Mục lục
Rất Yêu, Rất Yêu Em
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Lúc trước khi gặp con, mặc dù lúc đó con rất nghèo khổ, nhưng khuôn mặt con vẫn rạng rỡ, tràn đầy sức sống. Bây giờ con biến thành một người dịu dàng, xinh đẹp, nhưng khuôn mặt lúc nào cũng buồn rầu! Địa vị của nhà họ Miêu, có lẽ con cũng biết. Miêu Doanh Đông là trụ cột của gia đình, người phụ nữ của cậu ta phải dịu dàng có khí chất, hoặc là là một người thú vị, nhưng mà ở nhà, cậu ta đã có một cô em gái dịu dàng có khí chất, cho nên, đối với người phụ nữ như vậy có lẽ cậu ta không có hứng thú. Nhưng tuyệt đối không phải là một goá phụ suốt ngày mặt ủ mày ê, lúc nào cũng buồn bã? Còn con? Con nghĩ như thế nào?” Vốn dĩ Cố Minh Thành đứng nói với cô, nhưng bây giờ ông đã ngồi trên ghế.

Lần này Tam Nhi ở nước ngoài, không về nước, có lẽ do Cố Minh Thành quá nhớ Tam Nhi, cho nên xem Khâu Đông Duyệt như con gái mình, bắt đầu dạy dỗ cô.

“Con không biết, có thể do gần đây có quá nhiều chuyện xảy ra với con. Có những chuyện mà người khác cả đời cũng không gặp phải. Cảnh đời, Hứa Thế An mất--, trải qua nhiều chuyện như vậy, nếu con còn vô tâm như vậy thì quả thật con là một người không có lương tâm! Những chuyện này, cũng đủ làm con suy sụp tinh thần.”

“Lạc quan lên một chút! Gặp phải vấn đề đừng trốn tránh, phụ nữ mà, thỉnh thoảng tỏ ra yếu đuối một tí cũng chẳng sao. Con phải giữ chặt lấy Miêu Doanh Đông.” Cố Minh Thành cười cười, cũng không biết ông đang cười vì điều gì.

“Con không thể giữ được anh ấy! Dì Khương sao có thể giữ được chú vậy?” Khâu Đông Duyệt hỏi.

Bởi vì cô phát hiện mối quan hệ giữa Khương Thục Đồng và Cố Minh Thành rất tốt.

Khương Thục Đồng rất hay hờn dỗi, ngược lại Cố Minh Thành rất bao dung.

Những chuyện lớn thường do Cố Minh Thành quyết định, còn những chuyện nhỏ nhặt sẽ do Khương Thục Đồng quyết định.

Vì vậy, thường những chuyện trong nhà, Cố Minh Thành trước giờ chưa từng hỏi tới.

Không biết phải tốn biết bao lâu, hai người mới có thể sống hoà hợp với nhau như vậy.

“Cô ấy à?” Cố Minh Thành cúi đầu, ông không thể nén cười, “Cô ấy suốt ngày làm việc, suốt ngày giận dỗi, nhưng cũng rất nhát gan, nhưng mà đàn ông thì lại thích mẫu người như vậy! Chú không giống như Lão Nhị, có thể con không tin, nhưng chú chính là thích những cô gái cá tính!”

Khâu Đông Duyệt có vẻ hiểu cũng có vẻ không hiểu cho lắm, gật gật đầu.

“Nhưng con không thể giữ được anh ấy!” Cô lại thở dài.

“Con cứ nghĩ mình không thể, là bởi vì con cứ nghĩ bản thân mình chẳng có gì cả! Cha của con mặc dù mắc phải bệnh ung thư thời kì cuối, nhưng con lại hiểu được hoàn cảnh của mình, mặc dù Hứa Thế An đã không còn, nhưng con nghĩ lại xem, đôi mắt của cậu ta, đã cho Miêu Doanh Đông, bệnh của cậu ta, nếu cậu ta cứ tiếp tục sống, thì cũng chẳng hạnh phúc, con đi theo Miêu Doanh Đông, thật ra cậu ta sống cũng chẳng có nghĩa gì nữa, chi bằng chết đi thì hơn.”

Khâu Đông Duyệt giật mình, cô cũng ngẩn người ra “Làm sao chú biết được chuyện này?”

“Con đã cho Miêu Doanh Đông thật sao?” Vốn dĩ Cố Minh Thành chỉ muốn thăm dò, không ngờ, chỉ vừa mới bắt đầu, Khâu Đông Duyệt đã để lộ ra hết.

Khâu Đông Duyệt có hơi ngượng “Dạ! Chuyện này, trên đời này chỉ có mình con biết được. Con không dám nói cho anh ấy biết, cũng không dám nhìn vào mắt anh ấy!”

“Là chú đoán vậy thôi! Hứa Thế An mất, hôm ấy Miêu Doanh Đông lại phẫu thuật, cũng có thể chỉ là trùng hợp. Cũng có thể Miêu Doanh Đông đã từng nghĩ như vậy, nhưng cậu ta đoán, Hứa Thế An sẽ không dám làm vậy với cậu ta! Miêu Doanh Đông mù quáng, tự tin như vậy!”

Khâu Đông Duyệt lại giật mình, tại sao cô không đoán ra được những suy nghĩ của Miêu Doanh Đông.

“Con cứ thử nói với Miêu Doanh Đông xem, mắt của cậu ta là của Hứa Thế An, để xem cậu ta sẽ nói gì!”

“Không được đâu!” Khâu Đông Duyệt vội xua tay, “Nếu anh ấy lại tự móc mắt mình ra thì sao? Con không dám cược một ván lớn như vậy.”

“Nếu cậu ta muốn móc mắt mình ra thì cứ để cậu ta làm đi, cùng lắm là cả đời này cậu ta sẽ sống trong bóng tối, không nhìn thấy gì nữa! Như vậy thì con sẽ dám nhìn vào mắt cậu ta! Chuyện có lợi như vậy sao lại không thể làm?” nghe giọng điệu Cố Minh Thành nói chuyện, thật dửng dưng, “Trong lòng có quá nhiều gánh nặng, con người lại quá nhạy cảm, đây không phải là một con người thú vị, mà là tiêu chuẩn của một goá phụ! Được rồi, chú chỉ nói nhiêu đó thôi, thời gian con vào nhà vệ sinh cũng khá lâu rồi đấy.”

“Sao chú lại biết được?” Khâu Đông Duyệt cảm thấy, ông chú họ Cố này quả thật đoán việc như thần.

“Chỉ là đoán thôi! Mau đi xuống nào.”

Khâu Đông Duyệt dường như vừa đi xuống vừa đang suy nghĩ gì đó, làm sao nói với Miêu Doanh Đông chuyện này đây? Mắt là của Hứa Thế An cho anh.

Lúc Khâu Đông Duyệt đi xuống dưới lầu, Miêu Doanh Đông còn đang vui vẻ nói chuyện với mọi người.

Nam Lịch Viễn, Cố Hành Cương, Đỗ Nhược, Cố Vi Hằng và Miêu Doanh Cửu đều đang ở đó.

Việc kết hôn đã có công ty chuyên tổ chức tiệc cưới lo liệu, họ không cần lo chuyện đó, bây giờ bọn họ đã đến đông đủ, đang cùng nhau tán gẫu.

Mọi người ai cũng nói chuyện vui vẻ, chỉ có Khương Thục Đồng không tham gia, mặc dù còn vài ngày nữa mới kết hôn, nhưng bà vẫn bận rộn hối thúc công ty chuyên tổ chức tiệc cưới.

Khách sạn và công ty chuyên tổ chức tiệc cưới phải tranh giành rất dữ dội mới giành được việc tổ chức hôn lễ cho Cố Vi Hằng, cho nên không cần hối thúc, người ta cũng sẽ chuẩn bị mọi thứ cho thật tốt, cho nên việc bà đi hối thúc công ty chuyên tổ chức tiệc cưới thật ra chỉ là dư thừa, là do bà chưa yên tâm về mọi thứ dành cho buổi lễ.

Suy cho cùng, Cố Vi Hằng là đứa con trai mà Cố Minh Thành yêu thương nhất.

Lúc này, Miêu Doanh Đông đưa tay lên xem đồng hồ, Khâu Đông Duyệt đi đã gần mười phút rồi.

Cố Nhị hỏi Miêu Doanh Đông, “Anh, anh cũng đã không còn trẻ nữa, anh định khi nào kết hôn đây? Định gây hoạ cho thêm bao nhiêu cô gái nữa đây?”

“Điều đó phải chờ xem khi nào anh có ý định kết hôn đã.” Miêu Doanh Đông nghiêng đầu nhìn Nhị Bảo của Cố Vi Hằng.

Nhị Bảo mà Khâu Đông Duyệt đã bế lúc nãy.

Cho nên Miêu Doanh Đông vẫn chưa có ý định kết hôn.

Đã chưa có ý định kết hôn, nhưng lại để Khâu Đông Duyệt sinh con cho anh, là có ý gì đây?

Sinh con rồi mới kết hôn sao?

Hay là chỉ sinh con mà không kết hôn?

Những đàn ông giàu có đều như vậy sao?

Mấy ngày nay, Miêu Doanh Cửu rất vui vẻ, hào hứng, chỗ mà cô ngồi, đúng lúc có thể nhìn thấy Khâu Đông Duyệt từ trên lầu đi xuống, cô liền nói “Duyệt Nhi, hôm tôi kết hôn còn thiếu một phù dâu, cô có muốn đến làm phù dâu không? Tổng cộng có tám người!”

“Được chứ.” Khâu Đông Duyệt cười, nói.

Cô đứng trên lầu cười rạng rỡ, nụ cười của cô có sức mạnh làm mọi người đảo điên.

Miêu Doanh Đông chỉ quay đầu nhìn rồi anh lại quay đầu đi.

“Hứa rồi nhé.” Miêu Doanh Cửu lại nói “Nhưng mà, gọi cô là Duyệt Nhi hình như không được thích hợp, gọi như vậy chắc chắn anh tôi sẽ không tha cho tôi.”

Khâu Đông Duyệt đã từ trên lầu đi xuống, cô đang nhớ lại lần đầu lúc cô gặo Cố Minh Thành, lúc đó trông cô như thế nào, có lẽ lúc đó, điểm mà Cố Minh Thành thích ở cô là vì cô rất “thú vị” và mặc dù lúc đó cô nghèo khổ, nhưng lúc nào cô cũng rạng rỡ, lạc quan.

Sau này, cô bị cuộc sống áp bức, huỷ hoại!

“Không sao, cô muốn gọi là gì cũng được.” Khâu Đông Duyệt đi xuống, ngồi lên ghế sô pha chỉ dành cho một người ngồi, còn Miêu Doanh Đông thì ngồi trên ghế sô pha được đặt giữa phòng, Cố Nhị ngồi chung với anh.

Từ đầu đến cuối cô không hề nhìn Miêu Doanh Đông.

“Anh tôi sẽ không làm rể phụ đâu! Như vậy sẽ làm mất hình tượng của anh ấy!” Miêu Doanh chế nhạo anh cô.

Khâu Đông Duyệt nhìn Cố Trung Nghiên, rồi lại nhìn Khương Thục Đồng đang bận rộn bên cạnh mình.

Có thể Khương Thục Đồng cố ý không muốn tham gia vào cuộc nói chuyện này, nên giả vờ đang bận rộn.

“Không phải vì anh ấy làm rể phụ nên tôi mới làm dâu phụ, cho nên, dù anh ấy không làm thì cũng chẳng sao.” Khâu Đông Duyệt cười, nói.

Miêu Doanh Đông muốn về khách sạn, Khâu Đông Duyệt muốn ở lại thêm tí nữa, cô nói muốn ở lại lựa đồ dành cho dâu phụ, ngoài ra, lát nữa cô phải cùng Miêu Doanh Cửu đi thử áo cưới, cô cũng muốn mua một bộ đồ, tiểu Cửu rất có mắt thẩm mỹ, nên để Miêu Doanh Đông về trước.

Miêu Doanh Đông không nói gì, một mình đi về.

Xe của Cố Vi Hằng quả thật là xe tốt, trên đường đi anh cứ ngắm nhìn phong cảnh của Hải Thành.

Có nhiều thương nhân ở Hải Thành nắm bắt thông tin rất nhanh, biết anh về, nên đã gọi điện cho anh, nói muốn gặp, mời anh đi ăn cơm.

Anh đều từ chối!

Vì Khâu Đông Duyệt nói muốn đi thử áo cưới, cho nên anh mới từ chối những lời mời kia.

Cho bọn họ không gian riêng tư, tạo điều kiện cho chị dâu và em chồng bọn họ gần gũi, thân thiết với nhau hơn, có đàn ông ở đó không được tiện.

Hôm nay Khâu Đông Duyệt rất bận, cùng Miêu Doanh Cửu đi thử áo cưới, sau đó chọn cho mình một bộ áo của phù dâu, một bộ lễ phục nhỏ, ngoài ra còn mua thêm một bộ quần áo rất đẹp, đều là Miêu Doanh Cửu chọn cho cô.

Miêu Doanh Cửu phát hiện, Khâu Đông Duyệt quả thật là một người rất chu đáo, lúc thử áo cưới, cô chưa kịp nói gì, Khâu Đông Duyệt đã biết kéo dây kéo giúp cô, lúc cởi bộ áo cưới ra, tóc cô bù xù cả lên, Khâu Đông Duyệt biết dùng tấm thẻ, giúp cô chải tóc.

Người như Khâu Đông Duyệt, làm việc tinh tế chu đáo, thường thì người khác sẽ không để ý đến, nhưng nếu thiếu cô, sẽ cảm thấy vô cùng bất tiện.

Miêu Doanh Cửu cảm thấy, có thể anh cô thích cô ấy ở điểm đó.

Người lạnh lùng như anh, không thích ai quá thân thiết với mình, nhưng người phụ nữ bên cạnh anh, bề ngoài không có biểu hiện gì, việc gì cũng làm hết, có lẽ anh...không thể rời xa cô.

Nhưng anh vẫn không có ý định kết hôn, chắc là do Khâu Đông Duyệt, còn có thiếu sót gì đây.

Còn về việc Khâu Đông Duyệt thiếu sót gì thì Miêu Doanh Cửu không biết.

Tình cảm của hai người họ cũng chưa được mặn nồng, mà cần có thời gian từ từ vun đắp.

Cô ấy sống chung với anh, mối quan hệ của hai người sẽ từ từ tốt hơn, bên cạnh không có người phụ nữ khác, hai người sống chung với nhau, rồi dần sẽ nảy sinh tình cảm, đó cũng là chuyện thường.

Nếu thay thế Khâu Đông Duyệt bằng một người phụ nữ khác thì cũng có thể sẽ như vậy.

Tình cảm của cô ấy và anh chưa được mặn nồng cho lắm.

Miêu Doanh Cửu rất sợ lúc này bên cạnh anh mình sẽ xuất hiện một người phụ nữ khác, hoàn hảo về mọi mặt, sẽ cướp mất anh ấy khỏi Khâu Đông Duyệt.

Thật ra, Khâu Đông Duyệt rất thích hợp với anh, họ rất xứng đôi.

Theo tích cách của anh, anh sẽ không chủ động đi tìm phụ nữ, trừ phi có phụ nữ chủ động tìm anh, hơn nữa, anh nhất định cũng phải thích người phụ nữ này.

Nếu Khâu Đông Duyệt đã sống cùng anh, điều đó chứng minh anh thật sự thích cô, có thể còn rất thích cô.

Anh thích cô chắc là vì tính cách của cô.

Nhưng anh vẫn chưa có ý định kết hôn.

Miêu Doanh Cửu có hơi bất bình thay cho Khâu Đông Duyệt, Miêu Doanh Cửu phát hiện ra, Khâu Đông Duyệt rất yêu Miêu Doanh Đông.

Nhưng còn anh cô, có lẽ chỉ là rất rất thích cô ấy.

Miêu Doanh Cửu tranh thủ thời gian này, đưa hai người bọn họ đến gần nhau.

Sau này có thể cô ấy trở thành chị dâu của cô, cũng chỉ là “Có thể” thôi.

Mối quan hệ giữa cô và Tam Nhi đã rất tốt rồi nên không cần giúp họ cải thiện mối quan hệ nữa.

Tiếc là, Tam Nhi cũng không có về.

Lúc Khâu Đông Duyệt về khách sạn, cô lấy vài bộ quần áo.

Cô quả thật rất mệt mỏi!

Nhưng vừa nhìn thấy Miêu Doanh Đông mọi mệt mỏi của cô đều tan biến.

“Em về rồi à?” Miêu Doanh Đông đã tắm xong, cũng đã thay một bộ đồ ngủ màu trắng.

Đây là một căn phòng hạng sang, dành cho tổng thống, là Cố Nhị đặt cho anh, nên dĩ nhiên là sẽ đặt cho anh căn phòng tốt nhất.

“Vâng, em đã về rồi!” Khâu Đông Duyệt nhìn bộ quần áo rồi cười.

“Vui vậy à?”

“Dạ!”

Là Miêu Doanh Đông cho người lái xe đến đón cô, chứ anh không đi đón cô.

Cô mệt lắm rồi, cô muốn đi tắm.

Từ lúc Khâu Đông Duyệt xảy thai đến nay còn chưa tới một tháng, không thể quan hệ, chu kì kinh nguyệt của cô cũng kết thúc.

Đứa con mất đi chu kì kinh nguyệt của cô cũng sạch sẽ, cô đã nhiều lần tự nhắc nhở mình, cô vẫn còn trẻ, vẫn có thể sinh con.

Hôm nay chú Cố lại nói với cô những điều đó, cô cũng cảm thấy mình nên thay đổi tâm trạng mình một tí.

Sau khi tắm xong, cô lên giường, rúc vào lòng Miêu Doanh Đông.

Cô không nhìn thấy mặt Miêu Doanh Đông, cô chỉ nhìn ngực anh.

Cô đang suy nghĩ không biết nên nói với anh thế nào về chuyện giác mạc của anh.

Hôm nay người Khâu Đông Duyệt rất nóng, khi Miêu Doanh Đông chạm vào tay cô, cô cảm thấy người mình nóng ran.

Cái chạm của người đàn ông gợi cảm

Cô rất muốn.

“Anh không muốn sao?” Cô hỏi.

“Ham muốn tình dục chẳng qua chỉ là một loại cảm xúc, có thể kiểm soát được!” anh nói, “Nhưng bây giờ anh không được làm vậy.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK