Thuyền, bọn họ đi vào bên trong các tòa thành nhỏ của các phong trong Thiên
Khải thành, quan sát tình huống và tình hình của khảo hạch.
Nếu như có người vừa ý, bọn họ có thể trực tiếp nhận làm đệ tử sau khi Thịnh
hội Thiên Khải kết thúc.
Bên trong Thanh Vân Bảo.
Tề Minh, Lữ Thanh Nhan, Đàm Thành Lĩnh, Thôi Khánh ngồi ở tầng cao nhất
của của Thanh Vân Bảo, ngẩng đầu nhìn chăm chú vào hình ảnh do hóa thân
của Kính Thiên Khải chiếu ra.
Bên trong bảo của mười một phong khác.
Bọn họ đang lẳng lặng nhìn chăm chú vào tình cảnh khảo hạch.
“Thịnh hội Thiên Khải lần này, không biết có thể xuất hiện siêu cấp thiên tài có
đầy đủ bốn cấp tư chất có thể trực tiếp trở thành đệ tử chân truyền hay không,
trái lại có chút chờ mong.”
“Cố gắng nhìn sẽ thấy.”
“Lần này cho dù có, đoán chừng cũng sẽ bị Thanh Vân Phong thu vào trong túi
thôi.”
“Này cũng không nhất định.”
“Vẫn là phải xem cơ duyên mới được.”
“…”
Các vị trưởng lão nội môn truyền âm nói chuyện với nhau.
Tề Minh cũng có thể nghe được.
Lúc này.
Ở trong khảo hạch.
Chém giết đã bắt đầu rồi.
Hơn nữa càng phát triển càng mãnh liệt.
“A!!!”
“Cứu mạng! Đừng giết ta! Đừng giết ta!”
“Ta chính là đệ tử dòng chính của Trần gia ở Giang Bắc, nếu các ngươi giết ta,
Trần gia của chúng ta sẽ không tha cho các ngươi, ngươi nhất định phải chết
không thể nghi ngờ!”
“Không được!”
“…”
Các loại tình huống đều đang xuất hiện.
Phải biết rằng.
Mỗi lần Thịnh hội Thiên Khải tiến hành mỗi ba năm một lần.
Bởi vì mỗi ba năm trôi qua, tất cả đệ tử tạp dịch của mười hai phong Thiên Khải
tông sẽ bởi vì không thông qua khảo hạch ngoại môn, kế đó bị trục xuất ra tông
môn, cần phải bổ sung đệ tử tạp dịch mới.
Hơn nữa đệ tử tạp dịch của mỗi một phong đều xấp xỉ năm nghìn người.
Cho nên.
Chắc chắn sẽ nhận sáu vạn đệ tử tạp dịch.
Trừ cái đó ra.
Chính là số lượng đệ tử ngoại môn và đệ tử nội môn không xác định.
Về phần đệ tử chân truyền.
Cũng không phải mỗi một lần Thịnh hội Thiên Khải đều có thể thu được.
Mặc kệ nói như thế nào.
Giữa một trăm tám mươi chín vạn chín nghìn bốn trăm năm mươi người tham
dự, sẽ chỉ nhận lấy xấp xỉ bảy tám vạn, xác suất trúng tuyển của Thịnh hội
Thiên Khải chỉ có xấp xỉ một trên ba mươi.
Thông qua hóa thân của Kính Thiên Khải Tề Minh có thể biết rõ ràng, từ lúc bắt
đầu đến bây giờ, chỉ trôi qua nửa giờ, đã có một vạn người chết, cùng với ba
vạn người bị người tham dự khác chiếm đoạt mất pháp ấn Thiên Khải, sau đó đã
bị loại bỏ rớt rồi.
“Hử?”
Tề Minh a nhẹ một tiếng, trên mặt hiện lên một tia kinh ngạc và vẻ mặt nghi
ngờ: “Chỉ vừa trôi qua nửa giờ, đã có người thành công đi vào bí cảnh Linh Vân
nhanh như vậy.”
“Nhanh như vậy à?”
Lữ Thanh Nhan cũng có chút kinh ngạc.
“Tề chân truyền, có thể phiền ngươi chuyển hình ảnh ra nhìn xem không.”
Đàm trưởng lão nói.
“Được.”
Tề Minh gật đầu.
Xoẹt!
Hắn vung tay phải lên, thông qua hóa thân của Kính Thiên Khải, hiện ra một
hình ảnh chiếu ra, đường kính xấp xỉ một thước, so ra kém xa kính hư không
bên ngoài.
“Đây là…”
Ở bên trong hình ảnh.
Ánh vào trong mắt chính là một cô gái sắc đẹp tuyệt trần, dáng người xinh đẹp,
khuôn mặt cực đẹp, khí chất trong trẻo nhưng lạnh lùng, hai chân nàng mượt mà
thon dài, trắng nõn như ngọc, vòng eo tinh xảo mềm mại, mà lại tràn ngập sức
mạnh.
Tốc độ của nàng rất nhanh, ở giữa cây cối trong rừng cây nhảy ra, có thể xác
định là khinh công vũ kỹ thế tục, lấy tốc độ cực nhanh vượt qua những người
khác.
“Tiên Thiên võ giả.”
Thôi Khánh nói: “Tuổi của nàng hẳn là mười sáu tuổi, hơn nữa, nội lực Tiên
Thiên của nàng vững chắc mà cứng cỏi, không có chút dấu hiệu không ổn định
nào, rõ nàng không hề dùng linh dược gì, mà là dựa vào thiên phú của mình đạt
tới cấp độ Tiên Thiên võ giả vào mười sáu tuổi.”
“Thiên phú như vậy.”
“Ở bên trong nhân gian thế tục, đủ để đứng đầu danh sách.”
“Ừ.”
Đàm Thành Lĩnh gật gật đầu: “Tuy rằng còn chưa thông qua năm hạng khảo
hạch kiểm tra ra tư chất của nàng, nhưng có thể xác định, ít nhất nàng cũng có
thể trở thành đệ tử ngoại môn, trở thành đệ tử nội môn cũng không phải không
có khả năng.”
“Về phần có thể trở thành chân truyền hay không, vậy không nhất định.”
“Sư đệ.”
Lữ Thanh Nhan nói: “Ngươi có thể thông qua hóa thân của Kính Thiên Khải
điều tra thân thế của cô gái này không?”
“Ta thử xem.”
Tề Minh nói.
Vù!
Vừa động ý niệm.
Lập tức.
Ở bên cạnh hình ảnh chiếu ra trước mắt, đã lại xuất hiện một màn hình hư cấu
nhỏ, ở phía trên màn hình hư cấu nhỏ này, giới thiệu cực kỳ kỹ càng tỉ mỉ tình
hình của cô gái này.
“Họ tên Ngu Tuyết Lan.”
Tề Minh nói: “Mười sáu tuổi, nàng xuất thân từ vương quốc An Sử do Thanh
Vân Phong cai quản, hơn nữa còn là con gái của Ngu vương hầu tương đối nổi
tiếng trong vương quốc An Sử.”
“Vương quốc An Sử.”
Lữ Thanh Nha do dự: “Có vương hầu họ Ngu sao?”
“Này…”
Đàm trưởng lão và Thôi trưởng lão nhìn nhau liếc mắt một cái, nói: “Quả thật
có vương hầu họ Ngu, nhưng vào một tháng trước, từ trên xuống dưới ba trăm
năm mươi tám người trong quý phủ của Ngu vương hầu, bao gồm nha hoàn,
người ở bên trong, bị ma giáo trả thù, trong một đêm bị tiêu diệt toàn bộ rồi.”
“Hung ác như vậy à?”
Tề Minh nói.
“Ác sao?”
Lữ Thanh Nhan lắc lắc đầu: “Ma giáo này phát điên mất trí, hoàn toàn sẽ không
bận tâm đến sống chết của phàm nhân, vì có thể luyện chế pháp bảo ma tu,
chuyện tàn sát dân chúng hàng loạt, thậm chí diệt quốc đều đã xảy ra.”
“Cho nên nói Ngu Tuyết Lan này là phụ mẫu đều chết, toàn bộ gia tộc bị diệt,
thiên tài thân gánh thù sâu như biển.”
Tề Minh nói.
“Hẳn là đúng rồi.”
Bọn Lữ Thanh Nhan gật gật đầu.
Tề Minh mím môi, ánh mắt đánh giá Ngu Tuyết Lan, thầm nghĩ ở trong lòng:
“Thân thế như vậy, cảnh ngộ như vậy, thật giống với những gì xảy ra với nhân
vật chính.”
Lúc này.
Ngu Tuyết Lan đã đi tới cửa ra vào bí cảnh Linh Vân, chính là một cửa lốc
xoáy, đặt ở phía trên đỉnh một ngọn núi.
Soạt!
Ngu Tuyết Lan không chút do dự nào, bước vào bí cảnh Linh Vân.
Sau vài giờ.
Lần lượt nối tiếp.
Đã có một người lại một người tham dự đi vào bí cảnh Linh Vân, đa số người
thuộc nhóm đầu tiên bước vào bí cảnh Linh Vân đều là đệ tử của thế gia tu
hành, hậu bối của tán tu, còn có các hoàng thân quốc thích của các vương triều
vương quốc lớn.
Nhóm thứ hai, nhóm thứ ba…
Xấp xỉ năm giờ.