Mục lục
Xuyên Nhanh: Ký Chủ Cô Ấy Một Lòng Muốn Chết
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tác giả: Cửu Thiên Tuế

Editor: 2508_Tiểu Tỷ Tỷ

Phủ Thừa Tướng không phải là nơi dễ đột nhập như những phủ khác, đặc biệt là trong thời điểm cả kinh thành được đề phòng nghiêm ngặt như hiện tại.

Liên tiếp có triều thần bị sát hại, rất nhiều đại thần đã điều quan binh đến phủ đệ của mình canh gác.

Trời hôm nay đặc biệt tối. Nguyễn Tiểu Ly đơn độc ra cửa, nhóm hắc y nhân ở sẵn trong ngõ nhỏ chờ nàng.

Lần này nàng không còn phải một thân một mình ra sức chiến đấu mà là mang thêm một vài hắc y nhân đi cùng.

“Tối nay nhất định phải tốc chiến tốc thắng.”

“Rõ.”

Vài bóng người nhanh chóng đột nhập Phủ Thừa Tướng.

Thừa tướng quyền cao chức trọng, quân lính canh gác trong phủ đều là trọng binh, trong chỗ tối cũng có không ít cao thủ ẩn nấp. Nhóm người vừa tiến vào Phủ Thừa Tướng đã bị phát hiện, tức khắc bị vây công.

Nguyễn Tiểu Ly mặc y phục dạ hành và mang khăn che mặt ra lệnh: “Giữ chân bọn chúng.”

“Vâng!”

Các hắc y nhân cùng hợp lực giữ chân thị vệ ở bên ngoài, Nguyễn Tiểu Ly cầm trường kiếm chạy về hướng chủ viện.

Bọn họ đã cài nội ứng trước trong phủ, vì thế nàng biết rõ hiện tại Thừa tướng đang ở đâu.

Tiếng đánh nhau đã đánh động đến Thừa tướng. Lúc này ông ta đang đứng ở trong sân viện, xung quanh là thị vệ vây quanh bảo hộ ba tầng trong ba tầng ngoài.

Nguyễn Tiểu Ly vừa xuất hiện, thị vệ lập tức hô to: “Có thích khách!”

Tiểu Ác thấy tình hình lúc này thì nhăn mày lại, lo lắng nói: “Tình huống rất nguy hiểm, người bảo vệ có vẻ quá nhiều rồi.”

Cho dù võ công có cao cường thế nào cũng không chịu nổi nhiều người như vậy đâu.

“Tiểu Ly, cô nên nghĩ cách rút lui an toàn thì hơn.”

Bọn họ đã lường trước rằng sẽ có rất nhiều người bảo vệ Thừa tướng, nhưng hoàn toàn không ngờ lại có nhiều người như vậy, hơn nữa trong số đó có rất nhiều cao thủ đại nội (*).

(*) cao thủ đại nội: người có võ công cao thủ hộ ở hoàng cung.

Nguyễn Tiểu Ly: “Giờ muốn đi cũng khó… Đánh một trận xem, chọn thoát thân ra ngoài thì chẳng thà chọn tấn công.”

Nguyễn Tiểu Ly chẳng phân biệt thời gian địa điểm mà trò chuyện với Tiểu Ác, tay cầm thanh nhuyễn kiếm dài nhanh chóng ra chiêu.

Liên tiếp có thị vệ bị kiếm của nàng cắt đứt cổ mà ngã xuống đất chết đi. Trên mặt Nguyễn Tiểu Ly bị máu tươi bắn lên, nàng vẫn không ngừng đánh tới.

Đối mặt với nhiều người như vậy, Nguyễn Tiểu Ly vẫn mạnh mẽ giết ra một đường máu.

Thừa tướng đã tứ ngũ tuần thấy tràng cảnh này thì tức khắc sợ đến mềm nhũn đôi chân, hô to: “Mau hộ… hộ tống ta rời đi, mau ngăn nàng ta lại!”

“Thừa tướng đại nhân, phía ngoài có rất nhiều hắc y nhân, ở đây là an toàn nhất rồi.” Cấp dưới nói.

Thị vệ bên ngoài mãi vẫn chưa vào đây, hơn nữa ngoài đó chỗ nào cũng có tiếng đánh nhau. Số lượng hắc y nhân ở ngoài kia có thể nhiều hơn số thị vệ, nhưng ít ra thì nơi này chỉ có một.

Tuy nhiên năng lực của hắc y này quá kinh khủng…

Thị vệ liên tục bị giết, mấy cao thủ cũng lần lượt bị thương. Nhưng đánh càng lâu, động tác của tên hắc y nhân kia dường như cũng không còn nhanh như lúc ban đầu nữa.

“Nàng ta mệt rồi! Bắt sống nàng ta!”

Một người nào đó hét lên, các thị vệ nhận được cổ vũ thì tức khắc như được tiêm máu gà.

Trên trán Nguyễn Tiểu Ly đổ đầy mồ hôi. Tuy võ công của nàng cao thật, nhưng lấy một địch trăm, chiến đấu liên tục không ngừng thì nàng thật sự chịu không nổi.

“Tiểu Ly, vẫn nên rời đi thì hơn, sau này còn cơ hội ám sát khác mà.” Tiểu Ác vẫn chưa phát hiện trong giọng nói của mình chứa đầy lo lắng.

“Không, nhanh.”

Nguyễn Tiểu Ly rút từ bên hông ra thêm một thanh nhuyễn kiếm, hai tay cầm song kiếm tấn công, tất cả thủ pháp võ công cũng thay đổi theo.

Thị vệ bị tình huống xảy ra làm cho bất ngờ không kịp trở tay, liên tục bại lui.

Nguyễn Tiểu Ly cứ nhằm vào hướng của Thừa tướng mà đánh, nàng rót nội lực vào một trong hai thanh nhuyễn kiếm, sau đó ném mạnh nó ra. Thanh kiếm cắm thẳng vào trái tim của Thừa tướng.

“Phập!”

“Phập…”

Hai âm thanh vang lên, một cái là tiếng kiếm cắm vào ngực Thừa tướng, cái còn lại là tiếng Nguyễn Tiểu Ly bị kiếm đâm vào bụng do lúc ném kiếm đã để lộ sơ hở ở bên phải.

“Thừa tướng đại nhân!”

“Thừa tướng đại nhân đã chết, bắt tên thích khách này lại! Tuyệt đối không thể để nàng ta còn sống chạy thoát!”

“…”



Dưới ánh trăng, Nam Vũ Thiên Lê đứng bên cửa sổ nhưng luôn cảm thấy trong lòng không yên. Tối nay hắn cứ có cảm giác kinh hoảng khó hiểu, nằm ở trên giường mà mãi chẳng ngủ được.

Nam Vũ Thiên Lê nhìn ánh trăng bên ngoài. Giữa vầng trăng màu bạc dường như còn xuất hiện một ít màu đỏ máu, điều đó chứng tỏ có điềm đại hung!

Hắn lập tức bấm tay tính toán, ngón tay thon dài bấm lên từng đốt ngón tay một.

“Không ổn!”

Nam Vũ Thiên Lê tức khắc lao ra khỏi phòng, đi nhanh về hướng Bắc Uyển.

“Vũ Thường, Vũ Thường.” Vào đến Bắc Uyển, Nam Vũ Thiên Lê liền gọi tên của nàng.

Tỳ nữ trong viện lập tức ra hành lễ: “Quốc sư đại nhân.”

Nam Vũ Thiên Lê: “Vũ Thường có ở đây không?”

“Nguyễn chủ tử đang nghỉ ngơi.”

Nghỉ ngơi? Nam Vũ Thiên Lê trực tiếp đẩy cửa phòng ra, trong phòng tối om. Hắn đi vòng ra sau bức bình phong, thứ hiện ra trước mắt hắn là chiếc giường trống không. Trên giường lúc này làm gì có người nào?

Vẻ mặt của Nam Vũ Thiên Lê nặng nề.

Tất nhiên nàng đã đi ám sát!

Cái đồ lừa đảo này! Đã nói sau này làm chuyện gì cũng sẽ để hắn đi theo, vậy mà bây giờ nàng lại đi một mình. Bây giờ hắn hoàn toàn không biết rốt cuộc nàng đi đâu, mục tiêu ám sát của nàng là ai.

Hiện tại trong thành canh phòng nghiêm ngặt, nàng đi một mình chắc chắn sẽ có nguy hiểm!

Nam Vũ Thiên Lê ngẩng đầu nhìn ánh trăng ngoài cửa sổ. Trăng máu còn được xem là đại hung.

“Sơ Nhất, mau đi điều tra xem tối nay có người nào bị ám sát trong phủ.”

“Vâng.”

Mệnh lệnh được ban ra, mật thám của Thần Điện trải rộng khắp kinh thành rất nhanh đã truyền tin về.

Sơ Nhất: “Phủ Thừa Tướng vừa mới bị thích khách tập kích. Nhiều thích khách đã bị giết, Thừa tướng đại nhân cũng đã chết.”

Tin tức đã được truyền về rất nhanh, lúc Nam Vũ Thiên Lê nhận được tin chỉ cách thời điểm Phủ Thừa Tướng bị tấn công không đến nửa nén hương.

Nam Vũ Thiên Lê nghe thấy nhiều thích khách bị chém giết thì cả người và sắc mặt đều thay đổi.

“Xuất phủ!”

Đây là lần đầu tiên Sơ Nhất thấy chủ tử của mình sốt ruột như vậy. Chủ tử đang lo lắng, sốt ruột cái gì?

Nam Vũ Thiên Lê đi đến Phủ Thừa Tướng ngay trong đêm đó.

Lúc này, Phủ Thừa Tướng vô cùng hỗn loạn, khắp nơi trên mặt đất đều là vết máu, xác chết của thị vệ và thích khách nằm la liệt. Đèn đuốc trong phủ sáng trưng, một số thị vệ đang giơ đuốc, một số thì dọn dẹp  các thi thể trên mặt đất và sắp xếp chúng lại thành hàng.

Sáu thi thể của thích khách bị chất thành một cụm.

“Quốc sư đại nhân đến.”

Một tiếng hô to làm tất cả mọi người kinh ngạc. Quốc sư đại nhân vậy mà lại tới?

Quản sự của Phủ Thừa Tướng quỳ xuống đất: “Bái kiến Quốc sư đại nhân.”

Trên gương mặt của quản sự đầy vẻ u sầu. Thừa tướng bị giết ngay trước mắt của bọn họ.

Nam Vũ Thiên Lê bước nhanh tới: “Có bắt được thích khách không?”

“Bắt được hai tên nhưng bọn chúng đã cắn lưỡi tự sát.”

Khuôn mặt tuấn dật của Nam Vũ Thiên Lê nặng nề, hắn cố gắng dằn xuống cảm xúc nơi đáy mắt: “Dẫn ta đi xem những thích khách đã chết đó.”

Tuyệt đối đừng có nàng…

Số kiếp đoản mệnh đương nhiên có thể phá.

Nàng sẽ không sao cả.

Nàng không thể xảy ra chuyện…

Nam Vũ Thiên Lê đi đến chỗ đặt thành hàng các thi thể của hắc y nhân, ánh mắt hắn vừa quét qua, trong mắt tức khắc lộ ra vẻ vui sướng.

Trong đám đám hắc y nhân này không có nàng.

Nam Vũ Thiên Lê liếc mắt nhìn một cái đã biết không có Nguyễn Vũ Thường. Hình dáng và chiều cao của Nguyễn Vũ Thường hắn nhớ rất rõ.

Nam Vũ Thiên Lê: “Có thích khách nào chạy trốn không?”

“Có, có mấy tên thích khách chạy trốn được, nhưng bọn chúng đều đã bị thương, chắc chắn sẽ chạy không xa. Lão nô đã hạ lệnh cho người đuổi theo.”

Bị thương!

Nam Vũ Thiên Lê nhăn mày lại: “Ừ.”

Hắn không thèm liếc nhìn thêm một cái nào nữa, cứ thế rời khỏi Phủ Thừa Tướng.

Quản sự không hiểu ra sao. Quốc sư đại nhân vội vã đến lại vội vã đi, chuyện này là thế nào?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK