Sau đó, Miêu Doanh Cửu thấy tiếng động của xe ở ngoài sân, Cố Hành Cương đã về.
Cố Hành Cương vừa vào nhà, một cây pháo đã nổ lên “bum”, làm cho Cố Hành Cương trở tay không kịp.
“Lão Nhị, lại là em làm à? Năm nay em 15, hay là 5 tuổi?” Cố Hành Cương bước đến trước mặt Cố Vi Hằng, hai người thượng cẳng tay hạ cẳng chân với nhau.
Dáng vẻ đạt được mục đích của Cố Vi Hằng, đang cười.
Chiếc răng khểnh của anh càng rõ rệt.
Miêu Doanh Cửu nhìn bộ dạng này của anh, cũng không kiềm được cười, đây mới là bộ mặt thật của Cố Vi Hằng sao.
Lúc Cố Vi Hằng và Cố Hành Cương đùa giỡn với nhau, ánh mắt của Cố Vi Hằng lại liếc về phía Miêu Doanh Cửu, Miêu Doanh Cửu đi vào phòng.
Cố Vi Hằng hai tay đút túi quần, lại không giúp Cố Hành Cương lấy bia, hai người đi vào phòng.
Vừa vào nhà, ánh mắt Cố Vi Hằng đảo khắp nơi, tìm Miêu Doanh Cửu, mới nhìn thấy cô đang ở một góc giúp Tam Nhi chọn tên.
Miêu Doanh Cửu lại không nhìn anh, vì lúc anh vừa vào cửa, Miêu Doanh Cửu đã cảm nhận được rồi.
Cảm thấy tim đập rất nhanh.
Vị trí của Miêu Doanh Cửu quay lưng lại với Cố Vi Hằng, nhưng mà, cô đối diện với cửa kính, vì vậy, từ trong cửa kính, có thấy nhìn thấy rõ bóng của Cố Vi Hằng.
Miêu Doanh Cửu bất giác ngẩng đầu, nhìn thấy Cố Vi Hằng đang nhìn về phía cô.
Anh thường xuyên nhìn.
Nhưng mà, cuối cùng anh đều không phát hiện bí mật của Miêu Doanh Cửu.
Giống như trong phút chốc trở về thời trung học, dáng vẻ yêu thầm bạn học nữ.
Bắt đầu từ giây phút đó, Miêu Doanh Cửu phát hiện, cô và Cố Vi Hằng thật sự đang yêu nhau.
Hơn nữa, khoảnh khắc đang yêu này là đẹp nhất!”
Dáng vẻ ngại ngùng e ấp đó.
Miêu Doanh Cửu chưa từng yêu, trước giờ không biết phụ nữ lúc yêu tại sao lại trở nên xinh đẹp, giây phút này, cô đã hiểu, vì phụ nữ trong hoàn cảnh e dè nhút nhát, trong mắt nhìn thấy được đều là cái tốt của người đàn ông đó, trong lòng sẽ tự liên tưởng ra cả một quá trình yêu.
Vì vậy, tình yêu thực sự là điều tuyệt vời nhất trong cuộc đời.
So với kết hôn, tình yêu thực sự là hạnh phúc trời ban.
Miêu Doanh Cửu cúi đầu cười, nhìn tên của đứa bé, Cố Minh Thành quả nhiên đã đặt rất nhiều cái tên, cả nhà trong một lúc rất lưỡng lự, không biết nên chọn cái nào.
Cục cưng Bảo Bảo ở dưới chân Miêu Doanh Cửu, rất ngoan!
Tâm trạng của Miêu Doanh Cửu cực kì tốt.
Buổi tối lúc ngủ, Miêu Doanh Cửu cũng ở nhà của Cố Tam Nhi.
Hơn nữa, Tam Nhi không biết cố ý hay là không hiểu chuyện, sắp xếp cho cô và Cố Vi Hằng ở chung một phòng.
Nhưng Miêu Doanh Cửu không phản bác, Cố Vi Hằng cũng không, tự hiểu lòng nhau.
Trong ánh đèn mờ ảo, Cố Vi Hằng đang hôn lên cổ của Miêu Doanh Cửu, hỏi, “Em cười cái gì? Buồn cười lắm sao?”
Miêu Doanh Cửu biết anh đang hỏi về việc đốt pháo hoa.
“Chỉ là cảm thấy rất buồn cười, lại biết được một mặt khác của Cố Tổng!” Miêu Doanh Cửu nói.
“Em rất tò mò về anh à?”
“Dĩ nhiên. Cứ cảm thấy không hiểu về anh, nhìn không thấy anh là một người như thế nào, nhưng mà hôm nay nhìn thấu rồi.”
“Người như thế nào?” Cố Vi Hằng hỏi.
“Trong nội tâm, anh là một đứa trẻ hư!”
Cố Vi Hằng hôn cô mạnh bạo hơn, hiển nhiên câu nói này anh giận rồi.
Anh bắt đầu cởi thắt lưng của Miêu Doanh Cửu, ra sức tấn công cô.
Chẳng phải nói anh là đứa trẻ sao?
Mặc dù là đứa trẻ, cũng là một đứa trẻ tình dục rất mạnh.
Ngày hôm sau, Miêu Doanh Cửu thức dậy đi làm, người ta ở nhà của Cố Tam Nhi, là vì tạm thời có một kì nghỉ, dĩ nhiên Cố Minh Thành và Khương Thục Đồng ở đâu cũng như nhau.
Tam Nhi đã nói, Miêu Doanh Cửu sau khi tan ca thì đến nhà cô, dù sao cô về cũng là một mình, Miêu Doanh Cửu đồng ý, cục cưng tạm thời để ở nhà Tam Nhi.
Lúc Miêu Doanh Cửu đi làm, chờ đèn đỏ, nhìn thấy trong màn hình lớn không ngừng nhảy ra, dòng chữ “Miêu Doanh Cửu, hãy lấy anh”.
Tấm ảnh lớn của cô cũng hiện lên, cực kì trí thức, đang đàm phán với người khác, rất cao quí, rất duyên dáng, rất trí thức.
Cô tưởng là Cố Vi Hằng.
Cố Vi Hằng sáng sớm hôm nay dẫn theo cục cưng Bảo Bảo chạy bộ, cũng đã đi qua những màn hình quảng cáo khác nhau, anh cũng đã nhìn thấy!
Hai tay anh đút túi quần, mặc chiếc áo thun tay dài màu đen, đứng dưới bảng quảng cáo khổng lồ, ngẩng đầu nhìn, cục cưng ở dưới chân anh.
Cô gái trên màn hình, cao quí, trí thức, duyên dáng, cực kì quyến rũ.
Âm nhạc là tiếng kèn túi Ireland, rất êm ái.
Một bên tóc cô vén sau tai, một bên tóc phủ bên tai, đang cười, đã thu hút một lượng lớn người dân New York xem.