Đại Tiểu Như Ý.
Có thể tuỳ tiện thay đổi kích cỡ của bất kì bộ phận nào trên thân thể.
Tu luyện viên mãn.
Có thể đạt được Pháp Thiên Tượng Địa.
Là pháp môn vô thượng.
“Kém xa quá.”
Tề Minh lắc đầu, “Bất kể là tu vi hay là pháp lực, đều không thể chống đỡ
Thiên Cương Ba Mươi Sáu Thuật thật sự vận chuyển, chỉ là loại huyền pháp
như Đại Tiểu Như Ý này đã sau đó vô lực, càng đừng nói Di Tinh Hoán Đẩu và
Điên Đảo Âm Dương.”
Chớp mắt.
Tháng thứ năm.
Tề Minh đã tu luyện Hắc Kim Chân Thân đến trình độ Cảnh Giới Viên Mãn.
Tâm niệm Tề Minh chợt động, quanh người Tề Minh đã xuất hiện một tầng ánh
sáng màu đen, bao trùm lấy toàn thân Tề Minh, có lực phòng ngự mạnh mẽ đã
năng lực phản chấn.
Hơn nữa.
Thân thể của Tề Minh cũng đã được tôi luyện toàn diện.
Thực lực đề cao rất lớn.
Thời gian qua đi rất nhanh.
Chớp mắt.
Hai năm sau.
Một ngày này.
Buổi sáng.
“Phù...”
Tề Minh ngồi xếp bằng, từ từ mở hai mắt ra, ở bên trong mắt của hắn phảng
phất như có các loại đạo vận trong thiên địa xen lẫn vào nhau, giống như đã
hình thành La Võng Đại Đạo.
Nhưng rất nhanh.
Loại dị tượng này đã biến mất.
Thời gian hai năm.
Tề Minh thay đổi rất lớn, bởi vì mỗi lần thông quan Thiên Cương ba mươi sáu
động, Tề Minh đều sẽ đoạt được pháp thuật, pháp bảo, các loại vật liệu khác
nhau.
Những pháp thuật đạt được, trên căn bản Tề Minh đều sẽ dùng vị trí treo máy
thứ ba để tu luyện tới viên mãn.
Trong lúc bất tri bất giác.
Những pháp thuật Tề Minh đã nắm vững rốt cuộc có bao nhiêu, ngay cả bản
thân hắn cũng không rõ, Luyện Khí, luyện đan, trận pháp, ba phó chức nghiệp
càng là được hắn tu luyện đến trình độ Xuất Thần Nhập Hoá.
Ngoài ra.
Thiên Cương Ba Mươi Sáu Thuật treo máy tu luyện hai năm, mấy ngày gần
đây, trong lòng Tề Minh có cảm giác, có lẽ Thiên Cương Ba Mươi Sáu Thuật sẽ
nhập môn vào mấy ngày này.
Về phần Kim Đan Đại Đạo Chân Kinh.
Tề Minh lại dự cảm vẫn còn một khoảng thời gian mới có thể đột phá.
Có điều.
Tề Minh không hề sốt ruột.
Những chuyện này cứ từ từ là được rồi.
Bất tri bất giác.
Tính tình của Tề Minh đã trở nên càng ngày càng không nóng không vội.
Thuận theo tự nhiên.
“Sư thúc, sư thúc…”
Giọng nói của Nguyên Phượng từ dưới núi truyền đến, Tề Minh ngẩng đầu
nhìn, Nguyên Phượng đã chạy đến trên núi rồi, bên cạnh còn có một con Huyết
Hầu cao nửa người đi theo.
Hiển nhiên.
Con Huyết Hầu mạnh mẽ kia chính là con non của Huyết Hầu Yêu Vương trước
đó, hiện tại đã được Nguyên Phượng bồi dưỡng thành linh sủng của nàng, nó đã
là Trúc Cơ sơ kỳ rồi.
Ngoài ra.
Ở ba tháng trước tu vi của Nguyên Phượng đã đột phá đến Trúc Cơ sơ kỳ, chỉ
có điều nàng đã đúc thành không phải là Trúc Cơ Thiên Đạo, mà là Trúc Cơ Địa
Đạo.
Thật ra vẫn coi như là không tệ.
“Ngươi đến rồi.”
Tề Minh nói.
“Bái kiến sư thúc.”
Nguyên Phượng cúi người hành lễ với Tề Minh, giọng điệu rất cung kính.
Hai năm nay.
Cảm giác mỗi lần Nguyên Phượng đến gặp Tề Minh đều không giống nhau,
nàng rất khó hình dung loại cảm giác đó, chỉ là cảm thấy, Tề sư thúc đứng ở đâu
thì sẽ giống như cộng hưởng với thiên địa, giống như hoà hợp với thiên địa,
trong lúc nhất cử nhất động đều dường như bao hàm một số loại đạo lí gì đó,
giống như có một số loại quỹ đạo gì đó.
Quả thực là quá huyền diệu rồi.
Nguyên Phượng càng ngày càng cảm thấy Tề sư thúc thâm sâu không thể lường
được, giống như vực sâu không đáy, căn bản không nhìn thấy đáy, chỉ có thể
nhìn thấy một mảnh tối đen.
Hơn nữa.
Sư thúc cũng càng ngày càng ‘trạch’ rồi.
Đã hai năm.
Vẫn cứ không xuống núi một bước.
“Ừm.”
Tề Minh hơi gật đầu, ánh mắt đã liếc nhìn Nguyên Phượng, nói: “Không tệ, cơ
sở của đạo cơ Địa Đạo vô cùng vững chắc, không phụ khi xưa ta giúp ngươi
một tay.”
“Mặc dù Băng Liên đạo cơ chỉ là đạo cơ Địa Đạo, quả thực là không bằng đạo
cơ Thiên Đạo, nhưng chỉ cần ngươi không nóng không vội, làm đâu chắc đấy
tiếp tục tu luyện, thành tựu tương lai sẽ không yếu hơn đạo cơ Thiên Đạo.”
“Vâng.”
Nguyên Phượng gật đầu, “Đệ tử cung kính nghe theo sư thúc dạy bảo.”
“Sư phụ ngươi đã xuất quan chưa?”
Tề Minh hỏi.
“Vẫn chưa ạ.”
Nguyên Phượng lắc đầu.
“Ừm.”
Tề Minh gật đầu, không hỏi thêm nhiều nữa.
“Sư thúc.”
Nguyên Phượng nói: “Vẫn còn mấy ngày nữa, khảo hạch ngoại môn của mười
hai Phong đã sắp bắt đầu rồi, đến lúc đó lại qua một tháng chính là Thịnh hội
Thiên Khải rồi.”
“Lần này đại biểu Thanh Vân Phong tham gia Thịnh hội Thiên Khải là Ngu
Tuyết Lan chân truyền.”
“Vậy sao.”
Tề Minh nói: “Nhanh như vậy đã đến khảo hạch ngoại môn ba năm một lần
rồi.”
Không nhịn được.
Tề Minh nhớ lại mọi thứ đã xảy ra ở khảo hạch ngoại môn khi xưa, giống như là
một bộ phim chiếu lại trong đầu Tề Minh, trong lòng có phần hơi cảm khái.
“Sư thúc.”
Nguyên Phượng có hơi lo lắng nói: “Tiêu sư huynh cũng đã rời khỏi tông hơn
một năm rồi vẫn chưa trở về.”
“Không cần lo lắng cho hắn.”
Tề Minh nói: “Dù ngươi có chuyện thì hắn cũng sẽ không có chuyện đâu.”
“Sư thúc.”
Nguyên Phượng lại nói tiếp: “Bảy ngày trước, tu vi của Ngu Tuyết Lan đã thành
công đột phá đến Kết Đan sơ kỳ rồi, nàng đúc thành là đạo cơ Thiên Đạo –
Thiên Địa Hồng Liên đạo cơ, Kim Đan ngưng tụ là Thiên Địa Hồng Liên Kim
Đan nhất phẩm, chuyện này cũng đã kinh động toàn bộ Thanh Vân Phong.”
“Nhập tông ba năm, tu thành Kim Đan.”
“Thiên phú của Ngu Tuyết Lan này thật sự là mạnh thật đấy, ta cũng đều là
nhập tông ba năm, hiện tại vẫn chỉ là Trúc Cơ sơ kỳ, so sánh với nàng, kém một
cảnh giới lớn.”
“Đừng tự coi nhẹ mình.”
Tề Minh nói: “Ngươi đã làm rất tốt rồi.”
Tiếp theo.
Nguyên Phượng tiếp tục nói với Tề Minh rất nhiều chuyện đã xảy ra ở khoảng
thời gian này, Tề Minh cũng rất nghiêm túc lắng nghe.
Kỹ năng nấu nướng của Nguyên Phượng cũng càng ngày càng tốt, lần này đến
lại đã chuẩn bị cho Tề Minh không ít rượu ngon và đồ ăn ngon.
Không thể không nói.
Lúc vừa mới bắt đầu.
Tề Minh có lẽ là không quá mức quan tâm đến Nguyên Phượng, nhưng ở chung
thời gian dài, tính cách bền gan vững chí của Nguyên Phượng vẫn rất được Tề
Minh yêu thích.
Cho nên.
Hiện tại Tề Minh quả thực là đã đối xử với Nguyên Phượng như sư điệt của
mình.
Hơn nữa.