạp chủng xuất thân dòng nhánh này.
Một khi cho Lê Mạn Tư trưởng thành, khẳng định sẽ trực tiếp uy hiếp một mạch gia chủ bây giờ, người đều là ích kỷ, cho nên bọn họ thà rằng hủy đi hi vọng này của gia tộc cũng tuyệt đối không để cô ta uy hiếp đến lợi ích của nhà mình.
Bởi vậy dòng chính bên này ra ám chiêu, hạ mị dược đưa Lê Mạn Tư cho một nhị thế tổ siêu cấp biến thái của một gia tộc lớn.
Phải biết, mỗi triệu hồi sư sau khi lấy được huyễn linh, đều cần tiến hành ký huyết khế với huyễn linh mới có thể xem như huyễn linh chính thức nhận chủ.
Mà trước lúc này, vô luận nam nữ nếu có loại hành vi này, như vậy huyết khế sẽ giảm bớt đi nhiều, độ trung thành của huyễn linh tất nhiên cũng giảm xuống không ít, lúc chủ nhân trọng thương hoặc là bản thân nó cường đại đến trình độ nhất định sẽ lập tức chạy trốn thậm chí cắn trả chủ nhân.
Nếu như vào lúc huyễn linh thoát khỏi chủ nhân hoặc cắn trả chủ mà có người có thể hàng phục nó, như vậy huyễn linh này sẽ nhận chủ nhân mới.
Cho nên trên toàn bộ đại lục, hầu như tất cả mọi người đều sẽ không nói chuyện kết hôn trước mười sáu tuổi, càng sẽ tự giác bảo vệ tốt thân thể đồng nam đồng nữ của chính mình, trừ phi ngươi không muốn làm triệu hồi sư.
Đương nhiên, ký huyết khế lần nữa sẽ giảm xuống một ít phẩm cấp của huyễn linh, nhưng là Thiên Phượng, dù giảm xuống thì cũng là huyễn linh ẩn chứa huyết mạch cao quý của tứ đại thần thú!
Vị nhị thế tổ kia nghe nói dòng chính Lê gia muốn đưa Lê Mạn Tư danh xưng "Lãnh mỹ nhân" cho chính mình, lập tức vui sướng đến mở cờ trong bụng, càng hứa hẹn sẽ cho dòng chính này món lợi lớn.
Dòng chính chẳng những đả kích Lê Mạn Tư, hơn nữa còn giao hảo với thế gia hàng đầu tỉnh thành, đúng là ý kiến hay một mũi tên trúng hai con chim.
Khi bọn hắn âm thầm chờ đợi Lê Mạn Tư bị giày vò đến thoi thóp được đưa về, lại không ngờ chính mình đoán được đằng trước, mà vẫn chưa đoán được kết cục này.
Kỳ thật, đó căn bản không phải hai lần triệu hồi duy nhất của Lê Mạn Tư.
Lê Mạn Tư là người độc nhất vô nhị có được ba huyễn linh.
Ngay từ lần triệu hồi năm mười tuổi, thật ra cô ta đã đạt được một huyễn linh đồ trang sức cực kỳ nhỏ bé, >.
Thuở nhỏ tâm trí trưởng thành sớm nên Lê Mạn Tư biết, thứ này không được tính là đồ tốt gì, bởi vậy thà rằng nói dối với người trong tộc triệu hồi thất bại, cũng không nói ra bản thân nhận được một món đồ trang sức như vậy.
Mặc dù cô ta chỉ có mười tuổi, nhưng lại xuất thân dòng nhánh, quá hiểu được gia tộc vì lợi ích, có thể đem những tộc nhân không quá quan trọng này hi sinh cho họ tộc, sử dụng hết mức có thể.
Nếu bị gia tộc biết, dung mạo chính mình vốn dĩ xếp hàng đầu trong gia tộc thế mà lại nhận được một huyễn linh như vậy, vậy thì cô ta sẽ thật sự trở thành thuốc kích dục di động, còn không bị người ta xem như kỹ nữ vật tận kỳ dụng*?
*vật dùng đúng chỗ, người dùng đúng việc, dùng hết khả năng.
Cho nên cô ta lặng lẽ che giấu chuyện này, thậm chí cũng không nói với cha mẹ người nhà của chính mình, chỉ yên lặng thành công ký huyết khế với huyễn linh này.
Một kiện huyễn linh vốn không quan trọng như vậy, ở trước mặt người thích Lê Mạn Tư lại tuyệt đối có thể phát huy ra hiệu quả kinh người.
Nhị thế tổ kia chẳng qua là bị mê hoặc bởi vẻ ngoài của Lê Mạn Tư, cầu mà không được, cho nên mới trăm phương ngàn kế muốn có được cô ta, nhưng cũng không phải là loại yêu thích thật sự sinh tử không đổi, thề non hẹn biển này.
Cũng mặc kệ như thế nào, cũng coi là một loại thích đi.
Thế là dưới cái nhìn chăm chú và nước mắt lê hoa đái vũ của Lê Mạn Tư, vậy mà không xuống tay được, hơn nữa còn ngoan ngoãn nghe theo các loại mệnh lệnh của cô ta, giúp cô ta trực tiếp chạy ra khỏi gia tộc.
Tiêu Mặc Ngôn chính là người Lê Mạn Tư kết bạn trên đường chạy trốn về hướng vương thành.
Mặc dù vẫn chưa biểu lộ thân phận, nhưng thiếu chủ tương lai của ngũ đại thế gia Tiêu gia trong vương thành cứ như vậy đối với Lê Mạn Tư vừa gặp đã mến.
Mà đám người áo đen chạy tới Duệ gia đòi người kia, thật ra cũng không phải là muốn giết Lê Mạn Tư.
Những người kia chính là tinh anh Ám Bộ do hội nguyên lão Lê gia nắm giữ, được phái đi bảo hộ đồng thời phụ trách mang Lê Mạn Tư bình an trở về gia tộc, sau đó hội nguyên lão sẽ bảo hộ cô ta bình an huyết khế, cho đến khi cô ta trưởng thành.
Nhưng đã bị dòng chính hại một lần, Lê Mạn Tư lại không chịu tin tưởng lời bọn họ, lúc này mới có một trận đào vong.
Duệ gia xui xẻo trở thành vật hi sinh, ở trong mắt những người này, chẳng qua chỉ là sâu kiến ti tiện, chết cũng chết rồi, ngay cả một tiếng thở dài cũng chẳng muốn cho.
Năm đồng vàng mua cả nhà bọn họ, là đủ rồi!
Khi nghe nói chị mình bị huyễn linh người ta thiêu đến hoàn toàn biến dạng mà chết, thi thể lại bị dã thú chia ăn, Duệ Địch bi phẫn khó đè nén, không biết lượng sức muốn chạy đến học viện huyễn linh nơi Lê Mạn Tư theo học để tìm cô ta đòi một lời giải thích.
Kết quả cô bé mới mười một tuổi lại bị đội lính đánh thuê ẩn núp gần đó trực tiếp trói đi mang đến > thám hiểm, lần này, ngay cả mười đồng bạc đều không cần thanh toán.
Chưa tới nửa năm, liên tiếp trải qua thống khổ để tang chồng, tang nữ, bây giờ con gái út sống nương tựa lẫn nhau cũng không biết tung tích, mẹ Duệ cũng biết tất nhiên là dữ nhiều lành ít, chưa tới mấy ngày rốt cuộc không cam lòng mà chết.
Duệ Đông Đường qua loa an táng mẹ mình, bán tòa nhà với giá thấp, tiếp tục đuổi theo nữ thần trong lòng anh ta.
Đương nhiên mặt hàng ngay cả vai phụ đều không được tính như anh ta, cũng không lâu lắm bị biến thành bia đỡ đạn trong một lần thám hiểm do hậu cung Lê Mạn Tư tạo thành.
Đến tận đây, Duệ gia, toàn quân bị diệt!
Tâm nguyện của người ủy thác là, nhất định phải bảo toàn Duệ gia, bảo vệ tốt thân nhân của mình, đồng thời muốn Lê Mạn Tư nợ máu trả bằng máu.
Còn người anh trai não tàn này, giết hay không giết, tùy cô.
Danh Sách Chương: