Miêu Doanh Đông không lên tiếng, vẫn đang xếp bài.
“Tiểu Kiều, sự đánh cược mà tớ nói ra, là phải thực hiện đó, ai mà biết anh hai ván này gặp vận may gì, lại thắng rồi!” Tam Nhi hình như đang oán trách, thực ra trong lòng cô đang muốn xem kịch hay, hơn nữa, cô biết, Miêu Doanh Đông cũng không bác bỏ, vì lúc nãy khi cô đưa con Tam Bính cho anh, rõ ràng anh có thể từ chối, nhưng anh đã nhận, điều này nói lên anh muốn để Tiểu Kiều hôn chăng.
“Tớ --“ Kiều Duyệt Nhiên đặc biệt khó xử.
“Lễ nghi của người Mỹ, cũng giống như bắt tay vậy, cậu có gì mà khó khăn vậy chứ, hay là, cậu có tình ý gì với anh hai, nên ngại à?” Tam Nhi nói.
Kiều Duyệt Nhiên cắn chặt răng, cúi đầu.
“Sao? Ở trên giường chẳng phải chủ động lắm sao?” Miêu Doanh Đông vừa xoa bài vừa dửng dưng nói.
Kiều Duyệt Nhiên lại ngẩng đầu lên, rụt tè, sửng sốt, kinh ngạc, giống như bị người ta bóc trần.
“Anh hai –“ Tam Nhi cũng ngạc nhiên ngẩng đầu kên, nhìn Miêu Doanh Đông, trước đây Tam Nhi đã từng phỏng đoán qua, nhưng mà không ngờ Miêu Doanh Đông lại chủ động thừa nhận.
Kiều Duyệt Nhiên xấu hổ đến mức chỉ muốn chui xuống đất.
“Vậy hai người coi như là vợ chồng già, hay là chẳng là gì.” Tam Nhi châm thêm dầu vào lửa.
Kiều Duyệt Nhiên đi đến trước mặt Miêu Doanh Đông, nhẹ nhàng nghiêng người, hôn một cái nhẹ lên mặt anh, rồi vào bếp nấu cơm.
Tam Nhi cười, ánh mắt vô tình liếc qua Nam Lịch Viễn.
“Lịch Viễn, ván cược lúc nãy của tôi anh cũng đừng quên nhé!” Miêu Doanh Đông nói với Nam Lịch Viễn.
“Không quên được!” Nam Lịch Viễn nhìn Tam Nhi nói.
Gần đây cô đã được nuông chiều đến mức coi trời bằng vung rồi!
Buổi tối, Tam Nhi dĩ nhiên không thoát khỏi, nhưng mà đã có thai, Nam Lịch Viễn vẫn là tương đối kiềm chế.
“Anh hai em năm xưa đã có danh hiệu vua cờ bạc, lời nói của vua cờ bạc, không thể không nghe.” Nam Lịch Viễn nói.
……
Hải Thành.
Gần đây bệnh viện của Cố Vi Hằng đã xây dựng xong, đang đối mặt với vấn đề tuyển dụng bác sĩ.
Cố Vi Hằng không biết y thuật, nhưng mà nhà họ có một bác sĩ lão làng – Cố Hành Cương.
Việc tuyển dụng dĩ nhiên để Cố Hành Cương làm.
Cố Hành Cương có một băn khoăn, “Lão Nhị, Đỗ Nhược lại có thai rồi, anh đi khỏi, không yên tâm!”
“Vậy thì dẫn theo cô ấy và con trai anh cùng đến chẳng phải là được rồi sao, trong nhà náo nhiệt.” Cố Vi Hằng nói.
Gần đây Cố Vi Hằng phát triển vượt bậc trong sự nghiệp, tuy về mặt vận hành vốn, Hằng Đại tạm thời không đấu lại aak, nhưng anh phát triển nhiều ngành nghề hơn, chơi trò thực lực tổng hợp, thường xuyên lên chương trình kinh tế tài chính trên tivi, dĩ nhiên là tiến bộ hơn thời kì của Cố Minh Thành rất nhiều rất nhiều, bây giờ đã hoàn toàn đủ thực lực làm người trưởng môn của Cố gia rồi.
Lí do để Cố Hành Cương tuyển dụng bác sĩ cũng rất đơn giản, nếu như không nắm vững nghiệp vụ bác sĩ, sau này xuất hiện mối quan hệ bác sĩ – bệnh nhân, hậu hoạn không dứt, những vụ kiện tụng như vậy, Cố Vi Hằng không muốn vướng vào, anh thanh cao, không để bất kì một vết nhơ nào dây lên mình một cách thông minh, những điều này, trước giờ anh đều cẩn thận tránh xa!
Đỗ Nhược đã có thai được 4 tháng, Cố Thế Huân cũng đã dẫn về, trong nhà cực kì náo nhiệt.
Cố Vi Hằng lại không muốn thấy náo nhiệt như vậy, náo nhiệt đều là của người khác.
Trái tim anh rất hiu quạnh.
Anh trốn trong phòng mình, nằm trên giường xem điện thoại.
Nhìn thấy có một bài viết đề cử của aak, bản thân anh đã đăng kí mã số công cộng của aak, hằng ngày số này đều nói rất nhiều kiến thức kinh tế tài chính, nói về xu hướng của aak, Miêu Doanh Cửu rất ít xuất hiện, nhiều nhất là chỉ xuất hiện một từ “Miêu chủ tịch”, đều không có hình của cô.
Gần đây đưa một bản tin cô dùng cách khiến người ta kinh ngạc, đầu tư nhiều lợi nhuận nhiều, thu hoạch rất tốt, đã thu mua công ty trò chơi trước đây dưới trướng mình, dùng khứu giác nhạy bén của người phụ nữ mở ra thị trường cho loại hình trò chơi này.
Nói thật là, Cố Vi Hằng rất khâm phục, Tiểu Cửu trời sinh đã là người kinh doanh, thủ thuật kinh doanh như vậy, đối với cô mà nói, chẳng qua chỉ là chơi đùa, có thể Cố Vi Hằng cũng có thể làm được, nhưng mà so với sự tính toán của anh, Tiểu Cửu càng thể hiện được sự điêu luyện thành thạo, loại người này, gọi là thiên tài!
Thế là, Cố Vi Hằng đăng lại bài viết này, hơn nữa còn nói trên mạng xã hội, “Vợ hại lợi quá!”
Câu nói này, Miêu Doanh Cửu đã nhìn thấy, cô cười, hôm nay cô không đi làm, thời tiết giao mùa hạ thu, bị cảm, cô ở nhà nghỉ ngơi.
Đây là lần đầu tiên “Phong Quá Vô Hằng” đăng lại bài viết trên mạng xã hội, trước đây đừng nói là anh tự viết, đăng lại cũng chưa từng có, vì vậy, trong mạng xã hội của người khác, anh vốn là một người không tồn tại.
Lần này, lại chủ động đăng lại!
Miêu Doanh Cửu đáp lại anh: Ai là vợ anh?
Anh đáp: Ai hỏi thì là người đó!
Cuộc gọi video của Miêu Doanh Cửu đã gọi đến, thường ngày hỏi Cố Vi Hằng gần đây đang bận việc gì, Cố Vi Hằng nói về việc tuyển dụng bác sĩ, do bác sĩ chuyên khoa não chủ trì, Miêu Doanh Cửu gật gật đầu, cô đi qua đi lại trong phòng của mình, nói, “Cách làm này của anh là chính xác, nghề nào cũng có chuyên gia, việc chuyên môn thì nên để người chuyên ngành làm.
Nói xong, Miêu Doanh Cửu nằm lên sofa.
Cô để điện thoại lên bàn trà, nghiêng người nói chuyện với Cố Vi Hằng.
“Sao hôm nay không đi làm? Cũng không có tinh thần?” Cố Vi Hằng hỏi.
“Hôm nay không muốn đi làm.” Tay của Miêu Doanh Cửu gác lên trán mình, cô giấu sự thật việc mình bị bệnh.
“Bệnh rồi à?”
“Không có. Đừng lo lắng. Nhưng mà bài đăng trên mạng xã hội mà anh đăng, em đoán một chút nữa sẽ dậy song đó, lần đầu tiên anh đăng bài mà.” Mạc Doanh Cửu cười cười.
Mí mắt cô đang vật lộn với nhau, từ từ chìm vào giấc ngủ.
“Doanh Doanh, Doanh Doanh –“ Cố Vi Hằng la thế nào, Miêu Doanh Cửu cũng không tỉnh dậy được.