Kiều Duyệt Nhi cũng ngẩng đầu nhìn anh, từ lúc bắt đầu xác định lại quan hệ đến nay, ánh mắt của cô đều chứa đầy những vì sao nhỏ, những vì sao nhỏ này đã rất lâu không tan ra, đây là lần đầu tiên, dùng từ " vợ" này để hình dung cô.
Cô rất hoảng hốt, trái tìm hồi hộp không ổn định.
Miêu Doanh Đông đi rồi, Kiều Duyệt Nhiên ở lại Miêu Gia.
Bởi vì ở nơi từ nhỏ anh đã sống cho nên lòng Kiều Duyệt Nhiên vô cùng ngọt ngào.
Sáng sớm ngày hôm sau thức dậy cô liền đi đến nhà bếp, luôn sống ở nhà người khác nên cô cũng biết làm chút việc theo năng lực.
Từ Thiến đi ra, bà gọi Tiểu Kiều vào, học một chút cơ chế vận hành của nguồn vốn.
Tiểu Kiều không hiểu, hỏi vì sao cho cô đến học tập.
Từ Thiến nói: " có một hạng mục mà bác muốn cháu tự tay làm ".
Tiểu Kiều gật gật đầu không hỏi nhiều, ở nhà Từ Thiến cô cẩn thận nghiêm túc.
Tiểu Kiểu chính là ở lại nhà Từ Thiến như thế, ban ngày đi học, buổi tối sẽ ở đây, có một lần, cô đi ra từ phòng của mình nghe thấy tiếng Từ Thiến đang gọi điện thoại ở dưới nhà " Điều tra cho tôi tình trạng tài sản của Lý Hồng".
Tiểu Kiểu không biết Tiểu Hồng là ai, cho nên không hỏi.
Một buổi chiều thứ hai, cô tan học sớm, Từ Thiến nói với cô " Doanh Đông một lát nữa sẽ đến".
" Thật sao" Tiểu Kiều đặc biệt vui vẻ cô cái gì cũng không quản nữa liền đi đến nhà bếp giúp dì nấu cơm, Miêu Doanh Đông thích ăn gì, trong lòng cô rất rõ, không đến một lúc đã làm được rất nhiều món ăn vặt truyền thống, dù sao có bánh tam giác, bánh tam giác loại đồ này từ lúc rời khỏi Trung Quốc Từ Thiến chưa từng ăn qua.
Chưa từng ăn không đại biểu không thích, bởi vì không có người biết làm.
Nhìn những món ăn Miêu Doanh Đông thích ăn, Kiều Duyệt Nhiên đổ mồ hôi đầm đìa.
Dù sao cũng là mùa xuân mà, lại làm rất nhiều đồ ăn.
Trước đây trong nhà chỉ có một người ăn không hết, bây giờ người trong nhà nhiều rồi.
Miêu Doanh Đông vẫn chưa đến, trái tim tiểu Kiều liền bắt đầu đập rộn ràng rồi.
Trong thời gian đợi Miêu Doanh Đông, Từ Thiến ngồi trên sofa, cầm tư liệu dạy cô từng chút một, nhìn thấy không tập trung chú ý liền nói: " đang nghĩ cái gì, đàn ông ah? Con nên để cho nó đuổi con chạy đừng cũng lúc nào cũng suy nghĩ thay nó".
Tiểu Kiều vì bị nhìn rõ tâm sự của mình cho nên có phần xấu hổ " Con không phải thay anh ấy suy nghĩ, đây là quan tâm chăm sóc, anh ý làm việc ở công ty cả ngày, rất mệt, anh ý không biết nấu cơm, con làm một ít việc bản thân có khả năng, điều này không phải là nên làm sao?”
Từ Thiến rất lâu không nói chuyện, trầm mặc một lúc.
Lúc trong nhà xuất hiện tiếng mở cửa, khoé môi Kiều Duyệt Nhiên nở một nụ cười.
Miêu Doanh Đông bước vào, nhìn Kiều Duyệt Nhiên đang cùng mẹ học tập.
"Về rồi sao? Duyệt Nhi làm món con thích ăn, nhanh rửa tay đi ăn cơm" Từ Tịnh nói với Miêu Doanh Đông " Mẹ hai ngày nay phát hiện Duyệt Nhi năng lực rất cao, học tập rất nhanh".
" Cái gì?" Miêu Doanh Đông cười nhạt.
Tiểu Kiều vẫn luôn ngồi trên sofa, không dám nhìn anh.
Miêu Doanh Đông đi qua bên cạnh Kiều Duyệt Nhiên, Kiều Duyệt Nhiên cúi đầu, không biết anh đang nhìn ai? Tình yêu là một loại cảm giác, lúc không gặp thấy đặc biệt nhớ, gặp rồi lại không dám nhìn anh.
Nhưng trong tròng mày khoé mắt đều là mật ngọt.
“Mẹ dạy con bé rất nhiều về kiến thức vận dụng nguồn vốn.tương lai các con cũng sẽ có ngôn ngữ chung.
" Từ Thiến nói.
" Tương lai" hai từ này khiến trong lòng Kiều Duyệt Nhiên nảy sinh lăn tăn.
Vốn dĩ tương lai đối với cô và Miêu Doanh Đông như là người mù không nhìn thấy gì vậy.
Do vậy tương lai càng không dám mơ ước cao sang.
Nhưng từ lúc bước chân vào nhà của Miêu Doanh Đông, dường như có cảm giác rẽ mây thấy ánh mặt trời.
Cô tâm tình rất tốt.
Lúc ăn cơm, Tiểu Kiều ngồi bên cạnh Từ Thiến.
Miêu Chính Đào ngồi ở vị trí " chủ gia đình".
Bình thường lúc Miêu Doanh Đông không ở đây, ba người đều như thế ăn cơm.
Miêu Doang Đông một người ngồi đối diện.
Lúc Tiểu Kiều chuẩn bị ăn cơm, Miêu Doanh Đông rất nghiêm túc nói một câu " Duyệt Nhi ngồi qua đây!".
Đây là lần đầu tiên anh gọi cô là " Duyệt Nhi" Kiều Duyệt Nhiên có chút đầu đất ngẩng đầu nhìn thấy Chu Tao, cô đích xác là nên ngồi bên cạnh Miêu Doanh Đông, bèn đổi qua.
" Nói ra tên của hai con rất có duyên phận!" Từ Thiến nói một câu.
Kiều Duyệt Nhiên và Miêu Doanh Đông đều không hiểu, Kiều Duyệt Nhiên và Miêu Doanh Đông hai cái tên này rốt cuộc chỗ nào có duyên phận? " Sinh nhật cũng là một ngày" Miêu Chính Đào nói thêm một câu.
Sự việc của Kiều Duyệt Nhiên, Từ Thiến đã nói với Miêu Chính Đào, không nói với Miêu Doanh Đông vì sợ anh thay đổi ước nguyện ban đầu".
Trong tăm tối, là thần linh mang Kiều Duyệt Nhiên tới bên con" Từ Thiến lại tiếp lời.
" Sau này ăn cơm, em ngồi ở bên cạnh anh" Miêu Doanh Đông vừa nói chuyện vừa nói với Kiêiu Duyệt Nhiên.
Kiều Duyệt Nhiên chậm nửa nhịp gật gật đầu, cô lấy đũa chung, gắp thức ăn cho Miêu Doanh Đông, múc canh, còn giống như dâng vật quý hỏi anh " ngon không?" " Ngon!" kiều Duyệt Nhiên liền giống đánh máu gà, đặc biệt vui vẻ.
Ăn xong cơm, Miêu Doanh Đông liền đi, anh thực không nói chuyện riêng với Kiều Duyệt Nhi, chính là dặn dò Từ Thiến, để bà chăm lo cho kiều Duyệt Nhiên nhiều hơn.
" yên tâm đi, chăm sóc con bé cho con!" Từ Thiến nói.
Miêu Doanh Đông từ lúc trưởng thành có lúc nào quan tâm một người như thế? Ngàn vạn lời dặn dò, sợ Từ Thiến ngược đãi Tiểu Kiều.
Anh không nói riêng với Kiều Duyệt Nhiên mấy câu, tâm trạng Kiều Duyệt Nhiên cũng rát chán nản.