Daisy mỉm cười nói: "Nghe nói, mặc dù các người có thân thể cực kỳ yếu ớt, nhưng lại có linh hồn hết sức cường đại."
Đúng vậy, lão tử chẳng những có linh hồn cường đại, lão tử còn có thể trọng hơn hai trăm cân đây này, đáng tiếc cuộc sống tàn khốc hành hạ lão tử gầy xuống rồi.
Daisy ngoắc ngón tay về phía Lysa cũng xinh đẹp như hoa: "Các người cùng lên đi, không thể đánh bại chúng ta, sẽ không được gặp cô gái nhỏ của các người đâu, thậm chí các cô gái ở đây cũng phải chảy khô giọt máu cuối cùng mà chết, cho nên, cố lên nha."
Khúc Cửu Tiêu liếc nhìn Daisy, hỏi: "Xem ra Rosalyn đã nói tất cả mọi thứ cho các người biết, phải không? Nếu không, các người cũng sẽ không biết chúng ta có "Linh hồn hết sức cường đại" đúng không?"
"Đúng vậy." Daisy mặc dù vẫn luôn nói chuyện với một loại giọng điệu rất dễ gần, nhưng trong lúc lơ đãng vẫn toát ra cổ cảm giác ưu việt cao cao tại thượng, bễ nghễ chúng sinh thuộc về Huyết tộc: "Ngươi thực thông minh, nếu như thân thể của ngươi cũng rất cường hãn, ta có thể cân nhắc giữ ngươi lại."
Nghe ý tứ này, là muốn chiêu mộ Khúc Cửu Tiêu.
"Thật đáng tiếc, ta không hứng thú với việc làm tùy tùng cho ma cà rồng sống dưới mặt đất như một con chuột." Khúc Cửu Tiêu lại không thèm cảm kích.
Daisy vẫn luôn bảo trì phong phạm thục nữ cao quý rụt rè rốt cuộc bị xé rách, một tiếng gào thét không thuộc về loài người phát ra từ cổ họng cô ta, hai cái răng nanh sắc nhọn lập tức xuất hiện: "Tên sâu kiến hèn mọn nhà ngươi, dám chọc giận ta!"
Ai u! Tính tình hung bạo này!
Không ngờ Daisy trông vẫn luôn vô cùng đoan trang tao nhã lại là người có tính tình nóng nảy.
Lâm Tịch chỉ cảm thấy Tử tước Lucius vẫn luôn im lặng đứng bên cạnh cô, giống như hơi nhúc nhích, mà gần như trong một giây kế tiếp, người này liền xuất hiện bên cạnh Khúc Cửu Tiêu, vung ra một quyền về phía sự phụ.
Đây chính là Huyết tộc cấp bậc Tử tước sao?
Một quyền này vỡ bia nứt đá, mơ hồ có phong lôi chi thế.
Lâm Tịch sợ đến mức vãi cả linh hồn, tốc độ Tử tước này nhanh thật!
Vậy Bá tước phía trên Tử tước thì sao? Mà Công tước Eugene kia sẽ kinh khủng đến cỡ nào?
Chẳng qua cũng may, sư phụ chính là sư phụ, thoải mái hóa giải một chiêu này của Lucius.
Bên kia Lucius đi đầu mở màn chiến đấu, đương nhiên phu nhân nhà anh ta cũng không rảnh rỗi, vậy mà trực tiếp chạy tới chỗ Lâm Tịch.
Đậu má!
Vì cái lông gì lại là lão tử?
Cũng may, tốc độ Daisy không hề đáng sợ giống như chồng cô ta, chỉ là cũng không thể khinh thường.
Đao bổ củi Khúc Cửu Tiêu đưa cho cô có thể chém đứt xích sắt thô to như ngón cái trong vài nhát đao, thế mà không có cách nào làm Daisy bị thương, Lâm Tịch chém từng đao vào người cô ta, chém vào bắn ra tia lửa, kết quả người ta không thèm đáp lại một chút vết thương nào.
Trong lòng Lâm Tịch vô cùng thất bại, người ta đao thương bất nhập, mà cô lại một thân bình thường bằng xương bằng thịt, quá không công bằng.
Thấy lãnh đạo nhà mình bản lĩnh phi phàm, nhất thời chưa bị đánh bại, mấy người chấp hành có chí cùng nhau xông tới vây đánh Daisy, đánh chủ ý cùng nhau xử lý nhược điểm của Lucius.
Mặc kệ thế nào cũng là người đông thế mạnh, Lâm Tịch đạt được khoảnh khắc thở dốc, phát hiện Daisy cho tới nay đều biểu hiện vân đạm phong khinh, lúc này hai hàng lông mày nhíu chặt, Lâm Tịch nhìn theo ánh mắt cô ta và phát hiện cô ta đang nhìn làn váy dài của mình đã bị mọi người cắt ra mấy lỗ thủng lớn.
Lâm Tịch hình như có điều ngộ ra, thế là kêu lên: "Đâm vào trái tim và cổ cô ta, ai có bật lửa, đốt quần áo cô ta!"
Vừa dứt lời, Hắc Thiết liền ném ra một cái bật lửa đang cháy về phía cô ta, đáng tiếc bị Daisy thoải mái tránh thoát.
Hiện tại cô ta cực hận Lâm Tịch, người đã đưa ra chủ ý tổn hại này, năm ngón tay như móc câu, trực tiếp cào vào mặt Lâm Tịch.
Bây giờ Lâm Tịch đã biết giá trị vũ lực của cô ta, không tránh không né, đối với cái cổ trắng ngần của cô ta chính là một đao bổ củi.
Daisy đưa tay đỡ lấy thế công của Lâm Tịch, vậy mà hé miệng nhào tới cắn cô.
Mẹ kiếp, đùa giỡn lưu manh!
Chém chết ngươi!
Lâm Tịch cầm đao bổ củi chém tới cái miệng mang theo mùi tanh của Daisy, muốn biến cô thành ma cà rồng? Không có cửa đâu!
Mấy người đánh nhất thời khó phân thắng bại.
Lâm Tịch rút khỏi vòng chiến, dùng đao bổ củi chặt cây nến to bằng cánh tay trên vách tường xuống, chém thành vài đoạn sau đó đốt lên rồi ném về phía Daisy.
Daisy rít lên một tiếng, vậy mà trực tiếp đâm vào Elmo trước mặt, sau đó bổ nhào về phía Lâm Tịch.
Huyết tộc cũng không e ngại ngọn lửa bình thường, sở dĩ Daisy oán hận Lâm Tịch như thế, là bởi vì Lâm Tịch nói muốn đốt quần áo cô ta.
Đối với Daisy đã đem hai chữ quý tộc khắc vào cốt tủy ngưng vào trong máu mà nói, đây là mạo phạm tuyệt đối không thể tha thứ.
Chẳng qua là khi một người quá phẫn nộ, khó tránh khỏi sẽ mất chừng mực, lão quỷ sống rất nhiều năm cũng có lúc đầu óc choáng váng.
Trong nháy mắt Daisy nhào về phía Lâm Tịch, đã cầm một cái bình nho nhỏ trong tay.
Trong mắt A Lê lóe lên tia sắc bén, năm ngón tay đột nhiên xòe ra, bắn một tia hồng quang chói mắt về phía Daisy.
Daisy cảm giác được có thứ gì đó đánh về phía mình, nhưng cũng không để ở trong lòng, dù sao chỉ là những thứ như ngọn nến, bật lửa linh tinh mà thôi, dù liều mạng bị đốt quần áo cô ta cũng nhất định phải xử lý người phụ nữ ghê tởm này.
Dù sao Công tước đại nhân chỉ cần bốn linh hồn hoàn hảo là được.
Cô ta đang chuẩn bị ném bình nhỏ màu xanh trong tay về phía Lâm Tịch, lại cảm giác giữa lưng đau rát, không khỏi đau đớn kêu thành tiếng.
Giờ khắc này cô ta còn có gì không rõ, vừa rồi tập kích cô ta, không phải ngọn lửa bình thường!
Có thể khiến thân thể cô ta bị bỏng, sẽ là thứ gì?
Lucius nhìn thấy người yêu của mình lại bị người làm bị thương, lập tức nổi trận lôi đình, buông tha Khúc Cửu Tiêu lắc người một cái liền đến trước mặt Lâm Tịch.
Trong lòng Lâm Tịch càng thêm kinh hãi, người này.. Đây là loại tốc độ gì?
Nhưng nhanh hơn anh ta, là cung bạc không có mũi tên trong tay Khúc Cửu Tiêu.
Giờ khắc này Lâm Tịch cũng có thể cảm giác được linh lực dồi dào phát ra từ cung bạc của Khúc Cửu Tiêu, dường như muốn cứng rắn kéo ra một đường trong không khí.
Lucius không nghĩ tới một thân thể người thường lại còn có chiến lực kinh khủng như vậy, muốn tránh ra, nhưng vẫn không kịp, chỉ có thể cứng rắn đỡ lấy.
Chỉ nghe một tiếng vang lanh lảnh dị thường, Lucius phát ra tiếng gào thét như dã thú, cánh tay phải dùng để ngăn cản mũi tên vô hình bắn về phía ngực vậy mà biến mất!
Mà A Lê bên kia thì thừa dịp này lại cách không búng một ngón tay, ngực Daisy cũng bắt đầu bốc cháy hừng hực.
Khúc Cửu Tiêu đưa tay lại là một mũi tên, lần này không phải bắn về phía Lucius, mà là tay trái vẫn luôn nắm chặt của Daisy.
Daisy phát ra tiếng kêu rên thê lương, làn khói xanh dày đặc toát ra từ lòng bàn tay cô ta, sau đó gần như là trong nháy mắt, cánh tay trái Daisy cũng biến mất.
Nói đến phức tạp, thật ra cũng chỉ là động tác mau lẹ, chuyện trong khoảnh khắc mà thôi.
Mấy người chấp hành chỉ cảm thấy sau một trận hoa cả mắt, tổ hợp tuấn nam mỹ nữ mới vừa rồi còn vô cùng kiêu ngạo, bây giờ đã có thể hẹn nhau đến hội người tàn tật tìm kiếm trợ giúp rồi.
Trên mặt Hắc Thiết mang theo vẻ kích động, anh ta thật sự không nghĩ tới, trong đội ngũ vốn thường thường không có gì lạ này, thế mà ẩn giấu nhiều đại thần như vậy.
Lysa cùng tổ với mình là một thầy thuốc đã rất hiếm gặp.
Thanh cung bạc của vị lãnh đạo này quả thực là vô địch.
Hắc Thiết suy đoán, lần này lãnh đạo tuyệt đối không phải là người chấp hành cao cấp đơn giản như vậy, tối thiểu là người chấp hành siêu cấp, thậm chí cũng có thể là Giới chủ trong truyền thuyết. Hắc Thiết âm thầm tính toán, chờ xong nhiệm vụ lần này, nhất định phải xin gia nhập đoàn đội của người lãnh đạo này, có đại thần trâu bò như vậy bảo bọc, loại nhiệm vụ thế giới gì anh ta cũng dám làm!
Mà Mary vẫn luôn buồn bực không ra tiếng kia thế mà cũng có đòn sát thủ, cô ta lại có thể sử dụng ngọn lửa có thể khiến cho ma cà rồng cấp bậc Tử tước không có biện pháp nào, thực lực đương nhiên cũng không thể khinh thường.
Đôi vợ chồng này lại không có khí thế như vừa rồi, quay người cướp đường muốn chạy trốn.
"Muốn đi? Muộn rồi!" Khúc Cửu Tiêu cả người nhìn uy phong lẫm liệt, đằng đằng sát khí!