Cỗ Vi Hằng một mình ngồi một chiếc bàn, bộ dạng ăn cơm của anh ta cũng rất lịch sự.
Hứa Thái Vi giả vờ nhìn xung quanh, không có chỗ ngồi, cô ta bưng lại dĩa cơm nhẹ tiếng hỏi Cố Vi Hằng, “Cố tổng, tôi có thể ngồi ở đây không? Xung quanh không có chỗ ngồi.”
“Tuỳ ý ngồi.” Cố Vi Hằng cũng không ngước mắt lên.
Tiếp theo, anh ta bỏ xuống mắt kính, giống như rất mệt mõi, anh ta dũi vào đôi mắt của bản thân.
Sự tinh anh của người đàn ông khi mệt mõi, cũng vô cùng hấp dẫn đó.
Đúng là nhìn thôi cũng muốn ăn.
“Miêu tiểu thư đúng là bạn gái của Cố tổng sao?” Hứa Thái Vi hỏi, “tôi cứ nghĩ - -”
“Cứ nghĩ cô ta bao tôi sao? Không sao cả. Nói tôi dựa vào nhan sắc mà ăn cơm, là quá đề cao tôi rồi đó.” Cố Vi Hằng một bên dùng nĩa xiên thịt bò, một bên nói.
“Cố tổng vui nhộn quá.” Hứa Thái Vi cúi đầu, vén mái tóc ra phía sau, “Nhưng mà có bạn gái như vậy cũng khá tốt đấy chứ, tôi nghe nói, mấy tháng nay Cố tổng, luôn ra tay, xây bệnh viện, đã đề cao giá trị doanh thu sản xuất. Những điều này Miêu tiểu thư có biết không?”
“Cô ta biết được hay không cũng không quan trọng!” Cố Vi Hằng một bên ăn cơm, một bên không quan tâm.
Chính là bộ dạng ba lăng nhăng này, khiến cho Hứa Thái Vi yêu anh ta muốn phát điên.
“Quan hệ của cô và Triệu Thế Tổ như thế nào?” Đây là câu hỏi đầu tiên của Cố Vi Hằng, đã khiến cho Hứa Thái Vi cảm thấy được sủng ái mà lo sợ, nhưng cô ta không biết gì cả, bởi vì cô ta không nhớ Triệu Thế Tổ là ai.
“Triệu Thế Tổ là ai?” Hứa Thái Vi không hiểu hỏi.
Cố Vi Hằng ngước mắt lên nhìn cô ta, “Hứa tiểu thư có bao nhiêu cuộc tình đào hoa vậy? Đến Triệu Thế Tổ cũng không nhớ? Đối tượng xem mắt đó?”
Hứa Thái Vi suy nghĩ rất lâu, mới nhớ ra người này, “À à, hôm đó tâm tư của tôi rõ ràng không có đặt trên người anh ta, anh ta đối với tôi chắc chắn cũng không có hứng thú, qua rồi thì thôi, đàn ông trên đời nhiều như vậy, tôi không có mang tâm tư để trên người anh ta.”
“Ồ, tâm tư của cô không có đặt trên người anh ta, vậy đặt ở đâu?” Cố Vi Hằng hỏi.
Sắc mặt của Hứa Thái Vi lập tức đỏ lên, trong lòng nghĩ, tâm tư của tôi ở đâu, anh không biết sao?
Cố Vi Hằng cười nhẹ, “Tôi và Triệu Thế Tổ từ nhỏ đã bắt đầu làm huynh đệ, rất nhiều chuyện của tôi, anh ta đều biết. Khi tôi còn nhỏ có qua bao nhiêu cô gái theo đuổi, có sở thích gì, chơi qua bao nhiêu phụ nữ, anh ta cũng biết rất rõ.”
Giống như một câu nói tuỳ tiện tình cờ than phiền về thanh xuân vậy.
Hứa Thái Vi lại để đó vào trong lòng.
Cố Vi Hằng thực sự rất khó theo đuổi đó, nhưng mà hẹn Triệu Thế Tổ ra đây, chắc chắn cũng không khó đâu?
Cách tốt nhất để hiểu được người đàn ông, chính là hiểu được anh em của họ.
“Tôi ăn xong rồi. Tạm biệt.” Nói xong, Cố Vi Hằng bưng lên chén dĩa, thì bỏ vào trong thùng rác.
Nơi anh ta ăn cơm, không để lại gì cả, thật tình rất có gia giáo đó.
Hôm khác, Hứa Thái Vi gọi điện thoại cho cha mẹ của Triệu Thế Tổ, muốn hẹn Triệu Thế Tổ.
Cha mẹ của Triệu Thế Tổ đương nhiên vui mừng rồi, giống như con trai không bắt mắt của mình cuối cùng cũng bị người khác nhớ đến vậy, trong miệng hài lòng đồng ý.
Nhưng Triệu Thế Tổ lại không hiểu, Hứa Thái Vi chủ động hẹn anh ta sao?
Cô ta có phải đầu óc lúng túng không.
Lần trước xem mắt gặp qua một lần, thì hai người không còn liên hệ rồi mà?
Cô ta có ý gì đây?
Hứa Thái Vi hẹn anh ta tối nay ra ngoài ăn cơm, một nhà hàng cũng có phong cách đó.
Lần này, Hứa Thái Vi ăn mặc không mạnh mẽ như lần trước nữa, nữ tính hơn.
Chủ đề trò chuyện của Triệu Thế Tổ xưa nay cũng rất bị động, không biết sao thì nói đến huynh đệ của Triệu Thế Tổ.
“Triệu công tử đẹp trai như vậy, hơn nữa đánh golf lại giỏi như vậy, chắc hẳn người bên cạnh anh, cũng rất ưu tú.” Khẩu khí của Hứa Thái Vi cố gắng dịu dàng.
“Đúng đó, đừng xem tôi như kẻ ăn chơi, nhưng tôi đối với bạn bè cũng khá tốt đó, họ cũng rất thích tôi, tôi là loại người tùy là không hòa đồng với họ, nhưng có thể cùng họ vào sinh ra tử đó, mặc dù có khi quan niệm không nhất trí, nhưng vẫn là bạn bè, đại công tử của Phương gia, tam công tử của Diệp gia, nhị công tử của Cố gia, đều là bạn tốt của tôi.” Triệu Thế Tổ là một người đàn ông đơn giản, thích người khác khen ngợi.
Vừa được khen, thì anh ta đã quên rằng mình họ gì luôn rồi.
“Nhị công tử của Cố gia sao? Có phải chính là Cố Vi Hằng không? Anh ta giống như học chung lớp chủ tịch với tôi đó.” Hứa Thái Vi giả vờ trùng hợp.
“Đúng đúng, chính là anh ta, Cố nhị. Tên tiểu tử Cố nhị này, bạn gái ở bên Mỹ đó. Hai người một năm không gặp nhau, chịu đựng muốn chết, mấy hôm nay mới cùng tôi đi hộp đêm đó!” Triệu Thế Tổ đang ăn món tây.
Xem nào, xem nào, người đàn ông đó, cũng không khỏi tính lăng nhăng.
Nếu như có thể đi vụm trộm, có thể nói rõ cảm tình của anh ta và Miêu Doanh Cửu cũng không như thế nào cả.
Đã có bạn gái rồi, còn ra ngoài bậy bạ.
Và nói thêm, hai người cách xa như vậy sao có thể?
Hứa Thái Vi lờ mờ nhìn thấy có hy vọng.
Cố nhị, Cố Vi Hằng.
Cố Vi Hằng khiến cho phụ nữ thềm muốn.
Sau khi Triệu Thế Tổ về đến nhà, gọi điện thoại cho Vố Vi Hằng, nói là đêm nay Hứa Thái Vi hẹn anh ta rồi.
Phụ nữ mạnh mẽ như vậy, quả nhiên chủ động gọi điện thoại cho anh ta.
“Vậy sao?” Cố nhìn đang ở nhà đọc sách.
Bộ dạng anh ta yên tĩnh đọc sách, cũng vô cùng gợi cảm, giọng nói gọi điện thoại cũng rất bình tĩnh.
“Đúng đó, cậu nói đầu óc của cô ta có phải có vấn đề không?”
“Những phụ nữ để mắt đến cậu, đều là đầu óc có vấn đề sao?” Cố Vi Hằng tuỳ miệng nói một câu.
Triệu Thế Tổ mới cảm thấy, câu nói này là tự kéo anh ta vướng vào trong đó, nhanh chóng nói, “Chỉ có thể nói sức hấp dẫn của tớ quá lớn! Này, đúng rồi, Cố nhị, lần trước cậu quay video và chụp hình sex cho tớ đó, cậu gửi cho tớ! Trong lòng tớ đang có sự tính toán.”
“Không vấn đề.” Cố Vi Hằng nói xong, thì cúp máy, mang những video và hình ảnh đều gửi qua cho Triệu Thế Tổ.
Tiếp đó, anh ta bưng trên tay một ly rượu, bước đến ngoài ban công.
Đêm nay, anh ta ở lại trang viên Sơn Thuỷ.