Mục lục
Phần Mềm Treo Máy: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Có thể sẽ chết.

Nhưng là có thể đạt được một ít cơ duyên.

Mặt khác.

Bí cảnh Khải Linh.

Chủ yếu là dùng để kiểm tra thể chất.

“Xuất phát.”

Vù!

Ngu Tuyết Lan vừa nghĩ trong lòng, thông qua ấn ký Thiên Khải, tiến tới truyền

tống ra bí cảnh Linh Vân, đi ra bên ngoài, sau khi xác định phương hướng, thi

triển khinh công rời khỏi.

Lúc này.

Ở bên trong bí cảnh Linh Vân.

Tô Khinh Âm bị rất nhiều người tham dự vây quanh.

Bởi vì.

Bọn họ rõ ràng nhìn thấy Tô Khinh Âm hấp thu trọn bốn đóa Linh Vân, vô cùng

chấn động, mà những người tham dự này ngay cả một đóa Linh Vân cũng

không hấp thu được, nói rõ bọn họ hoàn toàn không có linh căn gì, vô duyên với

con đường tu hành.

“Khinh… Khinh Âm, ngươi… ngươi…”

Tay ngọc của Nguyên Phượng bụm đôi môi đỏ mọng, biểu cảm trên mặt tràn

ngập không thể tin được và khiếp sợ, trong đôi mắt đẹp lóe ra rực rỡ, quần áo

của nàng lộng lẫy, dung mạo càng là tuyệt sắc.

Có thể nói.

Tô Khinh Âm trước đây đứng ở bên cạnh Nguyên Phượng, hoàn toàn chính là

một người làm nền.

Nhưng mà.

Hiện giờ đã không giống thế nữa.

Bởi vì.

Tô Khinh Âm hấp thu bốn đóa Linh Vân, linh khí quanh thân chấn động, có hai

loại hào quang lộ ra, đúng là hai loại đen và xanh, đại biểu cho thổ mộc song

linh căn, đạt tới cấp bốn.

Hấp dẫn sự chú ý của rất nhiều người.

Nàng đã trở thành tiêu điểm của mọi người.

“Công… Công chúa điện hạ, ta… ta…”

Tô Khinh Âm cũng rất lơ mơ, nàng hoàn toàn không biết tại sao lại sẽ như vậy,

nàng chẳng qua là đi cùng Công chúa điện hạ tới đây, là nha hoàn tỳ nữ chắn

đao cho Nguyên Phượng vào thời khắc nguy hiểm mà thôi.

Hiện giờ.

Nàng lại bày ra thiên phú làm cho tất cả mọi người bất ngờ.

Thổ mộc song hệ linh căn.

Thiên phú linh căn cấp bốn.

Có thể xưng là: hạt giống chân truyền.

Trái lại Nguyên Phượng.

Nàng chỉ là kim mộc thủy thổ tứ hệ linh căn, chỉ là thiên phú linh căn cấp hai,

đứng ở bên cạnh Tô Khinh Âm, hào quang linh căn trên người nàng không chịu

nổi như thế.

Hoàn toàn không thể so sánh.

“Khinh Âm.”

Nguyên Phượng tỉnh táo lại, trong lòng nàng tuy rằng hâm mộ thậm chí có chút

ghen tị, nhưng nàng không bởi vì vậy mà mất đi lý trí, ngược lại là lộ ra tươi

cười dịu dàng với Tô Khinh Âm, nói: “Từ năm tuổi ngươi đã tiến cung, rồi sau

đó theo ta cùng nhau lớn lên, tuy rằng ngươi là tỳ nữ bên cạnh ta, nhưng ta vẫn

đối xử với ngươi như muội muội.”

“Thật sự không ngờ, Khinh Âm ngươi thế nhưng lại có thiên phú cao như vậy,

thân là tỷ tỷ, ta thật sự vui mừng cho ngươi, chúc mừng ngươi, Khinh Âm.”

“Công… Công chúa điện hạ, ta… ta…”

Tô Khinh Âm nói chuyện có chút nói lắp, nàng có vẻ có chút luống cuống tay

chân, trên gương mặt trứng ngỗng nhỏ xinh tràn đầy biểu cảm không biết nên

làm cái gì bây giờ.

Nàng đã trải qua loại chuyện thế này bao giờ đâu.

“Khinh Âm.”

Nguyên Phượng nói: “Không cần lại gọi ta là Công chúa điện hạ nữa, không

phải là ngươi không muốn thừa nhận người tỷ tỷ ta đó chứ? Ta hiện giờ đã

không phải là Công chúa, chỉ là người tham dự Thịnh hội Thiên Khải, ta với

ngươi đều giống nhau.”

“Ngươi cứ gọi ta là Nguyên Phượng, hoặc gọi ta là Nguyên tỷ tỷ đều được.”

“Nguyên… Nguyên tỷ tỷ.”

Giọng nói Tô Khinh Âm yếu ớt nói.

“Ừm.”

Mặt Nguyên Phượng giãn ra cười nói: “Ta đã sớm muốn nhận ngươi làm muội

muội, chỉ là vẫn không có cơ hội.”

“Khinh Âm muội muội.”

Nguyên Phượng tiếp tục nói: “Tình cảnh hiện giờ của chúng ta cũng không tốt,

thiên phú của ngươi rất cao, đã khiến cho những người tham dự không thể

thông qua khảo hạch bí cảnh Linh Vân thù hận.”

“Những người tham dự này hoàn toàn không có linh căn, đến cuối cuộc đời này

họ cũng không thể bước vào con đường tu hành, vào trăm năm sau, sẽ hóa thành

một nắm đất vàng.”

“Nhưng hiện giờ.”

“Bên trong những người tham dự bị loại bỏ này, nhất định sẽ có không ít người

ghen tị thành hận, thậm chí sẽ đánh lén và đánh úp để giết ngươi, trong những

người này, còn có không ít võ giả.”

“Bọn họ vô cùng nguy hiểm.”

“Chẳng qua không sao, tỷ tỷ nhất định sẽ bảo vệ tốt cho ngươi.”

“Nguyên tỷ tỷ, ta… đều do ta…”

Tô Khinh Âm hơi hơi cúi đầu.

Vèo!

Đột nhiên.

Ở bên trong đám người, có một hình dáng vung tay phải lên, một cái ám khí phi

tiêu bay ra, tốc độ cực nhanh, nhắm ngay vào đầu Tô Khinh Âm.

“Cẩn thận.”

Keng!

Đôi mắt xinh đẹp của Nguyên Phượng co rút lại, vung tay phải lên, một cái phi

tiêu cũng bay ra, ngăn rớt phi tiêu của đối phương xuống.

“Ai?”

“Thật to gan, dám can đảm tập kích Công chúa điện hạ.”

“Muốn chết!”

Đi theo Nguyên Phượng đến đây còn có thị vệ trẻ tuổi, số lượng cũng không

nhiều, chỉ có ba người, nhưng mỗi một người đều là Hậu Thiên viên mãn, chỉ

kém một bước để đạt tới Tiên Thiên võ giả.

Bọn họ vừa vặn chỉ là thiên phú linh căn cấp thấp nhất.

“Giết!”

“Đi chết đi.”

“Dựa vào cái gì mà ngươi có thể có thiên phú cao như vậy hả?”

“Chém chết nàng!”

“…”

Vì thế.

Đã có không ít người tham dự trở nên bạo động, số người không ít, ít nhất có

mấy chục người, bao vây giết về phía Tô Khinh Âm, đồng tử đám người

Nguyên Phượng co rút lại.

Hiển nhiên.

Đám người Nguyên Phượng đánh giá thấp sự ghen tị và thù hận của đám người

tham dự này.

Ở dưới tình huống không có quy tắc hạn chế.

Bọn họ lộ ra vẻ mặt và răng nanh dữ tợn.

“Chạy mau!”

Nguyên Phượng nắm được tay của Tô Khinh Âm.

“!!!”

Tô Khinh Âm cắn răng đi theo cùng nhau chạy trốn.

Dưới sự trợ giúp của ba thị vệ.

Các nàng an toàn chạy ra khỏi vòng vây.

“A!!!”

Nhưng mà.

Ba thị vệ này dưới sự vây công của những người tham dự bản thân đã bị trọng

thương, phát ra tiếng kêu thảm thiết thê lương, nhưng cũng có không ít người

tham dự bị ba thị vệ trực tiếp chém giết.

“Mau.”

Nguyên Phượng hô: “Chúng ta lập tức rời khỏi bí cảnh Linh Vân.”

“Được, đi thôi.”

Tô Khinh Âm nhanh chóng gật đầu.

Vù! Vù!

Nhanh chóng nối liền với pháp ấn Thiên Khải, ánh sáng trắng chợt lóe trên

người các nàng, đã được truyền ra khỏi bí cảnh Linh Vân, các nàng căn cứ vào

tin tức đạt được, nhanh chóng chạy như điên về phía bí cảnh khảo hạch thứ hai

bí cảnh Khải Linh.

“Biểu hiệu cũng tạm được.”

Lữ Thanh Nhan gật gật đầu, nhìn chăm chú vào Tô Khinh Âm và Nguyên

Phượng trong hình ảnh, nói: “Nếu các nàng có thể tiếp tục giúp đỡ lẫn nhau đi

tiếp, tương lai đều đáng mong đợi.”

“Tô Khinh Âm này quả thật là một hạt giống chân truyền hàng thật giá thật.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK