bế quan ngộ đạo của hắn cũng nhiều hơn mười năm so với Cổ Tiên Đại La, mà
sau khi hắn bế quan tỉnh lại, đã bắt đầu đột phá Đại La Kim Tiên.
Ầm! Ầm! Ầm!!!
Các loại tiếng nổ ran vang vọng cả Cổ Tiên Tông, lập tức khiến cho Cổ Tiên
Đại La, Phong Thiên Đại La, Thanh Hà Đại La chú ý, bọn họ chạy ra khỏi Cổ
Tiên Đạo Điện.
Cùng lúc đó.
Đa số Kim Tiên, đa số trưởng lão, rất nhiều các đệ tử của Cổ Tiên Tông cũng
đều nhìn đến.
“Đây là…”
Thanh Hà Đại La sửng sốt một chút, kinh ngạc nói: “Ngũ Linh! Vậy mà là Ngũ
Linh! Hắn lại đột phá tấm chắn cuối cùng! Muốn đột phá tới Đại La Kim Tiên!”
“Tốt tốt tốt…”
Phong Thiên Đại La cười to mấy tiếng: “Đây là chuyện tốt, đây là chuyện tốt
cực lớn, Cổ Tiên Tông lại sinh ra một vị Đại La Kim Tiên, ắt phải càng tiến
thêm một bước.”
“Qủa nhiên ta thôi diễn không sai.”
Cổ Tiên Đại La suy tính nói: “Lần này kiếp nạn Nhân Qủa của Cổ Tiên Tông
chúng ta qua đi, quả nhiên sẽ sinh ra một vị Đại La Kim Tiên, chỉ là không nghĩ
tới vị Đại La Kim Tiên này chính là Ngũ Linh, mà còn lại là nhận được ân huệ
giảng đạo của Thiên Khải tiền bối.”
Tề Minh đứng dậy rời khỏi Cổ Tiên Đạo Điện, hắn khẽ ngẩng đầu nhìm chằm
chằm Ngũ Linh Kim Tiên đang ngồi xếp bằng trong hư không. Tề Minh thấy
Ngũ Linh Kim Tiên tạo lập rất nhiều Tiên khiếu, uy năng của pháp tắc Thiên
Địa được truyền vào trong đó, tích hợp vào Tiên khiếu.
Không thể không nói.
Lần này Ngũ Linh Kim Tiên đã có đột phá thanh thế lẫy lừng, mặc dù không thể
sánh được với những hệ quả mà đột phá của Cổ Tiên Đại La và Phong Thiên
Đại La gây ra, nhưng cũng đủ làm chấn động toàn bộ Cổ Tiên tông.
Trong Cổ Tiên tông.
Trong mắt rất nhiều Trưởng lão và đệ tử đang dõi theo, đặc biệt là những Thái
Thượng Trưởng lão – những người đã lãng phí nhiều năm trong Kim Tiên hậu
kì, đều ngập tràn vẻ ngưỡng mộ.
Chỉ tiếc là, toàn bộ Cổ Tiên tông có rất nhiều Kim Tiên Thái Thượng Trưởng
lão, những lại không ai thực sự có thể giống như Ngũ Linh Kim Tiên đột phá
kết giới Đại La.
Chỉ có duy nhất Ngũ Linh Kim Tiên làm được.
Nửa năm sau, Ngũ Linh Kim Tiên mới hoàn thành đột phá một cách triệt để,
theo đó, Cổ Tiên tông đã sinh ra Đại La Kim Tiên thứ tư, sức mạnh tổng thể sẽ
đè bẹp tất cả các thế lực trong toàn bộ Cổ Tiên thành.
Hơn nữa, hiện tại Cổ Tiên tông đã có đủ sức mạnh để thống trị hoàn toàn khu
vực Cổ Tiên thành.
Nhưng Cổ Tiên tông sẽ không làm như vậy, cũng không dám làm như vậy.
Bởi vì, nếu Cổ Tiên tông làm như vậy, sẽ thách thức quyền lực của Cửu Châu
tiên triều, phải chịu sự trừng phạt của Cửu Châu tiên triều, thậm chí bị Cửu
Châu tiên triều tiêu diệt.
Mặc dù Cổ Tiên tông không hề yếu, nhưng so với Cửu Châu tiên triều chỉ như
trứng chọi đá, khoảng cách quá lớn, hoàn toàn không cùng đẳng cấp.
Ngoài ra.
Hệ quả mà đột phá lần này của Ngũ Linh Kim Tiên tạo ra quả thực không nhỏ,
cộng với hai lần đột phá trước đây của Cổ Tiên Đại La và Phong Thiên Đại La,
hệ quả tạo ra còn lớn hơn gấp bội.
Không lâu sau.
Tin tức đã lan truyền khắp Cổ Tiên thành.
Tộc Ngân Sí Dạ Xoa, cửa Tử Phủ, nhà họ Phùng.
Các thế lực lớn đều đã nhận được tin.
“Lần nhân quả kiếp nạn này, do ảnh hưởng của Thiên Khải Đạo Hữu mà thay
đổi rất lớn, bây giờ cũng sắp kết thúc, nhưng không ngờ thực lực của Cổ Tiên
tông nhờ đó mà tăng gấp bội, thậm chí còn sinh ra Đại La Kim Tiên thứ tư.
Ngân Dực Đại La giọng nghiêm nghị.
“Ừ”
Tử Cung Đại La gật đầu, trầm giọng: “Ta đã nghe ngóng nhiều nơi, lí do tại sao
Cổ Tiên Đại La có thể đột phá cảnh giới, là bởi vì họ đã thỉnh giáo Thiên Khải
Đạo Hữu, được Thiên Khải Đạo Hữu dẫn dắt, lĩnh hội được pháp tắc Thiên Địa,
tạo lập Tiên khiếu, nên mới có thể đột phá.”
“Tất cả đều có liên quan đến Thiên Khải Đạo Hữu.”
Trảm Thiên Đại La nói: “Chúng ta nên mời Thiên Khải Đạo Hữu càng sớm
càng tốt, biết đâu chúng ta cũng có thể thỉnh giáo Thiên Khải Đạo Hữu cách đột
phá cảnh giới thì sao, chỉ có điều không biết Thiên Khải Đạo Hữu có đồng ý
không.”
Hàng trăm năm trôi qua.
Lần nhân quả kiếp nạn này cũng đã đến hồi kết, đất trời khôi phục lãng lãng càn
khôn, nhân quả bình tức, nghiệp chướng bình phục, kiếp khí tiêu tán.
Lại qua nửa năm nữa.
Tề Minh từ biệt Cổ Tiên Đại La, rời khỏi Cổ Tiên tông, Cổ Tiên Đại La níu giữ
hết lời nhưng Tề Minh không đồng ý, vẫn nhất quyết rời đi.
Sau đó.
Tề Minh nhận được lời mời của Tộc Ngân Sí Dạ Xoa, cửa Tử Phủ, nhà họ
Phùng và thành chủ Cổ Tiên thành, Tề Mình đều đồng ý, hắn cũng định đi hết
một lượt xem sao.
Nửa ngày sau.
Tề Minh đến thăm Tộc Ngân Sí Dạ Xoa trước, Tộc Ngân Sí Dạ Xoa vốn dĩ là dị
tộc, thiên bẩm thần thông, sinh ra đã nắm vững sức mạnh của ngân sắc phù văn,
phát triển pháp tắc phù đạo, thực lực không hề yếu.
Trên thực tế.
Trong thượng giới.
Có rất nhiều dị tộc khác nhau, một số cực kì mạnh mẽ, ví dụ Long tộc, Phượng
Hoàng, Kì Lân, … vân vân. Đây đều là những dị tộc có sực mạnh khó lường.
Trong phạm vi Cổ Tiên thành, Tộc Ngân Sí Dạ Xoa được coi là một dị tộc
mạnh, có Đại La Kim Tiên hậu thuẫn, thế lực thuộc hạng đầu bảng, còn là thống
soái của toàn bộ dị tộc trong phạm vi Cổ Tiên thành.
“Cung nghênh Thiên Khải Đạo Hữu.”
Vù! Vù!
Tề Mình vừa tới nơi đã nhìn thấy một cảnh tượng khá ngoạn mục, Ngân Dực
Đại La dẫn đầu các vị Kim Tiên tộc lão, Thất Ất Huyền Tiên cùng các vị tai to
mặt lớn của Tộc Ngân Sí Dạ Xoa, tiến đến nghênh đón Tề Minh.
“Ngân Dực Đạo Hữu khách sáo quá.”
Tề Minh sững sờ, khóe miệng vẫn hơi nhếch lên.
“Nên như vậy, nên như vậy.”
Ngân Dực Đại La mỉm cười, giơ tay ra hiệu: “Thiên Khải Đạo Hữu, mời.”
“Được.”
Tề Minh khẽ gật đầu.
Ngay sau đó.
Ngân Dực Đại La dẫn Tề Minh đến đất tổ của Tộc Ngân Sí Dạ Xoa, Ngân Dực
Đại La và Tề Minh ngồi nói chuyện ở đất tổ.
Cứ như vậy.
Tề Minh lại một lần nữa giảng giải đạo lí đất trời, giảng giải Đạo Kinh, giảng
giải đạo pháp huyền diệu, lúc đầu Ngân Dực Đại La còn theo kịp tiết tấu của Tề
Minh, nhưng đến giữa chừng thì hắn đã bất lực rồi.
Vù vù! Vù vù! Vù vù!!