Minh tha mạng, “Ta… Chúng ta nhận được nhiệm vụ treo giải thưởng của Hắc
Liên Ma quân tới giết ngươi, đừng giết ta mà! Cái gì ta cũng đều nguyện ý nói
ra!”
“Vậy mà lại là Hắc Liên Ma quân.”
Tề Minh cúi đầu nhìn xuống tên nam tử tóc dài đang quỳ dưới đất cầu xin tha
mạng, “Thân phận của các ngươi là gì? Lại có thể mai phục ở nơi này để ám sát
đệ tử chân truyền.”
“Ta… Chúng ta chỉ là tán tu, chúng ta nhận nhiệm vụ ám sát ngươi từ bảng treo
thưởng Huyền Tự.”
Tên nam tử tóc dài trả lời: “Bởi vì Thịnh hội Thiên Khải sắp bắt đầu, có rất
nhiều đệ tử thế gia các nơi, còn có cả hoàng thân quốc thích của Nam Vực đi
tới, cùng với những phàm nhân muốn tu hành, cho nên Thiên Khải tông mới mở
lối đi tạm thời qua Hộ tông đại trận.”
“Chúng ta nhân cơ hội này, lại mất thêm một ít thời gian hỏi thăm được động
phủ của ngài.”
“Lại là Thịnh hội Thiên Khải.”
Tề Minh cau mày, hỏi lại: “Hắc Liên Ma quân có tu vi gì?”
“Ta… Ta không biết.”
Nam tử tóc dài run lẩy bẩy trả lời.
“Cái này mà cũng không biết, giữ ngươi lại thì có ích gì.”
Phốc!
Tề Minh một kiếm chém đầu hắn.
Trên thực tế.
Phạm vi của Thiên Khải tông vô cùng mênh mông, khoảng trong chu vi ba trăm
dặm, sơn mạch nằm ngang dọc, tạo thành địa hình và địa mạo như rừng cây
nguyên thủy vậy.
Lại cộng thêm phàm trần thế tục của các đại vương quốc và hoàng triều, thì lại
càng không cần nói nhiều nữa.
Với lại.
Ở trong phạm vi của Thiên Khải tông, trong những rừng cây nguyên thủy cùng
với dãy núi kia, còn sinh sống các loại yêu thú, cùng với linh thú Linh sủng mà
các đệ tử trưởng lão Thiên Khải tông nuôi dưỡng.
Thậm chí.
Những yêu thú kia còn lập thành các chủng tộc và thế lực khác nhau.
Thiên Khải tông vẫn không đi dọn dẹp, mà là để cho những yêu thú và thế lực
này tự mình lớn lên, là vì cho các đệ tử của tông môn có cơ hội rè luyện.
Hơn nữa.
Các loại chủng tộc yêu thú kia còn có thể coi như là vật liệu khan hiếm dùng để
luyện chế pháp bảo và đan dược.
Trên căn bản chính là bị nuôi nhốt.
Hộ tông đại trận của Thiên Khải tông bao phủ toàn bộ Thiên Khải tông, cũng
chính là phạm vi trong chu vi ba trăm dặm.
Có thể nói.
Dưới tình huống có Hộ tông đại trận bảo vệ và ngăn cách, toàn bộ Thiên Khải
tông giống như là một thế giới hoàn chỉnh độc lập, hoàn toàn cô lập với bên
ngoài.
Dưới tình huống này.
Kẻ thù bên ngoài muốn đi vào trong Thiên Khải tông, thì nhất định phải thông
qua Hộ tông đại trận mới được. Lấy uy năng của Hộ tông đại trận Thiên Khải
tông, đây là siêu cấp đại trận lấy linh mạch của phương thiên địa này kết hợp
với nhau, trên căn bản khó mà bị cưỡng ép đánh vỡ.
Cho nên.
Phải cầm lệnh bài tương ứng với thân phận mới có thể thông hành Hộ tông đại
trận.
Đến mức lần trước Diệu Tai Phật Đà có thể đi vào Thiên Khải tông, đó là vì tu
vi của Diệu Tai Phật Đà cao thâm, thủ đoạn quả thật cũng rất không bình
thường, mới có thể đi vào từ chút sơ hở của Hộ tông đại trận.
Bởi vì do Thịnh hội Thiên Khải, Hộ tông đại trận mới mở ra thông đạo tương
ứng, sau khi Thịnh hội Thiên Khải kết thúc thì sẽ đóng kín, mới có thể để cho
người bên ngoài có cơ hội tiến vào Thiên Khải tông.
Còn có đó là.
Cũng chẳng hạn như Tề Minh.
Nếu như thực lực của Tề Minh đủ cường đại, hơn nữa là sau khi đạt đến trình
độ cường đại nhất định, thậm chí hắn có thể lấy Lạc Vân Phong làm trung tâm,
thành lập một động thiên phúc địa độc lập thuộc về chính mình.
Thậm chí có thể bồi dưỡng thuộc hạ của chính mình.
Dĩ nhiên.
Điều kiện tiên quyết là thực lực của ngươi phải đủ cường đại.
Nếu không.
Ngay cả tư cách để thành lập động thiên phúc địa ngươi cũng không có.
“Không thể không nói thái độ của Thiên Khải tông với đệ tử cũng quá thả rông
rồi.”
Tề Minh cau mày, cúi đầu nhìn ba thi thể trên đất, trong không khí phảng phất
mùi máu tanh, “Bất kể nói thế nào, ta dầu gì cũng là đệ tử chân truyền, thân
phận và địa vị cũng không coi là thấp, lại bị ba tên tán tu này thăm dò được nơi
ở, còn để cho bọn họ lẻn vào đến cửa động phủ.”
“Hay là trong này còn có ẩn tình khác?”
Tề Minh rơi vào trầm tư.
Nói thật.
Nếu quả thật có ẩn tình khác, đó phải là có cao tầng của Thiên Khải tông và Hắc
Liên Ma quân giao hảo với nhau, từ đó cố ý tiết lộ tin tức cho những tán tu này
cũng là một con đường, vậy thật là khiến cho Tề Minh lạnh sống lưng.
“Hai lần trước Thiên Khải tông làm ra động tĩnh lớn như vậy, liên tiếp dọn dẹp
sạch sẽ nhiều gian tế như vậy, vậy mà lại vẫn dám làm ra loại chuyện này?”
Tề Minh hít sâu một hơi, “Thật đúng là...”
“Tiếp tục suy nghĩ những thứ này cũng không có ý nghĩa gì.”
Tề Minh trầm giọng nói: “Xem ra, đúng là Hắc Liên Ma quân để mắt tới ta,
không phải là ta chỉ hủy một đóa Ma Chủng Hắc Liên của ngươi thôi sao? Có
đến nỗi không chết không thôi như vậy không?”
“Hơn nữa người thật sự hủy Ma Chủng Hắc Liên là sư tỷ Lữ Thanh Nhan mà!”
“Còn có bảng treo thưởng Huyền Tự lại là cái gì vậy?”
Trong lòng Tề Minh có rất nhiều nghi ngờ.
Tỉnh táo lại.
Tề Minh bắt đầu vơ vét chiến lợi phẩm ở trên người ba tên tán tu này, lấy được
ba cái túi trữ vật hạ phẩm, không gian của túi trữ vật hạ phẩm là lớn gấp mười
lần của túi trữ vật thứ phẩm là trên mười lần.
Rồi sau đó.
Tề Minh lại cẩn thận kiểm lại một chút.
Trong đó có.
Một ngàn viên linh thạch trung phẩm, mười tám vạn viên linh thạch hạ phẩm,
lại cộng thêm một chút đồ linh tinh, bao gồm có pháp bảo Trúc Cơ kỳ hạ phẩm,
cùng với pháp thuật Trúc Cơ kỳ hạ cấp, các loại đan dược vân vân.
Đoán chừng.
Tổng giá trị khoảng chừng năm sáu mươi vạn linh thạch hạ phẩm.
Nói cách khác.
Ba tên tán tu Trúc Cơ hậu kỳ, tổng giá trị con người của bọn họ là khoảng hai
mươi vạn linh thạch hạ phẩm.
Như vậy có thể thấy.
Tán tu nghèo khổ như thế nào.
Hoàn toàn không thể so với đệ tử của Thiên Khải tông.
Kém tận mấy cấp bậc.
“Huyết Sát Lệ Qủy.”
Xoát!
Tề Minh vung tay phải lên, gọi Huyết Sát Lệ Qủy ra, “Thôn phệ bọn họ.”
“Khà khà...”
Huyết Sát Lệ Qủy phát ra tiếng cười vừa âm u lại hưng phấn, trực tiếp nhào tới
ba cổ thi thể Trúc Cơ hậu kỳ, hút sạch sẽ máu thịt tinh khí của bọn họ.
Rồi sau đó.
Huyết Sát Lệ Qủy liền bắt đầu đột phá.
Phù! Phù! Phù!
Sát khí huyết sắc, quỷ khí màu đen, máu đen đan xen với ánh sáng, từ từ bao
phủ hoàn toàn Huyết Sát Lệ Qủy ở bên trong, biến thành một quả trứng khổng
lồ màu máu đen, có các loại hoa văn