Editor: 2508_Easter Lily
Beta-er: 2508_Tiểu Tỷ Tỷ
Lâm Dục không ngờ Tiểu Zombie lại nghĩ như vậy, hắn nhanh chóng giải thích: “Không phải, sao anh có thể lấy em làm thí nghiệm được, cái đầu nhỏ của em đang nghĩ gì vậy. Mặc dù anh chưa đặt tên cho mấy loại thuốc này nhưng chúng chắc chắn sẽ không gây hại cho cơ thể của em.”
Ngược lại, chúng còn có thể bảo vệ em, bảo vệ em không bị tổn thương bởi thành phẩm thuốc cuối cùng kia.
Lâm Dục không nói ra những lời này, hắn không muốn Tiểu Zombie biết chuyện mình sắp làm.
Dù sao thì Tiểu Zombie cũng không phải con người, có lẽ cô cũng có lòng trung thành với các zombie không chừng.
Chờ mọi chuyện kết thúc, tất cả zombie biến mất và chỉ còn lại một mình cô thì cô sẽ hiểu. Khi ấy, cô sẽ chỉ thuộc về một mình hắn!
Nguyễn Tiểu Ly không biết Lâm Dục có nói dối hay không, dù sao cô cũng không quan tâm, nếu cô có thể góp phần chấm dứt thảm cảnh này thì cũng không tệ.
Lâm Dục cất kim tiêm đi, sau đó ngồi xổm trên mặt đất nhìn Nguyễn Tiểu Ly: “Tiểu Zombie, em nói cho anh biết có phải em là vua zombie hay không.”
Lần đầu nhìn thấy Tiểu Zombie hắn đã từng đoán đùa rằng cô là vua zombie, nhưng lúc đó hắn chỉ vô thức nghĩ vậy chứ cũng không có nhiều nghi ngờ. Tuy nhiên về sau hắn lại không thể không nghi ngờ, hiện tại cũng chỉ thiếu một cái xác nhận.
Nguyễn Tiểu Ly mỉm cười: “Không phải anh đã sớm biết rồi sao?”
Tiểu Zombie thừa nhận rồi.
Đúng vậy, không phải hắn đã sớm biết rồi sao.
Lâm Dục không tiếp tục chủ đề này nữa. Hắn mở lồng giam ra rồi ngồi xuống, ôm lấy Nguyễn Tiểu Ly và kể cho cô nghe về những chuyện thú vị mà hắn đã gặp hôm nay và những gì hắn đã nhìn thấy trên đường.
Việc mà Nguyễn Tiểu Ly thích nhất là dựa cả người vào hắn như không xương, huống chi dựa vào người Lâm Dục còn rất thoải mái.
Hành động thân mật như vậy đều là do Lâm Dục cố tình, vậy mà Nguyễn Tiểu Ly hoàn toàn không phát hiện ra chút nào. EQ của cô thấp đến mức không thể cứu vãn nổi.
Tiểu Ác nhìn hình ảnh trên màn hình. Tiểu Ly… nam chính đang sờ eo cô kìa, cô không cảm thấy mình đang bị ăn đậu hũ sao?
Thật ra thì ở thế giới trước Tiểu Ly cũng đã trải qua loại chuyện kia rồi, tuy rằng cô không nặng dục, nhưng tại sao EQ lại thấp như vậy chứ?
Có đôi khi Tiểu Ác cũng hoài nghi Nguyễn Tiểu Ly bẩm sinh đã khuyết thiếu cảm xúc, tựa như các hệ thống mà trạm không gian nghiên cứu ra, thất tình lục dục đều không đạt chuẩn.
Nguyễn Tiểu Ly dựa vào Lâm Dục, cô không nhịn được hỏi: “Lâm Dục, anh định nhốt tôi mãi như thế này à?”
“Anh sẽ không nhốt em mãi đâu. Tiểu Zombie, anh xin lỗi.”
Xin lỗi vì trong khoảng thời gian này đã giam giữ em.
"Tôi sẽ không ra khỏi thành phố, anh đừng nhốt tôi lại được không?”
Lâm Dục bắt gặp ánh mắt của Nguyễn Tiểu Ly thì cảm thấy có chút bất lực. Hắn không sợ cô ra khỏi thành phố mà là muốn cô đồng ý với hắn là sẽ không bao giờ rời xa hắn.
Thấy Lâm Dục im lặng, Nguyễn Tiểu Ly liền chẹp miệng: “Quên đi, nói nhiều khiến anh không vui rồi lại tức giận nữa.”
Sẽ giống như lần trước.
Không thể bình tĩnh.
“Lâm Dục, hôm nay anh phải đem về cho tôi năm viên tinh hạch. Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ, tôi đều muốn.” Nguyễn Tiểu Ly bày ra tư thái nữ vương chìa tay ra đòi, hahahaha.
Lâm Dục xoa xoa tóc cô, trong mắt tràn đầy cưng chiều: “Được.”
…
Vì có Nguyễn Tiểu Ly ra lệnh nên zombie hầu như sẽ không tấn công thành phố An Toàn, nhưng vẫn có một số lượng lớn zombie tụ tập chờ đợi bên ngoài thành phố. Bọn chúng giống như đi hành hương mà bao vây thành phố thành ba vòng trong ba vòng ngoài.
Hơn nữa, chúng nó còn cố tình vây quanh cách thành phố vạn mét khiến trái tim của những người trong thành ngày nào cũng trong trạng thái treo lơ lửng. Bên ngoài nhiều zombie như vậy, không biết ngày nào chúng sẽ xông vào.
Tất cả hy vọng của mọi người đều đặt trên đôi vai của Lâm Dục, hy vọng hắn sẽ sớm nghiên cứu ra thuốc để đối phó với zombie.
Hàng ngày, Lâm Dục rất ít nói và vô cùng lạnh nhạt với người khác, chỉ khi trở về nhà hắn mới tươi cười. Ngày nào hắn cũng tiêm cái gì đó cho Nguyễn Tiểu Ly. Tuy Nguyễn Tiểu Ly không biết đó là gì nhưng cô cũng không cảm thấy thân thể có gì khó chịu.
"Tiểu Ác, thuốc diệt zombie có thể chết không đau không? Ta không muốn chết quá đau khổ.”
Tiểu Ác: “...Chuyện này ta cũng không biết.”
Cốt truyện gốc chỉ đơn giản nhắc đến vài câu, sao có thể miêu tả mấy thứ này một cách chi tiết được? Nó cũng không biết.
Ngày tháng cứ thế trôi qua. Vì Nguyễn Tiểu Ly không thể ra ngoài nên không biết bên ngoài đã xảy ra chuyện gì. Tiểu Ác trở thành phát thanh viên kể lại cho cô những gì xảy ra trong thành phố An Toàn.
Cho đến một ngày, thành phố An Toàn đưa ra thông báo thuốc diệt zombie đã đến giai đoạn thử nghiệm cuối cùng.
Thành phố cử một trăm dị năng giả ra khỏi thành để bắt zombie rồi quay lại thử nghiệm hiệu quả của thuốc. Nếu thành công thì đồng nghĩa với việc những ngày tận thế sẽ đếm ngược.
Khi người dân của thành phố An Toàn biết tin này, nhiều người đã vui mừng đến độ bật khóc.
Rất nhiều người đã khóc.
“Tôi còn sống, tôi muốn sống sót vượt qua tai họa lớn này.”
“Sao con của tôi lại không sống đến lúc này, bỏ lại lão già tôi đây sống thêm được mấy năm nữa đâu chứ? Tôi tình nguyện chết thay con tôi, một thanh niên trẻ như nó sẽ có tương lai hơn...”
“Gia đình tôi cũng chỉ còn lại một mình tôi, sau này cũng chỉ có một mình tôi mà thôi.”
“Tôi muốn về nhà. Nếu tất cả zombie đều chết, tôi chỉ muốn về nhà.”
“Tôi cũng muốn về nhà. Thi thể của bà xã tôi vẫn còn ở nhà. Lúc trước cô ấy đã biến thành zombie nên tôi phải giết cô ấy. Giờ cô ấy vẫn ở nhà chờ tôi trở về.”
Mọi người đều khóc.
Tuy rằng tận thế vẫn chưa kết thúc nhưng ít nhất họ đã nhìn thấy hy vọng. Hơn nữa, một số người cũng đã lên xong kế hoạch tiếp theo sau khi thảm họa này kết thúc.
Trong đám đông, Lý Tuyết Nhi đang mặc quần áo vô cùng bẩn thỉu, trên khuôn mặt đều là vết bầm tím vì bị đánh. Cô cười, một nụ cười rất đẹp, đôi mắt cũng rất rạng rỡ.
Những ngày tháng địa ngục này sẽ qua đi. Cô vẫn còn sống!
Ra khỏi thành phố bắt zombie để đem về thí nghiệm là một việc rất nguy hiểm. Hiện nay đang có ba lớp trong và ba lớp ngoài zombie, nếu đi ra ngoài lúc này khả năng rất cao là sẽ không thể trở về.
Những người đó đều tự nguyện xin đi. Bọn họ thấy đều chết không sờn, tự nguyện đi và chẳng hề sợ chết. Nếu chết thì ít nhất họ cũng đã đóng góp được cho nhân loại.
Trong tận thế, ngoài lòng người ghê tởm thì vẫn còn đó một số người hi sinh quên mình vì nhân loại.
Lúc xuất phát, những người trong thành phố An Toàn đã tiễn bọn họ rời đi. Buổi trưa họ sẽ trở lại, nhất định phải trở lại!
Đối với những chuyện xảy ra bên ngoài, màn hình của Tiểu Ác đều có thể phát sóng trực tiếp. Nguyễn Tiểu Ly ngồi trên thảm trong không gian quan sát: “Xem ra thật sự sắp kết thúc rồi.”
Không cần nhìn kết quả cũng biết thuốc mà Lâm Dục chế ra chắc chắn sẽ không có vấn đề. Thí nghiệm cuối cùng chỉ là vì muốn có kết quả chính xác hơn mà thôi.
“Tiểu Ác, nếu thuốc đó thành công tiêu diệt được zombie thì ta bị giết thế nào khi cứ ở lì trong lồng thế này? Lâm Dục… có vẻ thích ta, anh ta sẽ lấy thuốc giết ta sao?”
Tiểu Ác: “Cô mới nhận ra sao...”
Lại một vai chính không muốn giết cô, còn phản diện là cô lại lần nữa vì điểm tích lũy mà phải một lòng nghĩ cách muốn chết.
Nguyễn Tiểu Ly: “Xem ra ta phải tự đi tìm thuốc để giết mình rồi.”
Tiểu ác: “Ta cho cô một nhắc nhở. Thể chất của cô đặc biệt, chỉ có thuốc mới có thể giết được cô. Nếu cô tự sát hoặc để nam chính hay người khác dùng dị năng tấn công gì cô cũng đều không thể chết được, bị thương cũng sẽ tự hồi phục.”
Có nghĩa là cô chỉ có thể bị giết bằng thuốc vì nó là khắc tinh của zombie.
“Ừ.”
Đã hiểu.