về phần những người khác thì căn bản không có nhìn thêm mấy lần.
“Ngu Tuyết Lan, ngươi có nguyện bái nhập môn hạ của bổn tọa không? Trở
thành đệ tử của bổn tọa?”
Phượng Hi tiên tử hỏi trực tiếp.
“Đệ tử bằng lòng.”
Thông qua quan sát Ngu Tuyết Lan biết rằng Phượng Hi tiên tử không thể coi
thường, thế nên không chút do dự quỳ gối xuống, dập đầu hành lễ với Phượng
Hi tiên tử và nói: “Đệ tử Ngu Tuyết Lan khấu kiến sư tôn.”
“Rất tốt.”
Phượng Hi tiên tử hài lòng gật đầu, “Tiếp theo, ngươi đi theo đám người Lữ
Thanh Nhan trở về Thanh Vân phong, đến lúc đó, ghi danh tại Thanh Vân
phong, bổn tọa sẽ thông báo chuyện này cho Phong chủ.”
“Đa tạ sư tôn.”
Ngu Tuyết Lan lại dập đầu hành lễ lần nữa.
“Đứng lên đi.”
Phượng Hi tiên tử khẽ đưa tay lên, Ngu Tuyết Lan ngay lập tức cảm nhận được
một cỗ lực lượng, đứng bật dậy khỏi mặt đất một cách không tự chủ được.
Sau khi làm xong những việc này, Phượng Hi tiên tử liền trực tiếp rời đi, không
ở lại thêm dù chỉ một giây đồng hồ, tạo cho mọi người cảm giác giống như
Phượng Hi tiên tử là đặc biệt cố ý tới thu nhận Ngu Tuyết Lan làm đệ tử.
“Chúng ta không cần tranh luận.”
“Không ngờ Phượng Hi tiên tử của Thanh Vân phong lại cố ý chạy đến thu
nhận Ngu Tuyết Lan, nhưng mà cũng đúng rồi, Phượng Hi tiên tử là “Tịnh Liên
tiên thể”, mà Ngu Tuyết Lan là “Hồng Liên đạo thể”, thể chất có cộng hưởng,
thế nên nói, Phượng Hi tiên tử có cố ý chạy tới cũng là hợp tình hợp lý.”
“Chúng ta chắc chắn không thể tranh giành với Phượng Hi tiên tử.”
“Thật đáng tiếc.”
“...”
Trưởng lão nội môn của những Phong khác bất đắc dĩ nhún vai.
Cứ như vậy.
Thịnh hội Thiên Khải lần này đã kết thúc ở đây, mặc dù trong lúc đó xảy ra một
chút bạo động đã gây ra những ảnh hưởng không nhỏ, nhưng nó cũng đã được
hoàn thành, và kết quả vẫn khá lý tưởng.
Hơn nữa.
Ba mươi sáu yêu thú lão tổ, cùng với Long Ngạc tôn giả, giá trị thi thể của bọn
họ thật lớn, hoàn toàn có thể đủ để đền bù tổn thất của bạo động lần này.
Có thể nói.
Đám người Phùng lão coi như là thắng lợi trở về rồi.
Thịnh hội Thiên Khải kết thúc.
Hóa thân Kính Thiên Khải tự động ngắt kết nối với Tề Minh, Tề Minh đã không
còn cách nào khống chế năng lực hóa thân Kính Thiên Khải, có phần không
thích ứng.
Nhưng rất nhanh đã khôi phục.
“Tề Minh!”
Trước khi rời đi.
Đệ tử chân truyền Long Hồng Khuê của Bá Đao Phong lớn tiếng gọi Tề Minh,
“Mười năm sau, chân truyền đại bỉ, ta sẽ đánh bại ngươi đao thật thương thật.”
“Được.”
Tề Minh chỉ đáp lại một chữ.
Vù! Vù! Vù!!!
Ngay sau đó.
Các Pháp Thuyền của mười hai Phong dưới sự điều khiển của các trưởng lão
nội môn, dẫn theo các đệ tử mà các Phong mới thu nhận đều hóa thành các
luồng ánh sáng rồi biến mất ở phía chân trời.
Trên Pháp Thuyền của Thanh Vân phong.
Mặc dù hình dáng của Pháp Thuyền từ bên ngoài nhìn vào chỉ dài hơn mười
mét, nhưng thật ra bên trong có Càn Khôn, trong các khoang thuyền lầu các
được bố trí không gian trận pháp, và có không gian bên trong.
Thế nên hoàn toàn có thể chứa mấy ngàn người, còn có vẻ hết sức trống trải.
“Nguyên Phượng, còn không qua đây bái kiến sư thúc.”
Lúc này.
Lữ Thanh Nhan gọi lớn.
“Vâng, sư tôn.”
Nguyên Phượng giật mình, nhanh chóng đi tới, chắp tay hành lễ với Tề Minh,
nói: “Đệ tử Nguyên Phượng, bái kiến Tề sư thúc.”
“Ừm.”
Tề Minh liếc mắt đánh giá Nguyên Phượng, lại nhìn về phía Lữ Thanh Nhan,
nói: “Sư tỷ, không ngờ rằng ngươi lại thu nhận Nguyên Phượng, nếu như sư đệ
nhớ không lầm, dường như tư chất của Nguyên Phượng không được cao lắm,
căn bản không có đạt tới trình độ của đệ tử nội môn.”
“Linh căn tứ đẳng, thể chất linh thể, ngộ tính thiên tài, căn cốt lưu ly, phúc
duyên tam thái, chỉ có thể nói là trong quy định, mà yêu cầu của đệ tử nội môn
là phải tất cả năm hạng tư chất đạt đến tam đẳng mới được.”
“Ta biết.”
Lữ Thanh Nhan nhún vai, “Mặc dù tư chất của Nguyên Phượng bình thường,
nhưng tâm tính rất tốt, xem như là lọt vào mắt của ta, cũng giống như là Tiêu
Phàm vậy, có thể miễn cưỡng trở thành đệ tử của ta.”
“Được thôi.”
Tề Minh nhún vai, cũng không nói thêm lời nào nữa.
Phía bên kia.
Bởi vì Ngu Tuyết Lan được Phượng Hi tiên tử thu nhận làm đệ tử, thế nên địa vị
và thân phận cũng không thấp, gần như tương đương với Tề Minh rồi, có gian
phòng riêng.
Bây giờ nàng đang ở trong phòng không đi ra ngoài, cũng không có dự định tiếp
xúc với Tề Minh, để tránh bị Tề Minh phát hiện ra điều gì đó bất thường trong
quá trình tiếp xúc.
Phải biết rằng.
Bây giờ thân phận và tình hình của Ngu Tuyết Lan chỉ là một người phàm bình
thường, còn chưa tiếp xúc đến tu hành, nếu quả thật bị Tề Minh phát hiện ra
điều gì đó, dù cho nàng muốn chạy trốn cũng trốn không thoát, Phượng Hi tiên
tử cũng không cứu nổi nàng.
Cho nên.
Trước khi thực sự trở thành đệ tử chân truyền, nàng tuyệt đối không thể gây
thêm rắc rối.
“Sư đệ.”
Lữ Thanh Nhan hỏi, “Ngươi có muốn đi giao thiệp với Ngu Tuyết Lan một chút
hay không? Chỉ cần chờ sự đồng ý của Phong chủ và các vị trưởng lão chân
truyền khác, nàng lập tức giống như ngươi, trở thành đệ tử chân truyền rồi.”
“Không cần đâu.”
Tề Minh nhún vai, “Nếu không phải không còn cách nào, ta cũng không muốn
đến tham gia Thịnh hội Thiên Khải lần này.”
“Vậy thì tùy ngươi.”
Lữ Thanh Nhan nói.
Pháp Thuyền của Thanh Vân phong tiến thẳng về phía trước.
Mười mấy phút sau.
Đã trở về Thanh Vân phong.
Đầu tiên.
Pháp Thuyền lơ lửng dưới chân núi Thanh Vân phong.
“Đại trưởng lão Từ Vinh viện tạp dịch Thanh Vân phong bái kiến Tề chân
truyền, bái kiến chư vị trưởng lão.”
Phía dưới.
Người đang đi tới trước mặt chính là Đại trưởng lão tạp dịch Từ Vinh.
Chỉ có điều.
Trước kia Tề Minh chỉ là đệ tử tạp dịch, nhưng bây giờ đã là đệ tử chân truyền
rồi, hơn nữa tu vi không thấp hơn Từ Vinh, thực lực lại càng cao hơn Tề Vinh
vài bậc.
“Ừm.”
Tề Minh gặp người quen trước kia, gật đầu coi như là đáp lại.
Chuyện kế tiếp cũng không cần Tề Minh bận tâm.
Trước hết.
Toàn bộ năm ngàn đệ tử tạp dịch xuống thuyền, được Từ Vinh và các vị trưởng
lão tạp dịch tiếp nhận, đầu tiên là để cho bọn họ ghi danh thân phận xong, cấp
cho quần áo và lệnh bài của đệ tử tạp dịch, cùng với công pháp và pháp thuật
tương ứng.