Mục lục
Phần Mềm Treo Máy: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong đình viện quét dọn vẫn rất sạch sẽ, chỉ là một cái Tứ Hợp Viện nhỏ,

trưởng thôn lại giới thiệu một chút về cái viện này với Tề Minh, rồi cáo lui với

Tề Minh.

“Đại nhân, vậy ta đi trước.”

Trưởng thôn nói: “Không quấy rầy đại nhân nghỉ ngơi.”

“Ừm.”

Tề Minh khẽ gật đầu.

Kẹt kẹt…

Trưởng thôn đi ra khỏi đình viện, đóng cửa lại.

“Cái thôn này có chút thú vị đấy.”

Tề Minh tản pháp lực ra, cảm nhận bốn phía, toàn bộ thôn trang là một trạng

thái rất chi là quỷ dị, ở giữa hư ảo và chân thực, tựa như một không gian độc

lập.

Đây là một loại kỳ môn chi thế cực kỳ thâm ảo.

Xoát! Xoát! Xoát!!!

Không bao lâu sau.

Bên ngoài thôn.

Có từng đạo thân ảnh phá không mà tới.

Tổng cộng tám vị.

Phân biệt đứng ở tám vị trí khác biệt.

Bọn họ thân ảnh bay lên không.

“Tình huống như thế nào?”

“Yên tâm đi.”

“Thật không hổ là thiên cơ truyền nhân, quả nhiên không thể coi thường, kỳ

môn chi thuật của chúng ta căn bản vô dụng, không cách nào khóa chặt và tính

toán đối phương, nếu như không phải mượn lực lượng của Kỳ Môn động thiên

chi linh, căn bản là không có cách dẫn đối phương vào Thôn Kỳ Môn.”

“Tám môn của Kỳ Môn động thiên tề tụ.”

“Đối phương cho dù có ba đầu sáu tay, có thông thiên thần thông cũng không

làm nên chuyện gì.”

“Chỉ cần bắt được đối phương, khống chế đơược, chúng ta sẽ có thể chân chính

thoát ly khối thiên địa này, thu hoạch được tự do chân chính, tiêu dao thế gian.”

“Chuẩn bị đi.”

Hiển nhiên.

Tề Minh là bất tri bất giác bị mắc lừa.

Trong đình viện.

Trong gian phòng.

“Kỳ Môn động thiên.”

Tề Minh ngồi xếp bằng trong phòng, tâm niệm vừa động, quanh thân lập tức

xuất hiện kim sắc quang mang, hắn vận chuyển Kim Thân Vô Cấu, “Hồi Thiên

Phản Nhật.”

Oanh!

Một trong những thuật thần thông huyền pháp của Thiên Cương Ba Mươi Sáu

thuật.

Hồi Thiên Phản Nhật phát huy ra.

Có thể quan sát và thôi diễn quá khứ và lịch sử.

Giờ khắc này.

Pháp lực của Tề Minh đang nhanh chóng tiêu hao, trong đầu hắn, từ từ nổi lên

quá khứ và lịch sử của Kỳ Môn động thiên.

Từng lớp sương mù bị bóc ra.

Hiện lên rõ ràng trước mắt Tề Minh.

Phải biết.

Tề Minh bây giờ đã tu luyện Thiên Cương Ba Mươi Sáu thuật đến tiểu thành

cực hạn, lại thêm tu vi của Tề Minh tăng lên, uy năng có thể phát huy ra đã vượt

xa trước kia.

Tại trong khoảnh khắc mà thôi.

Tề Minh đã biết tất cả quá khứ và lịch sử của Kỳ Môn động thiên, hắn không

chỉ biết rõ hơn ba vạn năm qua trong Kỳ Môn động thiên đã xảy ra chuyện gì,

còn biết Kỳ Môn động thiên được ra đời như thế nào.

Nói cách khác.

Kỳ Môn động thiên ở trong mắt Tề Minh sẽ không còn có bí mật nào nữa.

“Nghịch Tri Vị Lai.”

Oanh!

Tề Minh lại lần nữa thi triển thuật thần thông huyền pháp, ý thức của hắn phảng

phất tại xuyên thẳng qua dòng thời gian, đang dòm ngó và thôi diễn tương lai

của Kỳ Môn động thiên.

Chỉ có điều.

Lần này Tề Minh lại không thấy rõ ràng, chỉ có thể nhìn thấy một tầng sương

mù, vô cùng nồng đậm, làm hắn không nhìn thấy gì, không nhìn rõ được gì cả.

Hiển nhiên.

Đây là bởi vì tương lai của Kỳ Môn động thiên có ràng buộc với Tề Minh, cho

nên Tề Minh không cách nào nhìn trộm, hắn có thể thăm dò vận mệnh và tương

lai của chúng sinh, nhưng lại không thể nhìn thấy tương lai của những thứ có

liên quan tới mình.

Đây chính là điểm yếu duy nhất của môn thuật thần thông huyền pháp Nghịch

Tri Vị Lai này.

“Trong Kỳ Môn động thiên thế giới.”

Tề Minh trầm ngâm nói: “Trong mấy vạn năm cũng có phát triển một chút, toàn

bộ Kỳ Môn động thiên, thiên hạ phân chia làm tám châu, tiến tới phân ra thiên

hạ tám môn, đặt tên theo tám môn ở trong Kỳ Môn.”

“Theo thứ tự là: Khai Môn, Hưu Môn, Sinh Môn, Thương Môn, Đỗ Môn, Cảnh

Môn, Tử Môn, Kinh Môn. Gọi chung là: thiên hạ tám môn, mỗi một môn, đều

có một cường giả Hợp Đạo cảnh tọa trấn.”

“Ngược lại là có chút bất ngờ.”

“Ta vừa tiến vào thế giới Kỳ Môn, đã bị thiên hạ tám môn để mắt tới, lại còn rơi

vào bẫy của thiên hạ tám môn, bất tri bất giác tiến vào Thôn Kỳ Môn này.”

“Muốn liên thủ đối phó ta.”

“Còn nữa.”

Tề Minh ánh mắt lạnh lẽo, “Kỳ Môn động thiên chi linh, ngươi quả nhiên là thật

to gan, dám can đảm liên hợp thiên hạ tám môn đối nghịch ta.”

“Hì hì...”

Lúc này.

Tại một góc đình viện.

Xuất hiện một tiểu nữ hài quần áo tả tơi, chính là bé gái Tề Minh nhìn thấy lúc

ban ngày, nàng đứng ở trong góc, chào Tề Minh.

“Đại ca ca.”

Tiểu nữ hài cười hì hì nói: “Cái này cũng không thể trách ta được ha, lúc ban

ngày ta đã nhắc nhở ngươi, bảo ngươi rời đi rồi, nhưng mà ngươi lại không

nghe cơ.”

“Lại nói.”

“Thiên hạ tám môn tại Kỳ Môn động thiên có thế lực thâm căn cố đế, đại ca ca

ngươi mặc dù là thiên cơ truyền nhân, nhưng cường long không ép nổi địa đầu

xà, mà tu vi của ngươi lại yếu như vậy, vẻn vẹn chỉ là Nguyên Anh hậu kỳ mà

thôi, dưới tình huống như vậy, ta dù là muốn giúp đại ca ca thì cũng vô dụng

thôi.”

“Ta chỉ có thể nói một tiếng xin lỗi, đại ca ca.”

“Hi vọng ngươi có thể sống sót.”

Vừa mới nói xong.

Thân ảnh cô bé lại dần dần hư ảo.

Tiểu nữ hài này chính là Kỳ Môn động thiên chi linh, hay nói đúng hơn, tiểu nữ

hài này là một loại hình tượng mà Kỳ Môn động thiên chi linh biểu hiện ra bên

ngoài.

Tề Minh cũng không ra tay với động thiên chi linh.

Tạm thời cũng không cần thiết.

“Sống sót sao?”

Trên mặt Tề Minh cũng không có biểu cảm gì, sau khi cứ thế nhìn động thiên

chi linh biến mất trước mắt của mình, hắn lại đi ra khỏi đình viện, đi ra phía

ngoài, ngẩng đầu nhìn bầu trời đen như mực một cái.

Đêm đã về khuya.

Vù!

Từ nơi xa.

Tề Minh bởi vì lấy thần thông thuật thăm dò lịch sử và tương lai, cho nên đưa

tới thiên địa sát cơ, lại có Kim Thân Vô Cấu miễn dịch, không bị bất kỳ ảnh

hưởng gì.

Oanh!

Ngược lại là cả tòa đình viện.

Tại trong lúc vô hình bị thiên địa sát ảnh hưởng, lại biến thành một mảnh tro

tàn.

Cả tòa đình viện như bốc hơi khỏi nhân gian.

“Cái này…”

Cách đó không xa.

Động thiên chi linh lần nữa hiện thân, nàng nhìn một cái về hướng Tề Minh,

nhìn thấy đình viện biến mất, quả thực bị giật nảy mình, “Vừa… vừa rồi xảy ra

chuyện gì vậy?!”

“Làm ta tê cả da đầu.”

Động thiên chi linh lập tức ẩn nấp đi.

“Lúc đầu còn nghĩ tự mình phải đi tìm, không ngờ, bọn họ lại là toàn tự bộ đưa

tới cửa.”

Tề Minh ngữ khí nhàn nhạt nói: “Thế này cũng tốt, tiết kiệm cho ta không ít

công phu.”

Bên ngoài thôn Kỳ Môn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK