Tề Minh do dự: “Nếu như Thiên Đạo của Thế Giới Tiên Vương thực sự có thể
so sánh với cấp độ của Thu Thiên Đạo, e rằng một mình ta rất khó giành chiến
thắng được.”
“Có thể nói.”
“Trong trường hợp này, vì lý do cẩn thận, cũng vì có thể nhanh chóng hoàn
thành nhiệm vụ nhập vai vào nhân vật trong trò chơi sớm nhất có thể, ta vẫn
phải liên hợp với những cường giả khác trong thế giới Tiên Vương, cùng nhau
Phạt Thiên, Trảm Thiên Đạo, để có thể hoàn thành các nhiệm vụ của nhân vật
trong trò chơi một cách dễ dàng và nhanh chóng hơn.”
“Phù...”
Tề Minh hít sâu một hơi: “Trước hết vẫn phải tập hợp lại thân thể, chỉ là một bộ
xương thì không được.”
“Khởi Tử Hồi Sinh.”
Vù! Vù!
Tề Minh tâm niệm chuyển động, hắn thi triển Cải Tử Hồi Sinh trong Thiên
Cương ba mươi sáu thuật, pháp thuật mênh mông mãnh liệt, giữa trời đất, trấn
mộng một vùng, trong Tiên Mộ, sức sống rộng lớn vươn tới bầu trời xuất hiện,
những biến động vô song như vậy đã báo động cho các quyền lực của các Tiên
Vương mạnh trong Cửu Thiên Thập Địa của thế giới Tiên Vương.
Không thể không.
Hết tầm nhìn này đến tấm nhìn khác, vượt qua giới hạn của thời gian, không
gian và khoảng cách, vượt qua rào cản của màn sương hỗn độn bên ngoài Tiên
Mộ, chăm chú nhìn Tề Minh.
“Cái đó là...”
“Không thể nào! Điều này là không thể nào!!!”
“Tiên Mộ!!”
“Cái này… Cái này…”
“Hồi sinh rồi! Đây là Tiên Vương bất khả chiến bại của kỷ nguyên trước đã
được hồi sinh rồi!!!”
“Trời ạ!!!”
“Đây là ý chí chân chính bất diệt đó sao?!”
“Làm sao có thể?!”
“...”
Giờ khắc này.
Trong Cửu Thiên Thập Địa.
Trong tâm trí của các vị Tiên Vương đều lâm vào thế chấn động không gì so
sánh nổi.
“Vô Hối!”
“Đúng là hắn!”
“Vị đầu tiên được hồi sinh lại là hắn!!”
“...”
Ở nơi bí mật nhất trong thế giới Tiên Vương.
Tên: Tịch Diệt Ma Quật
Ở chỗ này.
Tiên Vương mạnh nhất đã cất giấu sách lược Phạt Thiên Chi Chiến, danh xưng
Bất Hủ Chiến Chủ, đây là một vị nam nhân đáng sợ, cũng là nam nhân thâm sâu
khó lường.
Chính là hắn.
Hợp nhất tất cả các vị Tiên Vương trong Cửu Thiên Thập Địa, tạo thành Đăng
Thiên Chi Giai, tập hợp sức mạnh toàn thiên hạ, bách chiến bách thắng, lên trời
chiến đấu, chiến đấu chống lại đạo của trời, nhưng vẫn thất bại.
Thiên Đạo quá mạnh rồi.
Nhưng mà.
Cũng không phải hoàn toàn thất bại.
Chỉ mới Đăng Thiên Chi Chiến, Phạt Thiên Chi Chiến mới kết thúc tất cả mọi
thứ.
Bên trong Tiên Mộ.
Vù! Vù! Vù!
Trên xương cốt bất tử của Tề Minh, có máu thịt mới, còn có một chút hồng hào,
giống như ngọn cỏ mọc lên khi có gió xuân thổi qua.
“Người không nên tỉnh lại.”
Vù!
Đúng lúc này.
Người giữ mộ trong Tiên Mộ đi đến.
Hắn là một lão giả tóc trắng, quần áo rách rưới, bụi bẩn khắp người, giống như
một kẻ ăn mày, nhưng lại có một luồng khí tức mạnh mẽ vô song quét qua toàn
thân hắn, cả không gian trời đất dường như không thể nào chứa nổi hắn.
Khắp cả người Tề Minh đang cháy rực Sinh Cơ Chi Hỏa, Sinh Mệnh Chi Viêm,
sinh tử nhân, nhục bạch cốt, từ trong ra ngoài, sinh trưởng máu thịt, lục phủ ngũ
tạng, mạch máu, làn da…
Trong thời gian ngắn.
Tề Minh đã thành công sống lại hoàn toàn, từng vầng hào quang lay động từ
trên xuống dưới quanh người hắn, ánh sáng chín màu cực kỳ chói mắt nhưng lại
biến hóa ra quang vụ Hỗn Độn chói lọi vô cùng.
“Người Thủ Mộ.”
Tề Minh đang xem xét đối phương. Hắn cảm nhận được một luồng sức mạnh
cực lớn và một loại dao động Thiên Đạo huyền diệu từ trên người người Thủ
Mộ này.
Vù! Vù!
Tề Minh nảy ra một suy nghĩ, bèn bấm đốt ngón tay tính toán, vận chuyển Vô
Thượng Nhân Quả thuật, lại thêm Thiên Cơ Thần Thông tương ứng, tiến hành
thôi diễn liền biết được bộ mặt thật sự và lai lịch của người Thủ Mộ này.
“Thì ra là vậy.”
Lòng Tề Minh chợt bừng tỉnh, liền nói thẳng: “Người Thủ Mộ, thì ra ngươi là
người phát ngôn của Thiên Đạo được Thiên Đạo cử đến trấn thủ Tiên mộ, sự
tồn tại của ngươi chính là để ngăn cản tất cả Tiên Vương trong Tiên mộ, ngăn
chặn sự hồi sinh của họ.”
“Cho nên…”
“Ngươi là kẻ địch!”
“Đúng vậy thì sao? Mà không phải thì sao?”
Người Thủ Mộ thản nhiên nói với sắc mặt bình tĩnh: “Các ngươi chẳng qua chỉ
là kẻ bại trận của thời đại cũ, có mặt mũi gì để hồi phục? Có mặt mũi gì để hồi
sinh? Kẻ bại trận của thời đại cũ thì nên mãi mãi triệt để mục rữa.”
“Giết!”
“Thế giới Hủ Bại!”
Ầm!
Người Thủ Mộ hét lên một tiếng, hai tay hắn vung lên, quy tắc Hủ Bại chi lực
tuôn trào cuồn cuộn, hóa thành một tiểu thế giới, bao trùm về phía Tề Minh,
muốn nuốt chửng hắn.
“Ha ha.”
Tề Minh cười khẩy một tiếng: “Muốn chiến đấu với ta ư? Ngươi đang không
biết tự lượng sức mình.”
“Chết đi!”
Ầm! Ầm! Ầm!
Ánh mắt Tề Minh lạnh đi, nếu đã xác định được người Thủ Mộ này chính là kẻ
địch thì tất nhiên không cần nương tay. Tề Minh vung tay phải lên, gọi Thiên
Đạo chi bảo: Cánh cửa thời không đi ra.
“Chủ nhân.”
Vù!
Hào quang thời không lấp lánh.
Khởi Nguyên xuất hiện.
“Thời Không Băng Diệt.”
Răng rắc! Răng rắc!
Tề Minh xoay chuyển ý niệm, phóng thích uy năng thật sự của Thiên Đạo chi
bảo: Cánh cửa thời không ra, sản sinh ra sự xao động vô hình, thời không xung
quanh lại càng xuất hiện thêm cảnh tượng sụp đổ cực kỳ đáng sợ.
Tựa như hủy diệt thế giới.
Bịch! Bịch!
Sức mạnh quy tắc Hủ Bại của người Thủ Mộ này đã hoàn toàn bị nghiền ép,
diễn hóa ra thế giới Hủ Bại bị nghiền nát, sụp đổ hoàn toàn, vỡ tan tành.
“A!”
Phụt!
Người Thủ Mộ hộc máu la hét thảm thiết, hắn không phải là đối thủ của Tề
Minh. Đứng trước mặt Tề Minh, hắn chẳng thể đỡ nổi một chiêu, lập tức bị
thương nặng.
“Ngươi… Ngươi…”
Người Thủ Mộ để lộ ánh mắt hoảng sợ: “Thiên Đạo Chi Lực! Hủ Hủ Chi Thủ!”
Vù!
Trong thời khắc ngàn cân treo sợi tóc này.
Người Thủ Mộ cũng bất chấp tất cả, nếu còn giữ lại gì nữa thì e rằng hắn sẽ trực
tiếp chết trong tay Tề Minh, cho nên hắn đã thi triển cả thủ đoạn quý báu cuối
cùng của mình.
Rầm! Ầm!
Người Thủ Mộ quát lên liên tục, Thiên Đạo Chi Lực ẩn sâu trong cơ thể hắn bị
hắn giải phóng ra ngoài, kết hợp với quy tắc Hủ Bại của hắn và đủ loại thần
thông, dung hợp thành một kích mạnh nhất.
Vù!
Chỉ thấy.
Khí tức của Thiên Đạo đang lay động, quy tắc chấn động, pháp tắc kết hợp, biến
thành một Hủ Hủ Chi Thủ khổng lồ, bàn tay to lớn màu nâu xám, giống như
xương khô được bọc thêm một lớp da thối rữa bên ngoài.