Nhưng điều mà La Thuấn không ngờ tới chính là Tông Tuần đã sớm biết rõ mọi chuyện, Lục Thời Dã và An Tử Hàm là giả, mà vợ mới cưới của La Thuấn mới là thật, thậm chí anh ta đã tìm được kẻ đã lái xe trong vụ tai nạn của An Tử Hàm lúc trước.
Sở dĩ anh ta tức giận như vậy, là giận An Tử Hàm không có ý thức tự bảo vệ mình, quan trọng hơn là chuyện gì An Tử Hàm cũng không nói với anh ta, điều đó có nghĩa anh ta thật sự chỉ là một người ngoài! Biết rõ em gái và em rể của mình không phải là người tốt lành gì, dụ dỗ anh rể tương lai, bỏ thuốc chị gái mình trong quán bar. Khó khăn phủi sạch sẽ tới nước M, lại bị người ta tung tin đồn nhảm về chuyện lão già bao nuôi gì đó, hiện tại lại tới ảnh chụp làm chứng.
Nếu nói trong này không có bút tích em gái tốt của cô, đánh chết Tông Tuần cũng không tin.
Nhưng vậy thì thế nào? Xem như anh ta tức giận gần chết, người ta vẫn là người một nhà, mà anh ta, chỉ là một đồng bạn hợp tác mà thôi!
Em gái tính kế thế nào cô không có một chút tức giận, lại châm chọc khiêu khích không lưu tình chút nào đối với anh ta.
Trái tim Tông Tuần sắp vỡ thành mã QR.
Giờ phút này bỗng nhiên anh ta nghĩ đến, chẳng phải lúc trước rất nhiều người thích anh ta cũng từng bị tổn thương như vậy?
Như vậy, hiện tại đây là thiên lý sáng tỏ, đáng đời bị báo ứng sao?
Anh ta mới mặc kệ nhiều như vậy, bình thường gia tộc đều rất khiêm tốn, khiêm tốn không phải là ẩn nhẫn, cả gia tộc tích lũy trên trăm năm, bao nhiêu người cùng cố gắng xây dựng gia tộc, chính là vì đời sau có thể sống tùy ý trương dương, không có người dám ức hiếp!
Ánh mắt Tông Tuần lóe lên tia sáng khát máu, bao nhiêu năm qua không ai dám tính kế anh ta như vậy. Coi như người mà đôi tiện nhân kia mưu hại chính là An Tử Hàm, chẳng qua anh ta chỉ bị vạ lây mà thôi!
Vốn Lâm Tịch đã từng nói với Tông Tuần, trận chiến của mình tự mình đánh, không cho anh ta nhúng tay. Chỉ là lúc này sao.. Tông Tuần rất cảm ơn đôi vợ chồng kia đã cho anh ta lý do ra tay, giờ khắc này mặc dù vẻ mặt Tông Tuần mỉm cười, nhưng cả người giống như một con báo săn đang vận sức chờ phát động.
Lâm Tịch yên lặng châm nến cho An Tử Tình: Muốn trách thì trách chính ngươi, chẳng có quan hệ gì với lão nương.
Được rồi, nếu Tông Tuần quyết định ra tay, cô không phối hợp lấy điểm làm sao xứng đáng với nhiệm vụ của mình.
Khuôn mặt Lâm Tịch lạnh lặng: Trời lạnh rồi, để tập đoàn La thị phá sản đi.
Just do it!
Hi vọng giữa các người là tình yêu đích thực, La Thuấn không có vỏ bọc tiền tài hoa lệ bên ngoài, vẫn đáng giá để ngươi thề nguyền sống chết như cũ!
Mấy ngày gần đây Lâm Tịch có hơi bất đắc dĩ. Hiện tại chẳng những mẹ An, ngay cả mẹ Lục cũng bắt đầu điện thoại thúc giục cưới mỗi ngày.
Hóa ra, tấm ảnh chụp Lâm Tịch và Lục Thời Dã ôm nhau, không chỉ mỗi Tông Tuần có, mẹ An và mẹ Lục cũng có mỗi người một tấm. Mặc dù mẹ An rất không tình nguyện, nhưng bên cạnh có con gái nhỏ cổ vũ, lại nghe nói quả nhiên lần này Lục Thời Dã đã lấy được thứ hạng như mong muốn, trong lòng cũng có chỗ buông lỏng. Mặc kệ nói thế nào, chắc chắn Lục Thời Dã sẽ trở nên nổi tiếng trong ngành kiến trúc Hoa quốc, hàng năm đại học H đều có hơn hai vạn sinh viên tốt nghiệp, cũng chưa chắc có một người có thể đạt được sự thừa nhận của Hoa Đình, nói ra cũng rất có mặt mũi.
Làm ba mẹ, còn không phải đều là hi vọng con của mình có thể có một tương lai tốt đẹp?
An Tử Tình lại lần nữa nhấn mạnh, chị mình vốn rất thích Lục Thời Dã, lần này hai người gặp lại sau khi chia tay, đều cảm thấy tình cảm của mình thuộc về đối phương.
Mẹ Lục vốn rất thích An Tử Hàm, hiện tại lại thêm một vầng sáng tốt nghiệp đại học H, lại thêm vốn khoe mẽ, dĩ nhiên cũng vui vẻ khi nhìn thấy chuyện này thành.
Thế là, mẹ An, mẹ Lục bắt đầu thay nhau oanh tạc Lâm Tịch, hoàn toàn không để ý tới vấn đề lệch giờ giữa Hoa quốc và nước M.
Mỗi ngày Lâm Tịch mệt mỏi như chó: Σ (☉▽☉)
Tức giận đến mức không muốn cho gà ăn!
Mắt thấy ngày nghỉ cũng sắp kết thúc, hiếm khi được một ngày rãnh rỗi, Lâm Tịch vui sướng quyết định, hôm nay tắt máy, ai mẹ nó đều đừng đến làm phiền lão tử!
Đang chuẩn bị trùm đầu đi ngủ, Lâm Tịch vừa mới nằm xuống, liền vang lên tiếng gõ cửa.
Mẹ nó, là súc vật nào tới quấy rầy lão tử? Đời này Lâm Tịch hận nhất hai chuyện đó là quấy rầy cô ăn cơm và đi ngủ.
Mặc kệ là ai, tốt nhất ngươi nên có đầy đủ lý do, nếu không hãy chuẩn bị thừa nhận lửa giận của ta đi!
Lâm Tịch phát hiện từ khi Tông Tuần ở cùng cô, sau đó cô get được không ít phong cách nói chuyện của tổng giám đốc bá đạo.
Sau khi mở cửa, nhìn thấy An Tử Tình, em gái tốt của cô đứng phía sau người giúp việc.
Lâm Tịch cũng muốn điên rồi, còn có thể để cho người ta ngủ một giấc hay không.
Pháo hôi đã không dễ dàng, nhân vật chính còn thêm diễn!
Lâm Tịch ra hiệu người giúp việc ra ngoài, quay người rót một tách trà cho An Tử Tình, An Tử Tình kiêu căng nhìn ly trà, bĩu môi, vẻ mặt ẩn nhẫn ghét bỏ.
Dù sao trà lão tử đã rót, uống hay không đó là chuyện của ngươi.
Lâm Tịch cảm thấy rất kỳ lạ, An Tử Tình không lo làm chuyện sinh em bé với tên sủng thê cuồng ma kia của cô ta, vậy mà nhớ tới thăm cô? Thật là hiếm thấy, quý chân lại đến chỗ kẻ hèn này, chẳng lẽ lại muốn kiếm chuyện?
Hóa ra là mẫu hậu đại nhân không liên lạc được với Lâm Tịch, cho nên gọi điện thoại cho An Tử Tình. Đúng lúc hôm nay An Tử Tình tương đối nhàm chán, vì vậy lại tới đây thăm chị mình.
Lâm Tịch nhìn mặt mũi tràn đầy chân thành của An Tử Tình, móa, ngẫm lại mỗi người hầu như đều có một phần ảnh chụp ôm nhau, ngươi không cảm thấy chột dạ sao? Cũng đúng, tại sao người ta lại chột dạ? Người ta là vì tốt cho ngươi mà!
An Tử Tình nửa phàn nàn nửa khoe khoang, hóa ra sở dĩ hôm nay có thể tự hạ thấp thân phận đến thăm cô, chủ nếu là vì La Thuấn muốn hùn vốn với người ta mở một khu nghỉ dưỡng suối nước nóng trên đảo, lúc này vội vàng chạy tới bàn chuyện với người khác, dĩ nhiên sẽ không rảnh đi cùng cô ta.
Trên mặt Lâm Tịch nở nụ cười chân thành, thật sự là nụ cười phát ra từ tận đáy lòng, cô biết Tông Tuần đã ra tay, cho nên lần này La Thuấn nhất định có thể hài lòng mà về.
Không thể trách La Thuấn dễ dàng vào tròng, chỉ là anh ta đã quen xuôi gió xuôi nước, càng sẽ bớt cảnh giác. Hơn nữa gần đây vì phối hợp với nhau để hành động, Tông Tuần và Lâm Tịch cũng không hề gặp mặt. Cho nên hiện tại An Tử Tình đắc chí vừa lòng, cảm thấy đã thành công chia cắt đôi uyên ương này, cô ta dùng ánh mắt tràn đầy đồng tình nhìn chị gái của mình.
Tông Tuần đó thật sự quá chói mắt, gia thế, dáng vẻ, học thức, đều là đối tượng tốt nhất, chưa kể đến giới Hoa kiều, ngay cả danh môn thục nữ bản địa tại nước M cũng có rất nhiều người ưu ái anh ta.
Đi theo người đàn ông như vậy nhất định sẽ không có hạnh phúc. Cô ta đã sắp xếp cho chị gái mình một con đường bằng phẳng tốt nhất, lấy Lục Thời Dã còn có thể làm bạn với ba mẹ hai bên, không cần giống như cô ta một mình trôi dạt ở bên ngoài chẳng quen thuộc với cuộc sống nơi đây, chắc chắn chị sẽ cảm ơn cô ta.
Hai chị em plastic nói nhăng nói cuội, nghĩ một đằng nói một nẻo, Lâm Tịch nói vài câu rất không có dinh dưỡng với cô ta, cảm thấy mình đang ở trong trạng thái vô ích. An Tử Tình nói rất nhiều ý tứ của mẹ An, chẳng hạn như phải nắm được Lục Thời Dã, bây giờ thân phận anh ta rất khó lường, cũng ám chỉ cô rằng anh Lục tuyệt đối là đối tượng tốt nhất lấy làm chồng.
Lâm Tịch cho rằng cô ta đang đánh rắm, Lục Thời Dã tốt như vậy, tại sao lúc ngươi đang yêu đương mặn nồng với Lục Thời Dã lại vứt bỏ anh ta lựa chọn tổng giám đốc La đẹp trai tiền nhiều?
Lúc này chuông điện thoại An Tử Tình vang lên, tiếng chuông lại là giọng nói ngọt ngấy dính người của La Thuấn "Vợ yêu ngoan ngoãn nghe điện thoại nha," hai kẻ tiện nhân này! Lâm Tịch cảm thấy coi như mình không bị bọn họ làm tức chết, cũng sắp bị ghê tởm chết rồi.
An Tử Tình nhìn thoáng qua sắc mặt lúc xanh lúc trắng của Lâm Tịch, cảm thấy rõ ràng cô đang ước ao ghen tị. An Tử Tình cảm thấy mấy năm qua, áp lực chị gái mang cho mình cuối cùng rồi cũng tản đi vào thời khắc này.