Mục lục
Xuyên Nhanh: Ký Chủ Cô Ấy Một Lòng Muốn Chết
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tác giả: Cửu Thiên Tuế
Editor: 2508_Ashley
Beta-er: 2508_Tiểu Tỷ Tỷ
 
Trực giác mách bảo Hoắc Tịch rằng Nguyễn Tiểu Ly tuyệt đối không phải đang giận dỗi mà không nhận điện thoại của hắn.
Có vấn đề!
Hoắc Tịch gọi điện thoại ngay cho trợ lý Lạc: “Cậu còn ở trung tâm thương mại không?”
“Dạ còn.”
Một ngày nhận được hai cuộc điện thoại của sếp khiến trợ lý Lạc không dám qua loa.
Hoắc Tịch: “Cậu mau tới phòng điều khiển trích camera của bãi đậu xe tầng hầm thứ nhất, kiểm tra xem Nguyễn Ly Kiều đi cùng với ai rồi.”
Hoắc Tịch không chắc có điều gì tồi tệ đã thực sự xảy ra hay không, nhưng hắn phải kiểm tra một phen mới yên tâm.

Trợ lý Lạc nghe thấy giọng điệu của Hoắc Tịch, ý thức được đã xảy ra chuyện, vả lại chuyện này còn rất khẩn cấp.
Hắn lập tức yêu cầu quản lý Cao đưa mình tới phòng giám sát. Trợ lý Lạc kêu nhân viên kỹ thuật mở tất cả các màn hình giám sát của bãi đậu xe lên, phải mất vài phút rốt cuộc họ mới nhìn thấy Nguyễn Ly Kiều.
Nguyễn Ly Kiều đi tới điểm mù của camera, nhưng qua vài phút lại không thấy đi ra…
Chỉ một đoạn đường ngắn như thế mà đến 5 phút cũng chưa ra khỏi, trợ lý Lạc nhận ra có điều gì đó không ổn, nhanh chóng gọi điện thoại cho Hoắc Tịch.
“Hoắc tổng, Nguyễn tiểu thư ở bãi đỗ xe đi vào khu vực điểm mù của camera, sau đó không thấy xuất hiện nữa. Tôi gửi anh video, anh xem thử.”
Hoắc Tịch không đáp lại một chữ đã cúp điện thoại.
Sau khi mở video trợ lý Lạc gửi, sắc mặt Hoắc Tịch thoáng chốc nặng nề, đồng thời cũng tràn ngập khí lạnh…
Chết tiệt!
Vậy mà có kẻ dám bắt cóc người ở trung tâm thương mại của hắn, lại còn là bắt cóc vị hôn thê của hắn! Đúng là chán sống rồi!
“Lạc Sâm, trong vòng mười phút gửi cho tôi tất cả biển số xe đã rời khỏi bãi đỗ xe, hơn nữa phải lập tức báo án và yêu cầu cảnh sát liên hệ với tôi, tuyệt đối không thể để cô ấy bị thương.” Đã có thể hoàn toàn xác định Nguyễn Ly Kiều bị bắt cóc, Hoắc Tịch quyết đoán ra lệnh, trong lòng cũng lo lắng không yên.
Không biết người bắt cóc Nguyễn Ly Kiều là vì tiền hay là có thù oán với cô. Nếu vì tiền thì còn ổn, Nguyễn Ly Kiều sẽ an toàn trong một khoảng thời gian. Nhưng nếu vì trả thù...

Hoắc Tịch gọi điện thoại cho nhà họ Nguyễn, muốn biết gần đây nhà họ Nguyễn có đắc tội với ai trên thương trường hay không. Cuộc gọi này khiến hai vị phụ huynh nhà họ Nguyễn đứng ngồi không yên.
Bên này có rất nhiều người đang im hơi lặng tiếng đi tìm Nguyễn Tiểu Ly, còn Nguyễn Tiểu Ly ở bên kia…
Nguyễn Tiểu Ly cảm thấy rất đau đầu và choáng váng. Cô đang ngồi trên ghế sau của một chiếc xe van cũ nát, đôi tay bị băng keo quấn chặt. Vì cô giả vờ ngất xỉu nên miệng mới không bị bịt kín. Tình huống vừa rồi quá đột ngột.
Nguyễn Tiểu Ly đang đi trên đường thì đột nhiên cảm giác bên cạnh có người đi tới. Theo bản năng cô bày ra tư thế phòng vệ, tiếp đó một người đàn ông hôi hám cầm cây gậy sắt lập tức đập vào đầu cô.
Nguyễn Tiểu Ly cố gắng tránh đi phần trọng yếu trên đầu, sau đó đánh trả để chặn bớt một chút lực của người đàn ông.
Thế nhưng cây gậy sắt đó vừa nặng vừa cứng, người đàn ông kia lại cường tráng, còn thân thể này của cô là thiên kim đại tiểu thư một ngón tay cũng không dính nước, nên hoàn toàn không có cách nào cản lại được.
Khoảnh khắc cây gậy hạ xuống cũng là lúc cô cảm thấy đầu óc choáng váng. Nguyễn Tiểu Ly biết tình huống này cô không thể phản kháng được, vì vậy dứt khoát giả vờ ngất đi.
Thẩm Đại Thành không biết Nguyễn Tiểu Ly có thật sự bị ngất xỉu hay không, ông ta nhanh chóng lấy cuộn băng keo trong túi ra và quấn chặt hai tay của Nguyễn Tiểu Ly lại, sau đó kéo cô vào trong xe.
Để tiếp thêm can đảm cho mình, Thẩm Đại Thành đã tự động viên bản thân vài ngày trước trước khi có đủ dũng khí để làm ra chuyện lần này.
Thẩm Tinh Tuyết nói cho ông ta biết, đứa con gái trắng trẻo và xinh đẹp này là con nhà siêu giàu!

Cô ta là một phú nhị đại, trong nhà tiền nhiều xài không hết, nếu bắt cóc cô ta có thể tùy tiện tống tiền đến mấy trăm triệu!
Thẩm Đại Thành thật sự không còn cách nào khác. Cách đây không lâu ông ta đã nợ sòng bạc ngầm 90 vạn tệ, mà con oắt Thẩm Tinh Tuyết thì nghèo không thể nghèo hơn được nữa, ông ta chẳng thể moi thêm bất cứ một xu nào!
Hiện tại Thẩm Đại Thành chỉ có thể bí quá hoá liều ra tay bắt cóc thiên kim nhà giàu. Thẩm Đại Thành nhìn cô gái xinh đẹp đang bất động ở băng ghế sau, trong lòng tức khắc mừng rỡ. Ông ta đã nghĩ ra mình sẽ ra giá bao nhiêu rồi.
Ông ta không tham lam, chỉ cần 500 vạn tiền mặt là đủ rồi. Thật ra thì ông ta muốn đòi hơn trăm triệu cơ, nhưng khổ nỗi ông ta không thể mang theo nhiều tiền mặt như vậy!
500 vạn tiền mặt, sau khi trả hết nợ cờ bạc thì ông ta vẫn là một triệu phú, đến lúc đó chỉ cần trốn đi thật xa là tốt rồi.
Thẩm Đại Thành mới nghĩ đến đây đã lập tức cảm thấy hưng phấn. Ông ta lấy ra điện thoại của Nguyễn Tiểu Ly.
Điện thoại của Nguyễn Tiểu Ly không có mật khẩu, Thẩm Đại Thành mở khóa điện thoại và vào nhật ký cuộc gọi. Thẩm Đại Thành gọi cho cha Nguyễn: “Này.”
Từ chỗ Hoắc Tịch, cha Nguyễn đã biết con gái mình gặp chuyện không hay. Ông đã điều động toàn bộ vệ sĩ của Nguyễn gia đi tìm. Lúc này đột nhiên thấy số điện thoại của con gái, cha Nguyễn nhanh chóng bắt máy: “Kiều Kiều, bây giờ con đang ở đâu? Có phải…”
Không đợi cha Nguyễn nói xong, giọng khàn khàn của một người đàn ông vang lên ở đầu dây bên kia: “Con gái của mày hiện đang ở trong tay tao. Chuẩn bị cho tao 500 vạn tiền mặt đưa đến nhà xưởng bỏ hoang ở ngoại ô thành phố. Cho mày một tiếng để chuẩn bị, bảo bà giúp việc của nhà mày mang tới, tuyệt đối không được mang người khác theo, cũng không được báo cảnh sát, nếu không tao sẽ giết con tin!”
Nói xong, Thẩm Đại Thành lập tức cúp máy. Ông ta rất phấn khích, một giờ sau ông ta sẽ trở thành triệu phú. Thẩm Đại Thành đạp ga tăng tốc. Hiện tại xe vẫn còn đang ở trong nội thành, ông ta muốn nhanh chóng đi đến nhà máy bỏ hoang ở ngoại ô.
Trên ghế sau, Nguyễn Tiểu Ly đã nhìn thấy tất cả hành vi vừa rồi của Thẩm Đại Thành.
Hừ, dám uy hiếp cha cô...

“Tiểu Ác, vết thương trên đầu của ta không sao chứ?”
Hiện tại, điều Nguyễn Tiểu Ly quan tâm nhất chính là cái ót bị gậy sắt đánh một cú thật mạnh của mình. Ngay khi bị đánh, trước mắt cô đã tối sầm lại, toàn thân cũng mềm nhũn.
Tiểu Ác mở màn hình, kiểm tra thân thể ký chủ một lượt rồi nói: “Không sao cả, chỉ bị thương một chút, tốt nhất nên băng bó cẩn thận kẻo bị nhiễm trùng.”
Nguyễn Tiểu Ly: “Ừ.”
Thật ra… hiện tại, mái tóc dày phía sau ót cô dính đầy máu, nhưng Nguyễn Tiểu Ly và Tiểu Ác đều là người tàn nhẫn, không ai thèm để ý đến vết thương thế này, chỉ cần không nguy hiểm đến tính mạng là được.
Nguyễn Tiểu Ly: “Tên này vẫn chưa biết là ta đã tỉnh. Lát nữa khi đến đèn giao thông, nếu có cảnh sát thì ta sẽ hô lên.”
Chuyện cô bị mất tích, nhà họ Nguyễn đã biết thì Hoắc Tịch chắc chắn cũng biết, bọn họ nhất định đang tìm cô. Nói không chừng hiện tại đã có rất nhiều người được điều động đi tìm cô, nhưng vẫn chưa xác định được chiếc xe bắt cóc cô.
Chờ một lúc nữa nghĩ cách để lại manh mối, cho dù cảnh sát giao thông không thể cứu cô ngay lập tức nhưng có thể truyền thông tin đi, giúp những người đang tìm cô biết cô đang ở trên chiếc xe này nhanh hơn.
Nguyễn Tiểu Ly tính toán ổn thỏa. Hiện tại ngoài trừ đầu vẫn hơi đau thì còn lại mọi thứ đều rất tốt, cho dù bị bắt cóc thì cô cũng không hề hoảng loạn.
Tiểu Ác thậm chí còn bình tĩnh hơn, nó biết rõ bản lĩnh của ký chủ.
Chỉ là một người và một hệ thống không biết rằng không cần Nguyễn Tiểu Ly ra tay, lúc này tất cả các con đường đi ra khỏi thành phố đều bị cảnh sát giao thông nhận lệnh cho dừng xe, nhưng họ chỉ giả vờ lấy lý do là kiểm tra nồng độ cồn mà thôi.
Thẩm Đại Thành thấy tất cả các xe trên đoạn đường dài phía trước đều bị cho dừng lại, một vài cảnh sát giao thông đang cầm máy đo nồng độ cồn cho tài xế thổi để kiểm tra xem tài xế có say rượu hay không.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK