Linh tuy rằng mạnh mẽ, nhưng đệ tử chân truyền Nguyên Anh hậu kỳ của Xuân
Thu môn cũng mạnh không kém, hai bên giao chiến, ở trong khoảng thời gian
ngắn, căn bản không thể phân thắng bại.
Cứ như vậy.
Nhóm người Trịnh Phi Quyên liên tục gặp nguy hiểm.
Phốc!
Không bao lâu đã có một đệ tử chân truyền bị đánh bị thương, có một Long Duệ
hậu bối của Tứ Hải long cung bắt được thời cơ, biến ra một vòi nước to như pho
tượng, há cái miệng to như bồn máu, cắn đứt cả cánh tay trái của đệ tử chân
truyền này, hơn nữa nhai vài cái, rồi nuốt vào trong bụng.
“Không hổ là máu thịt của đệ tử chân truyền, còn hơn những nhân loại bình
thường đó, mùi vị không biết tốt hơn bao nhiêu lần, cho dù là đồng nam đồng
nữ cũng so không được!”
Tên Long Duệ hậu bối này cười dữ tợn nói.
“Ngươi…...”
Sắc mặt của đệ tử chân truyền này trắng bệch, trên trán tràn đầy mồ hôi lạnh.
“A!”
Đột nhiên.
Mọi người nghe được tiếng kêu đầy thê lương và thảm thiết.
Theo ánh mắt nhìn lại.
Chỉ thấy tay phải của Tề Minh đón gió mà căng ra, trở nên vô cùng to lớn, pháp
lực hội tụ, đã bắt được một Long Duệ hậu bối của Tứ Hải long cung, đang chậm
rãi dùng sức.
Thuật thần thông huyền pháp mà Tề Minh thi triển đúng là Đại Tiểu Như Ý
trong Thiên Cương Ba Mươi Sáu Thuật, tay phải hắn phóng đại nhiều lần, biến
thành một cánh tay người khổng lồ tráng kiện dài đến mười mét.
“A!”
Tên Long Duệ hậu bối kia còn kêu thảm thiết, sau khi hắn bị Tề Minh bắt lấy,
căn bản không thể giãy dụa, lực lượng khủng bố đến tột cùng hoàn toàn giam
cầm hắn.
Pháp thuật thần thông cũng không thể phát huy được.
Phốc! Phốc! Phốc!
Máu tươi chảy xuôi.
Máu màu đỏ tươi chảy từ giữa thất khiếu của Long Duệ hậu bối này chảy ra.
Hơn nữa.
Yêu lực mãnh liệt.
Bộ dáng của tên Long Duệ hậu bối trở nên giống như một long nhân bình
thường, gương mặt dữ tợn, xương cốt toàn thân suýt nữa đều gãy, thật sự là thê
thảm.
“Ngao Trường Khánh.”
“Dừng tay.”
“Lập tức dừng tay cho ta!”
“.........”
Năm tên Long Duệ hậu bối khác của Tứ Hải Long Cung quá sợ hãi, bọn họ nhìn
thảm trạng của Ngao Trường Khánh, vẻ mặt vô cùng phẫn nộ.
“Sư.... sư đệ.....”
Trịnh Phi Quyên cả người đều sững sờ, trong đôi mắt đẹp tràn đầy cảnh tượng
kinh hãi.
“Long Duệ hậu bối của Tứ Hải Long Cung.”
Ánh mắt Tề Minh lạnh nhạt: “Lá gan các ngươi không nhỏ, không ở lại Đông
Vực cho tốt, dám chạy đến Nam Vực giở thói ngang ngược, còn xuống tay với
sư tỷ đồng môn của ta.”
“Các ngươi là đang muốn chết à?”
“Tiểu tử!”
Trong đó, có một tên Long Duệ hậu bối tóc xanh có khuôn mặt vuông quát:
“Ngươi còn không mau thả Ngao Trường Khánh ra, nếu không ngày này năm
sau chính là ngày giỗ của ngươi.”
“Xem ra các ngươi hoàn toàn không biết hoàn cảnh của bản thân rồi.”
Tề Minh lắc lắc đầu.
“Chết đi!”
Phốc!
Pháp lực của Tề Minh trào ra, cự lực to lớn bạo phát, cánh tay người khổng lồ
tráng kiện được biến đổi ra từ Đại Tiểu Như Ý cứ thế bóp nát xương cốt toàn
thân Ngao Trường Khánh.
Máu tươi văng ra khắp nơi.
“Cứu…. Cứu ta…”
Hai tròng mắt Ngao Trường Khánh trừng lớn, gần như hấp hối.
“A!”
“Kết trận!”
Tên Long Duệ hậu bối tóc xanh có khuôn mặt vuông kia gầm lên một tiếng,
phóng lên cao, toàn thân trên dưới, thanh quang lóng lánh, hóa thành Thanh
Long long nhân, quanh thân quấn quanh Thanh Long pháp tướng.
“Vâng!”
“Tứ Hải Chân Long trận!”
“Giết!”
Rống! Rống! Rống!
Bốn tên Long Duệ hậu bối khác liếc nhìn nhau một cái, trong mắt bọn họ cũng
tràn đầy sát ý và phẫn nộ, đồng thời hét dài một tiếng, sau đó theo sát phóng lên
cao.
Từng đợt âm thanh rồng ngâm.
Ngũ quang thập sắc.
Năm tên Long Duệ hậu bối hợp thành trận pháp, từng người đưa lực lượng vào
hợp thành nhất thể, lại kết hợp với Tứ Hải Chân Long trận, diễn biến ra một bức
tượng Ngũ Trảo Thanh Long.
Trong rất sống động.
Dài đến ba trăm mét.
Trên cao nhìn xuống.
Toàn thân rực rỡ lấp lánh một cách rạng rỡ.
Lộng lẫy đến cực điểm.
Còn có long uy mênh mông cuồn cuộn.
“Không hổ là Long Duệ hậu bối của Tứ Hải Long Cung.”
Đệ tử chân truyền của Xuân Thu môn nhìn lại, cảm thán nói: “Huyết mạch
Long Duệ của bọn họ tương liên, lại phối hợp với trận pháp sở trường, sau khi
tổ hợp lại, thực lực như thế sẽ lớn mạnh đến cực điểm.”
“Sư đệ, cẩn thận!”
Trịnh Phi Quyên la to.
“Đáng giận!”
Trần Phong Linh nhìn lại, vẻ mặt phẫn nộ.
“Ha ha ha..”
Đệ tử chân truyền đạt tới tu vi Nguyên Anh hậu kỳ của Xuân Thu môn cười to,
nói: “Ta vừa rồi cũng không ngờ, quả thật bị khiếp sợ rồi, cái tên đột nhiên xuất
hiện này thực lực lại mạnh như thế, vậy mà lại cứ thế giết một tên Long Duệ
hậu bối của Tứ Hải Long Cung.”
“Chẳng qua chỉ có như vậy.”
“Các ngươi cũng đã hoàn toàn chọc giận Long Huệ hậu bối của Tứ Hải Long
Cung, hiện tại cho dù các ngươi giao đồ vật ra thì bọn học cũng sẽ không buông
tha cho các ngươi.”
“Giết!”
Ầm!
Trong tay Trần Phong Linh cầm Luyện Thần Kim Cương chày, phát huy tất cả
pháp thuật, quanh thân lóe ra luyện thần kim quang, hướng về phía đối phương
lần lượt khởi xướng tấn công.
“Ta chém ngươi trước, sau đó lại diệt mấy tên cá chạch của Tứ Hải Long
Cung.”
Trần Phong Linh quát.
“Kiêu căng ngạo mạng.”
Đệ tử chân truyền tu vi đạt tới Nguyên Anh hậu kỳ của Xuân Thu môn hừ lạnh
một tiếng: “Xuân Thu môn, một năm lấy bốn mùa Xuân, Hạ, Thu, Đông để
phân chia bốn môn, mỗi một môn lại lấy theo mỗi quý sáu tiết chia ra làm sáu
điện.”
“Bốn môn hai mươi bốn điện.”
“Mà Dương Huy Chi ta chính là đại sư huynh của Đông môn Tiểu Tuyết điện,
cho dù là thực lực hay tu vi thì đều thuộc loại đứng đầu ở Đông môn Tiểu Tuyết
điện, chỉ bằng ngươi mà cũng muốn giết ta?”
“Ta tiêu diệt ngươi thì còn tạm được.”
Vì thế.
Cuộc chiến của Trần Phong Linh và Dương Huy Chi càng trở nên kịch liệt.
Trên thực tế.
Tình hình chiến đấu ở nơi này cũng khiến cho nhiều mặt chú ý.
Đầu tiên.
Ở xung quanh.
Không ít thế lực Chân truyền hậu bối đã nhận ra động tĩnh ở nơi này, nhưng đều
không hiện thân, mà là ẩn núp rồi lặng lẽ xem xét cuộc chiến đang diễn ra.
Trừ đó ra.
Trưởng lão của Thiên Khải tông, trưởng lão của Xuân Thu môn và các trưởng
lão Long Vương của Tứ Hải Long Cung, bọn họ cũng đã chú ý tới tình hình
chiến đấu ở nơi này.