Bảo Bảo ban đầu ngủ dưới đất, nhưng nửa đêm không biết thế nào lại nhảy lên giường của Cố Vi Hằng.
Cố Vi Hằng đang say giấc mộng, nó liếm liếm mặt Cố Vi Hằng.
Trong giấc mơ của Cố Vi Hằng, hôm nay luôn xuất hiện Tiểu Cửu.
Vừa nãy Bảo Bảo liếm mặt anh, trong ý thức anh cứ tưởng là Tiểu Cửu.
Sau đó, anh đang mơ cùng với Tiểu Cửu mây mưa cuồng nhiệt, sau đó Tiểu Cửu đột nhiên biến mất, rời vào vách đá vô tận.
Cố Vi Hằng trong mơ cứ gọi “Doanh Doanh” rồi giật mình tỉnh dậy.
Gần đây đều nằm mơ như vậy.
Những chuyện xảy ra trong giấc mơ, hoặc hy vọng nó xảy ra, hoặc sợ nó xảy ra.
Có thể do yêu xa, trong tiềm thức anh rất sợ hai người phải chia tay, không ổn định.
Còn có người họ Dịch.
Hai tay ôm mặt, định thần lại, grap giường ướt một mảng.
Không phải trước đây, nếu là trước đây, anh sẽ đi kiếm gái để giải quyết rồi.
Nhưng bây giờ không được.
Anh ngồi dậy, lột tấm grap giường ra quăng vào máy giặt.
Bảo Bảo cũng tỉnh rồi, luôn đi theo anh, muốn ngửi cái mùi ở trên tấm grap.
“Đây là con chó biến thái!” Cố Vi Hằng lầm bầm, “Mày là chỉ là con chó đực.Tao tự sướng, mày cũng tự sướng à? Bữa sau tao tìm cho mày con chó cái!”
Bảo Bảo vẫn còn đang cào cào cửa máy giặt, đang cố vào bên trong.
“Cũng không biết có gì thơm!” Cố Vi Hằng khịt mũi.
Anh lấy tấm grap trải giường mới, tiếp tục nằm xuống ngủ.
Ngày hôm sau, Triệu Thế Tổ đến tìm anh, là người gọi điện thoại cho anh hôm đi họp đêm, anh mới biết Cố nhị đã chơi cờ vây với người ta hơn một tiếng đồng hồ, anh há hốc mồm ngạc nhiên.
Cố nhị chơi cờ vây trong họp đêm? Giả vờ thanh cao cái gì hả?
Cố nhị thực sự đã thay đổi rồi, nhưng thay đổi tính nết rồi, thì trực tiếp nói với anh, tại sao lại còn đi với anh chứ?
“Cố nhị, anh rốt cuộc có ý gì?” Triệu Thế Tổ nóng giận hỏi thẳng thừng.
“Tôi sợ sau này cậu sẽ tiếp tục dụ dỗ, tôi lại chịu không được cám dỗ, cho nên tôi đã dùng cách vô hiệu hóa xử lý triệt để, nếu cậu còn tới dụ dỗ tôi, tôi sẽ mang đoạn video này gửi cho cô vợ tương lai của cậu, hoặc là phát trên mạng để cho cậu nổi tiếng luôn.” Cố nhị ung dung nói.
Triệu Thế Tổ chỉ tay vào Cố nhị, “Cố nhị, được lắm, trước đây lúc cậu cần phụ nữ, cần người anh em như tôi, bây giờ cậu không cần nữa, bắt đầu chơi xấu anh em!”
“Tất cả kế sách của tôi đều đã nói với cậu, cho nên không phải là chơi xấu, còn nữa, bây giờ không phải là tớ không cần phụ nữ, trái lại, tớ rất cần đó chứ. Tớ rất mềm lòng, đừng có thử tớ! Đây là cơ hội cuối cùng của cậu, nếu cậu còn thíc chơi gái, thì đừng trách tớ không khách sáo!” Cố nhị đứng trước bàn làm việc của mình nói.
Triệu Thế Tổ thực sự bó tay, tức giận đến mức không thốt nên lời, hai tay chỉ thẳng vào Cố nhị.
“Tuyệt giao!” nói rồi Triệu Thế Tổ đi ra.
Cố Vi Hằng vốn không để tâm, không quá 3 ngày Triệu Thế Tổ sẽ lại quay lại thôi.
Tôi đi cửa hàng thú cưng, đã nói tìm một con chó cái cho Bảo Bảo, phải tìm một con Samoyed nữa.
Anh đến biệt thự Bán Sơn, dắt theo Bảo Bảo, vì muốn tìm bạn gái cho Bảo Bảo, phải cho nó tự tuyển chọn mới được.
Anh dẫn Bảo Bảo dạo một vòng cửa hàng thú cưng, Bảo Bảo không chấm con chó cái nào hết, trái lại có một con Samoyed cái cùng nòi giống cao quý như nó cứ nhìn Bảo Bảo riết, liếc mắt đưa tình Bảo Bảo, mà Bảo Bảo lại vô cùng lạnh lùng, không thèm ngó ngàng tới nó.
Những con khác cũng liếc mắt đưa tình, nhưng Bảo Bảo luôn biểu lộ thái độ kiêu ngạo.
“Chắc mày chấm con đó rồi phải không, nếu không chấm nó, thì không cần phải kiêu ngạo như vậy? Có đúng không? Tâm trạng bình thường thì tốt!” Cố Vi Hằng vuốt ve đầu Bảo Bảo.
Bởi vì tất cả con chó cái trong cửa hàng Bảo Bảo đều làm lơ, không có chút tinh thần nào, nhưng khi thấy một con chó cái nhỏ nhắn ở đây, lại thể hiện thái độ kiêu ngạo.
Nhân viên cửa hàng nói con Samoyed này đến từ Siberia, nòi giống vô cùng tinh khiết, giá cả cũng không rẻ.
“Bảo Bảo của chúng tôi nòi giống cũng rất tinh khiết.”
Nhân viên cửa hàng mỉm cười, “phải nói là trong cửa hàng con này nòi giống càng tinh khiết hơn!”
Vì vừa gặp Bảo Bảo mà nó như tiếng sét ái tình, nên Cố Vi Hằng đã mua nó.
Con Samoyed cái thấp hơn Bảo Bảo một cái đầu, hai con ngồi trong xe luôn nhìn ra ngoài, con Samoyed cái nhìn Bảo Bảo, Bảo Bảo lại không thèm quan tâm nó.
Cố Vi Hằng suy nghĩ nên đặt cho con chó cái này một cái tên, gọi là Tiểu trân châu
Nòi giống mỗi con đều phù hợp.
Về nhà có sơn thủy trang viên của anh.
Anh đang ngồi nghỉ ở ghế sofa, Miêu Doanh Cửu gọi video đến, hỏi anh đang làm gì, anh nói vừa mới đi chọn bạn gái cho Bảo Bảo, tên là Tiểu trân châu, hai con vẫn còn đang tìm hiểu nhau.
Vì Bảo Bảo lúc trước là của Miêu Doanh Cửu, đương nhiên cô rất cưng Bảo Bảo.
“Anh chọn bạn gái cho nó chi vậy, một con là đủ rồi.”
“Bảo Bảo thấy anh xuất tinh, nó cũng xuất tinh, muốn tìm bạn gái rồi!” Cố Vi Hằng ngồi trên ghế sofa nói rất thản nhiên, anh đang vuốt cằm.
“Anh luôn không biết xấu hổ!” Miêu Doanh Cửu giận dỗi nói, “anh xuất tinh như thế nào?”
“Nửa đêm nằm mơ thấy em, mơ bị ướt nhẹp rồi, đây không phải là xuất tinh thì là cái gì?” điệu bộ của Cố Vi Hằng giống như một giáo viên đang giảng môn sinh học, rất bình thản, rất nghiêm túc, anh không cảm thấy không có gì là xấu hổ, trái lại cảm thấy rất bình thường.
“Anh......anh thật là......” Miêu Doanh Cửu bây giờ giống như anh trai cô vậy, không còn lời nào để nói Cố Vi Hằng, “hôm nay nói đến đây thôi, em phải đi họp rồi!”
Miêu Doanh Cửu bị Cố Vi Hằng chọc ghẹo một vố cảm thấy không còn mặt mũi nào, “anh đi mà kiểm điểm lại bản thân đi!
Cố Vi Hằng không hiểu, anh cần phải kiểm điểm cái gì chứ?
Đặc điểm sinh lý anh không thể khống chế được, tại sao anh phải kiểm điểm chứ?
Lẽ nào anh không cứng sẽ tốt à?
Anh gặp người khác không muốn cứng lên, không phải không cứng mà vì không gặp đúng đối tượng.
Miêu Doanh Cửu không thèm quan tâm anh nữa, anh lại tiếp tục xem Tiểu trân châu và Bảo Bảo đang làm quen.
Tiểu trân châu luôn đi theo Bảo Bảo, Bảo Bảo tự chạy đến đó ngủ, nằm dài ra ở đó.
Cặp mắt nó nhìn Tiểu trân châu với vẻ lường biếng và lập dị, vô cùng lập dị, lập dị chết đi được.
“Thật là hèn hạ mà! Cố Vi Hằng nhìn Bảo Bảo.
Giả vờ lạnh lùng!
……