Mục lục
Phần Mềm Treo Máy: Ta Bất Tri Bất Giác Liền Vô Địch
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Quan trọng nhất là, hỗn độn chi khí ở nơi này là loại đã được thanh lọc tạp chất,

vô cùng thuần khiết, giống như được lấy trực tiếp từ bên trong Đạo Nguyên ra

vậy.”

“Thật đáng kinh ngạc.”

“Phải biết rằng, nơi này chỉ là biệt viện độc lập nằm ở khu vực ngoại môn mà

thôi, nếu như vẫn chỉ là ngoại môn khu vực độc lập biệt viện, nếu như là phúc

địa khu vực nội môn thì sao đây? Khu vực nội môn, phúc địa độc lập, hay là

khu vực chân truyền và khu vực thân truyền quang cảnh sẽ như thế nào chứ?”

“Thật sự là không thể tưởng tượng nổi.”

“...”

Đám người Huyền Hoàng Thiên Tôn bọn hắn cũng hồi thần, nhao nhao sợ hãi

thán phục.

“Được rồi.”

Nguyên Thủy Chí Tôn phất tay áo, bình tĩnh lại nói: “Trong biệt viện này có rất

nhiều gian phòng, các ngươi tìm một gian rồi ở lại đó, không nên tùy tiện gây

sự ở đây, chờ đến ba năm sau sẽ tổ chức Đại hội Ma giới.”

“Vâng ạ.”

“Tuân mệnh.”

“Đệ tử đã nhớ rồi ạ.”

“...”

Huyền Hoàng Thiên Tôn bọn hắn đồng loạt nói.

“Cường giả của cửu đại thượng giới đều tụ tập về Đại hội Ma giới để đổi hàng

và mua bán giao dịch, hẳn là sẽ có không ít Thiên Tôn, thậm chí cả Chí Tôn

Vĩnh Hằng ở cửu đại tiên thành đến tham gia, nếu như các ngươi muốn mua hay

đổi cái gì thì có thể đến tiên thành Lang Gia xem xem.”

Nguyên Thủy Chí Tôn nói thêm.

“Vâng ạ.”

“...”

Đám người Huyền Hoàng Thiên Tôn bọn hắn lại nói.

Sau đó.

Nguyên Thủy Chí Tôn đi vào nhà chính phía trước, vốn dĩ Tề Minh nghĩ rằng

cứ thế chọn bừa một gian phòng là được, nhưng hắn lại không ngăn được sự

nhiệt tình của các sư huynh sư tỷ, cuối cùng đành ngậm ngùi chọn gian phòng ở

ngay sát nhà chính.

Càng là gian phòng gần với nhà chính thì hỗn độn chi khí lại ngày càng nồng

đậm hơn.

“Các vị sư huynh sư tỷ, cảm ơn mọi người.”

Tề Minh chắp tay nói.

“Sư đệ đừng khách sáo.”

“Không có gì, không có gì đâu.”

“Chăm sóc sư đệ là việc chúng ta nên làm mà.”

“Đúng vậy, đúng vậy.”

“Ngươi cứ yên tâm mà ở lại gian phòng này đi.”

“Nghỉ ngơi cho tốt đi nhé.”

“...”

Đám người sư huynh sư tỷ nói.

“...”

Trong lòng Tề Minh thở dài, nhưng cũng không nói thêm lời nào nữa.

Cửa phòng đóng lại.

Lúc này Tề Minh mới bắt đầu quan sát gian phòng này, nhìn vô cùng giản dị tự

nhiên, cũng không trang hoàng quá mức lộng lẫy, chỉ có một cái bàn, mấy cái

ghế đẩu, một cái giường cùng một vài đồ dùng trong nhà làm bằng gỗ.

Nhìn bằng mắt thường chính là một gian phòng bình thường.

Nhưng mà.

Tề Minh lại có thể cảm nhận được hỗn độn chi khí nồng đậm ở khắp mọi nơi,

hít sâu một hơi, trong cơ thể đã tràn vào một lượng lớn hỗn độn chi khí sau đó

được luyện hóa thành công.

“Bây giờ ta nên làm gì tiếp nhỉ?”

Tề Minh ngồi lên gường, trầm tư suy nghĩ: “Đầu tiên, trong tay ta đã có ba cái

Ma Thần bản nguyên có thể hấp thu luyện hóa, dùng để đột phá.”

“Còn phải tu luyện Nguyên Thủy chân kinh cùng Chư Thiên Khánh Vân nữa.”

“Ngoài ra thì.”

Tề Minh trầm ngâm nói: “Thứ ta cần nhất vẫn là có thật nhiều đạo nguyên, chỉ

cần có đủ đạo nguyên, ta có thể đột phá trong thời gian nhanh nhất, sư tôn nói

có lẽ bên trong tiên thành Lang Gia sẽ có chợ giao dịch kiểu này thì phải.”

“Đến lúc đó ta có thể đi mở mang tầm mắt một chút.”

Vù!

Trong lòng hắn bỗng nãy ra một ý nghĩ.

Tề Minh lấy Nguyên Thủy chân kinh cùng Chư Thiên Khánh Vân ra.

Sau đó.

Tề Minh nạp đạo nguyên hạ phẩm vào, bắt đầu treo máy tu luyện Chư Thiên

Khánh Vân, cùng lúc đó lĩnh ngộ Nguyên Thủy Chân Kinh, sau đó treo máy

thôi diễn Hỗn Độn Đại Đạo Chân Kinh nhờ sự huyền bí của Nguyên Thủy Chân

Kinh.

Phải biết rằng.

Sau khi Tề Minh thôi diễn ra Hỗn Độn Đại Đạo Chân Kinh: phần Đạo Quả, vẫn

luôn cố gắng suy luận đến Đại Đạo Chân Kinh ở phần Đạo Quả, nhưng không

có bất kì manh mối nào, vẫn luôn dậm chân tại chỗ.

Nhưng bây giờ thì khác.

Tề Minh đã đạt được Nguyên Thủy Chân Kinh, Nguyên Thủy Chân Kinh lại là

pháp môn tu luyện của Nguyên Thủy Chí Tôn, trong đó ẩn chứa những hiểu biết

của Nguyên Thủy Chí Tôn về Thiên Địa Đại Đạo.

Vậy nên.

Tề Minh đã dùng đến nói để thôi diễn Hỗn Độn Đại Đạo Chân Kinh, quả thật

thu hoạch được rất nhiều thứ, cuối cùng tiến độ thôi diễn công pháp cũng bắt

đầu tăng lên.

Đây là một tin tức tốt.

“Tiếp tục.”

Trong lòng Tề Minh khẽ động, mở kho vật phẩm ra lại phát hiện đạo nguyên hạ

phẩm đã chẳng còn bao nhiêu, căn bản là không có cách chống đỡ cho Tề Minh

treo máy luyện hóa Ma Thần bản nguyên.

“Phù...”

Tề Minh hít sâu một hơi, trong lòng trầm tư một hồi, cuối cùng đi ra khỏi

phòng, hắn dự định đi dạo chơi một vòng tiên thành Lang Gia, bán ra tất cả thứ

đồ hắn có trong kho vật phẩm xem xem thu lại được bao nhiêu đạo nguyên.

Nói đi cũng phải nói lại.

Bao nhiêu năm qua không biết Tề Minh đã thông quan bao nhiêu phó bản trò

chơi, từ đó nhận được rất nhiều vật phẩm cùng đạo cụ, phần lớn đều để ở bên

trong kho vật phẩm, còn lại một phần là để cho bọn Lý Thiên Thánh bán ra

ngoài.

Chẳng qua là.

Mặc dù đồ trong kho vật phẩm của Tề Minh rất nhiều, nhưng hầu hết là bảo vật

từ tầng Tôn Cảnh trở xuống, mà những bảo vật tầng tôn cảnh cũng không nhiều.

Cho nên là.

Tề Minh cũng không mong chờ bán ra sẽ thu được quá nhiều đạo nguyên.

“Sư đệ, sao ngươi lại ra đây làm gì?”

Vũ Linh Thiên Tôn vừa đi ra từ trong phòng đã thấy Tề Minh cũng ra khỏi

phòng, trong lòng có chút tò mò, vậy nên ngay lập tức dò hỏi.

“Hóa ra là nhị sư tỷ.”

Tề Minh hoàn hồn, ngẩng đầu lên thì thấy dáng người duyên dáng thướt tha của

nhị sư tỷ “Ngươi cũng ra đây rồi, ta đang định đi dạo chơi tiên thành Lang Gia,

tiện thể bán vài món đồ.”

“À.”

Vũ Linh Thiên Tôn nhoẻn miệng cười, ngũ quan tinh xảo, khuôn mặt tuyệt mỹ,

da thịt trắng nõn như ngọc, còn có khí chất không vướng bụi trần, hoàn toàn là

một vị nữ thần tuyệt sắc.

“Thì ra là vậy.”

Vũ Linh Thiên Tôn nhẹ gật đầu, nói: “Đúng lúc ta cũng muốn đi dạo tiên thành

Lang Gia, chi bằng hai chúng ta cùng đi với nhau, ngươi thấy sao?”

“Được thôi.”

Tề Minh gật đầu nói: “Ta rất sẵn lòng.”

Sau đó.

Tề Minh sóng vai cùng Vũ Linh Thiên Tôn rời khỏi biệt viện, đi về phía tiên

thành Lang Gia, hai người vừa đi vừa nói, vậy mà lại trò chuyện cực kì ăn ý.

“Sư đệ ngươi thiếu thốn đạo nguyên như vậy sao?”

Vũ Linh Thiên Tôn hỏi.

“Phải.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK