Mục lục
Xuyên Nhanh: Ký Chủ Cô Ấy Một Lòng Muốn Chết
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Tác giả: Cửu Thiên Tuế
Editor: 2508_Ngọt
Beta-er: 2508_Tiểu Tỷ Tỷ
 
Ai cũng biết nhà họ Nguyễn chỉ có một người con gái là Nguyễn Tiểu Ly, còn thân phận của cô là con gái riêng, cũng là đứa con không thể để lộ ra ánh sáng.
Nguyễn Mộ Mộ hận không thể làm người khác mãi mãi không bao giờ nhắc tới quan hệ giữa cô và Nguyễn Tiểu Ly. Nếu người ngoài biết được cô và Nguyễn Tiểu Ly là chị em thì hết thảy mọi thứ có liên quan đến cô sẽ nhanh chóng bị bóc trần.
Nghĩ đến đây, Nguyễn Mộ Mộ càng hạ quyết tâm bất kể thế nào cũng tuyệt đối không thể để lộ ra quan hệ giữa hai người.
Tương Vân nghe Nguyễn Mộ Mộ nói xong thì lại nhìn Nguyễn Mộ Mộ thêm vài lần, cho đến khi Nguyễn Mộ Mộ lộ ra chút hoảng loạn thì cô mới dời đi tầm mắt của mình.
Sở dĩ vừa rồi Tương Vân lên tiếng hỏi chẳng qua là vì nhận thấy đường nét trên mặt của Nguyễn Mộ Mộ và Nguyễn Tiểu Ly có vài điểm tương tự nên mới thuận miệng hỏi thử mà thôi. Nếu Nguyễn Mộ Mộ đã phủ nhận hai người có quen biết thì Tương Vân cũng không nghĩ nhiều nữa, tiếp tục đưa Nguyễn Mộ Mộ đến văn phòng của mình. Đến lúc này, Nguyễn Mộ Mộ mới thở ra một hơi nhẹ nhõm.

Thời điểm sắp tiến vào thang máy, Nguyễn Mộ Mộ không kiềm lòng được lại nhìn thoáng qua phương hướng mà Nguyễn Tiểu Ly vừa rời đi, trong lòng càng thêm hâm mộ, thậm chí còn quyết chí bất kể giá nào cũng phải được như Nguyễn Tiểu Ly.
Thời gian nhanh chóng trôi qua, cuối cùng đã đến ngày Nguyễn Tiểu Ly thử vai. Sáng sớm hôm nay, chị An đã cho xe bảo mẫu đến trước cửa Nguyễn gia chờ sẵn. Đợi đến lúc Nguyễn Tiểu Ly lên xe, chị An lập tức hỏi cô: “Em nghiên cứu kịch bản đến đâu rồi?”
“Chị yên tâm, em đã nghiền ngẫm nhân vật này rất nhiều lần, sẽ không có vấn đề gì.”
“Trong lòng em tự có định liệu là được. Nhưng em phải nhớ giao kèo của chúng ta, nếu em thất bại thì phải nghe theo sắp xếp của chị.”
Nguyễn Tiểu Ly nghe vậy, ánh mắt tức thì nhìn về phía chị An: “Yên tâm đi, em sẽ không cho chị cơ hội đó. Nhân vật này không phải là em thì không thể là ai khác.”
Chị An nhìn thấy trong mắt của Nguyễn Tiểu Ly tràn ngập tự tin và quyết tâm đập nồi dìm thuyền (*), hoàn toàn không cho mình đường lui. Dáng vẻ tự tin và tùy ý này của Nguyễn Tiểu Ly khiến chị An đành phải nuốt trở vào lời mình định nói.
(*) đập nồi dìm thuyền: quyết đánh đến cùng, phải quyết tâm đánh thắng vì đã không có đường lui.
Chị An muốn Nguyễn Tiểu Ly diễn vai chính phái vì thứ nhất, Nguyễn Tiểu Ly và nhân vật này vô cùng phù hợp, thứ hai là kiểu vai như thế này rất dễ hút fan.
Nhưng hiện tại xem ra Nguyễn Tiểu Ly sẽ không thay đổi ý định, hơn nữa chị An cũng cảm thấy dường như bộ dáng bây giờ của Nguyễn Tiểu Ly sẽ hấp dẫn người khác hơn, nếu dùng khí chất này đi diễn vai phản diện thì nói không chừng sẽ tạo nên được kỳ tích.
Chị An nghĩ đến đây liền quyết định không nói thêm gì nữa, sợ sẽ ảnh hưởng tới tâm trạng của Nguyễn Tiểu Ly trước khi thử vai. Thế nên chỉ trong nháy mắt, không khí trong xe bảo mẫu trở nên vô cùng yên ắng.
Hai người rất nhanh đã đến được nơi thử vai. Chị An vốn định không muốn lên tiếng quấy rầy Nguyễn Tiểu Ly nhưng cuối cùng vẫn không nhịn được mà dặn dò cô mấy câu.
“Được rồi, lời chị nói em đều nhớ kỹ rồi. Bây giờ trông chị chẳng giống một người đại diện mà ngược lại giống như một cô bảo mẫu hơn đó.” Nguyễn Tiểu Ly nói xong lại liếc nhìn chị An một cái, sau đó nhanh nhẹn đứng dậy đi vào phòng thử vai.
Chị An nghe lời nói của Nguyễn Tiểu Ly, rồi lại nhìn Nguyễn Tiểu Ly dứt khoát bỏ đi mà không khỏi ngẩn người. Trợ lý bên cạnh nghe thấy Nguyễn Tiểu Ly nói thế cũng không nhịn được cười. Chị An lập tức quay đầu trừng trợ lý một cái: “Cười cái gì mà cười, còn không mau đi làm việc của mình đi.”

Sau khi vào phòng, Nguyễn Tiểu Ly lập tức yên lặng nhìn quét một vòng để nắm bắt sơ lược tình hình nơi đây.

Ngay trước mặt cô có ba người, hai nam một nữ, nhìn qua đều đã có tuổi. Nguyễn Tiểu Ly biết người ngồi giữa là đạo diễn của bộ phim này. Còn hai người bên cạnh thì dù Nguyễn Tiểu Ly không biết là ai nhưng cũng có thể suy đoán được, chắc là phó đạo diễn và nhà sản xuất phim.
“Xin chào đạo diễn, tôi là Nguyễn Tiểu Ly. Lần này tôi đến để thử vai nhân vật An Nhiên.”
An Nhiên là tên thật của nữ phản diện số 1 trong bộ phim tiên hiệp này.
Nghe Nguyễn Tiểu Ly giới thiệu xong, ba người không khỏi liếc mắt nhìn một cái, ánh mắt ẩn chứa chút kinh ngạc.
Thời điểm Nguyễn Tiểu Ly bước vào, bọn họ đều cảm thấy người trước mặt có diện mạo cực kỳ phù hợp với vai nữ chính chính phái của bộ phim, vô cùng có tiên khí. Thế nhưng họ không ngờ cô lại chọn vai phản diện. Tuy nhiên, dù sao những việc kỳ quái kiểu này họ đã thấy nhiều nên cũng nhanh chóng thu hồi ánh mắt, ra hiệu cho Nguyễn Tiểu Ly bắt đầu biểu diễn.
Nguyễn Tiểu Ly bước lên một bước, nhắm mắt lại, bắt đầu hồi tưởng lại kịch bản mình đã nghiên cứu kỹ.
Đến khi Nguyễn Tiểu Ly mở mắt ra lần nữa, biểu cảm trên mặt của cô đã thay đổi trong chớp mắt, khí thế trên người cũng trở nên lạnh băng, làm cho người ta có cảm giác khác hẳn so với thời điểm cô vừa mới bước vào. Hơn nữa, trong mắt cô lúc này còn chứa đựng tử khí như thể cả thế giới này đều không liên quan gì đến mình.
Đôi mắt vốn sáng ngời thanh triệt giờ đây đã đỏ rực, hốc mắt loang loáng lệ nhưng đồng thời cũng ẩn chứa sát khí ngút ngàn. Đủ loại cảm xúc kết hợp với nhau khiến cho các đạo diễn, nhà sản xuất trước mặt vốn đang hơi lơ đễnh đã hoàn toàn tập trung chú ý lên người cô, muốn nhìn xem cô có thể cho họ kinh hỉ đến đâu.
Khoảnh khắc trên người Nguyễn Tiểu Ly phát sinh sự biến hóa cũng là lúc biểu cảm trên mặt Lệ Thâm Bạch, người đang ở trong phòng riêng và nhìn chằm chằm vào màn hình hơi thay đổi.
Từ khi Nguyễn Tiểu Ly tiến vào phòng, Lệ Thâm Bạch đã nhận ra cô chính là nữ nghệ sĩ đã hai lần chiếm dụng thang máy chuyên dụng của hắn, cũng là người mà hắn căn dặn thư ký phải chú trọng bồi dưỡng.

Nhưng từ lúc bắt đầu, cảm giác của Lệ Thâm Bạch đã không giống những người ngoài kia. Hắn biết Nguyễn Tiểu Ly tuyệt đối không phải đến thử vai nữ chính.
Lệ Thâm Bạch nghĩ lại tác phong trước đó của Nguyễn Tiểu Ly: biết rõ thang máy là của hắn nhưng vẫn cố tình sử dụng và cả ánh mắt cương quyết của cô lúc đi vào nơi này đều như chứng minh cho suy đoán của hắn.
Quả thật sự tình diễn ra kế tiếp giống y như phán đoán của Lệ Thâm Bạch. Nguyễn Tiểu Ly muốn thử vai nữ đại ma đầu.
Sau khi xác định được chuyện này, Lệ Thâm Bạch không khỏi nhướng mày, vẻ mặt ra tỏ ra hứng thú. Cho đến khi khí chất trên người Nguyễn Tiểu Ly thay đổi, Lệ Thâm Bạch đã vô thức tập trung tất cả sự chú ý lên người cô.
Hắn nhìn cô thể hiện nhân vật hoàn toàn khác so với vẻ bề ngoài của mình, nghe cô dùng giọng điệu ngập tràn sát khí thốt lên từng câu từng chữ, nhìn cô giơ tay nhấc chân vô cùng khớp với hình tượng nhân vật phản diện của bộ phim. Tất cả những điều đó khiến cảm xúc của Lệ Thâm Bạch cũng bất giác dao động phập phồng theo cảm xúc của Nguyễn Tiểu Ly.
“Bốp bốp bốp.”
Ngay khi Nguyễn Tiểu Ly vừa kết thúc phần diễn xuất của mình và mở mắt ra, bên tai cô lập tức truyền đến tiếng vỗ tay không ngớt.
“Nguyễn Tiểu Ly, biểu hiện của cô thật không tệ, thật lòng mà nói thì rất phù hợp với mong đợi về nhân vật này của chúng tôi.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK