Sau hai ngày thi đấu vòng loại, chiến đội Mân Côi cùng chiến đội Thanh Loan đều không phụ sự mong đợi của mọi người tiến vào vòng bán kết.
Đám fans hâm mộ của Mân Côi hi vọng Lê nữ thần sớm ngày xử lý Đại tiểu thư Hoắc gia ỷ thế hiếp người kia, đám fans Thanh Loan muốn nhìn Hoắc Thanh Loan hạ gục ả trà xanh cố làm ra vẻ kia, khán giả thì muốn nhìn một vở kịch hai nữ xé nhau.
Tóm lại, sau khi xem xong lịch thi đấu vòng bán kết, hi vọng của tất cả mọi người đều tan vỡ.
Hai chiến đội vẫn không có cơ hội oan gia ngõ hẹp.
Chẳng qua ngược lại là xuất hiện một chiến đội Tước Lăng lấy tư thế như một con ngựa chiến trực tiếp gϊếŧ vào trận chung kết, thu hút sự chú ý của không ít người.
Đoán chừng người nào đặt cho đội ngũ này sẽ kiếm được một món hời lớn.
Sau năm ngày ròng rã chém gϊếŧ tranh đấu, chiến đội Mân Côi, chiến đội Thanh Loan cùng với chiến đội Tước Lăng trở thành ba đội ngũ cuối cùng có khả năng leo lên đỉnh chiến thắng.
Đến tận đây, chiến đội Tước Lăng coi như xếp thứ ba, cũng đã là nhân sinh người thắng.
Đội ngũ này không hề có người nào là con em thế gia, có thể nhất chiến thành danh tại lần thi đấu này, không chỉ được Quốc vương tiếp kiến cùng ban thưởng, càng có thể trực tiếp gia nhập công hội triệu hồi sư, trở thành một thành viên trong đó được người người hâm mộ.
Trên cơ bản chuyện này có tính chất giống như học sinh nhà nghèo trong thế giới bình thường học hành gian khổ suốt mười năm, một khi đề tên bảng vàng thiên hạ đều biết.
Đường đường chính chính vào công hội triệu hồi sư, mỗi tháng hoàn thành nhiệm vụ của mình sau đó đã có thể nhận được tử tinh tệ cố định, ai cũng biết, tử tinh tệ không chỉ là tiền tệ đắt đỏ, càng là nhu yếu phẩm của đám triệu hồi sư.
Có thu nhập ổn định, sau này mới có thể an tâm phát triển.
Tất nhiên bọn họ cũng có thể lựa chọn tiến vào các đại thế gia, công hội triệu hồi sư sẽ không cưỡng ép triệu hồi sư gia nhập.
Trận đầu tiên trong cuộc thi đấu tranh chức vô địch diễn ra giữa Thanh Loan và Tước Lăng.
Dưới đài, Lê Mạn Tư ngẩng đầu ưỡn ngực, tư thế ngồi ưu nhã như một đầu thiên nga trắng xinh đẹp, sợi dây chuyền bảo thạch trên cần cổ lóe ra tia sáng yêu dị.
Trên đài, chiến đấu đã tiến vào giai đoạn gay cấn.
Chiến đội có mười đội viên dự thi, mà chân chính thi đấu, mỗi lần chỉ có ba người, hoàn toàn có thể dựa vào tình huống hao tổn của đội viên cùng với huyễn linh để phân tích đại khái ra tỉ lệ ai ra sân trong trận tiếp theo cao hơn một chút, sau đó dựa vào đặc điểm huyễn linh của người này cùng với kỹ năng của họ chọn ra người trong đội mình có thể khắc chế đối phương ra sân.
Mà thành viên nòng cốt của mỗi đội đều sẽ tận lực giữ lại đến trận cuối cùng để tham gia trận chung kết, bởi vì tổn thương cùng với tiêu hao niệm lực đều rất khó khôi phục, cho nên đại hồi vú em rất quan trọng.
Bởi vậy hai trận cực kỳ quan trọng cuối cùng, đại hồi vú em nhất định phải ra sân.
Đại hồi vú em còn lại của Thanh Loan đã hoàn toàn cạn kiệt niệm lực trong trận chiến lần trước, không còn sức ra trận.
Cho nên, hai trận sau này, chỉ cần đầu óc Hoắc Thanh Loan không có vấn đề, Duệ Miểu có được hai huyễn linh phế vật kia tất nhiên phải lên sàn.
Hoắc Thanh Loan có Ánh Nguyệt cung cộng thêm Ma Long Hoàng Kim là loại hình song công thuần túy, kỹ năng học được cũng là như thế, bình thường mà nói, đối phương nên đặc biệt an bài một thú triệu hồi có lực phòng ngự cực mạnh đến ngăn chặn Hoắc Thanh Loan.
Kết quả, danh xưng lấy yếu thắng mạnh, chiến thuật tuyệt diệu Tước Lăng thế mà ra hôn chiêu trong hai trận đấu cuối cùng.
Ba người ra sân đều là song huyễn linh, hầu như toàn bộ đều là da giòn cao công thấp phòng.
Đội hình này đi lên chính là lấy tư thế hoàn toàn không có nương tay liều mạng một trận, đánh ba người Thanh Loan có chút luống cuống tay chân.
Có chuyên gia phân tích đặc biệt khẳng định: Thanh Loan mặc dù bị đánh trở tay không kịp trước, nhưng dù sao cũng là chiến đội ưu tú có thực lực và kinh nghiệm, Tước Lăng cứ sử dụng thế công mãnh liệt nhanh chóng thế này, tất không lâu dài.
Chỉ cần Thanh Loan chịu đựng được một đợt thế công này, Tước Lăng tất bại.
Quả nhiên, sau sự bối rối ban đầu, ba người rất ăn ý để Tiêu Túng Ngôn mang theo Ly Hỏa mãng hai đầu có tốc độ nhanh, lại là công kích từ xa ở phía trước bên trái, mà song công Hoắc Thanh Loan giữ vững phía trước bên phải, hai cánh khổng lồ của Ma Long Hoàng Kim hợp lại, bảo vệ ba người vững chắc có thể tùy thời phát động tấn công, thế cục rất nhanh bị lật lại.
Chuyên gia lần nữa khẳng định: Trong một khắc đồng hồ, Tước Lăng tất bại.
Nhưng mà rất nhanh bị vả mặt.
Căn bản không cần một khắc đồng hồ, gần như ngay lúc chuyên gia tuyên bố Tước Lăng tất bại, Lâm Tịch phát hiện được một cỗ năng lượng không hề tầm thường dao động hai lần, trong lúc cấp bách quay đầu trông thấy là bảo thạch trên cổ Lê Mạn Tư chợt lóe lên tia sáng, sáu con huyễn linh của Tước Lăng gần như bỏ qua toàn bộ công kích, nhanh chóng lao về phía đội ngũ Thanh Loan bên này!
Đệt!
Da đầu Lâm Tịch tê dại một hồi, cô đột nhiên rõ ràng cái gì, đây chính là hình thức tấn công tự sát trong truyền thuyết!
Lâm Tịch lớn tiếng la lên: "Lui!"
Ba người phối hợp nhiều lần, đã sớm ăn ý với nhau, Lâm Tịch vừa dứt lời, đã nhanh chóng rời khỏi chiến đoàn rất xa, chỉ để lại mấy con huyễn linh ngăn ở đó chém gϊếŧ với đối phương.
Lúc Lâm Tịch nhanh chóng rời khỏi đã phất tay đánh ra ba cái lồng ánh sáng phòng hộ, bao phủ Hoa Tử, bắp cải, Hỏa Ly mãng hai đầu ở trong đó, về phần bản thân công phòng nhất thể Ma Long Hoàng Kim, gắng chống đỡ đi thôi.
Mà Hoắc Thanh Loan dường như đã sớm biết Lâm Tịch sẽ tăng thêm lồng ánh sáng phòng hộ cho con huyễn linh nào, Ánh Nguyệt sương cung liên phát sáu mũi tên đều là nhắm ngay Thạch Nhân bốn chân đang vọt tới chỗ Ma Long Hoàng Kim kia.
Công kích của thú triệu hồi trong lồng ánh sáng cũng là có chí cùng nhau đem hỏa lực đều tập trung ở chỗ Ma Long Hoàng Kim.
Mà Tiêu Túng Ngôn còn có dư lực vươn tay ra, một cái Tượng Giáp thuẫn đứng ở trước người Ma Long Hoàng Kim, mặc dù hiệu quả kém hơn lồng ánh sáng phòng hộ của Lâm Tịch, thế nhưng có chút ít còn hơn không.
Khi vài tiếng ầm ầm vang lên, cho dù cách vòng phòng hộ, khán giả bên ngoài sân cũng vẫn có thể cảm giác được chấn động trong sân.
Lâm Tịch trong lúc cấp bách nhìn thoáng qua Lê Mạn Tư đang dương dương đắc ý ngồi ở phía dưới, đối phương cũng đang thị uy nhìn cô.
Cho dù có lồng ánh sáng phòng hộ ở đó, bốn huyễn linh cũng nhận tổn thương ở trình độ khác biệt, chẳng qua vẫn có sức đánh một trận nữa.
Hoa Tử liếm răng nanh trắng hếu: "Phản phệ, gấp bội!"
Sau đó rơi vào trong ngực Lâm Tịch.
Gương mặt nho nhỏ của nhóc con loang lổ vết máu, nhóc con này cũng bị vài vết thương nhẹ, đột nhiên rơi xuống chủ yếu là bởi vì cậu nhóc thành công phát động kĩ năng thiên phú -- nguyền rủa.
Chiến đội thi đấu rõ ràng quy định, chỉ cho huyễn linh công kích, không được công kích triệu hồi sư, vô ý tổn thương là cho phép, nhưng sẽ bị hủy bỏ xếp hạng.
Một chiêu ngọc nát đá tan này của chiến đội Tước Lăng thực sự quá mức âm hiểm, khoảng cách đến lôi đài vốn cũng không lớn lắm, có chuẩn bị tự bạo như vậy trên cơ bản là khó lòng phòng bị.
Đối mặt với đám huyễn linh sáu chết bốn tổn thương trên lôi đài, gần như là hình ảnh thê thảm chưa bao giờ có, đừng nói người xem, ngay cả tổ trọng tài đều hai mặt nhìn nhau.
Huyễn linh không giống loài người, chỉ cần còn có ý thức thì có thể được cứu sống tiếp tục chiến đấu, không có người nhận thua, thi đấu vẫn cứ tiếp tục.
Đại hồi vú em của chiến đội Tước Lăng tay bấm pháp quyết, đã chuẩn bị phục sinh những huyễn linh tự bạo kia.
Bỗng dưng, trước mắt gã ta đột nhiên tràn ra một đóa hoa vương màu đỏ to lớn, năm cánh hoa đỏ thắm như máu hoàn toàn mở rộng ra, khi trong nhụy hoa to lớn kia phun ra vô số chất lỏng đỏ nhạt, sáu con huyễn linh đều bị phun trúng, không con nào may mắn thoát khỏi.
Lê Mạn Tư thấy thế đồng tử co rụt lại, một trong hai kĩ năng thiên phú lợi hại nhất của đại hoa vương -- ăn mòn!
Khác với nọc độc của Bất Tử Hủy trùng, huyễn linh bị đại hoa vương ăn mòn sẽ bị hóa khí, coi như dùng Đại Hồi Xuân Thủ cứu trở về, vẫn như cũ không có cách nào ngăn cản vận mệnh bị hóa khí.
Những huyễn linh kia, triệt để toàn quân bị diệt.
Khi huyễn linh bị hóa khí, chủ nhân của bọn chúng cũng nhận phản phệ, mỗi người đều phun máu tươi tung toé, trọng tài tuyên bố, tiểu đội Thanh Loan chiến thắng.
Người phụ nữ như con rệp này thật sự là đủ may mắn, huyễn linh ghê tởm còn thúi hơn con rệp của cô ta thế mà ăn may có được kĩ năng thiên phú ăn mòn.
Ánh mắt âm lãnh của Lê Mạn Tư nhìn chằm chằm Lâm Tịch, đột nhiên cười giống như một đầu mỹ nhân xà đang phun lưỡi.
.
Danh Sách Chương: