Mục lục
Phần Mềm Treo Máy: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đoàn người Tề Minh đi đến khu vực trong tâm của Cửu Giới Sơn. Đứng ở khu

vực trung tâm, nhìn xung quanh, có thể thấy trong khoảng không xung quanh là

những ngọn núi lơ lửng, như thể hòa vào không gian.

Đồng thời.

Ngay vị trị phía trên.

Đập vào mắt là tòa Thiên Địa Huyền Hoàng Lung Linh Trân Bảo Tháp nguy

nga vô tận, ngọn tháp đâm thẳng vào tầng mây giống như gắn liền với trời đất,

giống như một cột trụ của thế giới.

Đáy của tòa tháp gắn liền với mặt đất.

Đỉnh tòa tháp hòa quyện với bầu trời.

Trên thực tế.

Xung quanh.

Mỗi một Thiên Tôn bọn họ tập trung ở đây, chuẩn bị tiến vào Thiên Địa Huyền

Hoàng Lung Linh Trân Bảo Tháp.

Dù Thiên Địa Huyền Hoàng Lung Linh Trân Bảo Tháp cao ngất, nhưng không

thể tiếp nhận được nhiều cường giả như thế trong một lần.

Về cơ bản.

Trong một lần, Thiên Địa Huyền Hoàng Lung Linh Trân Bảo Tháp chỉ có thể

đồng thời tiếp nhận mười hai vạn chín nghìn sáu trăm người vào.

Bởi vì có quá nhiều Thiên Tôn muốn vào Thiên Địa Huyền Hoàng Lung Linh

Trân Bảo Tháp nên bọn họ phải xếp hàng, và vị trí đương nhiên phụ thuộc vào

thực lực của bọn họ.

Sức mạnh không cao thì xếp phía sau.

“Đại nhân.”

Khâu Vạn Đạo cau mày: “Bây giờ chúng ta đến cũng đã muộn, thứ tự đã được

xác định, nhiều Thiên Đôn đang xếp hàng như vậy, nếu chúng ta tiếp tục xếp

hàng thế này thì thời gian chờ đợi sẽ rất lâu.”

“Ừ.”

Tề Minh gật đầu: “Ngươi nói rất đúng, nếu thời gian xếp hàng chờ quá lâu, vậy

thì chen hàng đi, ta tin các vị đang có mặt ở đây đều hiểu cả.”

“Chuyện này…”

Khâu Vạn Đạo im lặng.

Nên hiểu rằng.

Việc Tề Minh chen ngang lúc xếp hàng chắc chắn sẽ khiến toàn bộ Thiên Tôn

có mặt ở đây khó chịu, đến lúc đó sẽ bị tất cả công kích, trở thành mục tiêu chỉ

trích của mọi người.

Tất nhiên.

Tề Minh không e ngại những điều này

“Vâng!”

Khâu Vạn Đạo hít sâu: “Tuân lệnh!”

“Đi.”

Tề Minh đi về phía trước, vượt qua từng Thiên Tôn một, đi thẳng đến vị trí đầu

hàng, tất cả những Thiên Tôn đang có mặt ở đây đều không khỏi sửng sốt.

“Hắn là ai?”

“Đó...”

“Hắn định làm gì?”

“Không ổn!”

“Hắn định đi thẳng vào Thiên Địa Huyền Hoàng Lung Linh Trân Bảo Tháp!”

“Mẹ nó! To gan! Bổn tọa xếp hàng ở đây gần một nghìn năm, cái thứ khốn nạn

này vừa mới đến đã dám chen ngang!”

“Tự tìm cái chết!”

“Khốn nạn!”

“Cản hắn lại!

“...”

Nhất thời.

Toàn bộ Thiên Tôn đều có phản ứng.

“Đứng lại!”

Soạt!

Lập tức.

Ánh mắt ba Thiên Tôn đứng đầu hàng lạnh lùng, bọn họ cản đường Tề Minh,

trầm giọng quát lớn: “Các hạ, ngươi đi thẳng đến đây muốn vào tháp, đúng là

không có chút quy tắc nào hết.”

“Nếu không có bản lĩnh gì, khuyên ngươi đừng có chen ngang!”

“Nhìn những xác chết bên cạnh đi, đó là kết cục của kẻ không biết trời cao đất

rộng!”

“...”

Ánh mắt lạnh lùng của các Thiên Tôn tập trung vào Tề Minh.

“Quy tắc?”

Hai tay Tề Minh chắp sau lưng, bóng dáng chậm rãi bay lên cao. Từ trên cao

nhìn xuống, hắn quan sát tất cả các Thiên Tôn đang có mặt ở đây, trầm giọng

quát: “Quy tắc gì?”

“Thực lực là quy tắc của ta!”

“Xếp hàng?”

“Nực cười!”

Tề Minh tiếp tục quát: “Nếu có người không phục thì có thể ra tay thử xem.”

“Vậy thì ra tay!”

“Mẹ nó!”

“Giết!”

“Dạy cho hắn một bài học!”

“...”

Ầm! Ầm! Ầm!

Không chút do dự.

Xung quanh.

Đã có ba Thiên Tôn đồng thời tấn công Tề Minh, thực lực của mỗi người đều

không kém, vận chuyển thần thông đạo pháp, phát huy đạo bảo bản mệnh, vây

công Tề Minh.

“Cút!”

Đùng đùng!

Nhưng mà.

Tề Minh chưa ra tay.

Thích Không và Vạn Trọng Sơn đã xông ra, thực lực của Quy Tắc Thiên Tôn

cửu trọng thiên bùng lên, lấy hai địch ba ngăn cản ba Thiên Tôn này, một trận

chiến khốc liệt nổ ra.

“Quy Tắc Thiên Tôn cửu trọng thiên!”

“Đúng là có chút bản lĩnh!”

“...”

Các Thiên Tôn có phần ngỡ ngàng.

“Giết!”

“Muốn chen ngang? Không có cửa đâu!”

“Ta đã đợi khoảng hơn một nghìn năm rồi, sắp đến lượt ra, vậy mà đột nhiên tên

khốn nạn như ngươi xuất hiện, còn muốn đi thẳng vào tháp? Ngươi đang nằm

mơ!”

“Giết!”

“Cùng nhau tấn công tên khốn này! Ta không tin, chúng ta có sự hợp lực của

nhiều Thiên Tôn như vậy mà không thể giết được hắn!”

“...”

Quả nhiên.

Đúng như lời Khâu Vạn Đạo đã nói, hành động của Tề Minh thưc sự đã khiến

các Thiên Tôn đang có mặt ở đây tức giận, bọn họ đã xếp hàng chờ hàng nghìn

năm, trong khi Tề Minh không muốn xếp hàng, hắn định vào thẳng tháp. Đương

nhiên các Thiên Tôn đang có mặt sẽ tức giận.

Điều quan trọng nhất là.

Các Thiên Tôn ở đây không biết rõ thực lực thực sự của Tề Minh.

Vì thế.

Tề Minh đã bị các Thiên Tôn có mặt ở đây bao vây tấn công.

“Hành động đi.”

Tề Minh nói.

“Vâng!”

Ầm!

Khâu Vạn Đạo bước lên một bước, vận chuyển Vạn Đạo Chân Kinh, thả sức

mạnh của Bổn nguyên chi đạo ra, uy áp của cảnh giới Chí Tôn Vĩnh Hằng mở

rộng, làm chấn động toàn bộ Thiên Tôn có mặt ở đây.

“Lĩnh vực Vạn Đạo!”

Khâu Vạn Đạo hét lo: “Trấn áp!”

Vù!

Trong giây lát.

Ánh sáng vạn đạo nở rộ, lan tỏa ra xung quanh, tạo thành lĩnh vực vô hình của

Chí Tôn Vĩnh Hằng, bao trùm lên toàn bộ Thiên Tôn ở đây.

“A!”

“Đó... Đó là...”

“Chí Tôn Vĩnh Hằng! Là Chí Tôn Vĩnh Hằng!”

“Sao có thể?”

“Hắn… Vậy mà bên cạnh hắn lại có một Chí Tôn Vĩnh Hằng!”

“Shh…”

“Đây… Đây…”

Ngạc nhiên!

Vô cùng ngạc nhiên!

Những Thiên Tôn đang tức giận như thể bị tưới một chậu nước lạnh từ đầu đến

chân, cơ thể run lên, trên mặt lộ ra vẻ sợ hãi, sau đó bình tĩnh lại.

Dễ nhận thấy.

Dù sao bọn họ cũng không thể tưởng tượng được bên cạnh Tề Minh lại có một

Chí Tôn Vĩnh Hằng, trước tiên không nói thực lực của Tề Minh mạnh thế nào,

chỉ tính riêng Hộ đạo giả cảnh giới Chí Tôn Vĩnh Hằng bên người Tề Minh này

cũng đã đủ để trấn áp toàn bộ các Thiên Tôn ở đây.

“Ực ực!”

“Tiền… Tiền bối tại thượng…”

“Mời tiền bối vào tháp!”

“Làm sao có thể khiến tiền bối xếp hàng chờ, mời tiền bối!”

“Lúc nãy bọn ta nói nhảm, đừng coi là thật!”

“Đều là do bọn ta không có mắt không tròng, mong tiền bối không phiền lòng!

Vẫn mong tiền bối vui lòng lượng thứ!”

“...”

Chỉ thấy.

Các Thiên Tôn nhanh chóng thay đổi biểu cảm, sự tức giận ban nãy hoàn toàn

biến mất, cả mặt nịnh nọt, trong giọng điệu cũng ngập tràn việc lấy lòng.

“Ha ha.”

Tề Minh cười chế giễu, không để tâm đến đám người này nữa mà xoay người đi

về hướng Thiên Địa Huyền Hoàng Lung Linh Trân Bảo Tháp: “Khâu Vạn Đạo,

theo ta.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK